Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Tuyết Nguyệt Thành bên trong các trưởng lão nhưng cũng chen chúc ra, hướng về phía kia Đăng Thiên Các tung người lao đi, muốn chứng kiến xem phương nào cao nhân như vậy, hơn nữa khí thế mà Đế Thiên An tỏa ra không phải là tầm thường.

“ Lôi vân không tệ” Đế Thiên An thân ảnh bị chấn bay về sau, mười mấy mét cả người phủ lên là những đường màu tím lôi vân nhưng rất nhanh nó bị hút vào bên trong đan điền của hắn, thôn phệ đi ánh mắt nhìn về phía trước nơi mà Lôi Vân Hạc.

“ Ong ong ong ong” Chỉ thấy Thiên Vấn thân kiếm rung lên kịch liệt, lúc này nội lực từ người Đế Thiên An thoát ly, đem Thiên Vấn lăng không hai tay không ngừng kết ấn quán nhập vào bên trong thân kiếm, chỉ thấy khí tức lần nữa kéo căng lên thân kiếm phát ra kiếm minh.

“ Cẩn thận rồi” Lời vừa dứt Đế Thiên An đem Thiên Vấn đẩy ra, thân kiếm mang theo nội lực của Đế Thiên An lao đi hình thành một cơn phong bạo, đồng thời tay hắn không ngừng kết ấn, chỉ thấy lá cây gỗ vụn hay sỏi đá từ bên dưới không ngừng bị bốc lên dung nhập vào Thiên Vấn hình thành một vòng xoáy tròn vây quanh Lôi Vân Hạc đang đứng trên một tòa đại lâu khác, cách xa Thiên Các một đoạn.

“ Đây là trận pháp, lấy kiếm nhập trận sao” Lôi Vân Hạc ngưng trọng nhìn khí thế Thiên Vấn càng ngày càng kéo lên, khi mà cơn gió lớn này càng ngày càng lớn dần lên đem hắn vây khốn vào bên trong.

“Thuần Quân, Trạm Lô, Thắng Tà, Thất Tinh Long Uyên, Công Bố, Thái A, Ngư Trường, Cự Khuyết, Yểm Nhật, Huyền Tiễn, Chân Cương, Đoạn Thủy, Võng Lượng, Loạn Thần, Chuyển Phách Diệt Hồn, Khước Tà, Thủy Hàn, Can Tương Mạc Tà, Tuyết Tễ, Xích Tiêu Lăng Hư” Đế Thiên An đọc lên 23 danh kiếm bên dưới, mỗi lần kêu một cái tên trường kiếm rời vỏ lao đến chổ Lôi Vân Hạc.

Bàn tay hắn không ngừng kết ấn, thả ra chakra của mình tạo thành trận pháp, ngay lập tức 24 thanh danh kiếm theo hắn điều động tạo thành Địa Trạch Thập Nhị Tứ, vây nhốt lấy Lôi Vân Hạc vào trung tâm.

“ Địa Trạch Thập Nhị Tứ là do bản công tử tham ngộ trong năm 24 tiết khí trời mà tạo thành, ngươi cứ ở đó mà chơi đi” Đế Thiên An chậm rãi nói, ngón tay cong lên bên dưới mặt đất một chuôi đỏ hồng trường kiếm bay lên trên tay.

Theo Đế Thiên An không ngừng kết ấn, trận pháp Địa Trạch Thập Nhị Tứ do 24 danh kiếm giữ trận phát sinh biến hóa, Lôi Vân Hạc vây quanh không khí bắt đầu thay đổi, ngày đêm thay đổi, bốn mùa thay đổi bao phủ cả một vùng không gian.

“ Tốt một cái Địa Trạch Thập Nhị Tứ, tốt một cái 24 tiết khí trời” Tư Không Trường Phong thốt lên tán thưởng.

Lý Hàn Y cầm kiếm cũng ngưng trọng nhìn về trận pháp vây quanh Lôi Vân Hạc, cảm nhận trong đó ảo diệu, 24 tiết khí trời biến hóa.

Lý Phàm Tùng cảm thán : “ trận pháp này biến hóa tinh vi, lại hàm chứa bốn mùa luân phiên, nhật nguyệt thay đổi, 24 tiết khí trời luân phiên biến hóa”

Tiêu Sắt gật đầu, rồi nói : “ 24 tiết khí trời, cứ 4 mùa lại phân chia làm 6 tiết khí khác nhau. Mùa xuân là :Lập xuân, Vũ thủy, Kinh trập, Xuân phân, Thanh minh, Cốc vũ là 6 tiết khí mùa xuân. Mùa hạ là :Lập Hạ, Tiểu Mãn, Mang Chủng, Hạ Chí,Tiểu Thử, Đại Thử.Mùa thu là :Lập Thu , Xử Thử, Bạch Lộ, Thu Phân, Hàn Lộ, Sương Giáng. Mùa đông là :Lập Đông, Tiểu Tuyết, Đại Tuyết, Đông Chí, Tiểu Hàn, Đại Hàn”

Tư Không Thiên Lạc cầm thương, nói : “ Tiêu Sắt ngươi biết thật nhiều à”

Đế Thiên An cười nói : “ Trận pháp này ngươi cứ từ từ mà chơi”

Nói xong thân ảnh đạp trên không trung nhanh xuất hiện lại vị trí của Lý Hàn Y, từ bên dưới đất hai thanh hoa lệ trường kiếm lại phá đất mà lên, tiếu ý : “Nghe nói Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên không chỉ kiếm thuật cao siêu còn là giai nhân hiếm có, ta đoạt thành chiếm đất xong, cầu một đêm xuân tình”

“ Vù” Tư Không Trường Phong ngay lập tức đem con gái cưng mình mang đi càng xa càng tốt, trong lòng bội phục tên tiểu tử không biết trời cao đất dày, lại lớn mật trước mặt Lý Hàn Y đùa giỡn nàng.

“ Đăng đô tử, nhị sư tôn lần này nhất định đánh chết hắn” Thiên Lạc mặt đỏ bừng mắng lấy.

Đám người Tiêu Sắt cũng vội nhảy lùi đi, khi bọn họ cảm nhận được một cổ sát khí lăng lệ, lạnh lẽo thấu xương hàn ý từ Kiếm Tiên thả ra. Còn đám trưởng lão thủ các vây xem, thì gương mặt há hốc ra chấn kinh khi nghe được có người lại đùa giỡn lưu manh với Lý Hàn Y. Từ trước đến nay còn chưa có ai dám ở ngay mí mắt Lý Hàn Y đùa nghịch lưu manh như vậy.

“ Muốn chết” Lý Hàn Y lạnh rên, vừa tức lại vừa thẹn, nàng cũng không ngờ đối phương lại cả gan như vậy, dám đùa giỡn nàng Thiết Mã Băng Hà lăng lệ nhanh như thiểm điện, kiếm khí như thiên quân vạn mã lao đến.

“ Keng keng keng keng”

Chói tay ma sát thanh âm vang lên, hoa lửa liên miên không dứt, chỉ thấy hai luồng kiếm khí bốc lên từ hai người đem không gian xung quanh kiến trúc chấn vở nát.

“ Mỹ nhân cơn giận nháy mắt khuynh thành” Đế Thiên An lại tiếp tục trêu chọc, hai tay hợp nắm Tiêu Luyện, Thừa Ảnh kiếm khí giằng co với Lý Hàn Y.

“ Đăng đô tử” Lý Hàn Y lạnh quát, tay khẻ vung từ người bạo phát chân khí, kiếm khí lăng lệ lạnh lẽo, đem giằng co với Đế Thiên An đẩy ra, đồng thời trong nháy mắt lăng lệ vung lên Thiết Mã Băng Hà.

Lại thêm một tràng ma sát vang lên, ba thanh vũ khí cuốn vào nhau, Thiết Mã Băng Hà cùng với Tiêu Luyện, Thừa Ảnh cuốn vào nhau. Đinh tai ma sát, hoa lửa liên miên không dứt, cả hai thân ảnh không ngừng giao thủ, công qua thủ lại kiếm khí hoành hoành tàn phá lấy xung quanh, bao phủ lấy hai người, chỉ cần có vật gì rơi vào phạm vi của hai người đều bị kiếm khí xoắn nát.

“ Bành” Vang dội thanh âm vang lên, hai người giằng co một hồi phân hai mà đi, Lý Hàn Y chân đạp hư không, thoáng cái đả xuất hiện trên một đỉnh lâu, mà Đế Thiên An lại đứng trên một cánh hoa trong gió phiêu bồng, hai tay một tung một hoành thủ kiếm.

Hai người rất nhanh lần nữa giao thủ với nhau, Đế Thiên An bày ra võ công để cho Lý Hàn Y cảm nhận được thực lực đối phương mạnh mẽ. Mỗi một chiêu một thức đều giết người chi tâm, đoạt mạng chi chổ nhưng không thiếu mỹ lệ.

Song Đế Thiên An tung hoành hợp nhất, công thủ vô song cứ như con rùa đánh bật mọi công kích của Lý Hàn Y. Trong không trung hai đại cao thủ kiếm thuật giằng co để lại tàn ảnh khắp nơi, làm cho vô số người nhìn như say mê. Cuộc chiến của hai người này để cho bọn họ mãn nhãn vô cùng.

“ Cheng cheng” Hai tiếng lanh lảnh kim loại vang lên, chỉ thấy từ trên không hai vệt quang ảnh rơi xuống mặt đất, rồi cắm phập xuống mặt đất. Mọi ánh mắt đổ dồn về nơi đó, thì ngây người ra khi bọn họ nhận ra đó là hai thân kiếm hoa lệ.

Lý Hàn Y tay nắm Thiết Mã Băng Hà đứng tại đỉnh Thiên Các nhìn cách đó không xa nam tử, mày chau lại ngưng trọng vô cùng.

“ Kiếm gãy rồi” Lạc Minh Hiên kinh hô lên : “ xong rồi, xong rồi”

Lạc Hà tiên tử đứng một bên mày chau lại sau đó cả kinh lên : “ đó là...”

Tư Không Thiên Lạc lúc này cùng phụ thân mình đứng tại một nóc nhà, quan chiến nhìn thấy một màn như vậy, liền hưng phấn : “ bại hoại, đáng đời, kiếm gãy rồi để xem ngươi còn ngông cuồng nữa không?”

“ Kiễm gãy... đó đó là” Tiêu Sắt đồng tử mở lớn ra, rồi kinh hô lên : “ thì ra là vậy, chúng ta bị lừa rồi”

Tư Không Trường Phong cầm trường thương vẻ mặt ngưng trọng, nhìn một chuôi kiếm trên tay trái của Đế Thiên An phát sang, không để lộ hình bóng, cảm thán nói : “kiếm trong kiếm, thì ta vẻ ngoài thô kệch kia chỉ là vỏ kiếm, trên đời còn lại một thanh kiếm như vậy, không là hai thanh”

“ Nó phát sáng, trời ạ, thanh kiếm kia phát sáng, Tiêu Sắt ngươi nhìn” Lôi Vô Kiệt cũng phát giác ra không đúng lên tiếng.

Thanh kiếm đang phát sáng kia chính là Tiêu Luyện một thanh vô hình chi kiếm, ban ngày có thể nhìn thấy nó bóng dáng nhưng không thấy được ánh sáng, ban đêm có thể nhìn thấy nó ánh sáng, nhưng không nhìn thấy nó hình dáng.

Cũng giống như Thừa Ảnh nó chạm được thân thể, rắc rắc một chút liền đi qua, vừa qua bỏ tới lại đóng lại, mặc dù có thể cảm giác được đau đớn, nhưng trên lưỡi kiếm lại không có dính vào một vệt máu.

Đế Thiên An đem Tiêu Luyện kiếm hoành ngang, nói : “ Nhìn mà không thấy chạm mà không biết, xuyên qua vật thật mà không cách nào phát giác. Tiêu Luyện kiếm ban ngày có thể nhìn thấy nó bóng dáng nhưng không thấy được ánh sáng, ban đêm có thể nhìn thấy nó ánh sáng, nhưng không nhìn thấy nó hình dáng”

Lại đem Thừa Ảnh chỉ thiên : “Thừa Ảnh kiếm chỉ có sắc trời hôn ám giao tế mới có thể thấy được hình dạng, có ảnh vô hình, mỹ nhân phải cẩn thận rồi, đừng để thụ thương nếu không ta hội đau lòng”

“ Vô hình chi kiếm” Lý Hàn Y ánh mắt gắt gao nhìn thân ảnh nam tử kia, gò má bên trong thoáng đỏ lên, khi nghe đối phương lại trêu chọc mình, nhưng rất nhanh nàng ngưng trọng lại khi cảm nhận được đối phương trên người khí tràng thay đổi, một luồng kiếm thế bắt đầu tản phát ra.

“Nhìn mà không thấy chạm mà không biết, xuyên qua vật thật mà không cách nào phát giác. Tiêu Luyện, Thừa Ảnh vô hình chi kiếm” Tiêu Sắt chậm rãi cất lời, hắn sư phụ là Bách Hiểu Đường tinh thông chuyện giang hồ, rất khó chuyện bí mật gì có thể che dấu, nhưng Đế Thiên An lại là một ngoại lệ, hắn xuất thân võ công đến bây giờ binh khí đều như một cái mê cung.

“ Thật hay giả, một thanh ban ngày thấy nó bóng dáng không thấy được ánh sáng, ban đêm có thể nhìn thấy nó ánh sáng, nhưng không nhìn thấy nó hình dáng. Một thanh chỉ có sắc trời hôn ám giao tế mới có thể thấy được hình dạng, có ảnh vô hình” Tư Không Thiên Lạc nhìn trên bầu trời hai chuôi kiếm kia.

Đế Thiên An lại tiếp tục trang bức : “ Ta có một kiếm gọi là Tung Hoành hợp nhất, lấy đạo của thiên địa mà thành tung hoành kiếm pháp. Hoành kiếm công ở kỷ cầu sắc bén gọi là mở. Tung kiếm công ở thế cầu thực dụng gọi là đóng. Tách nhập người, tung hoành đạo. Tung Hoành hợp nhất khó người cản nổi, nếu nàng phá được một kiếm này ta mạng tùy nàng định đoạt, nếu phá không thành chỉ cầu mỹ nhân một cười, dám hỏi mỹ nhân có dám hay không?”

“ Lấy đạo của thiên địa mà thành tung hoành kiếm pháp. Hoành kiếm công ở kỷ cầu sắc bén gọi là mở. Tung kiếm công ở thế cầu thực dụng gọi là đóng. Tách nhập người, tung hoành đạo. Nghe thật uy vũ, hảo lợi hại” Lôi Vô Kiệt ở bên dưới ánh mắt say mê nhìn Đế Thiên An chân đạp cánh hoa, kiếm thế không ngừng kéo lên để cho hắn mê mẩn.

“Hoành kiếm công ở kỷ cầu sắc bén gọi là mở. Tung kiếm công ở thế cầu thực dụng gọi là đóng. Tách nhập người, tung hoành đạo. Tung Hoành hợp nhất khó người cản nổi, trên tay lại là vô hình chi binh, rõ ràng chiếm ưu thế lại nói ra, quả là quân tử hành vi” Tư Không Trường Phong bên dưới không nhịn được cảm thán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK