Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nạp Lan Yên Nhiên nhìn thanh trường kiếm an tĩnh trên tay mình, bảo vật thần binh lại ở ngay bên cạnh mình, mà lại không hề hay biết.

Đem tay vuốt ve thân kiếm, liền cảm kích đối phương cũng không vì nàng với Tiêu Viêm chi gian mà ghi hận : “ Yên Nhiên cảm tạ đại nhân giúp đỡ, đại ân không thể nói hết”

Lúc này sớm đã không nhịn được Tuyết Ny, hô hấp dồn dập lên tiếng : “ Không được, ta muốn gả cho tiên sinh”

Tiêu Ngọc tay có chút run từ trong không gian lấy ra một thanh trường tiên, các đốt hợp xích với nhau, là một kiện vũ khí mà Đế Thiên An trước đây tặng cho nàng cực kỳ diệu dụng, có thể dài ngắn khác nhau.

Môi có chút mấp máy, chỉ thấy vừa ra đả thoát ly rời khỏi tay nàng bay đến Đế Thiên An phía trước, phát ra không ngừng tiếng reo.

“ Không được, Tuyết Ny muốn gả cho người, không một đêm phong tình cũng được” Tuyết Ny một bên ánh mắt nóng bỏng, đả sớm không nhịn được : “ Đế Thiên An ca, người xem Tuyết Ny thế nào?”

“ Đừng nghe nàng, người xem Hồng Lan ta đi, vóc dáng so với nàng tốt hơn” bên cạnh nữ tử khác lên tiếng.

“ Haha” Đế Thiên An cười lên tay vuốt ve trường tiên, nhãn đồng nhắm mắt lại sau đó lại mở ra, theo đó hắc động chậm rãi mở ra : “ bên trong có thần binh vũ khí, y phục hộ giáp đều là do ta luyện chế, ưa thích thì lấy đi để ở chổ ta cũng không gì dùng, hy vọng sẻ đánh ra một vùng trời riêng”

“ Tự do mở không gian, đây chỉ là Đấu Thánh cường giả mới có thể làm được” so với những nữ tử trong sảnh phòng, Vân Vận con mắt mở lớn cực kỳ khiếp sợ khi chứng kiến việc phía trước, xem ra nàng đánh giá còn quá thấp năng lực của nam tử phía trước, hô hấp có phần dồn dập, thân hình có chút run lên.

“ Ca, Huân Nhi sinh khí” Huân Nhi miệng nhỏ vểnh lên, gương mặt mất hứng biểu hiện tâm trạng nàng bây giờ không mấy vui vẻ.

“ Sư phụ... trời ạ... ta rốt cuộc bái dạng gì sư phụ” Lâm Phỉ kinh hô, thân hình có chút run lên, con mắt ngó chằm chằm vào không gian kia.

“ Người nam nhân này, còn che dấu bao nhiêu thứ nữa, thật khiến người không kìm được mà đầu nhập vào” Nhã Phi thầm hô, ở bên bồi rượu cho hắn, đồng tử lấp lóe qua quang mang khác thường.

Đế Thiên An ho khan lên, vội nói : “ những kiện này là ca vì luyện chế cho Huân Nhi vũ khí, dư ra nên mới thành. Để ở đây cũng mai một, ở bên trong có một món quá rất đặc biệc dành cho muội, đảm bảo muội yêu thích, là do ca ca cực khổ luyện chế”

Huân Nhi nghe được khóe môi có chút nhích lên độ cong, hiển nhiên nghe mấy lời này để cho nàng vui vẻ không thôi, ánh mắt đảo qua đám người lên tiếng : “ tạm tha thứ cho ca vậy, nhưng mà nếu muội không hài lòng... ca ca ngươi phải chịu phạt”

Đem tay nâng lấy chung rượu ngọc một hơi uống lấy, nhìn Huân Nhi đi vào bên trong không gian, mà đám nữ trong gian nhà đả sớm không nhịn được nối đuôi theo sau.

Số lượng người càng ngày càng giảm bớt cho đến khi chỉ còn Nhã Phi, Vân Vận và Yêu Dạ ở lại.

“ Vân Vận từng nghe sư phụ có nói, chỉ có Đấu Thánh cường giả mới có thể khai phá không gian, đại nhân ngài là Đấu Thánh sao?” Vân Vận nhịn không được dò hỏi.

Lời nói xong làm cho hai nữ bên cạnh cũng không cách nào yên tĩnh được, ánh mắt đều không tự chủ nhìn về hắn.

Lúc này Nhã Phi thân ảnh mê người uyển chuyển cất bước đi đến gần, không có Huân Nhibên người, đây là thời điểm dễ dàng tiếp cận nam chân này, tay ngọc bắt lấy vò rượu rót cho hắn, một bộ tự nhiên không một chút cách ngại.

Đế Thiên An tay nhanh bắt lấy luồn qua eo nhỏ kéo vào lòng mình, tay lại bắt lấy chung rượu nâng lên miệng mình, nhìn Nhã Phi gương mắt thoáng đỏ xấu hổ như tình nhân một dạng ném cho hắn u oán ánh mắt, lại nghe : “ muội muội vừa mới đi, tiên sinh lại muốn khi dể Nhã Phi rồi.”

Nhắm một ngụm rượu cười nói : “ không phải là phối hợp với mỹ nhân sao?”

Cúi người lại hôn xuống má nàng, rồi nói : “ Đấu Thánh cường giả, Luyện Dược Sư cửu phẩm, đủ để che chờ nàng một đời bình an, nàng là vì ta thân phận hay vì ta dung mạo, hay là vì ta tài hoa đây? ”

“ Chán ghét” Nhã Phi kiều mị lên tiếng, nhìn về đôi mắt khác màu, hương thơm nữ tử, ngón tay nhỏ di chuyển trên lồng ngực hắn : “ Nhã Phi chỉ là bé nhỏ cô gái, nào dám với xa chứ, hơn nữa hồng nhan bên cạnh huynh nhiều không đếm xuể”

“ Đấu Thánh, Luyện Dược Sư cửu phẩm” Vân Vận, Yêu Dạ hô hấp lại tăng một nhịp, khi nghe được chính miệng y thừa nhận.

Đế Thiên An nhìn về Vân Vận, Yêu Dạ lên tiếng : “ ba người các nàng đều là hiếm có giai nhân, tính ta phong lưu háo sắc, muốn bá vương ngạnh thương cung toàn bộ Tây Bắc đại lục này gọp lại cũng không đủ ta giết”

Nói xong lại cúi người hôn xuống má Nhã Phi, cười nói : “ tầm thường nữ nhân khó mà lọt vào tầm mắt ta được, không chỉ muốn đoạt thân thể ta còn muốn đoạt phương tâm các nàng. Các nàng nói ta nên Bá Vương Ngạnh Thương Cung chiếm đoạt thể xác trước hay là chiếm phương tâm trước.”

Vân Vận gò má ửng đỏ khi nghe hắn đùa giỡn như vậy, lai nhìn trong lòng đối phương Nhã Phi không xương dựa sát.

Nam tử này tuy không thừa nhận nhưng thực lực bày ra đả nói rõ hết thảy, một Luyện Dược Sư cửu phẩm một Đấu Thánh trong truyền thuyết bất cứ cái nào đều là đỉnh tiêm đại lục, là thứ không thể so bì được một lời xuống cho dù là cường đại Vân Lam Tông cũng chỉ có thể hủy diệt.

“ Huynh, háo sắc, không chỉ muốn Nhã Phi, còn muốn hai vị giai nhân khác, lòng tham thật lớn nha, không sợ bảo bối muội muội của huynh sao?” Nhã Phi một bên nói.

Đế Thiên An cười nói : “ ta có gì phải sợ đây, Vận nhi lại đây nào?cả Yêu Dạ nữa, bây giờ ta cho các nàng cơ hội câu dẫn ta đó, ai câu dẫn trước ta ngã về pha đó”

“ Bẹp”Nhã Phi chủ động hôn lên gò má hắn, ngón tay di chuyển trên lồng ngực hắn, phong tình vạn chủng : “ huynh thật là xấu xa”

Vân Vận Yêu Dạ gò má ửng đỏ lên, khẽ cắn môi một cái, người nam nhân này bài ra thực lực quá khủng bố.

Đế Thiên An tà cười : “ Yêu Dạ muốn diệt Vân Lam tông không? Ta chỉ cần nhấc tay là xong ngay, đến, hơn nữa nàng cùng ta cũng đâu có xa lạ đâu, cũng không phải là chưa câu dẫn qua”

“ Ah” Yêu Dạ mặt đỏ bừng như máu tụ tập lên mặt vậy, thân hình khẽ run đi đến gần.

Đế Thiên An lại nhìn về Vân Vận gương mặt biến đổi thần sắc, vẻ xấu hổ đả không còn mà thay vào kinh hoảng, nói : “ còn nàng không muốn cho Vân Lam tông hủy, vậy phải xem Vận nhi ra sức thế nào rồi? ”

“ Ngô” Nhã Phi kiều mị khẻ cất một tiếng ngâm nga, gương mặt ửng đỏ lên khi hai bàn tay của hắn đả luồng vào đôi ngực sửa nàng mà nhào nặn.

Ở trên Đấu Khí đại lục, cũng không có chế độ một vợ một chồng nói đến, có chỉ là người mạnh là vua, Thương Long há có thể cùng Thảo Xà làm bạn, Phượng Hoàng há có thể cùng Ô Nha làm bạn.

Nếu như thực lực cường đại, mị lực mười phần, dù cho nam tử đông ngâm một mỹ nữ, phía tây ngâm một cái, khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, hậu cung ba nghìn, người nào cũng sẽ không nói cái gì, chỉ biết nói phong lưu đa tình, mà sẽ không nói xong sắc vô độ .

Nam tử nếu như thực lực không đủ, vừa không có cường đại bối cảnh gia đình, phải làm cho tốt bị từ hôn tâm lý. Nữ tử nếu như thực lực không đủ, cũng không có một hảo ba ba, hảo hậu trường, cũng phải làm tốt bị quăng rơi chuẩn bị.

Mà Đế Thiên An chính là phong lưu người, không nhịn được mỹ nữ mê hoặc, mà các mỹ nữ cũng không chịu nổi mị lực của hắn, Vì vậy, đối với hắn trêu hoa ghẹo nguyệt thế nào, mặc dù biết hắn nữ nhân bên cạnh không chỉ một người, vẫn cứ sa vào.

Già Nam học viện, nội khố dược liệu.

Là nơi chứa rất nhiều cái loại dược liệu trân quý, cho nên canh phòng bảo vệ nơi đây cũng có chút sâm nghiêm.

Không chỉ có vài vị Đấu Vương cường giả tọa trấn, hơn nữa còn có đến mười vị đạo sư tuần tra 24/24.

Loại khu vực này học viện có chỉ thị cấm học viên đi vào, muốn đi vào đều cần phải có trưởng lão đồng ý mới được.Chưa kể bên trong còn cẩn thận bố trí kết giới khó có thể đi vào được.

Bên trong nội khố toàn bộ vách tường bên trong phòng này là được bao bọc bởi một màu trắng ngọc ngà, thậm chí sàn nhà dưới chân cũng đều là dùng hàng khối bạch ngọc sắp xếp cực kì chỉnh tề đến không có một khe hở nào hợp lại mà thành.

Ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt ở đây cũng là từ mấy cái bạch ngoc này mà phát ra.

Bạch ngọc này ở ngoài giá trị cũng có chút đắt đỏ, bất quá nếu đem dùng để bảo tồn dược liệu thì có hiệu quả cực kì, dưới loại tình huống không gian bên trong bị bịt kín thì dược tính của các loại dược liệu trân quý này sẽ ít bị mất đi, hơn nữa kho dược liệu cũng cần duy trì thời gian rất dài, bố trí đến bực này thật hơn xa xo với sử dụng trữ vật giới chỉ.

Trong căn phòng có bố trí mấy đạo hành lang, hai bên hành lang là các quầy bạch ngọc cao lớn được sắp xếp một cách ngay ngắn, các dược liệu gặp được đặt ngay ngắn trong đó đều thuộc những loại trân quý hiếm gặp.

Thỉnh thoảng mơ hồ có nhiều mùi hương thuốc bất đồng tỏa ra. Song giờ phút này bên trong nội khố bên trong lại xuất hiện hai vị khách không mời, lại dễ dàng vượt qua không gian kết giới có mặt ở bên trong dược khố.

Là một tiểu bạch y cô nương tám chín tuổi với mái tóc thắt bím dài màu tím, khuôn mặt của nàng trắng bóc, bộ dáng như hoa như ngọc, chớp chớp đôi mắt đen to nước miếng chảy dài, thân ảnh lao nhanh đến những tủ các tay nhỏ đem từng gốc linh dược đem vào miệng nhai nuốt ăn lấy.

Cứ thế từng gốc từng gốc như rau cải một dạng bị bé gái ăn hết, cho đến khi ăn no chán chê thì dừng lại, nhìn một bên tuyệt sắc nữ tử đôi song đồng một đỏ một trắng, xoa xoa cái bụng nhỏ : “Lăng Sương, xong rồi”

Lăng Sương gật đầu, nói : “Tử Nghiên, ngươi đúng là ham ăn, mấy dược liệu này đem luyện đan còn có ích hơn”

“ Xì” Tử Nghiên bỉu môi một cái, sau đó từng bước đem nơi này dược liệu cất vào không gian của mình.

Lăng Sương đồng dạng nhanh chóng, đem toàn bộ dược liệu nơi này thu thập, đến khi thu được một nữa, gương mặt liền biến sắc khi nghe được một tràn bước chân, ngay lập tức đem Tử Nghiên thông qua Phi Lôi Thần Thuật chạy đi.

Ngay khi hai người rời đi tầm 10 giây đồng hồ, một lảo già bước vào chính là Hách trưởng lão quản lý dược khố cũng là một Luyện Dược Sư của học viện Già Nam, vừa bước vào cảm thấy không khí có chút không đúng, sau đó miệng há to lên.

Gầm lớn một tiếng : “ Vô sỉ... là kẻ nào... phương nào đạo tặc dám ở Già Nam làm loạn”

Rất nhanh từ bên ngoài phóng vào đám hộ vệ, thần sắc ai chứng kiến một nữa dược liệu bị mất đi mà cả kinh lên, bọn họ không cách nào tin tưởng được, lại có kẻ ở dưới mí mắt mình trộm đi một nữa dược khố.

“ Hì hì, cái đám ngu ngốc kia... Lãnh Sương... ngươi Phi Lôi Thần thật lợi hại, lần sau chúng ta đi một chuyến nữa” Tử Nghiên cười hì hì nhìn bên cạnh cao hơn mình rất nhiều Đế Lăng Sương.

“ Đều là do ngươi... nếu không phải là do ham ăn ngươi... chúng ta đả sớm đem dược khố này lấy sạch” Đế Lăng Sương bỉu môi nói.

Tử Nghiên không sao cả : “ lần sau lại một chuyến nữa là được”

“ Mơ đi, ta mới không cùng ngươi đi nữa, sắp đến ta đến Trung Châu rồi, nơi đó cướp đồ mới đáng giá hơn”

Tử Nghiên con mắt sáng lên : “ vậy thêm ta với”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK