Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lát sau đại sảnh trung tâm.

“ Xin hãy đổi tay trái” lão nhân một đầu tóc bạc trắng khoác trên mình một bộ đạo gia y phục màu trắng, nhưng trên đó đều là những văn tự phù triện màu đen lít nhít trên đó, sắc mặt ngưng trọng nhìn về Yên Đan đang lấm tấm mồ hôi lên tiếng.

Người này chính là Tiêu Dao Tử Đạo gia Nhân Tông chưởng môn, hành tung phiêu hốt, thần long kiến thủ bất kiến vĩ . Ba mươi tuổi trước nhiệt huyết giang hồ khoái ý nghĩ thù, có Quan Trung đệ nhất hào hiệp mỹ dự .

Sau lại không biết sao, độn nhập Đạo gia từ nay về sau chuyên tâm tu đạo không phải vấn thế sự . Nhưng từ Tần quốc chinh phục thiên hạ sau, giang hồ trên về Tiêu Dao Tử nghe đồn dần dần nhiều hơn .

Tuyết Tễ thập đại danh kiếm bài danh thứ sáu, trước kia vẫn là Đạo Gia lịch đại chưởng môn nhân tín vật . Từ Đạo Gia chia làm Nhân Tông hai phái, liền bị các phái thay phiên nắm giữ. Từ khi đả bại Xích Tùng Tử Tuyết Tể vẫn do Tiêu Dao Tử nắm giữ, nhiều năm nay vẫn đè ép lấy Thiên Tông một đầu.

Nhưng bản thân Tiêu Dao Tử biết rõ mình có thể nắm giữ Tuyết Tể mười năm nay chính là Đạo Gia Thiên Tông chưởng môn còn đang bế quan đây. Từ khi Xích Tùng Tử chết sư muội của hắn ngàn năm kỳ tài của Thiên Tông quan môn đệ tử của Bắc Minh Tử đại sư Hiểu Mộng bế quan không ra.

Mặc dù chưa cùng Hiểu Mộng giao thủ nhưng hắn biết mình rất có khả năng bại thảm dưới tay nàng. Hiểu Mộng được Bắc Minh Tử cuối đời thu đồ tư chất siêu tuyệt, tám tuổi đả đả bại năm đại trưởng lão của Thiên Tông, lại thêm bế quan mười năm không ra chính là đương nhiệm chưởng môn của Thiên Tông cũng là mạnh nhất Thiên Tông hiện giờ.

Yên Đan duỗi với xuất cổ tay, chỉ thấy lúc đầu có chênh lệch chút ít đen da da, hiện tại chuyển âm hồng , trên cánh tay còn quấn rất nhiều hồng ti, phảng phất trong da mọc ra giống nhau .

" Chưởng Lệnh Sứ trúng độc rồi " Đạo Chích thất sắc lên tiếng, mà không chỉ có hắn đám người trong đại sảnh vây quanh hắn cũng hoảng sợ không thôi.

"Đích xác là chú ấn cấm thuật của Âm Dương Gia" Tiêu Dao Tử ngưng trọng lên tiếng.

"Mặc Gia cùng Âm Dương Gia không hề dính dáng đến nhau, Chưởng Lệnh Sứ làm sao trúng bọn họ cấm thuật được?" Đại Thiết Chùy không hiểu lên tiếng.

“ Xem ra ta vẫn sơ suất rồi” Yên Đan cất lời

Tiêu Dao Tử ngưng trọng lên tiếng : "Sự tình không tầm thường, lần này huynh trúng là Lục Hồn Khủng Chú”

“Là thế ư” Yên Đan mày nhíu lại mồ hôi lạnh tuôn ra như nghĩ đến thứ đáng sợ gì.

“ Lục Hồn Khủng Chú... Tiêu Dao tiên sinh có khi nào là nhầm lẫn chăng?” Ban đại sư lên tiếng, bên trong thanh âm có phần sợ hãi trong đó.

“Trong cấm thuật của Âm Dương Gia Lục Hồn Khủng Chú thuộc vào Âm Mạch Bát Chú, bản thân loại chú này có sức kích thích mãnh liệt, đồng thời uy lực của nó sẻ tăng cường khi tiếp xúc. Nếu như trực tiếp thi triển thì sẻ rất dễ dàng phát hiện mà đề phòng hơn nữa tất phải tiếp xúc trực tiếp, và phải giữ trong một đoạn thời gian mới có thể thi triển thành công.” Tiêu Dao Tử một bên chậm rãi giải thích cơ sở nguồn nguyên cho Yên Đan cùng đám người.

Ngừng một chút, nói :“Với võ công Chưởng Lệnh Sứ, cho dù trong tình huống không hề phòng bị, đột kích gần trong gang tấc cũng rất khó làm thương được Chưởng Lệnh Sứ. Nhưng mà, mục tiêu lần này của chúng cũng không phải là thích sát, mà là phóng chú ấn”

Yên Đan đột nhiên nhớ tới, tại Cơ Quan Thành bên ngoài, hắn từng đỡ dậy qua một cái cải trang thành Mặc Gia đệ tử nhưng thật ra là Tần quân giả trang, cứ việc sau đó nhìn thấu, nhưng nhất định cũng là khi đó bị phóng ra chú ấn

Tiêu Dao Tử tiếp tục nói: " Đại Tư Mệnh đã lợi dụng sự quan tâm của Chưởng Lệnh Sứ đối với Cơ Quan Thành và Mặc Gia đệ tử , mới có thể bất tri bất giác vượt qua sự phòng bị. Chú ấn tiềm phục tại thể nội, sẽ không lập tức phát tác chỉ đến lúc vận chuyển chân khí trong thể nội mới phát tác ra "

Cao Tiệm Ly bừng tỉnh đại ngộ, nói: " Thành thử khi Chưởng Lệnh Sứ cùng Vệ Trang giao thủ, chú ấn liền phát tác rồi"

"Âm Mạch Bát Chú quá âm độc tà ác, một trăm năm trước, Âm Dương Gia đã nghiêm cấm đệ tử tu luyện, không ngờ trăm năm sau, nó lại trùng hiện nhân gian" Tiêu Dao Tử nói đến đây thần sắc đáng tiếc nhìn Yên Đan.

Đại Thiết Chùy tính khí lớn nhất bạo, vội vàng hỏi: "Tiêu Dao tiên sinh, vậy Chưởng Lệnh Sứ như thế nào trị?"

Tiêu Dao Tử nhắm mắt lại, thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu

Cái này lay động đầu, không khác tuyên cáo Chưởng Lệnh Sứ đã hết cách xoay chuyển.

Mặc Gia mọi người giống như bị giội lên một chậu nước lạnh, nhất thời lòng như tro nguội, khi mà sự thật này khiến cho bọn họ khó mà chấp nhận được.

"Ta nghe nói qua, liên quan tới những này bị cấm chỉ Âm Dương thuật lợi hại, " Yên Đan lạnh nhạt mở miệng, nói: "Một khi trúng Lục Hồn Khủng Chú, trên đời khó có cứu chữa phương pháp "

Bầu không khí nhất thời lặng ngắt như tờ khi Yên Đan chính miệng nói ra.

Yên Đan đem mắt quét nhìn đám người trong đại sảnh một hồi liền, nói: “ thật kỳ lạ,giờ khắc này đây, ta không có có một tia bi thương, ngược lại cảm thấy một loại vui sướng ."

"Mạng của chúng ta tất cả đều là Chưởng Lệnh Sứ cứu trở về, mà khi Chưởng Lệnh Sứ gặp phải nguy hiểm thời điểm, chúng ta nhưng cái gì cũng không làm được " ĐạiThiết chùy quát, trong thanh âm mang theo một tia khóc nức nở .

"Nhiều năm như vậy, có thể cùng các vị cùng nhau dắt tay cùng, ở cái này mảnh nhỏ trong thiên địa, là vinh hạnh của ta " Yên Đan nhìn về phía Mặc Gia mọi người khoát tay.

"Chưởng Lệnh Sứ " Đại Thiết Chùy cùng Cao Tiệm Ly đám người hoang mang cả lên.

"Chúng ta đều là đã từng chết qua một lần người, có thể tụ hội ở chỗ này. Đây chính là mảnh đất lành thuộc về chúng ta,nhưng dưới gầm trời này còn rất nhiều người đều không thể hưởng thụ niềm vui này " Yên Đan thanh âm lần nữa có vẻ yếu ớt, cúi đầu thống khổ khi chịu đựng trong cơ thể chú ấn phát tác.

"Ước mơ của chúng ta là do các đời Mặc gia đệ tử truyền lại"

" Vâng " Mặc gia mọi người đồng thanh gật đầu lên tiếng.

"Tương lai cũng sẽ do chúng ta! " Yên Đan cắn chặt răng, chú lực thực đã bắt đầu kịch liệt cắn trả,Yên Đan trên đầu bắt đầu đổ mồ hôi.

"Chưởng Lệnh Sứ, ngươi nghỉ ngơi một hồi đi! " Cao Tiệm Ly thương tâm nói rằng .

"Ta muốn nói hết lời, mới có thể nghỉ ngơi! " Yên Đan cắn răng nói rằng : "Ban đại sư"

" Vâng” Ban đại sư đứng lên, hướng về phía tại chỗ mọi người hành một quay vòng,chắp tay lễ: "Mặc gia có trọng yếu sự tình thương nghị, làm phiền chư vị tránh một chút "

Đám người rời khỏi đại sảnh, vì mọi người biết sắp đến chính là Mặc Gia cơ mật chuyện, hay đúng hơn là Yên Đan bàn giao hậu sự.

Lục Hồn Khủng Chú của Âm Dương Gia chính là đáng sợ chú ấn, chính là khắc tinh của Mặc Gia người.

Năm xưa Lục Chỉ Hắc Hiệp xém chết dưới tay Hà Bá cũng vì chú ấn này, đến hiện tại Yên Đan cũng dưới tay Đại Tư Mệnh mà sắp vong mạng.

Lục Hồn Khủng Chú tuy đáng sợ nhưng Yên Đan chỉ cần tu luyện Kiêm Ái đến tầng thứ 10 có thể cởi ra được, nhưng mà đáng tiếc hắn còn chưa tu luyện đến được.

Lục Hồn Khủng Chú đáng sợ ở chổ ẩn dấu vô hình khó lường nhận biết, một khi phát tác nội lực càng cao chính là càng cắn trả kịch liệt.

“ Lục Hồn Khủng Chú trúng phải đúng là chết không chổ chôn, nhưng mà không phải là không có cách giải” Đột nhiên một giọng nữ tử vang lên trong đại sảnh như xa như gần làm cho đám người ở đây kinh ngạc.

“ Còn có người” Đám người biến sắc lên, bọn họ lại không phát hiện ra được trong nơi này lại có người trong này.

“ Ở trên” Tuyết Nữ vội hô lên khi thấy từ trên phía trên cách mấy trăm mét độ cao trên đỉnh vòm xuất hiện hai thân ảnh, đang chậm rãi phiêu phù xuống.

Đám người đưa mắt nhìn liền nhận ra là ai, một chính là Đoan Mộc Dung người còn lại chính là Nhất Việt.

“ Ong ong ong” Đột nhiên thanh Mặc Mi bên cạnh Yên Đan rung động dử đội hắc bạch nhị khí thoát ly, sau đó lại rời khỏi vỏ lao lên trên.

“ Tham kiến Cừ Tử” Ban lão đầu nhanh trấn định lại thở phào một hơi, sau đó cúi người hành lễ

“ Cừ Tử” đám người giật mình khi nghe được, như sấm động trời quang.

“Tham kiến Cừ Tử” đám người cũng từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, vội vàng thi lễ .

Giờ này bọn họ cũng đã rõ Ban đại sư che đậy người là ai, chính là Cừ Tử của Mặc Gia.

Đế Thiên An thu lấy Mặc Mi nhanh chóng đi đến Yên Đan, một tay đưa ra, nói : “ buông lỏng tâm thần, ta giúp ngươi hóa giải Lục Hồn Khủng Chú”

Yên Đan nghe được vốn định hành lễ liền dừng lại, nhẹ gật đầu thở phào một hơi.

Lục Hồn Khủng Chú hắn từ Phi Yên từ lâu đã biết, thúc dục trong người khí vận chuyến qua người Yên Đan hóa giải, lại ngâm nga “

“Bắc lỉnh hửu yến ,vũ nhược tuyết hề (Yến ở núi bắc lông trắng tựa tuyết)
Sóc phong ai ai, tỷ dực nam phi (gió bắc sầu ai liên cánh về nam)
Nhất chiếc vũ hề, nại chi nhược hà (mưa gió vùi dập, biết phải làm sao)
Sóc phong lẫm lẫm chung bất ly hề ( gió bấc lạnh lùng chẳng mái phân ly”

“Ah!”Tuyết Nữ che miệng kinh hô, thân ảnh lui về sau hai bước khi nghe được, nội tâm nàng khó mà bình tĩnh được nhưng vẫn cố bày ra một bộ bình thường.

Cao Tiệm Ly tay siết chặt lấy Thủy Hàn kiếm, ánh mắt đắng chát không thôi trong lòng chán chường, nhiều năm như vậy hắn vẫn không đi vào phương tâm của Tuyết Nữ, vô lực buông xuôi.

“ Tiểu Cao, aiii” Đạo Chích tay đặt lên vai hắn, hai người hiện tại chính là cùng một tâm tình cảm xúc đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK