Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tháng ngắn ngủi này trôi qua cũng không ít chuyện nhỏ chuyện to ở trong ngôi trường này diễn ra. Đáng nói nhất việc nhà Gryffindor có một truy thủ trẻ tuổi nhất trong bộ môn QUIDDITCH, môn thể thao mà giới phù thủy ưa chuộng nhất, chẳng khác nào giới người thường bộ môn bóng đá.

Việc này đều tự việc buổi học bay đầu tiên diễn ra, trong lớp học này Draco Malfoy một học sinh nhà Slytherrin đả từng va chạm với Harry trên chuyến tàu đầu năm, cướp lấy quả bóng nhớ của Neville dẫn đến sư tử con Harry máu dồn lên nảo.

Nhảy ngay lên chổi ở trên không trung hăm dọa Draco, từ mấy chục mét trên cao lần đầu tiên cởi chổi lại ngoạn mục thoát khỏi cảnh gãy tay gãy chân. Để cho phó hiệu trưởng Mcgongall đi qua phát hiện được, liền mang theo hắn đến phòng hiệu trưởng rồi từ Dumbledore đặc cách trở thành tầm thủ trẻ tuổi nhất.

Đại sảnh Hogwarts ngày hôm nay trang hoàng rực rỡ, hàng ngàn con dơi đeo lủng lẳng trên trần và tường, trong khi hàng ngàn con khác sà xuống các dãy bàn như những đám mây đen nghịt, làm cho những ngọn nến thắp trong ruột những trái bí ngô chập chờn và tắt ngấm.

Đồ ăn đột ngột hiện ra trên những chiếc dĩa vàng, y như trong bữa tiệc khai giảng hồi đầu năm học. Hôm nay là một ngày đặc biệc trong trường, lễ hội ma.

“ Thật đẹp trai nam nhân”

“ Hắn là ai vậy, là giáo sư mới sao”

“ Đôi mắt của hắn thật kỳ dị, thề có Merlin ta chưa từng thấy được đôi mắt nào như vậy”

“ Là vị trong nhà kia sao?”

Đế Thiên An chậm rãi ăn lấy thức ăn trên bàn, từ trong không gian lấy ra một vò rượu : “ ngủ lại có chút quên, lại nhanh như vậy qua rồi, trong thời gian ta ngủ hẳn không có đứa tinh nghịch nào chạy đến đó chứ”

Dumbledore đáp lời : “ có chứ, nhất là hai anh em nhà Weasley chúng còn muốn đem căn nhà của tiên sinh cạy mở ra đây”

“ Là hai tên siêu quậy kia sao?” Đế Thiên An đem ánh mắt nhìn về phương hướng dãy bàn Harry thấy hai thân ảnh tóc đỏ, lại thấy Harry nhìn mình khẻ vẩy tay, rồi tiếp tục ăn lấy thức ăn, cười nói : “ lễ hội ma, thật thú vị, kia là cột điểm sao?”

Nhìn theo Đế Thiên An ánh mắt là bốn cột điểm với số điểm khác nhau, màu sắc riêng biệc Dumbledore gật đầu đáp : “ đúng vậy, là cột điểm của bốn nhà”

Buổi dùng tiệc cũng tiếp tục diễn ra, đủ mọi thanh âm vang lên đa phần là nghị luận về thân ảnh Đế Thiên An, y là ai mà có thể dùng bửa với đám giáo sư bên trên.

“ Đó là vị tiên sinh mà bồ lẫn bác Hagrid nói đến ư?” Ron dò hỏi.

Harry gật đầu, đáp : “ ukm, không ngờ hôm nay tiên sinh lại xuất hiện”

Rồi dừng lại ăn lấy thức ăn, quay sang dò hỏi huynh trưởng Percy : “ vị đó cũng là giáo viên trong trường ư?”

Percy lắc đầu, nói : “ không phải, cụ Dumbledore nói đó là khách quý của cụ, cụ yêu cầu các huynh trưởng dặn dò các học sinh không được làm phiền.”

Harry tiếp tục hưởng thụ thức ăn mỹ vị, lại trò chuyện cùng đám người.

Cho đến khi giáo sư Quirrell người dạy môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám chạy hớt hải vào sảnh đường, chiếc khăn vành đội đầu xổ bung ra và nét hãi hùng hiện rõ trên mặt.

Mọi người tròn mắt nhìn theo ông chạy đến bên ghế của cụ Dumbledore, tựa bệt vào đó mà nói lắp bắp: “ Quỷ… Quỷ khổng lồ… sổ hầm ngục… thiết tưởng ngài nên biết”

Nói chưa dứt câu, ông đã ngả xuống sàn chết giấc.Tiếng ồn ào xôn xao dậy lên.

Cụ Dumbledore phải dùng cây đũa thần của mình vẩy ra một tràng pháo bông đỏ tía mới giữ được trật tự, ra lệnh: “Các Huynh trưởng, dẫn học sinh của nhà mình về phòng ngủ ngay lập tức”

Percy huynh trưởng nhà Gryffindor thi hành lệnh ngay: “Học sinh năm thứ nhất, nắm tay nhau, đi theo anh. Các em cứ theo đúng hướng dẫn của anh thì không sợ con quỷ khổng lồ. Đứng sát sau lưng anh nhé… Xin tránh đường cho học sinh năm thứ nhất… Xin lỗi, tôi là Huynh trưởng đây.”

“Làm sao con quỷ khổng lồ lại sổ hầm ngục được?” Harry thắc mắc khi cả bọn rời đi

Ron đáp: “ Đừng có hỏi mình. Đúng ra mấy con quỷ đó ngu ngốc lắm. Có lẽ yêu tinh Peeves thả nó ra để nhát người ta trong đêm Hội Ma.”

Bọn trẻ đi qua những đám người đang vội vã ngược xuôi đủ mọi hướng.

Khi đang chen qua một đám toàn học sinh bấn loạn nhà Hufflepuff, Harry chợt níu tay Ron: “Mình sực nhớ ra… Còn Hermione.”

“Con bé ấy làm sao?” Ron hỏi

Harry đáp : “Nó không biết con quỷ khổng lồ đã sổ hầm ngục.”

Ron cắn môi suy tính “Phải đi kiếm nó thôi,nhưng tốt nhất là đừng để cho anh Percy biết”

Hai đứa bèn tụt lại cuối hàng, lẩn vào đám nhà Hufflepuff, chạy ra một hành lang vắng, hấp tấp lao xuống nhà vệ sinh nữ.

Đứng tại bàn giáo viên vẫn một bộ không quan tâm, chứng kiến hết thảy khóe môi nhích lên độ cong, thân ảnh lập tức tan biến đi mất trong ánh mắt dỏi theo của Dumbledore, lần nữa hắn hiện ra là một cái phòng vệ sinh nử một mùi hôi thối xộc thẳng vô mũi.

Một cái mùi hỗn hợp của vớ cũ và nhà vệ sinh công cộng lâu ngày không chùi rửa.

Chậm rãi nhưng nặng nề tiếng giẫm thình thịch của những bước chân khổng lồ. Ở phía cuối hành lang bên trái. Một cái gì to lớn khủng khiếp đang di chuyển, cao gần mười hai mười ba mét, da xám ngoét và dầy cui, thân hình thô kệch xù xì như một tảng đá nhám với cái đầu hói nhỏ xíu nhô lên như trái dừa khô.

Chân con quỷ khổng lồ này ngắn ngủn và mập ù như những gốc cây với bàn chân dẹt ra lởm chởm gai. Cái mùi phát ra từ con quỷ tởm lợm không tả được. Cánh tay dài quá cỡ của nó cầm một khúc cây, kéo lê trên sàn, nhìn một hồi con quỷ khổng lồ này thân ảnh hắn lại nhanh chóng rời đi.

Đập vào mắt hắn chính là một thân mang trắng đen ô vuông áo sơ mi, cây đay sắc váy dài tóc vàng tiểu loli khoác một cái áo choàng rộng thùng thịnh phù thủy, gương mặt trắng nõn nhi rất là đáng yêu, hai mắt thật to giờ phút này đang đỏ hồng khóc lên.

“ Aa” Tiếng thét kinh hô vang lên cả thân hình Hermione kinh sợ khi đầu tóc mình lại bị ai đó vuốt ve, nàng trốn ở nơi này phát tiết tâm tình của mình vốn không có người, làm sao lại có người ở đây.

Nhưng khi nhìn nam tử hiện ra cả người nhất thời ngây ngốc một chổ, rất đẹp nam tử là điều nàng có thể hình dung, một bộ màu tím y phục bó sát cơ thể, tà dị song đồng như sao trời phát sáng để cho nàng linh hồn như lạc lỏng ở trong đó. Nhất thời bị đối phương dung mạo cho rối tinh rối mù lên.

“ Em, sao lại khóc ở đây? ” Biết rõ còn hỏi, ngón tay vươn ra hướng về hốc mắt sưng đỏ kia, quang mang màu xanh lan ra giúp chỉ loli này xoa dịu đi.

“ Ah” Hermione từ thất thố tỉnh lại, có phần thẹn thùng lên chớp chớp con mắt quan sát nhìn nam tử xuất hiện trước mặt mình, người nam tử bắt mắt này nàng chưa từng gặp qua, cảm nhận đối phương ôn hòa hỏi thăm, ngượng ngùng nói : “ em....em....bạn học.... bạn học... em em ”

“ Thật đáng yêu đây” Nhìn chỉ loli cực moe muốn để người ôm ấp, không nhìn được cúi người xuống nhìn thân ảnh loli phía trước, một tay vươn ra xoa lấy đầu nàng : “y phục hẳn là sư tử con đi, có phải là đám bạn học ăn hiếp không?”

Hermione phiếm hồng lắc đầu nói : “ em... em là Hermione ... là một Muglle... bọn họ thường làm trái nội quy để học viện trừ điểm, hơn nữa hơn nữa...”

“ À... hiểu rồi” Đế Thiên An cười nói : “ là một điển hình ban kỷ luật thành viên đây, Hermione tên thật xinh đẹp, đám nhà Gryffindor tinh lực quá thừa lại ưa thích náo nhiệt, còn nữa hắn em thành tích cũng rất cao đi có phải thời gian qua không có ai cùng em làm bạn không”

“ Ân” Hermione gật đầu, khi đối phương chỉ mới gặp gỡ lại nhất câu kiến huyết, hoàn toàn bóc trần quãng thời gian qua.

“ Sau này không cần phải trốn ở một nơi khóc nữa biết không, một phù thủy mạnh mẽ không phải ở xuất thân của hắn, mà chính là ở hắn thực lực lẫn năng lực” Đế Thiên An đem tay tiếp tục xoa lấy mái tóc xù màu nâu của nàng.

Đế Thiên An lại nói : “ Anh là Đế Thiên An, hay gọi là Noah cho dễ nghe”

Hermione ngượng ngùng, trong lòng vui sướng, mặc dù chỉ mới gặp lần đầu nhưng người nam tử này để cho nàng muốn thân cận, từ người hắn tỏa ra thứ gì đó lạ thường, để cho nàng nhịn không được mà lại gần, lẩm bẩm lên : “ Noah”

Vừa ngẩng đầu lên con mắt co rút kinh hãi khi trong tầm mắt nàng một thân ảnh khổng lồ xấu xí đi lại gần, nhịn không được thét lớn : “ aaaa” một tiếng cao ngất.

Lúc này bên ngoài gian phòng vệ sinh là hai thân ảnh Ron và Harry có mặt ở nơi này, bằng một bước nhảy phóng tới cửa, Harry đóng sầm cánh cửa lại, khóa đánh cạch, rút chìa ra.

Song mừng rỡ với chiến thắng này, hai đứa nhảy cẫng lên và toan chạy ra hành lang vừa đến khúc quanh, bỗng một tiếng kêu thét làm trái tim chúng rụng rời. Tiếng kêu đó phát ra từ căn phòng mà chúng vừa khóa lại.

“Chết rồi” Mặt Ron tái mét.

Harry há hốc miệng: “Đó là phòng vệ sinh nữ!”

Cả hai đứa cùng thốt lên: “Hermione”

Chẳng đứa nào muốn cả, nhưng không còn lựa chọn nào khác. Chúng phải quay trở lại ngay cánh cửa, cuống cuồng mở khóa, run rẩy trong cơn hoảng sợ dựng tóc gáy. Harry giật tung cửa và cả hai chạy vào. Cả hai thân ảnh ngây người há hốc miệng không cách nào dời mắt đi, khi thân ảnh khổng lồ của con quỷ kia như một ngọn đuốc lửa, sau đó hóa thành bọt biển phiêu tán đi.

“ Đi thôi, không làm em sợ đó chứ” Năm lấy tay nhỏ của Hermione cất bước đi đến hắc động mở ra phía trước, bên trong không gian chính là gian nhà của hắn, chậm rãi bước qua bên trong đó.

“ Chờ đả” Harry cũng nhanh chân chạy theo, nó đả có kinh nghiệm từ lần trước, thân ảnh nhanh chóng phóng người nhảy qua, còn có cả thân ảnh bạn tốt của mình Ron.

Ngay khi bước qua thông đạo cảnh vật hoàn toàn thay đổi, làm cho ba đứa trẻ sửng sờ ngây ngốc lên.

So với Hogwarts mà nói không gian này còn rộng lớn hơn nhiều lần, cực kỳ thơ mộng xinh đẹp bầu trời đầy sao tinh tú vô ngần ở phía trên, hàng trăm hàng ngàn cái kệ tủ cao chọc trời bên trên đó đựng lấy những quả cầu lẫn thư sách, thậm chí còn có cả các tủ binh khí trưng bày các vật.

Đủ những thứ có mặt ở bên trong kỳ hoa dị thảo mà bọn họ chưa bao giờ thấy qua được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK