Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề quốc Lâm Truy.

Quân chủ khai quốc của nước Tề là Lữ Thượng, Chu Võ Vương Diệt Trụ, lập nên triều Tây Châu, phong Lữ Thượng ở Tề, gọi là Khương Thái Công, dựng kinh đô tại Doanh Khâu, sau đó theo năm tháng chiến loạn bây giờ đô thành nước Tề là Lâm Truy.

Trải qua thời kỳ Tây Châu, Ðông Châu, nước Tề đều là nước lớn, công thương nghiệp phát triển, lại có cái lợi muối biển, nên thế nước thịnh vượng.

Song nước Tề sở dĩ có thể bá chủ thời Xuân Thu, nguyên nhân chủ yếu là khi Tề Hoàn Công kế vị để cho Quản Trọng làm Tướng quốc, tiến hành cải cách như Thương Ửởng ở nước Tần, làm cho sức nước tăng lên, một bước trở thành một nước giàu mạnh.

Một nguyên nhân khác là đã diệt trừ được bọn Lai Di phá rối ở biên giới.

Từ thời Thái Công dựng nước, người Lai Di chiếm đến hơn nửa đường biển của người nước Tề, gây nhiều khó khăn cho người Tề, sau đó hai bên cứ đánh cứ hòa, cho đến khi người Tề tiêu diệt được người Lai Di.

Từ đó đường biên giới của nước Tề kéo dài ra, quốc khố tăng lên quá nửa, trở thành một nước giáp biển.

Người Tề trước nay nổi tiếng ngang ngược, không những bức hiếp láng giềng là nước Lỗ, mà còn gồm thâu các nước nhỏ xung quanh, lại còn kiềm chế nước Sở ở phía nam, vì thế ra đời điều ước Chiêu Lăng, buộc nước Sở dừng tay ở nước Trịnh.

Người Sở vì bị người Tề chặn đường không thể lên đến phía bắc đành mở rộng sang phía đông nam, người Tề đành chịu.

Ðiều ước Chiêu Lăng đánh dấu đỉnh cao trong bá nghiệp của người Tề, cũng là đỉnh cao trong sự nghiệp của Tề Hoàn Công và Quảng Trọng.Sau khi hai người này chết đi, ngũ công tử tranh vị, nước Tề mất thế, mới đến lượt các nước khác lên làm lãnh tụ.

Trong thời kỳ Chiến Quốc, người Tề dùng Tôn Tấn, làm theo kế vây Ngụy cứu Triệu của y, đánh thẳng tới Ðại Lương, năm sau quân Ngụy đại bại trong tay người Tề ở Mã Lăng, giúp cho nước Tề thay nước Ngụy trở thành lãnh tụ của các nước phía đông, vua của tam Tấn là Ngụy Triệu Hàn cũng phải đến triều cống cho nước Tề.

Dã tâm của người Tề lại nổi lên, nhân lúc nước Yên có nội loạn mà khởi binh đánh vào, chiếm kinh đô của nước Yên đến ba năm mới rút quân. Một thành tích như thế cả người Tần cũng chưa có được.Còn nước Sở từ thịnh chuyển sang suy. Nước Tống đã bị phân liệt, Tề, Tần lần lượt trở thành hai thế lực lớn nhất của phía đông và tây.

Trong lúc người Tề uy phong tám mặt, đánh đông phạt tây, quốc lực hao phí, người Yên vốn có thù sâu tợ biển đối với người Tề, nắm đúng cơ hội. Lúc bấy giờ Yên Chiêu Vương dùng Nhạc Nghị làm Thượng Tướng Quân, hợp quân các nước Yên, Tần, Hàn, Triệu, Ngụy tấn công Tề, tiến vào Lâm Truy, liên tục hạ trên 70 thành trì của Tề.

Tôn thất nước Tề chạy tới Cử và Tức Mặc. Tề Mẫn Vương chạy tới Cử, bị Náo Xỉ giết chết. Vương tôn Cổ cùng người đất Cử giết Náo Xỉ, lập con của Mẫn vương là Pháp Chương làm Tề vương, tức Tề Tương vương. Yên dẫn quân sang phía đông bao vây Tức Mặc, quân sĩ trong thành cử Điền Đan làm tướng. Quân hai bên giằng co trong vòng 5 năm.

Tướng nước Yên là Nhạc Nghị đánh vào đến Lâm Tri, trả mối thù ba mươi năm trước, cướp sạch sành sanh. Cứ tưởng nước Tề sẻ bị nước Yên hạ gục thì Điền Đan tổ chức phản công sử dụng "hỏa ngưu trận" đánh bại quân Yên, thu phục lại các thành trì cùng đất đai trước đó của Tề.

Nước Tề tuy được phục hồi, nhưng nguyên khí đã suy kiệt, từ đó như một quả bóng xì hơi, từ thịnh chuyển sang suy không thể sánh ngang với nước Tần.

Lâm Tri thành là đô thành của nước Tề, được dựng bên bờ tây của Truy Hạ, diện tích khoảng hơn sáu mươi dặm vuông (một dặm = 500m) .

Kiến trúc trong thành hùng vĩ, cá con đường giao thông đều lấy cung điện phía bắc thành là trung tâm, tông miếu, quan thuộc, và nhà ở của các quan đều tập trung ở các cung điện gần đó, các con đường trong thành đều có cây cổ thụ mọc nối tiếp nhau.

Tuy đã trải qua chiến lửa, nhưng lúc này Lâm Tri là một nơi thịnh vượng, dân số đông đúc, rõ ràng rất phồn vinh.

Từ khi Điền Đan phục quốcvề sau Tề quốc tuy nhiên không gượng dậy nổi, bây giờ Tề quốc càng là sắp sửa gỗ mục, nhưng đáng giá khẳng định là, Tề quốc sống gần biển chi tân, từ xưa đến nay nước chi cơ sở tốt đẹp.

Trăm năm qua, Tần quốc thực hành xa thân gần đánh chính sách, Tề quốc biên cảnh không chiến sự, cũng cho Tề quốc yên ổn không gian phát triển, thương nghiệp, ngư nghiệp , chờ một chút cực kỳ phát đạt, tạo thuyền nghiệp tại thất quốc chi càng là số một.
Mặc dù bây giờ so với toàn thịnh thời kỳ quốc lực suy giảm nhưng nước Tề không phải là dể như vậy chém giết, lạc đà gầy còn cao hơn ngựacho dùlà mạnh nhấtTần Quốc cùng Sở quốc, chính là không thể khinh thường.

Nhưng tất cả những thứ này, tại Tề Quốc dân chúng mắt cũng không là kiêu ngạo nhất, càng tại Sĩ Đại Phu chi, bọn họ đáng giá nhất kiêu ngạo thiên hạ nho học tối cao học phủ, Tắc Hạ Học Cung ngay tại Lâm Truy thành, Nho Gia thánh địa Tiểu Thánh Hiền Trang ngay tại Tề Lổ chi địa...

Tắc Hạ Học Cung. Tại hưng thịnh thời kỳ, từng dung nạp lúc ấy "Chư Tử Bách Gia" cơ hồ mỗi cái học phái, chủ yếu như Danh, Nho, Pháp, Binh, Nông, Âm Dương...Tắc Hạ Học Cung tại hưng thịnh thời kỳ, tụ tập thiên hạ hiền sĩ nhiều đến ngàn người tả hữu, trứ danh học giả như Mạnh Tử, Thuần Vu Khôn, Trâu Diễn, Điền Biền, Thận Đáo, Thân Bất Hại, Tiếp Dư, Quý Chân,Vòng Uyên, Bành Mông, Yoon, Điền Ba, Nhi Nói, Lỗ Trọng Liên, Trâu Sảng, Tuân Tử các loại.

Riêng Tuân Tử, đã từng ba lần đảm nhiệm qua Học Cung "Tế Tửu" (Học Cung trưởng). Lúc ấy, phàm đến Tắc Hạ Học Cung người học giả, vô luận học thuật Phái Biệt, Tư Tưởng Quan, khuynh hướng chính trị, cùng nước hay khác, tuổi tác, tư lịch các loại như thế nào, đều có thể phát biểu chính mình học thuật kiến giải, từ đó làm Tắc Hạ Học Cung trở thành lúc ấy các Học Phái hội tụ tâm.

Những học giả này nhóm lẫn nhau tranh luận, hỏi khó, hấp thu, thành là chân chính thể hiện chiến quốc "Bách Gia Tranh Minh" điển hình. Càng đáng quý là, lúc ấy Tề Quốc Thống Trị Giả khai thác mười phần ưu lễ thái độ, phong không ít trứ danh học giả vì "Thượng Đại Phu", cũng "Thụ Thượng Đại Phu chi lộc", tức có được tương ứng tước vị cùng bổng nuôi, cho phép bọn họ "Bất trị mà nghị luận. Bởi vậy, Tắc Hạ Học Cung là có học thuật cùng chính trị song trọng tính chất, nó đã là một cái nhà nước học thuật cơ cấu, lại là một cái nhà nước chính trị cố vấn đoàn thể.

Tắc Hạ Học Cung học thuật bao la tinh thâm, bao hàm lúc ấy các Gia các Phái tư tưởng. Liền Nho Học mà nói, từng tại Tắc Hạ Học Cung có ảnh hưởng Nho Gia Học Giả, trước có Mạnh Tử, sau có Tuân Tử. “Đủ Tuyên Vương bao Nho tôn học, Mạnh Khả; Thuần Vu Khôn chi đồ thụ Thượng Đại Phu chi lộc, bất luận chức mà nói quốc sự. Đóng đủ Tắc Hạ tiên sinh làm có thừa người."

Mạnh Tử thời gian dài ở đây, hắn tư tưởng có phần bị Tắc Hạ học giả ảnh hưởng, như Mạnh Tử liên quan tới "Nuôi Hạo Nhiên Chi Khí" tư tưởng, liền có Học Giả cho rằng là thụ Tắc Hạ tiên sinh Tống Hình, Yoon "Khí luận" ảnh hưởng . Còn Tuân Tử, thì là Tắc Hạ Học Cung cái cuối cùng Đại Sư, hắn đặt chân Nho Gia, đối Tắc Hạ học thuật tiến hành toàn diện phê phán tổng kết.

Từ nhân tính luận, nhận thức luận, chính trị lý luận, Thiên Nhân quan hệ các loại Chư Phương Diện đối Tắc Hạ học thuật tiến hành hấp thụ cùng sửa đổi, từ đó đem Chư Tử học thuật đẩy hướng cao trào, trở thành Chiến Quốc Chư Tử học chánh thức tổng kết người, đối hậu thế có ảnh hưởng nhất cũng là Tuân Tử "Lễ pháp kết hợp" Chính Trị Tư Tưởng.

Lâm Truy thành, thái tử phủ.

Một thanh niên có phần tuấn lãng, đứng bên trong thư phòng gương mặt đăm chiêu nhìn bên ngoài đêm đen bên ngoài, hắn chính là đương nhiệm thái tử nước Tề.

Thân ảnh đột nhiên xoay người khi nghe được một tràng tiếng bước chân vang lên, cánh cửa nhanh chóng được mở ra một thân ảnh già nua nhanh chóng bước vào.

Mặc dù là tuổi già xế chiều nhưng lại cho người nhìn vào không rét mà run, không thể khinh thương ánh mắt như ưng sắc lẻm.

Trong tay hắn, là một chuôi trầm trọng vô cùng, đen kịt hùng hồn đại kiếm chính là một thanh danh kiếm nổi danh có thứ hạng không hề thấp trong Kiếm Phổ đứng thứ mười bốn Trảm Tướng Kiếm.

"Lão sư, mau mời ngồi" Thái tử Điền Cửu gương mặt mỉm cười đi xuống nhìn thân ảnh này cung kính nói, lão nhân này chính là thầy dạy kiếm cho hắn chính là Tề quốc đệ nhất kiếm khách có Kiếm Thánh xưng hào, Tào Thu Đạo.

Cho dù hắn hiện tại là cao quý thái tử, cũng muốn kính trọng đối đãi, Tào Thu Đạo không chỉ là đơn giản đế sư dạy kiếm cho hắn mà còn một thân phận khác Tắc Hạ Học Cung chưởng môn hiện tại.

Hắn có thể ngồi lên vị trí cũng là nhờ vào người này giúp sức, nếu không chỉ bằng cửu công tử thân phận không cách nào vượt qua được.

"Lão sư, cô lần này đêm khuya triệu kiến, trừ thỉnh dạy kiếm thuật ngoài ra, còn có một chuyện muốn thỉnh dạy." Điền Cửu cung kính đưa một trang giấy đưa cho Tào Thu Đạo, chậm rãi nói : « Đây là Tần quốc truyền đến tình báo, nước Tần biến thiên Lữ Bất Viđã chết Tần Vương đả thượng vị »

« Hả » Tào Thu Đạo ánh mắt có phần kinh ngạc thất thố, nhanh chóng đem tay bắt lấy trang giấy xem lấy thông tin.

Lữ Bất Vi quyền cao chức trọng thâm căn cô đế thế lực trải rộng thất quốc, thực lực hùng mạnh muốn diệt trừ hắn căn bản như nằm mơ ban ngày khi mà thân cư Tướng quốc là Trọng Phụ của Tần Vương kiêm lấy Chưởng môn Tạp Gia lại sở hữu La Võng tổ chức.

Tin tức này đả lan truyền khắp thất quốc nhưng hắn vẫn chưa hay biết là vì thời gian nay vẫn còn đang bế quan. Nếu không phải có Điền Cửu cho người thông tri hắn đến thư phòng của mình, chỉ e vẫn ở bên trong bế quan đây.

Đại điện lâm vào tĩnh mịch chỉ còn lại tiếng hít thở đều đặn của hai người, một thời gian trôi qua Tào Thu Đạo cũng xem xong hết thảy tin tức trên đó.

Chỉ thấy tờ giấy trên tay hắn lại hóa thành mảnh vụn chậm rãi phiêu tán đi, có thể nói công lực thâm hậu khôn cùng.

Tào Thu Đạo lên tiếng cảm thán : « lão phu có thể hiểu vì sao điện hạ lại gấp như vậy»

Điền Cửu gật đầu nói : « Hàn quốc đương nhiệm hiện giờ là Hàn Phi, Cơ Vô Dạ đại tướng quân vị trí đả thay bằng Quỷ Cốc Vệ Trang, Bạch Diệc Phi, giờ lại nước Tần biến thiên. Việt quốc lại cùng Tần Hàn kết minh, Tề quốc sắp phong vân»

Hàn Phi lên ngôi xưng vương sự tình có thể nói là đối với sáu nước còn lại rung động, khi mà ai cũng biết rõ nước Hàn dù nhỏ yếu nhưng quyền lợi chi tranh.

Mà Hàn Phi một thân tài hoa lại không có căn cơ thực lực ở Tang Hải du học, chỉ chưa đầy một năm trở về liền diệt Cơ Vô Dạ, thượng vị lên ngôi lại có Quỷ Cốc Vệ Trang, Huyết Y Hầu một tả một hữu chấp chưởng đại tướng quân, người như vậy không để cho bọn họ kinh sợ sau.

Hàn Quốc, vốn là Thất quốc bên trong nước nhỏ. Nhất là Hàn vương An lúc tại vị ngu ngốc vô năng khiến cho quốc lực suy vi.

Nhưng bây giờ thì khác tài hoa lòng ôm thiên hạ Hàn Phi là tân vương lấy Pháp Gia trị thế, giận dữ thiên hạ sợ an cư chư hầu yên Quỷ Cốc Vệ Trang khống chế binh quyền.

Cháu trai tướng quốc Trương Khai Địa đầu nhập dưới trướng, Bạch Diệc Phi lại ngả về Hàn Phi, trên dưới quyền lực về cơ bản do Hàn Phi chưởng khống. Chưa kể còn có Tử Lan Hiên và Thanh Y Lâu hợp tác. Cùng Việt quốc bang giao quốc lực không cường thịnh mới lạ.

Tào Thu Đạo ngưng trọng nói: " Hàn quốc biến thiên quốc lực có hạn, lại suy vi nhiều năm cần thời gian lớn mạnh, trước đây không quá mức để ý. Nhưng cường Tần quyền lực tập trung lại khác, lớn mạnh nhất bảy nước không phải chuyện đùa. »

Tần quốc cường thịnh nhưng bên trong quyền lực chi tranh, bây giờ toàn bộ quyền vị đều thuộc về Tần vương Doanh Chính.

Có Âm Dương Gia trợ giúp, Quỷ Cốc khác phò tá lại cùng Việt quốc kết minh. Từ đó có thể đại lượng thu mua lương thực, binh khí khi đó có thể mở rộng xâm chiếm các nước đây.

Ngừng một hơi liền nói : « nước Tần cần có thời gian để hồi phục, hơn nữa nước Tần muốn thống nhất lục quốc nhất định sẽ không để cho Hàn quốc lớn mạnh »

Điền Cửu sắc mặt trịnh trọng , hỏi: "Mời lảo sư chỉ điểm"

« Hiện giờ Tướng quốc Hậu Thắng quyền lực phong vân, Lâm Truy giống như thế cục của nước Tần, Hàn chỉ cần một cục đá ném vào nữa thôi » Tào Thu Đạo mắt như ưng.

Nghe đến đây Điền Cữu, liền đoán được ý của hắn rồi, có điều hắn lo ngại dù sao thái tử mặc dù đả định. Nhưng vẫn còn các chư vị công tử khác, hắn cũng có thể bị rơi đài nếu vị kia không hợp mắt hắn đây.

Tào Thu Đạo tiếp tục nói : « Dựa theo sở tác sở vi của hắn trước đây, Cơ Vô Dạ như thế Lữ Bất Vi như thế, Hậu Thắng cũng như thế. Y muốn thu lấy lợi ích lớn nhất cho Thanh Y Lâu lẫn Bách Việt, hiện giờ vì thế của điện hạ đả định so với các công tử khác lại chiếm ưu thế hơn nhiều. Lăng Sương đại tiểu thư lại từng có giao tình với tiểu thư Chỉ Tình »

Nói đến đây Điền Cữu có ngu đi nữa cũng đã biết được lão sư nhà mình mục đích, chính là thông qua đứa con gái hắn không có để ý nhiều, từng tham dự đại hội cờ vương bị Lăng Sương đả bại.

Mấy năm nay hắn cũng phí tâm không ít với Thanh Y Lâu cho nên còn ngầm để cho con gái mình có thể thân cận với vị đại tiểu thư này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK