Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Binh Ma Thần bên dưới, thân ảnh của Tiểu Lê nằm rạp ở bên dưới hôn mê đi bên cạnh nàng chính là Tiểu Hưu Hưu đả không còn là thân ảnh to lớn uy vũ như trước mà trở về với hình dáng ban đầu của mình, đang ở bên cạnh miệng nhỏ vươn ra liếm láp lấy gương mặt của nàng.

“ Chỉ còn là đống sắc vụn, nhưng dù sao cũng được chế tạo từ vì sao rơi, nguyên liệu tốt như vậy đây” Đế Thiên An nhìn về thân ảnh to lớn đứng bất động Binh Ma Thần lẩm bẩm, tỉnh lại đập vào mắt hắn là một màn kinh động nhân tâm để hắn im lặng chỉ biết nhổ nước bọt trong lòng, dù sao Binh Ma Thần là mục đích một trong khi đến nơi này.

Mặc dù bị Tiểu Lê phá hủy nhưng dù sao đại lượng cơ quan trên người nó chính là từ vì sao rơi, chỉ cần đem rả ra chế tạo lại là được. Hơn nữa cơ quan thuật chế tạo cũng đáng để học hỏi, đám người Mặc Gia tất nhiên sẻ ưa thích còn việc phá dở cơ quan không phải Công Thâu Cừu có Phá Thổ Thất Lang giỏi nhất làm việc đó sao.

“ Xi Vưu kiếm” Đế Thiên An nhìn nằm ở gần nàng thanh Xi Vưu kiếm.

Hình dạng vẫn không khác gì một thanh trường kiếm, trên đó điêu khắc chạm trổ các hoa văn, ở đốc kiếm là đỏ như máu viên ngọc giống như con mắt một dạng, hai bên lại là hai tấm mặt người ở vị trí miệng lộ ra là đầu lưỡi phát ra đỏ hồng yêu dị, một đường đỏ như máu chạy từ con mắt chuôi kiếm chạy xuyên suốt đến lưỡi kiếm, có điều giờ phút này nó không còn tản mát ra một cổ khủng bố ma tính, bạo ngược khí tức như trước nữa .

“ Ong ong ong ong ong” Xi Vưu kiếm rung động theo tay Đế Thiên An nhổ ra khỏi mặt đất phát ra ong ong thanh âm.

“Ngoại hình không được đẹp cho lắm, đợi lần nữa chú tạo lại đi” Đế Thiên An nhìn thanh kiếm này, từng trảm trăm vạn đầu lâu, thành bách binh chi chủ lấy thiên ngoại thiên thạch, do Cửu Thiên Huyền Nữ tạo nên.

Vốn ban đầu là một bả thần kiếm sau này rơi vào tay Xi Vưu trở thành ma kiếm đồ lục thiên hạ thương sinh, hiện tại đi qua Nử Thần Chi Lệ tịnh hóa lại thêm tàn hồn Xi Vưu bị diệt sát đã không còn là một thanh hung lệ ma kiếm, nhưng uy lực của nó vẫn còn tồn tại chính là một thanh tuyệt thế thần binh.

Lúc này từ người Đế Thiên An một giọt tinh huyết bị bức ép mà ra nhỏ lên bên trên thân kiếm, Đế Thiên An chính là muốn đem thanh kiếm này sở hữu cho mình dù sao cũng là một bả thần binh, linh hồn lực nhanh chóng xâm nhập vào bên trong muốn để lại lạc ấn của mình trên đó.

Xi Vưu kiếm là thanh kiếm có sát khí kinh người lại được chú tạo từ vẫn lạc tinh thần, đồ lục hàng trăm vạn thủ cấp, người thường không ai lại dám đem linh hồn dung nhập khắc lấy lạc ấn là hành động dại dột, xui xẻo tinh thần bị thương tổn khi đó ăn không được còn bị thiệt.

Hiện giờ thì khác lạc ấn Xi Vưu để lại mảnh tàn hồn hòa cùng kiếm linh cũng đã bị lau đi, chỉ còn lại ban sơ lực lượng. Chỉ thấy ngay khi Xi Vưu kiếm thôn phệ tinh huyết của hắn thân kiếm phát ra đỏ đậm huyết khí thì nhanh chóng hóa thành ngọn lửa xanh lam tản ra khí tức ôn hòa bình thường.

Lâu Lan thánh điện, ngày hôm sau.

“ Tiểu Lê đâu” Thiên Minh lên tiếng hỏi Đại Tế Ti, lời vừa nói xong liền đưa tay kề miệng hét lớn : “ Tiểu Lê”

Binh Ma Thần đả hủy diệt, quân Tần cũng bị chặn lại ba người Thiên Minh Thiếu Vũ Cái Nhiếp cùng quyết định đến gặp Đại Tế Ti rời đi, mà bọn họ chờ đợi chính là gặp gỡ lấy Tiểu Lê.

Đột nhiên thân ảnh Tiểu Lê chậm rãi xuất hiện phía sau đám người đứng ở đầu một hành lang, mà người phát hiện ra đầu tiên chính là Tiểu Hưu Hưu, chân nhỏ liền chạy nhanh đến thân ảnh của Tiểu Lê rồi nhảy lên tay nàng.

“ Thiên Minh, Thiếu Vũ, An đại ca, Liên tỷ, Yên tỷ ta... đến nói lời từ biệc” Tiểu Lê lên tiếng nhìn đám người nói.

“ Cô muốn đi, tại sao chứ” Thiên Minh lên tiếng

Tiểu Lê không có trả lời mà bước chân lên một bước, trong ánh mắt kinh ngạc của đám người thân ảnh của nàng phát ra kim quang như bọt biển bay đi, chậm rãi lên tiếng : “ Ta từng cho rằng có thể tự mình đối diện với tất cả, sau khi gặp được mọi người mới biếc rằng nếu không có sự trợ giúp của mọi người , không có bạn bè ta không thể làm được tất cả việc này”

Tiểu Lê nhìn lên bức tượng nữ thần đang chắp tay cầu nguyện một bên vươn vấn giọt lệ châu ngọc : “ Ta vẫn không hiểu, nếu nữ thần đả sở hữu sức mạnh thần linh vì sao phải còn rơi lệ. Nay cuối cùng mới nghĩ ra trong nước mắt bao hàm nhiều ý nghĩa đến vậy.

Tuy rằng ngắn ngủi, nhưng mọi người bắt chấp tất cả cùng ta trải qua một hồi mạo hiểm này, đây là hồi ức quý giá nhất trong cuộc đời ta. Lần tới khi gặp lại mọi người nhất định sẻ nhớ ra ta, phải thế không?”

“ Tiểu Lê , đừng đi” Thiên Minh thương tâm lên tiếng, tuy ngắn ngủi thời gian nhưng hắn đối với tính cách hiền lành của Tiểu Lê hắn rất ưa thích đây, nhìn thấy nàng tiêu tán như vậy hắn sao nhận được.

“ Tiểu Lê” Thiếu Vũ nhìn thân ảnh Tiểu Lê càng ngày càng mờ nhạt nhịn không được hỏi lấy : “ Đại Tế Ti chuyện này rốt cuộc là sao”

“ Cuối cùng ta cũng hiểu rõ rồi, Tiểu Lê nàng ta chính là Nữ Thần Chi Lệ” Đại Tế Ti nhìn chậm rãi hạ xuống Nữ Thần Chi Lệ trước người Đế Thiên An liền hiểu ra hết thảy.

“ Lần sau gặp lại, sẻ là thân phận gì đây.” Đế Thiên An nhìn màu vàng kim quang tiêu tán không ngừng hội tụ vào bên trong đó, sứ mệnh của nàng đả kết thúc hắn cũng không ngăn cản, bởi vì lấy thực lực đâu mà ngăn cản. Hơn nữa dựa theo lời nói của nàng bọn họ còn có tương phùng đây.

“ Tiểu Lê nói, lần tới chúng ta sẽ gặp lại. Khi nào chúng ta mới được gặp lại cô ấy” Thiên Minh lên tiếng dò hỏi.

Đại Tế Ti cất bước đi nhìn bên dưới Hồ Nguyệt Nha , nói : “ Lâu Lan có một truyền thuyết, vào lúc Hồ Nguyệt Nha trong sa mạc ngập tràn ánh trăng. Bất luận là người nào ly biệc nhiều năm, cách trở bao xa đều nhất định có thể gặp lại nhau”

Thiếu Vũ tâm trạng cũng không khác gì Thiên Minh, có phần thương cảm: “Bất luận là người nào ly biệc nhiều năm, cách trở bao xa đều nhất định có thể gặp lại nhau”

“ Ly biệc xa cách để sau này tương phùng thêm giá trị” Đế Thiên An nhìn những kim quang cuối cùng tán đi, nhìn thấy Tiểu Hưu Hưu nhanh chóng nhảy lên vai mình hài lòng.

Tốn công sức dụ dỗ đầu tham ăn này cũng thu được kết quả, phóng mắt nhìn đối diện thánh điện phương xa cao mấy trăm mét Binh Ma Thần đứng ở không trung, nói : “ Lâu Lan qua cơn hiểm cảnh nhưng Long Hồn sức mạnh cũng đã lan truyền ra ngoài, Binh Ma Thần đả hủy nhưng sức mạnh của Long Hồn cũng không kém”

Đại Tế Ti nghe được thần sắc từ trong thương cảm trở nên ngưng trọng lo lắng lên, đúng như lời Đế Thiên An sức mạnh của Long Hồn quá lớn, ở sa mạc chính là ốc đảo vĩnh hằng đây. Mà sa mạc cái gì là quý nhất, không phải vàng bạc châu báo đặc sản lương thực mà chính là nguồn nước.

“ Nước trên sa mạc còn mắt hơn cả vàng, Lâu Lan có được Long Hồn có được vô tận nguồn nước. Không có Đại Tần các quốc gia khác đây, e cũng không bỏ qua” Hồng Liên lạnh nhạt lên tiếng.

“ Như vậy phải làm sao” Thiên Minh nhịn không được lên tiếng hỏi, làm cho đám người đồng loạt phóng mắt nhìn về ba người.

Đế Thiên An không có trả lời, đem Tiểu Hưu Hưu đưa cho Diễm Phi rồi nói : “ Các vị có thể cho ta chút không gian cùng với Đại Tế Ti không?”

Đám người Thiên Minh nghe được, tuy trong lòng hiếu kỳ không thôi nhưng cuối cùng cũng cất bước rời đi, chừa lại không gian cho hai người.

“ Nếu ta nói, ta cũng giống như Tiểu Lê được nữ thần giao phó sứ mạng, Đại Tế Ti ngươi tin không?” Đế Thiên An quay sang nhìn nàng lên tiếng.

“ Ah” Đại Tế Ti thốt lên một tiếng.

Tay che miệng kinh ngạc nhìn nam tử phía trước, việc Đế Thiên An xuất hiện cùng Tiểu Lê trả lại Long Hồn lại giúp đỡ Lâu Lan qua cơn hiểm cảnh, nhất là một màn tận mắt chứng kiến Tiểu Lê tiêu tán. Bình thường nàng sẻ đem mấy lời này cho là yêu ngôn, nhưng mà hiện tại nàng có phần tin lấy.

“Lần này Doanh Chính phái đi mười vạn đại quân dạ tập Lâu Lan, chỉ với chưa đến 5 vạn người mà nói Lâu Lan căn bản không lật nổi trò trống gì khi mà lối vào đã bị phát hiện” Nhìn Đại Tế Ti gương mặt trắng bệch hoảng sợ liền trấn an nói : “ Yên tâm, cánh quân này đã bị thuộc hạ ta triệt hạ”

Đại Tế Ti nghe được thở phào nhẹ nhõm, tuy Lâu Lan đẩy lui được quân Tần chính là nhờ lượng quân Tần từ Sa Chu không nhiều, nếu như mười vạn đại quân vào Lâu Lan khi đó Lâu Lan chính là thất thủ. Nhiều năm ỷ vào bên dưới lòng sa mạc, lối vào bí mật cho nên quân lực của Lâu Lan không có nhiều.

“ Nử thần từ rất lâu về trước đả lâm vào ngủ say sau khi đại chiến cùng với ác thần, thần lực của ngài cũng tiêu hao. Chuyện nói ra rất dài dòng, chỉ cần biết ta cần ngươi giúp sức” Đế Thiên An lên tiếng hốt du lấy Đại Tế Ti, chỉ cần thông qua em này chưởng khống Lâu Lan khi đó mảnh sa mạc khô cằn rộng lớn này cũng nhanh chóng thay đổi, những nơi không có nước liền đào kênh dẫn nước đến.

Đại Tế Ti lúc này nghe được liền kinh ngạc khiếp sợ trong lòng, thốt lên : “ ngài muốn ta giúp gì?”

Lời dứt không lâu con mắt mở lớn thân ảnh vội lui về sau khiếp sợ khi nhìn thấy từ người nam tử này tản ra như sương khói vụ khí. Một đầu tóc xanh như hỏa diễm bốc cháy, đôi song đồng như sao trời phát sáng, đôi mắt trong xuất hiện những vòng tròn vàng cùng chấm đỏ tươi như nòng nọc bơi lội.

Con ngươi xuất hiện những bông hoa vàng nhạt xếp chồng lên nhau, tuấn lãng khiến nữ tử trầm mê dung mạo. Quanh người lại xuất hiện hai mươi ba ngọn lửa đủ mọi sắc màu lẫn đồ hình, không gian xung quanh cấp tốc ấm lên khi những ngọn hỏa diễm này hiện ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK