Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, trừ Đồng Thiết ra thì còn một cái khác thân ảnh, cả người dấu trong hắc y, y chính là chủ nhân của thanh kiếm đen kia.

Nói là kiếm nhưng lại giống như một cây thướt, võ kiếm chính giữa nổi bậc trên màu đen là một khung hình chữ nhật màu trắng chạm trổ hoa văn kỳ lạ bắt mắt.

Kiếm đen trên giang hồ có không ít, nhưng cây kiếm này tuyệt đối là một cây rất đặc biệc kiếm.Tuy không lọt vào Kiếm Phổ nhưng danh tiếng cũng không hề nhỏ. Chính là tín vật của các đời Cự Tử Mặc Gia- Mặc Mi.

Thấy kiếm như thấy Cừ Tử, phàm là đệ tử Mặc Gia đều nghe người cầm nó hiệu lệnh.

Thanh kiếm này không hề có lưỡi sắc bén gì, không có lưỡi kiếm, nhưng uy lực của nó mạnh mẽ tuyệt luôn, Mặc Mi vô phong phù hợp với châm ngôn của Mặc Gia.

Thiên Hạ Giai Bạch – Duy Ta Độc Hắc- Phi Công Mặc Môn- Kiêm Ái Bình Sinh tuy là kiếm không lưỡi nhưng một khi thúc dục nội lực vào trong thân kiếm, kiếm khí như mực càng có cao thâm nội lực càng phát huy uy lực cường đại.

Kiếm khí Mặc Mi thoáng như mây gió có khi nhẹ nhàng có lúc sắc bén có lúc lại như cuồng phong bảo tố ập đến.

Kiếm khí như mực, vô ngàn sợi kiếm khí tỏa ra từ Mặc Mi cản lại được Họa Kích Huyết Long Mâu, trong nháy mắt đem một vùng không gian nhiễm thành đen trắng hai màu, kiếm ý bao trùm thiên địa, tựa như một bức thủy mặc sống động đem Thiên Trạch nhốt vào trong.

Mà có thể chấp chưởng Mặc Mi tại Mặc gia trong chỉ có Cự Tử, mà tại giang hồ trên có hiệp nghĩa danh xưng Lục Chỉ Hắc Hiệp.

“ Graoo!”

Long ngâm vang vọng, Họa Kích Huyết Long Mâu mạnh mẽ đem kiếm ý kiếm khí của Mặc Mi cởi bỏ, khồng lồ kình lực như phong bạo bành trướng ra xung quanh.

Lục Chỉ Hắc Hiệp ngay khi cảm thấy bất ổn, không chút do dự mang Đồng Thiết rời đi hơn trăm mét.

“Dám vuốt râu rồng, bọn kiến hôi các ngươi có được năng lực đó không đã!” Thiên Trạch chậm rãi bước đi, khí tràng mỗi lúc một kéo lên.

“ Việt Đế xin bớt giận, xin nghe Lục Chỉ Hắc Hiệp một lời” Lục Chỉ Hắc Hiệp nói

Thiên Trạch lạnh giọng : “ trước thì giết Bản Đế không thành, bây giờ đánh không lại thì muốn xin tha mạng, bọn các ngươi đúng là khiến Bản Đế thất vọng, lên hết cả đi, Bản Đế giết hết”

Lục Chỉ Hắc Hiệp cười khổ : “ chỉ là hiểu lầm, Mặc gia trước nay phản đối chiến tranh, chủ trương Kiêm Ái Phi Công....”

“ Cự Tử....” Đám thống lĩnh kinh hoảng thốt lên khi thấy Thiên Trạch không cho Cự Tử nói hết đã cướp đến, hung kích đâm đến Lục Chỉ Hắc Hiệp.

“ Phốc!”

Máu tươi bắn ra, nhưng không phải máu của Lục Chỉ Hắc Hiệp mà là của Đồng Thiết.

“Hừ” Thiên Trạch hừ lạnh một tiếng, song long quấn đến đem Đồng Thiết siết chặt, miệng rồng đem hai bả vai cắn sau đó phân thây.

“Có dũng khí thích sát Bản Đế, phải có dũng khí gánh chịu hậu quả đó, Mặc gia các ngươi phải trả đại giới” Thiên Trạch cười lạnh, vừa nói lại đem kích rút ra sau đó đâm đến Lục Chỉ Hắc Hiệp.

Lục Chỉ Hắc Hiệp nâng Mặc Mi cản lại, hùng hậu kiếm khí tản ra lại xúc động thiên địa nguyên khí, trong nháy mắt bức tranh thủy mặc lại tái hiện.

“ Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!”

Bỗng từ phía xa truyền đến một hồi rung chấn, một mảnh bụi mù xuất hiện từ phía xa kéo đến, khiến không ít người đưa mắt nhìn, từ xa có thể thấy được một cái vật thể to lớn tựa như bánh xe đang lăn chuyển với tốc độ cao.

“ Doanh!” Mông Ngao từ xa mà thấy lập tức lớn tiếng.

Lệnh này ban ra đám kỵ binh Bách Việt lập tức tụ tập lại một chổ.

Chỉ thấy bánh xe lớn từ xa mà đến kéo lên khói mù, để lại một con mươn bị cày xới trên mặt đất.

“Keng! Keng! Keng!”

Năm cái bánh xe lớn dừng lại, đó là một mâm tròn kim loại còn có nhiều chiếc gai sắc bén, cho đến khi dừng lại ở trước các khung cơ quan Bạch Hổ, lập tức phát ra một tràng cơ quan thanh âm đinh tai.

Ngắn ngủi chưa đến một phút, bánh xe lớn biến hóa thành một đầu Cơ Quan Thú không hề thua kém gì Bạch Hổ. Nhìn ngoại hình giống hết một con tê tê.

“Bá Đạo Công Thâu Gia!”

“ Phá Thổ Tam Lang!”

Mặc gia thống lĩnh nhìn thấy năm con Cơ Quan Thú này ai nấy biến sắc.

Mặc Gia có cơ quan thuật vang danh giang hồ, một khung Bạch Hổ cũng có thể địch lại một chi quân tinh nhuệ, nhưng Mặc gia không phải sự tồn tại vô địch, Mặc Gia cũng có một cái tử địch, mà cái tử địch này đã một mực tranh đấu từ tổ sư dựng phái đến giờ.

Mặc gia cơ quan gỗ đá biết đi. Thanh đồng mở miệng muốn hỏi Công Thâu.

Thế nhân chỉ biết Mặc gia cùng Công Thâu gia tộc am hiểu Cơ Quan Thuật, tổ sư hai phái đều cùng một thầy nhưng vì lý niệm bất đồng mà khác lối.

Nếu như nói Mặc Gia chủ trương là hòa bình, như vậy Công Thâu gia chính là lấy chiến tranh làm tôn chỉ.

Ba trăm năm trước trong trận quyết đấu ở Sở quốc, Mặc Gia tổ sư Mặc Địch đánh bại Công Thâu gia tổ sư Lổ Ban về sau, hai phái liền coi như là trở thành tử địch, hai phái thường thường ở trên chiến trường tiến hành đọ sức, so tài cơ quan thuật.

Mấy trăm năm đọ sức bên trong, hai phái cũng là có thắng bại, bất quá nói tóm lại vẫn là Mặc Gia chiến thắng số lần nhiều hơn.

“Xin bệ hạ an tâm, Mặc gia cứ để Công Thâu gia tộc lo cho ạ!” một cái giọng nói già nưa từ một khung Phá Thổ Tam Lang vang lên.

Thiên Trạch gật đầu, rồi nói : “ hy vọng khanh đừng cho trẫm thất vọng”

“ Bang!”

Một tiếng vang dội vang lên khi Phá Thổ Tam Lang phát ra thanh âm công kích, cả thân hình to lớn lao đến cái đầu kim loại húc vào Bạch Hổ đem nó đẩy trượt đi một đoạn.

“ Rống!”

Bạch Hổ gầm lên một tiếng, theo Mặc gia đệ tử điều khiển thân ảnh phóng mạnh lên không trung.

Song Phá Thổ Tam Lang cũng kịp phóng lên, những chiếc gai sắt to lớn trên lưng đem Bạch Hổ cản lại, khiến khung cơ quan thú của Mặc Gia tuy nhảy cao hơn nhưng không thể vượt qua.

“ Bang” theo cái quật đuôi kim loại của Phá Thổ Tam Lang hung hăn đem Bạch Hổ đầu đánh văng đi một phía, đụng gãy căn nhà gỗ.

Phá Thổ Tam Lang tung người nhảy lên vồ lấy Bạch Hổ nhưng đả chậm, Bạch Hổ nhảy qua một bên né tránh còn nhờ cú nhảy này mà chạy ra khỏi sơn trang trống trải.

Phá Thổ Tam Lang lại nhảy lên trên không trung, trước khi rời xuống mặt đất lại chuyển về hình thái mâm tròn Xuyên Sơn Giáp, bởi vì ở trạng thái như cũ không cách nào có thể đuổi kịp tốc độ Bạch Hổ.

Nhiều năm qua đi Công Thâu gia đả cải biến cơ quan đem Xuyên Sơn Giáp hình thái bổ cứu loại bỏ cái nhược điểm này, hơn nữa sức sát thương con tăng lên.

“Bang!”

Trong lúc hai khung Cơ Quan Thú tranh đấu, Vô Song Quỷ chạy ầm ầm đến, dẫm một cái song kích phủ hung hăn bổ xuống một khung Bạch Hổ cơ quan, dùng man lực đánh trượt đi Bạch Hổ cơ quan 5 mét.

“ Công Thâu gia tộc mang thành ý mà đến, trẫm trước tặng cho các ngươi khung Bạch Hổ này, hẳn sẽ rất hữu dụng” Thiên Trạch quan chiến lại khống chế Không Thức Giới Thần Lực đem khung Bạch Hổ cơ quan bị hắn giết đi người điều khiển thu lấy, cao giọng mà nói.

Lời này vừa ra Mặc gia người biến sắc.

Mấy trăm năm nay Mặc gia cùng Công Thâu gia tranh đấu, chiếm lợi vẫn luôn là Mặc gia nhưng nếu như Bạch Hổ cơ quan rơi vào tay tử địch. Chỉ sợ thông qua cơ quan đó mà khắc chế, chỉ sợ càng về sau Mặc gia cơ quan thuật không thể bằng được Bá Đạo Công Thâu Gia cơ quan thuật.

“ Lão phu cảm tạ Việt Đế chi ân!” giao đấu với Bạch Hổ cơ quan trong, chưởng môn của Công Thâu gia cất lời vọng ra.

Thanh âm vừa dứt, một đạo thân ảnh từ một khung Bạch Hổ khinh thân mà đến, thanh đại kiếm trên tay y ánh lên quang mang, trong chốc lát kiếm ảnh rợp trời.

“ Trò trẻ con!” Thiên Trạch xem thường, Họa Kích Huyết Long Mâu quét ngang.

Kích trí mấy chục trượng mạnh mẽ phá không, xích hồng cuồng bạo chi lực đem kiếm ảnh kiếm khí đập vở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK