Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nơi khác, Đế Cung một tòa tẩm cung.

Ba cái thân ảnh đang có mặt, một nam tữ đang ngồi trên bàn đá uống trà

“ Tâm tình lại không tốt” Vô Hoa không cần ngẩng đầu mà cất lời, tay đem cuộn trục tiếp tục trên tay để xuống rồi lại lấy một cuộn khác xem lấy.

“ Từ đâu mà ngươi nhìn ra ta tâm tình không tốt” Thạch Quan Âm một giây trước không có một giây sau đã ngồi ở ghế đá, đầy mặt tươi cười nói.

Vô Hoa nói : “ từ trước đến nay rất ít kẻ từ chối mẫu thân đại nhân. Nhưng từ khi người bị bệ hạ đánh bại, tâm tư chiếm hữu và muốn khuất phục người dưới váy càng lớn. Cho đến hiện giờ, người nào còn như trước kia nữa chứ, muốn phát điên làm nữ nhân của vị kia, sự đố kỵ của người mỗi lúc một lớn cùng với đó người lại sợ hãi, mỗi lần người muốn tiếp cận muốn đem những thứ tốt nhất của mình cho y thấy, chỉ là bệ hạ chỉ thưởng thức nhưng lại không muốn ngủ người, bất cứ ai trong tình cảnh của người thì làm sao mà tốt tâm tình được”

Thạch Quan Âm gương mặt tươi cười biến thành âm trầm, nói : “ không hổ là con trai ngoan của ta, một bộ tận tụy vì công việc như thế, chỉ sợ còn hận không thể làm nghĩa tử của y”

Vô Hoa nói : “ như nhau như nhau”

Từ khi bị Thiên Trạch chế phục nhưng không bị cấm chế, cả hai cũng có đôi khi muốn thoát ly, chỉ là nghĩ đến y thủ đoạn lại phụng sự. Cho đến bây giờ chứng kiến thực lực vượt quá phàm nhân kia, đánh chết cả hai cũng không chạy đi nữa.

Thạch Quan Âm thì trước nay vẫn luôn tự tin vào nhan sắc của mình, và đố kỵ với nữ nhân khác xinh đẹp hơn. Nhưng lòng tự tin và đố kỵ thì không có đất dùng ở nơi này, nàng không còn như trước cao ngạo và muốn nam nhân kia quỳ xuống váy mình, tâm lý kia đã không còn khi thấy y khoe y quần hào.

Nàng bây giờ chỉ muốn trở thành một cái nữ nhân của cái nam nhân kia. Nhưng bản thân nàng rõ ràng, Thiên Trạch sẽ không đồng ý nàng, bởi nàng thân thể đã có vô số nam nhân ngủ xuống, hắn thương hoa tiếc ngọc nhưng lại cao ngạo vô cùng, cho nên khiến nàng mỗi lần đem tâm tư chú ý đến đều bị ném đi, nhìn mấy cái khác âu yếm cùng kẻ kia mà đố kỵ trùng trùng.

“ Sư tôn, xin đừng nóng giận. Vô Hoa tận tâm cố gắng không phải là đang cố gắng trợ giúp cho người hay sao?” Trưởng Tôn Hồng đem một cái khay đựng vài cuộn trục trên đó đến, nàng ngồi bên cạnh cười nói.

“ Giúp ta ư? Võ Lâm Minh quản lý cùng phân xử các bang phái trên lãnh thổ Đại Việt, người kia tâm chính là muốn nuốt cả trung nguyên. Ngày Đại Việt thống nhất thiên hạ, Võ Lâm Minh thống lĩnh võ lâm.” Thạch Quan Âm nhẹ nhàng nói, đem tâm tư của Vô Hoa nói ra, cái đứa con này dã tâm thế nào nàng rõ ràng mà cái đồ đệ kia tâm nhãn gì nàng càng rõ.

Trưởng Tôn Hồng nói : “ Vô Hoa nếu như địa vị ổn định không phải trợ giúp sư tôn ư?, Việt Đế đối với công thần sẽ không khó khăn, hơn nữa còn rất hào phóng. Sư tôn cũng rõ ràng điều ấy mà.”

“ Song thứ ta cần y vĩnh viễn không cho” Thạch Quan Âm nói, ngữ khí trong có tức giận lẫn thất vọng cùng buồn bã.

“ Đệ tử có một cái tin cực tốt cho sư tôn nghe, sư tôn nghe xong sẽ rất vui thích” Trưởng Tôn Hồng cười nói, ngồi xuống bên cạnh Vô Hoa.

Thạch Quan Âm niệm lại : “ Tin tốt ư?”

Trưởng Tôn Hồng nói : “ Khúc Vô Dung”

Không nhắc thì thôi nhắc đến Thạch Quan Âm lại giận sôi, cái nữ đồ đệ này từng là người mình căm ghét, ra tay tàn độc vì đố kỵ dung mạo. Bây giờ lại là nữ nhân bên cạnh Thiên Trạch, mà kẻ kia là đụng cái đồ đệ kia chứ không đụng lấy nàng, trước và sau khi Thiên Trạch xuất hiện thái độ và địa vị cũng thay đổi.

“Người có muốn biết cô ta được bệ hạ làm thế nào khôi phục dung mạo cho không?” Vô Hoa cất lời.

Thạch Quan Âm nói : “ chính là thứ thần lực cứu Mộc Tuyết Ly chứ gì?”

Vô Hoa nói : “ thủ đoạn của bệ hạ không chỉ có như thế, gần đây ta tình cờ biết được Diệp Lăng Ngữ dung mạo bị hủy hết, bệ hạ cứu giúp khôi phục lại dung mạo chỉ bằng một thứ nước rất thần kỳ, chỉ cần một giọt nhỏ thôi dù là xương trắng cũng mọc lại da thịt như trước”

“Diệp Lăng Ngữ!” Thạch Quan Âm niệm lại, nàng biết kẻ này chính là phụ thân của Diệp Linh, từng là đệ tử của Mộc đạo nhân chưởng môn phái Vũ Đương hiện giờ.

Trưởng Tôn Hồng cười nói : “ may mắn là Thăng Long chi chiến, tướng công có hổ trợ ông ta thay ông ta chặn một kiếm, cho nên mới biết được chuyện bí mật này, hơn nữa còn thay người phí tâm đấy”

Thạch Quan Âm ánh mắt lóe lên quang mang nhìn chằm chằm vào.

Vô Hoa nói : “ Sinh Mệnh Nguyên Tuyền, một giọt xương trắng cũng mọc lại da thịt, kẻ chết phục sinh. Mẫu thân, người nói nếu như người chết đi rồi, da thịt bị hủy đi lại được tái sinh lần nữa, khi đó bện hạ sẽ thế nào?”

Thạch Quan Âm tâm tư xoay chuyển : “ ngươi xác nhận”

Vô Hoa nói : “ ta trước kia mất một tay đấy, hơn nữa gần đây cái Trường Sinh thủy cấp cho thủ hạ liệu thương chính là Sinh Mệnh Nguyên Tuyền một giọt pha loãng ra gấp trăm ngàn lần đấy.”

Thạch Quan Âm im lặng suy nghĩ.

Đổi lại là trước kia chết rồi phục sinh, một giọt nước có thể để xương trắng mọc lại máu thịt. Đây là chuyện tiếu lâm và nàng sẻ không bao giờ tin thứ hoang đường, chỉ là hiện tại đã khác rồi.

Nàng thấy Thiên Trạch sở ra tiên thần lực lượng, tại Đế Cung này chứng kiến rõ ràng lực lượng đó. Dù là có hoang đường đi nữa, chỉ cần từ tay Việt Đế là bình thường và chấp nhận được, cho nên cái thứ Sinh Mệnh Nguyên Tuyền đó mười phần là thật.

Vô Hoa dừng lại quan sát quyển trục, từ trong ống tay áo lấy ra một bình sứ.

Đây là thứ hắn dùng mưu mô mà tư Diệp Lăng Ngữ xin được, hắn chính là muốn tận dụng thứ này để cho mình địa vị thêm vững chắc.

Thạch Quan Âm lập tức đưa tay đến lấy nhưng bị con mình thu lại, nàng hiểu tiểu tử này không chỉ đưa không, hỏi : “ ngươi muốn gì?”

Vô Hoa chậm nói : “ đưa cho mẫu thân là chuyện vốn là, chỉ là mẫu thân suy nghĩ một chút, nếu công hiệu là thật người có phải là muốn tự hủy mình sau đó đến chổ của Việt Đế hay không?”

Thạch Quan Âm thừa nhận : “ lẽ nào không được”

Trưởng Tôn Hồng nói : “ sư tôn, Việt Đế là cái kiêu ngạo, mà danh tiếng sư tôn lại không được tốt, Mai Ngâm Tuyết dù là dâm nữ nhưng cũng đã được rửa sạch rồi, sư tôn không muốn đổi một cái thân phận khác ư?”

Vô Hoa nói : “ Thạch Quan Âm đúng là có rất nổi tên tuổi, nhưng thân phận này sẽ không bao giờ để người bước chân vào hoàng thất Đại Việt cả.”

Việt Đế là cái cực kỳ cượng đại cùng tự phụ nam nhân, thân phận của hắn hiện giờ có thể nói là tôn quý nhất thiên địa. Dù có thương hoa tiếc ngọc đi nữa sẽ chấp nhận một cái nữ tử đã cùng nhiều nam nhân chung đụng ư?

Dù có xinh đẹp thế nào cũng không được, hơn nữa bên cạnh Việt Đế còn thiếu mỹ nhân hay sao? Đừng nói là Việt Đế đến ngay cả Vô Hoa cũng không cần thiết phải đem một cái như mẫu thân hắn kéo vào hậu cung.

Thạch Quan Âm cũng rõ ràng điều này, đây là thứ mà nàng vĩnh viễn không thể so bằng với những nữ tử bên cạnh Thiên Trạch, nàng hỏi : “ngươi dốc lòng kiếm thứ quý giá này cho ta, lại vạch đường cho mẫu thân ngươi để vào Đại Việt hoàng thất, khi đó ngươi là ngoại thích Đại Việt, địa vị võ lâm minh chủ của ngươi khi đó sẽ càng vững chắc, tiến gần với người kia hơn.”

Vô Hoa là cái cực kỳ có tài cùng dã tâm, theo Thiên Trạch cường đại và tương lai lớn mạnh hắn làm gì cam chịu sống an phận. Cho nên hắn tự tiến cử mình đảm nhiệm Võ Lâm minh quản lý các bang phái trên lãnh thổ Đại Việt, chờ Đại Việt hùng cứ trung nguyên rồi, hắn chính là ông vua của các bang hội.

Chỉ là ngôi vị minh chủ này cũng không dễ làm và được nhiều kẻ nhắm đến, muốn giữ vững gót chân hắn cần có thế lực lớn mạnh. Bởi hắn biết thủ hạ của Thiên Trạch nào chỉ có mình hắn, và nhiều kẻ tâm tư cũng bành trướng không nhỏ.

May mắn là tại Thăng Long ngày rằm tháng năm để hắn biết được Diệp Lăng Ngữ một cái cực kỳ trọng yếu tin, từ đó hắn tốn công sức để lấy lòng tin và đổi lấy Sinh Mệnh Nguyên Tuyền kia, mục đích chính là để cho mẹ mình bước đến gần vị kia.

“Mẫu thân muốn làm nữ nhân của vị kia mà Vô Hoa thì muốn làm minh chủ võ lâm trung nguyên. Trợ giúp nhau đều có lợi, huấn chi chúng ta còn có mỏng manh thân tình này” Vô Hoa cười nói, sau đó đem bình sứ đưa đến.

Thạch Quan Âm đưa mắt nhìn một lát, sau đó đoạt lấy : “ ngươi đã an bài sân khấu cho ta rồi”

Vô Hoa nói : “ Vô Hoa đã chuẩn bị, hẳn mẫu thân sẽ yêu thích”

Thạch Quan Âm nói : “ không thể quá đơn điệu’

Trưởng Tôn Hồng nói : “ sư tôn đã nghe qua Long Môn hay chưa?”

“Long Môn?” Thạch Quan Âm nghi hoặc.

Vô Hoa nói : “ bệ hạ một ngày trước quyết định xây dựng một cái Long Môn xông Long Môn người thành công tùy theo các tầng mà đạt được bí tịch thần công hoặc là khen thưởng, Long Môn phân làm Thiên Địa Huyền Hoàng bốn các phân làm độ tuổi nhất định mà đi vào. Võ Lâm minh chủ nhận tìm cao thủ tọa trấn, mục đích là tìm anh tài và đón nhận khiêu chiến của võ lâm trung nguyên”

Thạch Quan Âm suy nghĩ một lát nói : “ sân khấu không tệ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK