Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An không thèm để ý chút nào, ngón tay đưa ra chỉ lấy tên phía trước, chỉ thấy ngay sau đó một luồng chỉ lực ngưng tụ sau đó lao nhanh đến ngực đối phương , đục thủng một lổ lớn trên đó, triệt để đem hắn giết đi

"Ngươi ...." Tên mặt thẹo nhìn xem Đế Thiên An, tràn đầy bất khả tư nghị, nhưng cuối cùng chỉ có thể gắng gượng ngã xuống, chết đến không thểchết hơn, chết mà không nhắm mắt.

"Hỗn đản!"

"Làm càn!"

"Dám tới Độc Hạt Môn giương oai!"

"Sống không kiên nhẫn được nữa đi!"

Người chung quanh sắc mặt đại biến, nhao nhao nổi giận nói, tiếp theo rút ra đao kiếm, hướng về hai người giết qua tới.

«Phập ! »

Vệ Trang mày nhíu lại, Sa Xỉ kiếm ra vỏ từ lúc nào mũi kiếm sắc lạnh xuyên thủng một tên Độc Hạt Môn đệ tử phía trước, Vệ Trang rút kiếm đi đến, bàn tay vươn ra bóp lấy yết hầu dùng lực bẻ gãy cỗ tên thứ hai.

Từ đằng sau thấy được một tên khác Sa Xỉ lai vung lên đoạn đi cánh tay mang theo một thanh vũ khí kỳ dị, có ba lưỡi đao sắc bén phía trước.

Thân ảnh bước nhanh đến trong tích tắc đã dời đi năm mét kiếm lại vung ra mạt sát hai tên lao đến, khẻ cúi người bàn tay vươn ra tóm lấy đầu phát lực, sọ não nứt vở.

Chưa dừng lại thân ảnh như thiểm điện di chuyển Sa Xỉ vẩy ra một hơi giết bốn tên tiếp theo trong phút chốc đả đem tám tên đệ tử Độc Hạt Môn giết chết, thân ảnh bước đến tên thủ lĩnh còn lại.

Nhìn đối phương sợ hãi bỏ rơi cả vũ khí rồi vội chạy đem Sa Xỉ phóng đi, mũi kiếm lạnh lùng xuyên thủng sọ não, máu tươi bắn ra đem hắn đóng đinh lên vách tường.

Vệ Trang đi đến nhổ lấy Sa Xỉ cất bước đi đến kiến trúc cuối hẽm, đem cửa lớn mở ra hắn thấy được cũ mèm bằng đá đấu trường, mấy tên Độc Hạt môn đệ tử đứng ở phía trên rộng rãi hai bên để đó không ít rượu bàn.

Từng cái che mặt gầy bóng người cảnh giác đứng người lên, trên xà nhà rủ xuống mấy cái to lớn lồng giam, bên trong giam giữ không biết sinh tử người, muốn đến là bị qua giày vò.

Độc Hạt Tử là một cái tướng mạo âm trầm, ăn mặc bò cạp áo giáp râu quai nón người đàn ông trung niên tầm đả tứ tuần niên giáp.

« Thất Tuyệt Bang bang chủ, tốt tự ngươi đưa đến cửa » Độc Hạt Tử nhìn về thân ảnh theo sau Vệ Trang ,mày nhíu lại hỏi Vệ Trang : « Ngươi muốn gì ?»

Vệ Trang nhàn nhạt nói :« Tìm một người »

« Sau hôm nay Độc Hạt Môn liền không còn » Đế Thiên Anchậm rãi khép dù lại, ngay sau đó thân ảnh lắc mình hướng đến nơi luyện võ có tầm hai mươi người gần đó, tay linh hoạt vươn ra để lại các đạo tàn ảnh, kiếm khí bắn ra đục thủng chí mạng hiểm yếu.

« Còn đợi đó làm gì nữa, giết hai tên khốn không biết trời cao đất rộng này cho ta » Độc Hạt Tử thấy Thất Tuyệt Bang bang chủ động thủ, liền quát lớn

Hắn đã muốn thịt Phượng Vô Song từ lâu đây, nay y tới cửa không phải là cơ hội tốt.

« Chỉ lực thật đáng sợ » Vệ Trang trên tay Sa Xỉ ánh mắt nhìn thân ảnh Đế Thiên An phía trước, hắn thấy được những người kia đều mất mạng, trên cơ thể đều xuất hiện những lổ thủng, máu tươi bắn ra.

Tay nâng lên cầm lấy Sa Xỉ hoàng ngang khi cùng một lúc bảy tám tên Độc Hạt Môn đệ tư, từ cổ tay dài ra vài thanh sắc bén chủy thủ lao đến.

Đế Thiên An lúc này thân ảnh nghiêng người qua né đi một thanh chủy thủ, tay vươn ra bắt lấy cổ tay rồi linh hoạt bắn một đạo kiếm khí. Ngay sau đó một cước nghiêng người tung cước qua trái dáng lên một tên lâu la.

« Ầm » một tiếng bên cạnh tường gỗ bị phá vở một Độc Hạt Môn đệ tử cầm trên tay Hạt Vĩ Câu lao đến, thân hình hắn nhanh chóng văng đi.

Thân ảnh Đế Thiên An nhanh chóng vận lên khinh công của mình, hắn như hổ vào bầy dê đem đám người này giết chết.

Về phần Vệ Trang xuất thủ chính là một kích không người có thể sống, Sa Xỉ vươn ra để lại trong không khí một vệt quang ảnh màu vàng đem những tên Độc Hạt Tử mạt sát đi.

Đế Thiên An cười nhạt, thu hồi ánh mắt thân hình chớp mắt mà đến ba tên Độc Hạt môn đệ tử trước mặt, ngón tay liên tục điểm ra.

« Phốc xích » máu tươi bắn ra từ ba tên đệ tử Độc Hạt Môn, dưới chỉ lực của Đế Thiên An trực tiếp chết ngay.

« Soạt !!! »

Chính ngay lúc này, hai chuôi Hạt Vĩ Câu theo một phía bắn nhanh mà đến, chân một điểm, thân theo eo chuyển cả người đã ở trên không trung nghiêng người né đi hai chuôi xích sắc Hạt Vĩ Câu được xích sắc thu về.

« Ngươi chỉ có như vậy thôi sao ? » Đế Thiên An cười nhìn Độc Hạt Tử trên lồng giam, là y vừa rồi một kích công kích mình, hỏi lấy.

Thân ảnh nhanh chóng tiếp đất, thân ảnh không có nhúc nhích để mặt cho hai tên lâu la khác lao đến, bàn tay linh hoạt bắn ra các đạo Chakra chỉ lực, được dồn ép ở đầu ngón tay và nháy mắt bộc phát nhanh như thiểm điện đục thủng da thịt hai tên lâu la.

Ở bên này Vệ Trang đã giết hết đám lâu la vây giết mình, Sa Xỉ một kích xuống không có người toàn mạng.

Thân ảnh chậm rãi đi đến gần Đế Thiên An địa phương, cổ tay vung mạnh đem một tên lâu la dậm nhảy đến gần,trực tiếp xỏ xuyên cơ thể giết chết.

Đúng lúc này Độc Hạt Tử lần nữa phát động công kích, trên tay Hạt Vĩ Câu ba cạnh sét đánh một dạng lao xuống gần Đế Thiên An. Nhưng hắn nhanh Đế Thiên An còn nhanh hơn, bàn tay vươn ra bắt lấy chuôi vũ khí, hoa lửa không ngừng bắn ra.

« Ngạnh công » Độc Hạt Tử kinh sợ hô lấy, ngay lập tức từ ống tay áo tuôn ra một làn khí xanh lam tản ra khắp mọi nơi, tay lập tức buông lấy vũ khí thân ảnh thoát đi lao đến công kích trên người nam nhân này.

Có điều hắn vừa đến đã bịĐế Thiên An một tay kia bắt lấy tóm chặt hung hăn ném lên không trung, trên không Độc Hạt Tử lộn nhào một cái bám lấy cái lồng sắt treo lơ lửng.

Độc Hạt Tử đắc ý lại lấy ra một thanh vũ khí như lưỡi liềm nói : « Võ công ngươi cao cường nhưng trúng phải sương độc của ta, ngươi còn chống cự được bao lâu nữa »

Nhìn xung quanh một màn khói xanh bao phủ, Đế Thiên An môi nhích lên độ cong, độc hắn chính là không sợ nhất.

Độc Hạt Tử quay sang thấy Vệ Trang gần đó lung lay choáng váng, cười nói : « Ta sẽ chừa cho hai ngươi một cái lồng đặc biệc, cho con mồi đặc biệc như hai ngươi. Sau đó sẻ từ từ hành hạ các ngươi, ha ha ha »

Nhìn Độc Hạt Tử liên tục nhảy qua các khung lồng sắt một bộ tự đắc, Đế Thiên An lắc đầu ngón tay khẽ động, một ngọn hỏa diễm màu xanh lam có hình khô lâu xuất hiện, ngay lập tức sương độc màu xanh có mặt khắp nơi lập tức bị nó hút lấy.

« Độc, với ta mà nói chẳng có gì dùng » Đế Thiên An cười nói, ánh mắt nhìn về ngọn hỏa độc của mình hài lòng.

U Minh độc hỏa: Bảng dị hỏa xếp hạng thứ hai mươi, tồn tại ở thượng cổ U Minh độc trạch bên trong hỏa diễm. Trải qua độc trạch bên trong che Thiên Độc chướng ngàn vạn năm tiêm nhiễm, hỏa diễm đốt ăn vô tận độc chướng chi khí.

Trăm năm thành linh, ngàn năm thành hình, đại thành thời điểm, sắc lệch lục, giống như quỷ hỏa đồng dạng tại độc trạch chướng khí bên trong ghé qua.

Bởi vì hỏa diễm bản thân là độc chướng nuôi nấng thành linh, có chứa kịch độc, chỉ cần nhiễm một lát tinh hỏa, liền sẽ thân trúng kịch độc, chớ nói chi là thôn phệ dung hợp.

« Kẻ này !! » Vệ Trang mày nhíu chặt nhìn ngọn hỏa diễm khô lâu quỷ dị từ Đế Thiên An đang thôn phệ sương độc, chẳng mấy chốc đã bị nó thôn phệ sạch sẻ, trong lòng thầm hô một tiếng.

Người này thủ đoạn để cho hắn kiêng kỵ vô cùng, ngạnh công đao kiếm khó thương hơn nữa độc lại đối với hắn vô dụng, đối địch với người này hắn cũng không nắm được phần thắng được.

« Làm sao sẽ ! » Độc Hạt Tử chấn kinh nhìn đắc ý bản lĩnh bị phá đi.

Nhưng còn chưa để cho hắn kịp phản ứng, Vệ Trang đã tung người nhảy lên tiếp cận, ngay lập tức Độc Hạt Tử nâng lên khinh công thoát khỏi lồng giam hướng về

Độc Hạt Tử võ công cao lắm chỉ là nhất lưu mà thôi, đối với sư thừa Quỷ Cốc như Vệ Trang mà nói chút khó khăn này không là cái đinh rỉ gì cả, hơn nữa hắn môn phái tuyệt học có thể trong giây lát bế khí bách độc bất xâm.

Vệ Trang thực lực hơn xa Độc Hạt Tử, ngay khi liềm đao ném đến nghiêng người né đi được liềm đao, còn đem tay bắt lấy xích sắc. Trong ánh mắt chấn kinh của Độc Hạt Tử dùng lực kéo mạnh y đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK