Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con thuyền lớn của Sở Lưu Hương chậm trôi theo dòng nước.

“ Soạt!”

Đột nhiên, cả bọn ngừng nói, đồng loạt đưa mắt nhìn về phía trước sông.

Bọn họ thấy được một vệt ngân quang, một thanh kiếm vàng lướt đi trên không, trên cự kiếm lại có bốn cái thân ảnh.

Mà khi bọn họ nhìn, gả kia tựa hồ cũng phát giác ra được bên dưới còn một con thuyền thuận sông mà đi, y đình lại trong giây lát.

Y nhìn xuống, đôi con ngươi màu xanh lam kia lại hiện lên tinh quang, quang sát đám người một lát, y lại hạ kiếm xuống.

Cả bọn đưa mắt nhìn nhau.

Ở cự ly gần đám người Sở Lưu Hương càng nhìn rõ hơn.

Hút mắt gây chú ý nhất là cái nam tử có đôi mắt xanh lam, vóc dáng y cao lớn cùng cường tráng hơn rất nhiều nam nhân, dù là Sở Lưu Hương cũng không so được.

Y mặc y phục rất xa hoa, vải lam xanh trên đó in lấy văn tự cổ xưa cùng họa tiết không cách nào hiểu nổi, thắt lưng rồng uy vũ, một cái trường bào hoàng kim không gió tự bay, đặc biệc nó phát ra kim quang.

Nhìn sơ qua cho người cảm nhận được như trích tiên giáng trần.

Y mang một cái mặt nạ vàng che đi dung mạo, nhưng góc cạnh có thể cho bọn họ biết uy tuyệt đối là cái mỹ nam, một đầu tóc xanh sẩm bó buộc, mão quan trên án lấy tứ đao ngủ kiếm xếp lấy quạt cung, cho người cảm nhận qua là một cái đại quý đại khí nam nhân và còn thấn bí hấp dẫn.

Một đôi đồng tử xanh lam, trong con mắt hiện ra khinh rẻ thương sinh, cực kỳ cao ngạo, khí chất của thượng vị giả, loại khí chất này ở Sở Lưu Hương, Cơ Băng Nhạn, Hồ Thiết Hoa không có lấy.

“ Đạo Thánh!” cùng một lúc, cả bọn đều hiện ra trong đầu danh tự này.

Hai người còn lại, một cái nam tử tuấn lãng có phần nho nhã hiện rõ khí chất thư sinh, khí chất lẫn y phục đều kém so với người nam nhân bên cạnh, gương mặt biểu cảm có chút chếnh choáng.

Mặt nữ tử bên cạnh lại như tiên nữ không nhiễm bụi trần, xinh đẹp lại toát lên vẻ thuần khiết, khí chất thắng qua bốn cái cô nương trên thuyền, chỉ là giống như nam nhân kia tựa như lần đầu đi thuyền ra khơi bị say sóng.

Nữ tử khác lại xinh đẹp không kém, chỉ là khí chất lại so kém với người bên. Và nàng cũng không khác gì so với hai người bên cạnh.

Ba người này là ai? bọn họ có quan hệ gì với Đạo Thánh? đám người trên thuyền cùng lúc có chung suy nghĩ này.

“Xưng hô thế nào?” Thiên Trạch hỏi, thanh âm tràn đầy từ tính vang lên.

Mà lời hắn vừa dứt, một cái nữ tử rút kiếm ra.

Nàng rất xinh đẹp, thanh kiếm cũng xinh đẹp mà tao nhã, nàng đem kiếm chỉ về trước.

Đám người trên thuyền hơi bất ngờ khi thấy việc này nhưng không ai lên tiếng.

Thiên Trạch cười nhìn thiếu nữ rồi nói : “ người đẹp kiếm cũng đẹp, chỉ là nàng rút kiếm chỉ ta là có ý gì đây?”

Thiếu nữ tinh thần phấn chấn bừng bừng, toàn thân tràn ngập trung nói không nên lời sắc nhọn khí chất nữ nhân.

Nữ nhân trừng mắt Thiên Trạch.

Nàng đôi mắt tựa hồ chỉ biết trừng mắt người.

Nàng trừng mắt Thiên Trạch một cái, nói: “Ta kêu Cao Á Nam”

Thiên Trạch dường như nghe được cái tên này ở đâu rồi lục lọi lại ký ức xưa củ, chỉ là hắn nhất thời không nhớ ra được tên nữ nhân này, đưa mắt quan sát nữ tử này : “ ta cũng nên báo danh”

Ba cái nữ tử phía sau nhẹ gật đầu đồng ý.

“ Thiên Trạch” Thiên Trạch cười nói.

Đám người nghe được cẩn thận ghi nhớ lẫn phân tích, bởi Đạo Thánh trước nay thần bí chưa ai biết y dung mạo cùng danh tính, bây giờ nghe y báo tên ra bọn họ cũng nghi ngờ lẫn dò xét cái tên đó, thử xem bọn họ có biết không?

Chỉ tiếc là cái tên này không gợi cho bọn họ cao thủ vang danh chốn giang hồ lẫn nhân vật cộm cán triều đường nào cả.

“ Rút kiếm đi” Cao Á Nam nói.

Thiên Trạch đáp : “Thiếu nợ thì trả tiền giết người thì đền mạng này vốn chính là thiên kinh địa nghĩa sự, giữa ta và nàng cũng không có ân oán đi”

Sở Lưu Hương cười nói : “ đúng là vậy, nhưng các hạ là một cái cao thủ dùng kiếm, vị bằng hữu này của tại hạ làm sao mà nhịn được chứ”

Kiếm khách gặp kiếm khách.

Kẻ luyện kiếm có sở thành ai không muốn cùng một cái cường đại kiếm khách giao thủ, mà không chỉ kẻ luyện kiếm, tu đao học kích.... đều muốn cùng một cái cường giả so tài.

Thiên Trạch xuất hiện lúc, cả đám Sở Lưu Hương đã biết y không thể bình phàm, võ công có thể trên cả bọn họ.

Mà y ngự kiếm nói rõ y là cái học kiếm người, bảy người trong, Cao Á Nam nhiều năm học kiếm, đi lại trên giang hồ xông ra thanh danh không nhỏ, nàng gặp được Thiên Trạch thời khắc liền sinh ra chiến ý.

Bởi nàng cũng nghe được một năm nay Đạo Thánh chi danh, y hung hăn nhưng cường đại, y nữa chính nữa tà tham tài vô cùng, nhưng được cái y là cái thương hoa tiếc ngọc, trước nay chưa từng cướp đồ của nữ tử.

Thậm chí khi y diệt các sơn tặc, y còn lưu lại một ít lương thực hoặc tài sản cho các cô nương bị sơn tặc bắt đi, hoặc là người bị chúng cướp....

“Ly không đối nguyệt phụ lòng mỹ nhân là hai điều ta tiếc nuối, nếu như mỹ nhân có lòng ta cũng có dạ” Thiên Trạch cười đáp.

“ Thiên Trạch đại ca thật là bại hoại” trên đường đi bị Thiên Trạch trêu chọc không ít, giờ nhìn y trêu chọc nữ tử khác, Giang Ngọc Yến có chút thất lạc lại có chút thẹn thùng khi nghĩ đến mình cũng giống như cô nương kia.

Cao Á Nam nghe có chút thẹn mắng : “ ai cùng ngươi có lòng, xem kiếm”

Cao Á Nam là giang hồ đại phái Hoa Sơn của Triệu quốc Khô Mai sư thái đắc ý đệ tử.

Mà Hoa Sơn có địa vị cực kỳ lớn trên trung nguyên, là đa số kẻ học kiếm muốn đến bái sư học nghệ.

Bởi Thanh Phong Thập Tam Thức xác thật mạn diệu vô trù, phi người có thể cập, là loại kiếm pháp bài danh hàng đầu trung nguyên.

Cao Á Nam là phái Hoa Sơn chưởng môn cùng Khô Mai đại sư hai đại thân truyền đệ tử, là nữ đệ tử đã luyện đến Thanh Phong Thập Tam Thức, bị trên giang hồ thừa nhận Thanh Phong Kiếm Tiên.

Nàng khi kiếm pháp sơ thành xuống núi hành hiệp trượng nghĩa, sau lại đụng đến nhóm người Sở Lưu Hương mà tụ họp.

Lúc này Thiên Trạch xuất hiện khiến nàng sinh ra hứng thú giao thủ, một kiếm đã xuất.

“ Sưu! Sưu!”

Kiếm khí phun trào, Cao Á Nam đâm ra một kiếm Thanh Phong kiếm pháp mười ba chiêu đệ nhất chiêu Thanh Phong Tử Lai.

Một kiếm như ẩn hiện như có như không, như mạnh như yếu, như thực như hư, thật là khó lường cái thực chất của kiếm pháp.

Thanh Phong thập tam thức của Hoa Sơn phái không hề thất bại trước một tuyệt kỹ nào của các môn phái khác.

Nó hay ở chỗ thanh đạm, trong cái thanh đạm có cái độc, đối tượng khinh thường thanh đạm nên hầu hết những kẻ gặp kiếm pháp này đều chuốc bại chua cay.

Trừ Cao Á Nam ra, Khô Mai đại sư không hề truyền thọ kiếm pháp Thanh Phong cho ai cả. Cũng bằng bộ kiếm pháp này Cao Á Nam một đường vang danh giang hồ, trở thành nữ tử trong một vị Kiếm Tiên.

Lúc này đây Thanh Phong Kiếm Tiên ra kiếm, một kiếm đầy thanh đạm, nhưng ẩn trong cái thanh đạm đó chính là sát khí sát ý được giấu kín kẻ.

“ Tư tư tư tư”

Hoa lửa bắn lên không ngừng, từng đường kiếm khí dài mấy trượng như gió quét qua va chạm lên cơ thể Thiên Trạch, nhưng không cách nào chạm đến cơ thể hắn, nữa mét trước vô hình lực lượng cản lại, hoa lửa liên miên.

“ Thôi vậy, ta cùng nàng chơi đùa một lát” Thiên Trạch cười nói, nhẹ khinh thân đã cướp xuống mặt nước chổ, đạp nước mà đứng.

“Đang!!”

Một kiếm không thành, Cao Á Nam cũng biết rõ ràng mình một chiêu không thể đánh bại y được, thân hình cướp đến chổ Thiên Trạch, một kiếm đâm.

Một đâm này không thành, bởi Luyện Khí Chi Kiếm của Thiên Trạch đã cản lại, hơn nữa chỉ một kiếm lại bức lùi đi Cao Á Nam.

“ Khí lực của y thật mạnh” Sở Lưu Hương quan sát nói.

Hồ Thiết Hoa chen vào hỏi : “ các ngươi nói xem, gả này có đánh thắng được Cao Á Nam không?”

Cơ Băng Nhạn nói : “ kiếm pháp phái Hoa Sơn tinh diệu vô cùng, Á Nam dù không thắng cũng không bại”

Lý Hồng Tụ lúc này nói : “ kẻ này khí chất bất phàm, y phục xa hoa đắc tiền, hơn nữa họa tiết hoa văn không phải trung nguyên chi sĩ, loại hoa văn cùng chữ viết trên đó thật khác lạ”

“ Vậy y là ngoại quốc rồi, thân phận của y hẳn không nhỏ đâu?” Tô Dung Dung đoán.

Tống Điềm Nhi nói : “ có tin đồn y là Xích Mi Long Xà Thiên Trạch! Chỉ là Thiên Trạch gần một năm nay gây án ở Ngô quốc…”

Sở Lưu Hương chủ động hướng Đoàn Dự thi lễ : “ còn không biết hai vị danh tính”

Đoàn Dự đưa tay thi lễ : “ tại hạ Đoàn Dự”

Vương Ngữ Yên nói : “ Vương Ngữ Yên”

Giang Ngọc Yến nói : “ Giang Ngọc Yến”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK