Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày sau, biên quan thành trấn, Thiên Đô khách điếm một gian phòng.

Phòng bên trong năm cái thân ảnh, lần lượt là Tịnh Dật, Lạc Thiên Văn, Lâm Cánh Duyên, Mộ Dung Hách cùng Mộc Tuyết Ly.

“ Vãn bối cùng sư muội Thần Sai không mời mà tới. Quả thật có chút mạo muội. Mong Tịnh Dật sư thái cùng Lâm lão minh chủ, Lạc tiền bối thứ lỗi” Vô Khả thủ thế A Di Đà Phật khách sáo một câu chào hỏi đám nguòi

Hắn có thể đến được nơi này chính là thông qua sư huynh của Tịnh Dật, Nhậm Đạo trúng phải Vô Tướng Chi Lệ của Thần Sai trở thành tù binh giam giữ trong U Đô Thành. Hai người đến giải độc cũng từ đó lấy được thông tin của Tịnh Dật đám người tụ hội.

“ Đều là người trong võ lâm, hai vị Thánh Sứ không cần thiết phải vòng vèo. Có chuyện cứ việc nói thẳng” Tịnh Dật không vì hai người kia cướp lấy Quỷ Long đồ đem sư huynh mình bắt mà nổi giận, dù sao người đến lễ pháp đầy đủ hơn nữa hai phe cũng là vì mình chủ mà ra sức mà thôi.

“ Ta thấy hai các ngươi nhăn nhăn nhó nhó. Không phải là muốn nói về U Đô chiến đó chứ?” Lâm Cánh Duyên thấy hai người đưa mắt nhìn nhau không nói, trực tiếp mở miệng

Lời này vừa ra đúng là ngay trọng tâm vấn đề khiến cho bầu không khí có phần chùng xuống, thấy hai bên im lặng Lâm lão minh chủ đứng dậy, tiếp tục nói : “ ta nói cho tiện, việc này cùng lão già ta không có liên quan. Ta ở đây, cùng lắm chí làm chứng”

Lão có mặt ở đây chính là bị lừa tới, đúng là bị lừa tới, bị cháu rể của mình gởi bồ câu đưa thư, trong thư nói rằng cháu gái bảo bối hắn có đại sự. Thế là không nói một lời mang theo cháu trai mình chạy một mạch đến, cuối cùng ở biên quan tụ hội ở Thiên Đô.

“ Vãn bối trước đây không lâu đã phát thư đến Mộ Vương cùng Lạc gia chưởng môn” Vô Khả chậm rãi cất lời : “ nhưng tình thế trước mắt khẩn cấp. Đã không còn kịp để đợi trả lời từ bọn họ.”

“ Ồ! Chuyện gì khẩn cấp như vậy?” Tịnh Dật hứng thú hỏi

Lạc Thiên Văn tiếp lời : “ lại cần câu trả lời của Công Thủ chưởng môn hai phái?”

“ Sư huynh ta hoài nghi, U tộc lần này hành động không có đơn giản như vậy. Bọn họ đột nhiên trở lại Thập Lý Âm Dương Giới. Luôn muồm nói muốn lấy tổ mộ thánh địa. Một mặt phái người đánh lén tổ đường Công Mộ phái cướp đoạt Phá Mộ Lệnh. Một mặt khác lại bức bách Thủ Mộ Nhân của Mộ Vương Thành chúng ta rút khỏi U Đô Thành. Có phần quá gấp gáp chỉ vì cái lợi trước mắt rồi” Mộc Tuyết Ly chậm rãi nói ra.

Nghe xong Lâm lão minh chủ nói : “ U tộc muốn về U Đô Thành, đó là mộ tổ của nhà người ta. Cũng là hợp tình hợp lý”

Vô Khả nghe xong đáp: “ Hiện tại vấn đề là U tộc nương tựa Man quốc phương bắc đã hơn hai mươi năm. Trong thời gian này không ngó không phòng. Mà Man quốc phương bắc lại nhiều lần phái binh xâm pham biên giới ta. Vốn luôn mưu toan xâm lấn Trung Nguyên, may mà quân dân biên quan cùng chung mối thù. Mới khiến bọn chúng không đạt được mục đích”

Lời này vừa ra khiến cho đám người trầm mặc suy ngẫm, Tịnh Dật phá vỡ yên tĩnh tiếp lời : “ ý của Quỷ Sứ Thủ Tôn là lần này U tộc đột nhiên trở về. Là muốn trợ giúp Man quốc phương bắc xâm lấn phía nam Trung Nguyên ta?”

Vô Khả không đáp xem như thừa nhận.

“ Ukm!” Lâm lão minh chủ gật đầu vuốt râu, ngẫm nghĩ nói : “ có khả năng này. Lão phu nghe nói Man Vương phương bắc đã từng hạ lệnh. Ai có thể trợ giúp hắn công phá Trường Thành, nhập chủ Trung Nguyên. Thì sẽ đem lãnh thổ Trung Nguyên một phân thành hai cùng hưởng thiên hạ”

“Hừ!” Tịnh Dật hừ một tiếng giận khi nghe xong, đứng dậy nói : “ nếu như việc này đã vượt ngoài ranh giới võ lâm chi tranh. Việc quan hệ đến tồn vong của quốc gia, sinh tử của bách tính. Anh hùng võ lâm chúng ta người người đều có trách nhiệm. Đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn”

Thông Linh tháp hai người nghe xong vui mừng cùng đứng dậy, Vô Khả hai tay chắp lại lên tiếng : “ Tịnh Dật sư thái hiểu rõ đại nghĩa, sư huynh muội chúng ta kính nể vạn phần. Lần này Công Thủ Mộ phái lien thủ, bảo đảm an nguy của Long Trụ. Nhất định có thể giữ gìn cuộc sống bình yên của quân dân biên quan ta”

“ Đây là việc chúng ta nên làm” Lạc Thiên Văn hồi đáp.

Mộc Tuyết Ly tiếp lời : “ vãn bối có chuyện muốn hỏi, phía U tộc có nói thiếu chủ Cạnh Kỳ vì truy đuổi Lâu Mãn Phong mà sinh tử cùng Lệnh Phá Mộ không rõ. ”

Lạc Thiên Văn biết Mộc Tuyết Ly muốn hỏi điều gì, nói : “ Mãn Phong thoát khỏi Đào Hoa Nguyên sau đó chịu Sở Tử Khanh và Cạnh Kỳ truy sát, việc này Quỷ Sứ Thủ Tôn cũng rõ. Ý của Thần Sai là muốn hỏi Phá Mộ Lệnh có phải ở chúng ta hay không?”

Mộc Tuyết Nhu không đáp gật đầu tỏ ý.

Lạc Thiên Văn cùng Tịnh Dật nhìn nhau rồi gật đầu, tại trước khi rời vào mật đạo trốn đi bọn họ đã cùng với Đế Thiên An đánh nhịp với nhau cả rồi, Tịnh Dật nói : “ Phá Mộ Lệnh đích xác đã về tay Công Mộ phái chúng ta, nhưng Cạnh Kỳ mất tích không liên quan đến chúng ta. Các ngươi muốn hỏi thì hỏi Sở Tử Khanh”

Vô Khả nghe xong bước lên trước, lễ phật một cái lại hỏi : “ vãn bối muốn cùng Đế huynh thương nghị một chuyện. Không biết huynh ấy hiện tại ở đâu?”

“ Đúng! Cái tên tiểu tử thối kia ở đâu rồi? hắn lại lừa lão già ta chạy đến nơi này một chuyến, lão phu gặp được phải đánh tiểu tử thối này một trận” Lâm Cánh Duyên nghe được lời của Mộc Tuyết Ly gấp gáp quay sang nhìn Tịnh Dật cùng Lạc Thiên Văn hỏi.

Việc này có thể nói không? Với tài trí của Vô Khả cùng Mộc Tuyết Ly không lâu sẽ đoán ra được Đế Thiên An đã đi xuống bên dưới Địa Phủ tiếp ứng. Một khi Công Mộ phái hạ chiến thư liền có thể sét đánh trong ngoại nội hợp lấy xuống Phá Mộ Lệnh của U Đô Thành, khiến cho Thủ Mộ phái không kịp trở tay.

Nhưng tình thế hiện giờ lại liên quan đến hàng vạn tính mạng con dân ở biên quan, Công Thủ hai phái cũng nên buông xuống tranh đấu hiềm khích.

“ Người Quỷ Sứ Thủ Tôn muốn tìm đang ở Thập Lý Âm Dương Giới” Lạc Thiên Văn trầm tư một hồi rồi nói, hắn cũng không có trả lời nơi nào chỉ nói mơ hồ mà thôi.

“ Quả nhiên” Thần Sai Quỷ Sứ nghe được mà biến sắc, trước khi đến bọn họ đã thử phỏng đoán ra thân ảnh của Đế Thiên An, bây giờ nghe được Lệnh Phá Mộ ở trên tay Công Mộ, mười phần đã ở trong Địa Phủ rồi.

“ Vậy vãn bối cùng sư muội sẽ về U Đô Thành, cáo từ” Vô Khả cũng không muốn ở lâu nơi này, thi lễ một cái chờ đám người trước đáp lại liền rời khỏi.

“ Xem biểu hiện của Quỷ Sứ, Thần Sai chỉ e đã đoán ra được bọn họ rồi” Tịnh Dật đợi hai người rời đi cất lời.

Lạc Thiên Văn cười nói : “ cho dù biết thì thế nào, chờ bọn họ phát hiện được đi xuống U Đô Địa Phủ chỉ e Phá Mộ Lệnh của U Đô Thành đã về tay chúng ta rồi. ”

“ Ân!” Tịnh Dật nghe xong phá lệ cười.

Lâm lão minh chủ vuốt râu, nói : “ hai ngươi nói vậy, tiểu tử thối kia cùng với cháu gái bảo bối của ta đã ở dưới U Đô Địa Phủ rồi!”

“ Không sai! Mấy ngày trước U tộc lẫn Mộ Vương Thành đều muốn làm chim sẻ sau cùng, vì tranh giành Quỷ Long đồ mà xuất ra đại lượng nhân mã. Đế Thiên An cùng Thủy Dao và Thiên Lạc thừa cơ mà vào rồi. Chỉ cần Công Mộ chúng ta hạ chiến thư liền có thể thu lấy Phá Mộ Lệnh của U Đô Thành” Lạc Thiên Văn đầy mặt tươi cười nói.

Lâm lão minh chủ gật gù, mắng một câu : “ cái đứa này âm mưu quỷ kế một bụng, trước nay chỉ có nó tính kế người khác chưa thấy bị thiệt qua. Công Mộ phái các ngươi lần này lời to, lại thêm một tòa thành nữa. ”

Nghe được hai người lại cười lên, tâm tình vui sướng, phải biết ngàn năm nay Công Mộ phái không phá được bất cứ tòa Mộ Vương Chi Vương nào. Nhưng có sự giúp đỡ của Xích Mi Long Xà, bọn họ đoạt về Phá Mộ Lệnh một cách thuận lợi. Làm được một điều mà ngàn năm nay biết bao anh kiệt Công Mộ muốn làm đều không được.

“ Cái tiểu tử thối này, lừa lão già ta đến nơi này chỉ e cũng tính luôn lão phu vào trong, muốn để Võ Lâm Minh bọc hậu” Lâm lão minh chủ vuốt râu mắng một câu, lão cũng không phải ngu ngốc liền biết được ý đồ của cháu rể mình.

Thần Sai cùng Quỷ Sứ rời đi, một mạch trở về Thập Lý Âm Dương Giới trên sắc mặt ngưng trọng thấy rõ, một đường thẳng tiến mất gần hai tiếng mới về U Đô Thành.

Tuy cả hai đã đoán ra Đế Thiên An ở bên dưới U Đô Địa Phủ nhưng bọn họ không vội xuống, mà gặp gở Mộ Dung Diệp ở U Đô đại điện, trước nói rõ sự tình trọng đại trước, sau đó mới tính đến việc đi xuống gặp Đế Thiên An.

“ Ta phản đối để Công Mộ phái tiến vào U Đô thành. Nếu như vì đối phó U tộc. Thì chính chúng ta cũng đủ năng lực giữ vững U Đô thành” Mộ Dung Diệp nghe xong liền phản đối chủ ý của vương thúc mình.

“ U tộc mấy ngàn nhân mã đã đến gần ngay trước mắt. Hơn nữa cao thủ đã ra hết. U Đô thành bọn chúng nhất định phải chiếm được. Bây giờ không phải là thời điểm để Công Thủ Mộ phái tranh đấu. Chúng ta phải lấy đại cục làm trọng, lấy quốc gia làm trọng, lấy bách tính làm trọng” Vô Khả cất lời khuyên

“Vương thúc, chất nhi đã nói những đạo lý này ta đều hiểu. Cũng rất tán thành” Mộ Dung Diệp cố chấp nói: “Nhưng Công Mộ pháo nếu như tiến vào U Đô thành liền có thể để như trở bàn tay lấy đi Phá Mộ Lệnh của U Đô Thành. Mộ Vương Thành chúng ta chẳng phai không chiến mà bại sao?”

“ Ta đã được Tịnh Dật sư thái cùng Pháp Tôn đồng ý. Bọn họ sẽ tuyệt đối không thừa cơ trộm lấy Phá Mộ Lệnh” Vô Khả tiếp lời, hắn không có nói ra Đế Thiên An ở bên dưới U Đô Địa Phủ chính là lo sợ chuyện này, chất nhi của mình một khi nghe được nhất quyết sẽ không đồng ý để Công Mộ người vào thành.

Mộ Dung Diệp cự tuyệt : “ Phụ vương phái chúng ta tới chính là vì bảo toàn U Đô thành. Những chuyện dẫn sói vào nhà. Thứ cho chất nhi khó mà tòng mệnh”

“ Mộ Phù chi lệnh, kẻ trái lệnh trảm. Bổn thánh sứ xem ai dám không tuân” Nhìn thấy Mộ Dung Diệp vẫn không đồng ý, Mộc Tuyết Ly trực tiếp lấy ra Mộ Phù Lệnh dùng nó uy hiếp.

Nhưng lần này trái với những lần trước, Mộ Dung Diệp đối với Mộ Phù Lệnh không một chút hành lễ, quyết tuyệt mà nói : “ Bản thiếu chủ cho dù thịt nát xương tan, chết ở chổ này. Cũng tuyệt không để Công Mộ phái tiến vào U Đô Thành”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK