Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nông Gia- Liệt Sơn đường địa phận, một gian nhà gỗ.

Từ khi Điền Mãnh bị Ly Hận sát hại, thi thể được đưa về nơi này cũng nhanh chóng được an táng lấy. Bên trong đại đường là một cổ quan tài vây quanh đó là các thúng ngũ cốc, bên trong lụa trắng giăng đầy phía trước là hai hàng đệ tử ngay ngắn xếp hàng, vàng mã theo gió đung đưa.

“ A Ngôn, con phải giúp ta” Điền Hổ lớn tiếng nhìn thiếu nữ khoát một bộ bạch y đang quỳ trước linh vị, thiếu nữ này chính là đại tiểu thư của Nông Gia Điền Ngôn, danh tiếng của nàng vang dội không thôi tuy là nữ tử nhưng còn hơn cả đấng mày râu được xưng là Quản Hợi tái thế của Nông Gia, tài trí thông tuệ nhưng thân thể yếu nhược.

Từ khi nghe theo lời của Điền Trọng tìm đến đệ nhất trí giả của Nông Gia, chỉ cần cháu gái hắn giúp đỡ thì ngồi lên Hiệp Khôi cũng dễ dàng mà thôi. Có điều sau một hồi trò chuyện hắn cũng thông qua nàng biết được Chu Gia không phải là kẻ ra tay giết Điền Mãnh, bởi thủ đoạn của Chu Gia sẽ không để lại hậu hoạn như vậy.

Thần Nông Đường là thế lực lớn nhất trong Lục Đường của Nông Gia, một khi đả lựa chọn sát hại Điền Mãnh sẽ không dễ dàng gì bỏ qua cho Điền Hổ đươc. Đồng thời Điền Ngôn cũng chỉ ra do Điền Hổ nôn nóng truy bắt Quỷ Cốc song kiếm mà bỏ qua tên sát thủ thật sự vẫn còn ẩn nấp gần đó.

“ Nhị thúc muốn Điền Ngôn giúp điều gì” Điền Ngôn lời vừa dứt thì nghe Điền Hổ vôi nói “ Giúp ta làm Hiệp Khôi”

“ Nhị thúc, chú cũng biết Điền Ngôn chỉ là một tiểu nữ, trước nay đều không hỏi về việc trong đường. Hơn nửa vẫn còn đang trong ngày chịu tang của phụ thân”

Nghe Điền Ngôn nói Điền Hổ liền tức giận quát lớn : “ Câm mồm, Điền Ngôn ngươi đừng quên thân phận của ngươi”

Một bên Điền Trọng thấy vậy liền đi đến một tay chặn lấy tay Điền Hổ ra sức khuyên can lấy :“ Đại tiểu thư, Đại đương gia ra đi nếu ngươi không đứng ra giải quyết công việc. Liệt Sơn Đường sẻ trở thành rồng không đầu, đây không phải là điều mà Đại đương gia mong đợi nhìn thấy”

Điền Ngôn mày nhíu lên ngữ khí chất vấn nói:“ Nhị thúc cho rằng việc tìm ra hung thủ thật sự sát hại phụ thân với việc tranh giành Hiệp Khôi việc nào quan trọng hơn”

"Chính là vì để tìm ra hung thủ thật sự, ta mới tranh giành vị trí Hiệp Khôi” Điền Hổ lập tức lên tiếng.

Điềm Ngôn tiếp lời : “ Vậy là có ý gì?”

Điền Hổ đem tay chỉ về quan tài gần đó lớn tiếng nói : “ Nếu như đại ca không chết thì vị trí Hiệp Khôi không ai khác sẻ thuộc về đại ca. Ta tuyệt đối sẽ không vì cái chết của đại ca mà đối đầu với lảo khốn Chu Gia làm Hiệp Khôi. Hơn nữa nếu Chu Gia làm Hiệp Khôi hắn sẽ bỏ công ra để tìm kiếm. Vậy chân tướng của đại ca e là sẻ vĩnh viễn chôn vùi vào đáy biển”

Điền Ngôn ngẫm nghĩ một hồi lên tiếng : “ Con có một điều kiện”

“ Điều kiện gì” Điền Hổ nghe Điền Ngôn xuống nước vội hỏi.

“ Không được để A Tứ- Khiên Thiệp tham gia vào” Điền Ngôn nêu ra yêu cầu của mình, lời nói xong liền nghe nhị thúc trả lời : “ vì sao?”

Điền Ngôn đáp : “ Nhị thúc cũng hiểu tại sao?”

Điền Hổ nge được quay lưng lại quát lớn : “ hắn không phải là con trai của đại ca, không phải là thành viên của Liệt Sơn đường ư?”

“ Đúng vậy, nhị công tử là đệ nhất cao thủ của Nông Gia nắm giữ một trong đệ ngủ danh kiếm, nếu công tử không tham dự...” Điền Trọng bơm hơi

Còn chưa hết đã bị Điền Ngôn lập tức ngắt lời : “ Phụ thân trước khi đi đả cấm đệ ấy tham gia vào Liệt Sơn Đường, đây chính là điều kiện của con”

Điền Trọng một bên nhìn thấy Điền Hổ dường như muốn tức giận tiến đến : “ nhị đương gia, đại tiểu thư có thể đứng ra chủ trì Liệt Sơn Đường đây cũng là việc cấp bách nhất”

Điền Hổ dùng một con mắt còn lại nhìn về quan tài Điền Mãnh suy ngẫm, Điền Tứ đứa cháu trai này thực lực cực kỳ mạnh mẽ cho dù hắn cũng không phải là đối thủ, một con mắt của hắn chính là bị lúc nhỏ Điền Tử luyện kiếm cầm lấy Can Tương Mạc Tà bị sát khí hung lệ trong đó ảnh hưởng đem hắn phế đi một con mắt.

Ngẫm nghĩ một hồi nói “ Được, ta đáp ứng với con”

Điền Ngôn chậm rãi đứng đậy đi đến linh đường phía trước nói : “ kể từ giờ phút này Điền Ngôn sẻ đứng ra dẫn dắt người trên kẻ dưới Liệt Sơn Đường hiệp trợ nhị thúc đoạt lấy Thiên Thạch. Kế nhiệm vị trí Hiệp Khôi”

“ Được bây giờ Cộng Công Đường, Liệt Sơn Đường, Xi Vưu Đường sẻ liên thủ, nhất định có thể đánh bại hoàn toàn Thần Nông Đường của Chu Gia” Điền Hổ vui mừng lớn tiếng nói.

Điền Trọng trầm ngâm nói : “ Tư Đồ Vạn Lý của Tứ Nhạc Đường là đồng đảng của Chu Gia, bây giờ là cục diện ba đấu hai. Khác xa với Khôi Ngỗi Đường”

“ Điền Mật, con người này có chút phiền phức” Điền Hổ ngẫm nghĩ lên tiếng.

Điền Trọng cất lời : “ mặc dù nói đều là họ Điền nhưng dù sao cũng là cùng một ngọn, thuận lợi mọi bề lập trường không kiên định”

“ Nếu như nó giúp Chu Gia phải diệt nó trước tiên” Điền Hổ quát lớn nói.

Điền Ngôn chậm rãi lên tiếng : “ Mặc dù là cỏ dại mọc quanh nhà, nhưng có thể tranh thủ sự giúp sức, hơn nửa theo phán đoán của Điền Phương đường chủ của Khôi Ngỗi Đường sẻ chủ động đến tìm chúng ta”

Ngay lúc này, một tên đệ tử Liệt Sơn Đường tiến lên nói : “ Bẩm báo đại tiểu thư, đường chủ Khôi Ngỗi Đường Điền Mật xin đến bái tế”

Đêm tối bao phủ, Đông Quận, quân doanh nơi, soái trướng chổ.

Thống lĩnh chi quân đội này là Bạch Đồ, phụ trách áp tải Huỳnh Hoặc Chi Thạch trở về Hàm Dương, người này thân là tướng lĩnh nhưng ỷ vào quân chức của mình mà trấn lột không ít người dân, điển hình là tham quan một dạng.

Bạch Đồ quỳ ngồi trong soái trướng, trước mặt là một cái bàn sập đặt trên đó là một cái rương gỗ là Huỳnh Hoặc Thủ Tâm tàn phiến, nghi hoặc nhìn về phía trước trong trang phục một tên Tần quân, không sai chính là Thiên Tự nhất đẳng thích sát Điền Mãnh Liệt Sơn Đường, chấp chưởng Ly Hận kiếm : “ Chẳng hay mảnh Thiên Thạch này rốt cuộc có điều chi khẩn yếu, để phải kinh động tới Ly Hận tiên sinh đây?”

Ly Hận một tay giơ lên cản lại, nói “ Bạch tướng quân chuyện của La Võng, ông biết càng ít càng tốt”

“ Đó là đương nhiên, xin tiên sinh tự nhiên, Bạch mỗ tạm lánh đi trước” Bạch Đồ lên tiếng, thân ảnh chậm rãi đi ra khỏi căn phòng này.

Còn lại một mình Ly Hận cẩn thận mở ra thùng gỗ chứa đựng Huỳnh Hoặc Thủ Tâm, từ bên trong hồng quang không ngừng phát sáng ra bên ngoài.

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm này kỳ thật chính là bốn chữ lớn ở trên nó được đào ra, toàn bộ Huỳnh Hoặc Thủ Tâm lớn bao nhiêu, căn bản không có khả năng đưa đến Hàm Dương, lại để cho Doanh Chính xem qua, chỉ có đem bốn chữ kia lấy xuống, đưa đến Hàm Dương thành đi cho Doanh Chính nhìn.

“ Vong Tần GiảViệt” Ly Hận nhìn thấy dòng văn tự này suy ngẫm một chút, nói “ Công tử đắc tội rồi”

Chỉ thấy Ly Hận từ trong ống tay áo lấy ra một thanh chủy thủ nhỏ hơn, bắt đầu khắc thêm chữ trên tàn phiến, vừa mới khắc xong chuẩn bị đem hộp khép lại, liền nghe phía ngoài truyền đến Bạch Đồ lớn tiếng :“ Chương Hàm tướng quân giá đáo, ti chức không kịp đón tiếp, khẩn mong tướng quân thứ tội”

Ở bên ngoài Chương Hàm cầm trên tay một lệnh bài, hắn hộ tống Hiểu Mộng đại sư đi vào Đông Quận địa bàn liền phân tách, sau đó đi đến nơi này, không nhìn Bạch Đồ lên tiếng nói : "Bạch Tướng quân lớn tiếng như vậy là lo lắng lỗ tai của ta không thính sao?"

"Ừm." Vừa vừa đi vào gian phòng, Chương Hàm đi đến trước hộp gỗ Huỳnh Hoặc Thủ Tâm mày có nhíu lại, khi nhìn về hộp gỗ.

Bạch Đồ vừa đi theo Chương Hàm sau lưng đi tới, một bên khắp nơi quan sát lấy, thở phào một hơi khi thấy bên cạnh

"Bạch Tướng quân đang tìm ai sao?" Chương Hàm xoay người nhàn nhạt lên tiếng, với nhãn quang của hắn đương nhiên biết được trong căn phòng này vừa rồi có người ở trong căn phòng này, mà không chỉ có một người.

"Không... không, nhiệm vụ vận chuyển Huỳnh Hoặc Thủ Tâm này quá lớn, bi chức luôn đề cao cảnh giác" Bạch Đồ lấp liếm nói.

"Đã xắp xếp thế nào rồi?" Chương Hàm vừa dứt lời thì tiếng bước chân bước vào, đi vào là một tên tướng quan trẻ tuổi, trên người mặt một bộ giáp xanh phía sau đeo lấy một thanh cung dài, cung kính nói “ Mạt tướng Chung Ly Muội đang chờ hạ lệnh”

“ Vào đây đi” Bạch Đồ lên tiếng, sau đó hướng Chương Hàm nói :“ Đây là tướng tiên phong trong lần vận chuyển lần này”

“Chung Ly Muội, ta từng nghe qua tên của ngươi” Nghe được Chương Hàm lời nói, hắn liền chắp tay đáp trả :“ Tạ ơn tướng quân”

Chương Hàm lạnh giọng hỏi :“Gần đây chấp hành nhiệm vụ ở Đông Quận có phát hiện kẻ khả nghi nào không?”

“ Ở Đông Quận, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm rơi xuống nhân gian, đả xuất hiện hành tung của những phần tử phản loạn bị Đế quốc truy nã” Chung Ly Muội lên tiếng báo cáo.

Chương Hàm lại hỏi : “ Ngươi nói xem”

Chung Ly Muội đáp : “ Có một tướng lĩnh tóc đỏ như lửa tay cầm trường thương...”

Chương Hàm hình dung ra người nào chậm rãi nói : “ Chắc là tàn dư quân đội Đằng Long của nước Sở- Long Thư, các ngươi đả giao thủ rồi sao?”

“ Vâng. Nhưng mạt tướng bất tài không thể bắt được phản tặc, để hắn trốn thoát rồi”

Chương Hàm nghe được liền chậm rãi nói : “ Nghe nói Truy Phong Hồ Tiễn là tuyệt chiêu của ngươi, lẽ nào không thắng nổi Long Thư”

Chung Ly Muội liền trả lời “ Hắn còn có ba trợ thủ ăn mặc kỳ quái”

Chương Hàm dò hỏi :“ Trợ thủ ăn mặc kỳ quái”.

“ Một người dùng thiết chùy to lớn, sức mạnh dũng mãnh, một kiếm sĩ dùng kiếm biết cách đóng băng mọi thứ.”

Chương Hàm liền đoán ra được là ai,nói :“ Đại Thiết Chùy, Cao Tiệm Ly quả nhiên Mặc Gia không bỏ qua chuyện này, người còn lại là ai?”

Chung Ly Muộitiếp lời : “là một lão già áo xám, dùng một thanh trường kiếm kỳ dị”

Chương Hàm cất lời : “ Tiêu Dao Tử, có lẽ chính là hắn.Bốn kẻ phản nghịch như vậy, xem ra ngươi không phải không bắt được chúng, mà bọn chúng không muốn giết ngươi”

Chung Ly Muội một chân quỳ xuống chấp tay cúi đầu nói :“ Xin Tướng quân xử phạt”

Chương Hàm cũng không có xử phạt hắn : “ trừ bọn chúng ra còn có dấu vết tập hợp đệ tử Nông Gia, không ngoại trừ liên quan đến việc Thần Nông Lệnh hiện thế. Nếu các ngươi không xuất phát sớm, e sẻ có nhiều kẻ đang nhòm ngó. Thân là quân tiên phong áp giải, ngươi nên biết sự nguy hiểm của hành động này”

“ Đã nhận quân lệnh, mạt tướng có chết cũng không từ” Chung Ly Muội lạnh rên nói.

Cũng giống như Cái Nhiếp và Vệ Trang, nhóm người Cao Tiệm Ly, Tiêu Dao Tử cũng lên đường đến Đông Quận. Nhưng mục tiêu của nhóm người họ lại là vật mà Tần quốc vận chuyển đến Hàm Dương, trong thời gian này thì tộc Hạng Thị cũng bắt đầu rục rịch hành động, tiến đến những nơi mà quân Sở năm xưa bị Tần quân bắt giữ đem đi nô dịch.

Đằng Long quân đoàn Long Thư mang theo hổ phù thống lĩnh quân đội cùng với Hạng Lương, Phạm Tăng lên đường giải thoát tìm về các bộ hạ cũ. Đồng thời cũng tích cực truy tìm bốn người Phong Lâm Sơn Hỏa mà Sở Nam Công gợi ý cho Long Thư.

Đông Quận một nơi khác, núi Tú Hồ Túy Mộng Lâu.

Túy Mộng Lâu là nơi ăn chơi có tiếng nhất tại Đông Quận cũng như cả nước, là nơi phong nguyệt.

Là nơi hút lấy kim tệ khổng lồ từ các thương nhân quan lại quyền quý, khó ai biết được là tai mắt hấp thu tình báo khắp nơi của Thần Nông Đường, cũng là cây rụng tiền cho Chu gia.

Túy Mộng Lâu tọa lạc trên một ngọn núi gần dảy núi Tú Hồ, cảnh quan ưu nhà hàng trăm căn kiến trúc được xây dựng trên ngọn núi, cảnh quan ưu mĩ phong thủy bậc nhất, trong đêm bừng lên ánh sáng từ các gian kiến trúc ẩn hiện dưới núi rừng.

Một gian nhã phòng, bên trong bày bố vật dụng trang nhã, đáng nói là bên trong có vô số vật phẩm đắt tiền được đặt trên một chiếc bàn.

Tại đó một thiếu nữ tầm hai mươi tuổi dáng dấp cực kỳ xinh đẹp, tóc suôn dài trên đầu mang theo hai vật trang sức đóa hoa nở rộ hồng thắm ở hai bên cùng tinh xảo trang sức nhiều đóa hoàng kim hoa mai an vị ngay ngắn trên đỉnh đầu, nữ tử đang chậm rãi nhìn gương đồng trang điểm.

Một bộ váy dài bó sát cơ thể hé lộ hai vai tuyết trắng như da thịt, như một đóa bạch liên thuần khiết, tinh xảo ngũ quan làm say lòng người.

Liên Y nàng chính là một trong những hoa khôi vũ đạo có tiếng một trong những cô nương bài danh hàng đầu trong Túy Mộng Lâu, không chỉ xinh đẹp mà vũ đạo còn có một tay.

Vì thế giá tiền bỏ ra cũng không hề rẻ gì, xuất thân thanh lâu phong nguyệt song hiếm người biết được nàng còn mang một thân phận tôn quý, từng là công chúa một nước một trong hai cô công chúa Sở quốc, ái nử của Xương Bình Quân may mắn thoát chết.

“ Liên Y, nàng gần đây có khỏe không?”

Lúc này một thân ảnh nam tử đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa, tuấn mỹ dung mạo, chính là đạo tặc tên tuổi không kém so với Đạo Chích cũng vang danh, hoàng kim mẫu đơn lời hứa ngàn vàng Quý Bố.

Hắn còn một thân phận đặc biệc khó người biết, giống như Anh Bố chính là thống lĩnh Ảnh Hổ sư đoàn, từ khi Xương Bình Quân tuẫn quốc hắn ngăn cản Anh Bố mang theo thuộc hạ tử chiến thì cũng ẩn lui vào giang hồ, hành nghệ đạo chích.

“ Lại là ngươi ư, ta rất khỏe, cảm ơn” Liên Y dừng lại trang điểm khẻ nghiêng đầu khách sáo trả lời.

“ Cảm ơn, nàng định luôn giữ thái độ khách sáo lịch sự này với ta”

Liên Y đáp lại : “ ngươi nghỉ nhiều rồi, ta chẳng có ý nghĩ gì khác”

“ Ta đương nhiên biết nàng chẳng có ý gì khác, cho nên trong lòng mới thấy khó chịu”

“ Vậy xin lỗi”

Ánh mắt khẻ liếc thông qua lớp màn mỏng hắn thấy được bên trong chất ngăn nắp các món đồ đắt tiền do hắn tặng cho, nhưng không có một món nào được dùng qua cả:“bao nhiêu lâu nay mỗi lần ta tặng quà cho nàng, nàng đều không mở ra nhìn một lần”

Liên Y chậm rãi nói : “ chổ này chắc đều là những món quà đắt tiền, ngươi nên đem trả cho chủ nhân vốn dĩ của nó, chứ không phải tặng cho ta”

“ Ta đúng là một tên trộm, nhưng chưa bao giờ lấy đồ bất nghĩa. Chủ nhân của những món đồ này thủ đoạn để giàu sang đều không sạch sẻ”

“ Thực ra ta cũng là một người không sạch sẽ không có tư cách nhận những quà không sạch sẽ như vậy”

Nghe đến đây Anh Bố trong lòng có chút nhói đau lên : “ Liên Y, nàng đừng nói như vậy, nàng trong mắt ta”

Liên Y liền cắt lời : “ ta hiểu ý tốt của ngươi, nhưng chổ đồ này ngươi nên tặng cho những người cần nó”

“ Ta hiểu rồi” Anh Bố thở dài : “ ta đến là để từ biệt, ta phải đi xa một chuyến không biết lúc nào có thể trở về”

“ Ngay tới ngươi cũng nói như vậy, xem ra chuyến đi xa này cũng rất khác thường” Quý Bố liền đáp : “ đúng vậy, vì lần này gặp phải đối thủ ta tuyệt không muốn gặp”

“ Vậy xin hãy bảo trọng”

Anh Bố truy hỏi : “ nếu như ta quay về, có thể tặng một món quà sạch sẻ, nàng sẻ nhận lấy chứ”

Liên Y đáp : “ta không biết”

“ Vậy ta đi đây”

Liên Y khẻ quay đầu về bên ngoài hành lang, thân ảnh của hắn cũng đả không còn, nàng đối với Quý Bố cũng không rõ, tình cảm đối phương suốt mấy năm nay liên tục tặng quà cho nàng, nàng biết hắn có tình ý với mình song nhiều năm lớn lên trong thanh lâu ở nơi này nàng cũng không dám tin tưởng lời nam nhân.

Không lâu sau cánh cửa chậm rãi được mở ra làm cho Liên Y chú ý, ánh mắt thoáng qua vui mừng thân ảnh vội đứng dậy nhìn nữ tử xinh đẹp hiện ra, chính là tỷ tỷ nhiều năm nay cưu mang nàng là Túy Mộng Lâu chưởng quản hoa khôi bài danh : “ Hoa Ảnh tỷ tỷ, tỷ về rồi à”

“ Nhớ ta à” Hoa Ảnh bước vào, lời vừa dứt liền nghe tỷ muội mình gật đầu : “ nhớ” cười nói : “ vậy còn được, bằng không xem ta phạt muội như thế nào”

Thân ảnh cùng đi đến chiếc bàn trang điểm cánh của sổ đả mở toan : “ mấy hôm không gặp, ta còn sợ có tên nào cướp muội đi mất”

Thông qua tấm gương đồng thấy được Hoa Ảnh giúp mình cài lên thanh trâm cài đầu liền cất lời : “ cảm ơn tỷ tỷ” nhiều năm sinh sống trong thanh lâu chìm nổi, chính Hoa Ảnh là người chở che bao bọc cho nàng, tình như tỷ muội một dạng,

Hoa Ảnh nói : “ Liên Y, muội không biết chăm sóc bản thân như vậy, hãy tìm một người đàn ông chiều chuộng muội thật tốt”

“ Tỷ, tỷ toàn lôi muội ra đùa”

Hoa Ảnh nghe được cười nói : “ có lẽ thật sự có người như vậy”

Liên Y đáp lại : “ hoàng kim châu báu thì đại diện cho thứ gì chứ”

“ Haii” Hoa Ảnh thở dài, rồi nói : “ làm rung động trái tim phụ nữ đám đàn ông đó chỉ nghỉ được những thứ này thôi ư”

“ Người như muội đâu đáng để người ta dụng tâm chứ” nói xong khẽ liếc mắt nhìn qua trên bàn một cánh hoa màu vàng.

Hỏa Ảnh nói : “ lời hứa ngàn vàng, bất động như núi. Xem ra có một người muốn đem chân tình của hắn cho muội rồi”

Liên Y chậm rãi nói : “ ở trên Túy Mộng Lâu này có bao nhiêu lời thề non hẹn biển chứ, đều như gió thoảng mây bay đâu có lời hứa chân chính chứ”

Một nơi khác, phía bắc đại Tần, quân doanh nơi.

Từ khi được lệnh binh hành hướng bắc đem người Hồ đẩy ra khỏi Vạn Lý Trường Thành, Mông Điềm xuất lĩnh đại quân cũng đuổi kịp đến nơi, thống lính quân lực trọng chấn dưới trướng chuẩn bị đánh đuổi người Hồ.

Ngày hôm nay một chi quân đội đến nơi này để hắn không thể không tiếp kiến, chính là công tử Phù Tô bị lưu đày đến nơi này lấy công chuộc tội.

“ Huyết mạch như vậy là trời cao ban xuống gông xiềng, định sẵn không thể tháo bỏ”

Mông Điềm nghe xong liền cất lời an ủi : “ công tử, nếu người đứng trên lập trường của bệ hạ mà suy nghĩ việc này, có lẽsẽ hiểu được nổi khổ bất đắc dĩ. Bệ hạ làm trái quy tắc cho đến nay không lập trưởng không lập hậu, chỉ e là có quan hệ không nhỏ với chuyện này”

Phù Tô làm sao không hiểu được, hắn là con trưởng song nhiều năm đến nay vị trí thái tử cũng chưa được định ra, cộng thêm Xương Bình Quân quan hệ hắn cũng hiểu được nguyên do : “ vì để loại bỏ tất cả mờ ám những gì có liên quan đến Xương Bình Quân sao? cho nên....đến ngay cả ta”

Nhìn Phù Tô chán nản thương tâm một tay đặt lên đầu hiển nhiên bị đả kích không nhẹ, Mông Điềm bước ra một chân quỳ xuống hai tay chắp lại : “ Mông Điềm to gan nói một câu, xin công tử lắng nghe”

Phù Tô cũng nhanh tỉnh táo lại chắp tay thi lễ : “ Mông tướng quân cứ nói không cần đa lễ”

Mông Điềm cất lời : “ Chuyện lần này xảy ra trên tế xuân đại điển, cho thấy có người muốn trừ bỏ công tử. Bọn chúng lần này thất bại sẻ tính kế khác, bây giờ trong thành Hàm Dương khắp nơi chém giết, bản thân trong trung tâm vòng xoáy công tử ngoài sáng kẻ địch trong tối, ở lâu trong thành Hàm Dương khó đảm bảo chu toàn”

“ Lẻ nào...?” Phù Tô mồ hôi tuôn ra thân ảnh bước đến gần Mông Điềm.

Mông Điềm tiếp tục nói : “cho nên thần cho rằng bệ hạ lấy danh nghĩa trao quyền xuống cho giám quân, đưa công tử đến bên cạnh Mông Điềm chính là vì muốn bảo vệ công tử. Mông Điềm làm Nội Sử đả thống lĩnh chống giặc ngoại xâm. Bào đệ Mông Nghị làm thế thân cho bệ hạ chấp chính ở trong cung, được phép ngồi chung xe với bệ hạ, hơn nữa còn có tùy tùng hầu hạ. Toàn thể Mông Gia từ cha đến con, bất luận là huynh đệ gì đều là trợ thủ đắc lực của bệ hạ. Mông Gia nhận được sự ân huệ sâu nặng của bệ hạ, bệ hạ muốn đưa công tử vào trong quân đội của Mông Điềm. Là để cho Mông Gia tận tâm phò trợ”

Phù Tô nghe xong thật lùi hai bước, giờ này hắn mới hiểu ra còn một phần dụng ý sâu xa của phụ hoàng hắn, đem hắn lưu đày nơi xa không phải là lạnh nhạt trách phạt không thương yêu gì mà chính là muốn bảo vệ cho hắn : “ phụ hoàng... phụ hoàng”

Mông Điềm tiếp lời : “ kẻ muốn trèo qua ngọn núi cao và hiểm trở nhất định phải vượt qua khó khăn. Bệ hạ năm đó từ một hoàng tử bị lạnh nhạt, có thể có ngày hôm nay chưa từng có ai làm được. Bên trong cũng không biết đả trải qua bao nhiêu trắc trở khó khăn. Con đường trở thành vua gập ghềnh khó đi, thần mong công tử kiểm điểm lại mình. Một lần nữa phấn chấn chớ cô phụ nổi khổ tâm của bệ hạ”

“ Phụ hoàng, lần này nhi thần nhất định sẻ không. Lần này nhất định sẻ không...” chỉ thấy lời còn chưa nói hết Phù Tô thân ảnh lảo đảo rồi ngã xuống hôn mê đi.

“ Công tử, công tử” Mông Điềm kinh hô lên vội đến gần tay lay chuyển ánh mắt mở lớn khi thấy ở gương mặt Phù Tô ngay tại hai mắt có phần tím nhẹ đi.

Mông Điềm liền nhận ra đây là dấu hiệu gì, công tử trên đường đến đây gặp phải một đợt ám sát cũng may hắn đến kịp nhưng hắn lại không ngờ được Phù Tô lại bị trúng độc, hơn nữa giờ phút này mới phát hiện ra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK