Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo Đế Thiên An cong ngón tay khẻ búng, hỏa diễm rực rở ngưng tụ thành một cái hỏa lò, hừng hực hỏa diểm nóng bóng thiêu đốt.

"Rì rào…"Cổ thụ phát ra những thanh âm rì rào.

Từng chùm ánh sáng màu bay ra từ thân thể nó rồi dung nhập vào hỏa lò, chúng là Bồ Đề Tử do Bồ Đề Cổ Thụ ngưng tụ ra.

Mặc dù Bồ Đề Tử không khủng bố bằng Bồ Đề Tâm, nhưng xác xuất để bước vào Đấu Thánh cũng rất cao. Cho dù làBồ Dề Tử phẩm chất không cao, cũng đủ để vô số cường giả điên cuồng tranh đoạt.

Chưa đến 10 phút, gần 50 hạt Bồ Đề Tử đã được luyện hóa thành một chất lỏng trong suốt. Sau đó chỗ chất lỏng này từ từ bốc hơi biến thành một luồng thanh khí.

Chúng bay ra từ trong ngọn lửa rồi chui vào trong thân cây cổ thụ. Lúc này, cây cổ thụ chợt run rẩy rồi một tia hắc khí lặng yên thoát ra rồi biến thành hư vô, nó lại phân ra thêm 100 hạt Bồ Đề Tử nữa xuống.

Nhưng lần này Đế Thiên An không có giúp nó luyện hóa, mà đem những hạt Bồ Đề Tư này thu,nhìn thấy cây Bồ Đề xì xào thanh âm, cười nói : “ an tâm ta đả đáp ứng thì không nuốt lời”

Lời vứt dứt một cái sợi dây chuyền xinh đẹp, tỏa ra ánh sáng xanh lam dịu nhẹ ở trên tay hắn tản ra quang mang thuần khiết.

"Rì rào…"Cổ thụ lại rung lắc cành lá vui sướng khi chứng kiến luồng sáng xanh lam đại thịnh này.

“ Đem Bồ Đề Tâm và Bồ Đề Tử của ngươi đem hết ra đây” Đế Thiên An cười cười, thúc dục Nữ Thần Chi Lệ thanh tẩy cảm xúc trái chiều của Đấu Đế để lại.

Nữ Thần Chi Lệ chính là đồ của Cửu Thiên Huyền Nữ mà năm xưa hắn thu về, chính là khắc tinh của những thứ âm tà, dùng nó để thanh tẩy cảm xúc trái chiều của Đấu Đế để lại, khu trừ ác linh của Bồ Đề cổ thụ so với Bồ Đề Tử cũng không khác gì nhau cả.

Thời gian lại lặng yên trôi qua, dưới sự tinh lọc đáng sợ của Nữ Thần Chi Lệ cùng với Đế Viêm đem từng khỏa Bồ Đề Tử tinh lọc, từng luồng hắc khí trển Bồ Đề Cổ Thụ không ngừng tiêu tán, cho đến một ngày.

"Ông ông "

Nương theo tia hắc khí này tiêu tán, toàn thân giống như thúy ngọc của Bồ Đề Cổ Thụ đột nhiên truyền ra tiếng vang ong ong, chợt màu xanh bùng nổ, từng đạo ánh sáng màu xanh lá chói mắt từ trong cơ thể bồ Đề Cổ Thụ bạo xuất ra, cuối cùng tràn ngập cả mảnh không gian, làm cho sinh cơ vốn đã nồng đậm, lại càng đậm đặc hơn rất nhiều.

"Đã thanh tẩy hoàn toàn sao?"

Nhìn Bồ Đề cổ thụ, lúc này nó càng "xanh" hơn trước kia, hơn nữa cái loại âm lãnh nhè nhẹ cũng yên lặng tiêu tán, Bồ Đề Cổ Thụ hiện tại mang đến cho người ta cảm giác an lành, thần thánh và trí tuệ.

"Ào ào."Một cành của cổ thụ chậm rãi kéo dài ra, cuối cùng giống như bàn tay của nhân loại, vuốt ve có thể cảm nhận được cảm xúc vui sướng từ cây truyền đến.

“ Tốt” Đế Thiên An gật đầu cười nói : “ ngươi cũng nên giúp ta luân hồi cảnh cho vài người”

Bồ Đề cổ thụ được xưng trí tuệ luân hồi thụ, trong truyền thuyết, nó có thể làm cho người ta luân hồi muôn đời.

Mà những người trải qua sự lịch luyện này đều sẽ có tiềm lực bước vào Đấu Đế. Mặc dù đây chỉ là truyền thuyết nhưng vẫn có vô số cường giả vì thứ hư vô mờ mịt này mà điên cuồng.

Đơn giản là vì đó là cảnh giới chí tôn chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

“ A di đà phật, gốc Bồ Đề Cổ Thụ này, lẻ nào là Đế Chủ chuẩn bị cho bần tăng niết bàn thành Phật Đà” Vô Tâm tiếu ý từ trong nội thiên địa của Đế Thiên An đi ra nhìn về gốc to lớn Bồ Đề Cổ Thụ phía trước.

Đế Thiên An cười mắng : “ bớt nói nhảm, ngồi vào bồ đoàn kia, Bồ Đề Cổ Thụ sẻ giúp ngươi luân hồi trăm kiếp, có thành Phật Đà hay không xem ngươi rồi”

Vô Tâm nghiêm chỉnh, đứng đắn chắp tay lễ phật với gốc Bồ Đề cổ thụ, sau nói : “ không ngờ bần tăng cũng có ngày giống Như Lai tham ngộ dưới cây Bồ Đề”

Cây Bồ Đề chính là Thánh thụ của Phật giáo, dựa theo ghi chép bên trong Đại Đường Tây Vực ký, Phật Đà từng nói với A Nan: Thế gian có ba loại đồ vật nên lễ bái —Phật Cốt Xá Lợi, Tượng Phật cùng Cây Bồ Đề.

Bởi vì, Phật Đà ở dưới cây Bồ Đề thành Đạo, gặp cây Bồ Đề như gặp Phật.

Vô Tâm tung người nhảy đến cái bồ đoàn, nhanh chóng ngồi xuống bàn tay vỗ vỗ nhánh cây của Bồ Đề Cổ Thụ.

Chợt từ nhánh cây truyền ra năng lượng xông nhập vào người hắn, sau đó một luồng mỏi mệt từ sâu trong linh hồn đột nhiên dâng lên, làm cho cặp mắt hắn từ từ nhíu xuống, sau đó ý thức cũng chậm rãi buông lỏng.

"Ong ong!"

Nhìn thấy Vô Tâm lâm vào ngủ say, bên trong Bồ Đề cổ thụ cũng truyền ra một loạt tiếng động quỷ dị, chợt một trận quang mang xanh biếc bộc phát ra, giống như vô số xúc tua, kéo hắn tựa lưng vào thân cây.

Trong khoảnh khắc chạm vào nhau, trên thân cây nổi lên từng đợt gợn sóng dao động, mà Vô Tâm cũng chậm rãi dung nhập vào, cuối cùng ngồi xếp bằng trên thân cây như một bức tượng điêu khắc…

“ Ách đau quá” Một tiếng kêu vang lên, chỉ thấy trên mặt đất Tiêu Viêm nằm rạp trên đó, suýt xoa vài cái.

“ Nhanh leo lên tấm bồ đoàn kia, nó giúp ngươi vào Thánh cảnh dễ hơn” Đế Thiên An nhàn nhạt nói.

“ Hắc hắc, đây chính là tham ngộ dưới cây Bồ Đề đó ư?” Tiêu Viêm nhìn về tuấn mỹ thiếu niên đầu trọc đang dựa lưng vào cây Bồ Đề to lớn trầm trồ nói.

Ném Tiêu Viêm vào Thiên Mộ thời gian một tháng, hắn ở bên trong cũng đả trôi đi một năm cũng hấp thu hoàn toàn Thiên Ma Huyết Trì nhục thể lại được thoát thai hoán cốt một lần nữa.

Đem hắn lôi ra để cho Bồ Đề Cổ Thụ giúp hắn luân hồi, chỉ cần qua đợt này nũa có Bồ Đề Tâm phụ giúp hắn đột phá Đấu Thánh là tất yếu.

Lúc này đây, linh hồn của Tiêu Viêm và Vô Tâm ở bên trong Bồ Đề Cổ Thụ bắt đầu trải qua từng lần luân hồi, từng đợt nối tiếp từng đợt

Nếu như tâm trí không kiên định, chỉ sợ bị lạc ở trong vòng luân hồi kia.

Trong đó có đủ loại mà nguy hiểm không kém việc giao phong với cường giả Đấu Thánh chân chính.

Nhìn cổng Thiên Mộ đang chậm rãi khép lại, Đế Thiên An nhảy vào bên trong đó rời khỏi nơi này, địa phương hắn xuất hiện chính là Thiên Mộ tầng thứ 3, một tòa cung điện phía trước, tại nơi đó có hai thân ảnh nữ hài đang khoanh chân tọa thiền.

Dược Linh cùng Hõa Trĩ đôi mắt mở ra khi cảm nhận được có người đi đến, nhận thấy là người nào vội đứng lên, nói : “ đại nhân”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ hình như có người không chào đón ta lắm”

Hõa Trĩ gương mặt rối rắm, nói : “ Hõa Trĩ nào dám”

Đem tay kéo lấy eo của Dược Linh vào lòng, lai lấy ra một khỏa Bồ Đề Tâm đem cho nàng, cười nói : “có nó nàng nhanh tấn thăng vào Đấu Thánh”

Dược Linh cùng Hõa Trĩ con mắt nhìn chăm chú, không cách nào dời mắt khỏi khi thứ hình dạng trái tim kia hiện ra, thỉnh thoảng lại rung lên như tiếng tim đập con người, đại não lúc này hiện lên thông tin, thứ mà hai người trước đây vẫn nghe trong tộc mình bàn tán lấy.

“ Đây... đây lẻ nào là Bồ Đề Tâm trong truyền thuyết” Dược Linh kinh hô nói.

Đế Thiên An cười gật đầu, nói : “ đúng vậy à”

“ Thật... thật là Bồ Đề Tâm” Hỏa Trĩ nhịn không được hô lên

Đế Thiên An lại lấy ra một khỏa nữa, trôi nổi đến trước người mình, cười tà : “ có muốn tấn thăng Đấu Thánh không?”

“ Muốn” Hỏa Trĩ không suy nghĩ đáp

Đế Thiên An cười tà, nói : “ vậy phải xem nàng ra sức như thế nào rồi? nếu để ta hài lòng, không chỉ thứ này, ta còn có thể cấp cho nàng một năng lượng thể Đấu Thánh”

“ Ngô” Dược Linh khẽ run một cái, miệng lại thốt lên, gương mặt ửng đỏ xấu hổ, khi mà chiếc áo mình bị nhấc lên, đôi tay nam nhân kia luồn vào mà nắn bóp lấy bầu ngực săn chắc của nàng.

“ Dù sao cũng không phải là lần đầu” Hỏa Trĩ trong đầu bổ cứu cho mình, gương mặt cũng đỏ ứng đi đến gần nam nhân kia, chậm rãi đem y phục mình cởi xuống.

Đối với nam nhân kia nàng chính là yêu hận đan xen, hắn cướp đi nàng Dị Hỏa lẫn thân thể, còn giam cả nàng ở nơi này. Nhưng lại trợ giúp nàng tu luyện đột phá, cấp cho nàng một ngọn Dị Hỏa khác, làm cho nàng không biết phải đối mặt như thế nào với người này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK