Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Đạo thạch thất.

Thiếu Vũ mang theo tâm tình phức tạp có lo âu lẫn mong đợi, kinh thán đan xen bước vào bên trong rộng lớn thạch thất.

Một đường năm người đi luôn có Đế Thiên An Đoan Mộc Dung phía sau, trải qua ba đợt khảo nghiệm để cho hắn nhận ra cơ quan thuật của Mặc Gia tinh diệu thế nào.

Hắn mặc dù trời sinh gan lớn nhưng đối với tình thế hiện giờ cũng có phần không biết làm sao cho phải.Một mình hắn một đường Vương Đạo trong khi một mình Thiên Minh lại có bốn người đi cùng, cách biệc quá khác biệc đi.

Mang theo đủ thứ tâm trạng thân ảnh đã nhanh chóng bước vào bên trong, đập vào mắt hắn hiện giờ là một tấm bàn đá trên đó khắc lấy các dòng văn tự được bày ra ở chính giữa đại điện, không hề tăm tối ngược lại còn thấy rõ ràng khi bên trên khoét ra lổ lớn phả xuống ánh sáng xanh lam.

“ Thiên hạ giai bạch(thiên hạ đều sáng), Duy ngã độc hắc (chỉ mình ta mê), dân sinh đồ thán (sinh linh đồ thán), nại chi nhược hà (ta phải làm sao), mặc môn tuyệt thuật( tuyệt thuật mặc môn), khắc mà bất công (chống mà không công), bát hoành bát tung (tám dọc tám ngang), kiêm ái bình sinh (cả đời ái nhân)”

Đọc lấy những dòng văn tự khắc tên bàn đá này, Thiếu Vũ cất lời cảm thán nói : “ Hay cho câu thiên hạ giai bạch, duy ngã độc hắc, tổ sư của Mặc Gia quả không hổ là một vị nhất đại tông sư khai sơn lập phái, chỉ với tám chử này anh hùng thiên hạ ai mà không kính ngưỡng”

Ngừng một hồi hắn liền nói tiếp : “ Có điều hai câu đằng sau có điểm lạ, Phạm sư phụ từng dạy ta binh pháp đối với địch nhân phải chủ động tấn công, còn tuyệt học của Mặc môn lại khắc mà không công, là ý làm sao?”

Thiếu Vũ giống tiếp tục hướng phía trước, muốn nhìn một chút trên cái bệ đã này còn có cái gì cái khác mà hắn không thấy, hắn vừa mới tiến lên trước hai bước, đột nhiên tại bên dưới bệ đá chợt phát ra dị động.

“Tạch tạch kịch kịch” từ bên dưới, hay bàn tay cơ quan làm bằng đồng xanh với ba móng vuốt vươn ra tóm lấy hai chân của Thiếu Vũ.

Thiếu Vũ có chút không kịp phản ứng, một giây sau liền bị đồng trảo kiên cố, hắn ngồi xổm người xuống muốn dỡ bỏ ra, thế nhưng là bất luận hắn dùng lực như thế nào cũng không cách nào rung chuyển một phần.

Còn chưa dừng lại một tràn cơ quan thanh âm tiếp tục vang lên, toà này bệ đá cùng với bệ đá dưới chân chính hắn, đột nhiên bị nâng lên, nguyên lai tại bên dưới bệ đá liền với một cái cơ quan, chỉ cần có người đứng lên trên lập tức khởi động.

Theo bệ đá ngừng lại, tại thấy không rõ hắc ám phía trước, gian phòng sáng rực bởicác chậu đuốc được thắp sáng. Đồng thời dòng văn tự trên bàn biến mấ, bàn đá được tách làm hai ra và thu vài hai bên, từ bên dưới đẩy lên một bàn vuông vức với 64 ô.

“Hình như đây là một bàn cờ, lẽ nào thạch thất vương đạo này là cơ quan đánh cờ để giải nguy” Thiếu Vũ nói xong lại nhìn dòng văn tự khắc ghi bên bàn đá, đọc lấy : “ lâm trận sát phạt, tuyệt phi trò đùa đúng là đánh cờ. Tổ sư gia của Mặc Gia muốn tìm người chơi cờ, thịnh tình thế này quả thật....”

Đang lúc cảm khái tình cảnh của mình, Thiếu Vũ ánh mắt liếc qua bên phải thấy hai dòng văn tự tương tự : “Thắng bại vô thường, thận trọng sống chết”

Lời hắn vừa nói xong cơ quan lại phát động, từ bên dưới bàn cờ đẩy lên bốn quân cờ trắng đen chéo nhau nằm ở trung tâm bàn cờ. Mà tại bên dưới, từ dưới đất đẩy lên
bốn tên binh sĩ làm bằng tượng đá.

Không khác gì nhau nhưng y phục mau sắc lại khác nhau, hai người đối lưng với nhau hai người đối mặt với nhau.

Cùng thời gian Mặc Hạch bên trong.

“ Tuy Thiếu Vũ thích múa kiếm đấu vật, nhưng đối với cờ vây cờ tướng cũng vô cùng say mê thường bảo ta dạy cho. Y ngộ tính cao cũng có kha khá thành tựu”

Ban đại sư nghe Phạm Tăng nói như vậy liền tiếp lời : “ Trong thạch thất của Vương Đạo không phải là một ván cờ bình thường mà là Mặc Công Kỳ Trận được thiết kế căn cứ theo tuyệt học của Mặc Môn”

“Mặc Công Kỳ Trận” Phạm Tăng nhíu mày, đại não suy ngẫm : “ có phải là môn cờ mới được thêm vào giải đầu cờ ở Bách Việt gần đây”

“ Chính thị” Đạo Chích chen vào

Ban đại sư nói tiếp : “ tổ sư Mặc Gia vô cùng phản cảm với phương pháp sát phạt của Tôn Tử Binh Gia sáng lập, cho rằng đó chính là tai ương cho trăm họ trong thiên hạ”

“Ban đại sư... khục” Hạng Lương ho khan một tiếng, lúng túng nói : “ Sở học bình sinh của Phạm sư phụ chính là Tôn Tử binh pháp”

Nghe đến đây Ban lão đầu lúng túng lên, ngay vừa rồi hắn chỉ trích trước mặt nhà người ta đây : “ cái đó...xin thứ lổi, Phạm lão đệ”

Phạm Tăng không chút phật lòng khoát tay một cái nói: “ Chư Tử Bách Gia đều có sở trường riêng, chúng ta muốn thành đại sự thì không cần so đo những điều này”

Phạm Tăng đã nói vậy Ban lão đầu cũng tiếp tục nói : “ Mặc công do tổ sư Mặc Gia sáng lập dùng để đối kháng Binh Gia công lược, ván cờ này cũng thế”

“ Mặc Công Kỳ Trận có khác gì với Vi cờ ( cờ vây)?” Phạm Tăng dò hỏi

Ban đại sư đáp : “ Điều khác biệt lớn nhất chính là Vi Kỳ coi trọng giết chóc”

“ Phong Lâm Hỏa Sơn, ‘ công chi khắc chi’ chính là trọng tâm của 13 thiên Tôn Tử Binh Pháp”Phạm Tăng có chút khó chịu nói

Ban đại sư tiếp lời : “ Cho nên Vi Kỳ là sát phạt, khi một quân bị bao vây thì sẽ mất khí, những quân cờ đó coi như ‘ tử vong’ và bị lấy ra khỏi bàn cờ”

“ Vậy ván cờ Mặc Công có gì khác biệc” Phạm Tăng truy hỏi

Ban đại sư giải thích : “ Mặc Gia chủ trương Phi Công, Kiêm Ái, tổ sư gia cho rằng muốn giành được thắng lợi, không nhất thiết phải thông qua giết chóc công thành là thứ công tâm là trọng”

Phạm Tăng liền đáp trả : “ Binh Gia cũng không phải chỉ xem trọng giết chóc. Thiên thứ 13 Mưu Công trong Tôn Tử Binh Pháp, nói đến người bách chiến bách thắng không phải là cao minh nhất. Không đánh mà khiến đối phương khuất phục mới là cảnh giới tối cao.”

Nói đến đây, Phạm Tăng đem ánh mắt chuyển về Ban đại sư bên kia, ánh mắt sắc bén có chút tức giận chất vấn: “Thế thì Mặc Gia cao minh hơn Binh Gia ở chổ nào chứ?”

“ Uhmm” Hạng Lương ho nhẹ lần nữa, hiện tại hai người nói chuyện đã kéo đến hơn thua giữa hai phái rồi, trước mắt bầu không khí càng lúc càng không đúng, hắn vội vàng cất lời hòa giải : “ Phạm sư phụ, Ban đại sư chỉ nói đến chổ khác biệc giữa Vi Kỳ và Mặc Công Kỳ Trận mà thôi, hà tất ông phải xem là thật chứ”

Phạm Tăng ngẩn người trông giây lát, nhận ra chính mình hành động theo cảm tình, lúc này quay đầu hướng về phía Ban đại sư thở dài nói xin lỗi:“ Thứ lỗi xin tiếp tục”

Ban đại sư không có nghĩ tới là, Phạm Tăng thế mà nói xin lỗi, cái này không khỏi để hắn hảo cảm đối với hắn tăng nhiều, sau đó lại giải thích nói: “ Điểm khác biệc duy nhất chính là trong ván cờ của Mặc Công không có một quân cờ nào bị giết, khi một quân cờ bị các quân cờ bao vây trước sau thì quân cờ đó sẻ chuyển thành hướng khác. Đương nhiên những quân cờ đó bị vây sẽ chuyển hóa một lần nữa. Khi sáu mươi tư ô trong bàn cờ đầy hết sẻ xem bên nào có quân cờ nhiều hơn thì bên đó sẻ thắng”

“Ồ” Phạm Tăng vuôt râusuy ngẫm lên tiếng : “ Bàn cờ Mặc Công tuy không nhiều quân cờ nhưng sự chuyển hóa giữa ta và địch thiên biến vạn hóa bộ bộ kinh tâm”

Hạng Lương lên tiếng : “ Mặc Công Kỳ Trận, dường như rất giống với một môn cờ?”

“ Có phải là Cờ Gánh?” Ban đại sư biết Hạng Lương muốn nói, đáp trả.

Đạo Chích mân mê cằm : “ không sai, Cờ Gánh với Mặc Công Kỳ Trận giống nhau”

Mặc Công Kỳ Trận của Mặc Gia nói nôm na lại giống như Cờ Gánh mà trẻ nhỏ Việt Nam hay chơi vậy. Khác chăng thì một bên chỉ có 16 quân một bên thì 64 quân, hơn nữa bàn cờ của cờ gánh là các ô vuông chéo nhau quân cờ di chuyển trên đó.

Cực kỳ đơn giản lại dễ chơidễ hiểu chỉ cần chơi một hai lần là đã học được ngay, loại cờ này có xuất phát từ tỉnh Quảng Nam của mảnh đất chữ S.

Trong trò chơi này, mỗi người chơi có trong tay, tại xuất phát điểm, 8 quân cờ. Quân cờ của người chơi này có đặc điểm nhận dạng khác với quân cờ của người chơi kia. Tất cả các quân cờ của một người chơi là giống nhau và có cách di chuyển trên bàn cờ và tuân theo luật chơi giống nhau.

Bàn cờ là một bề mặt phẳng có 25 điểm nằm tại giao điểm của một lưới vuông 4 nhân 4 như trên hình vẽ bên phải. Các đường kẻ nằm ngang, thẳng đứng hoặc đường chéo, được vẽ trên bàn cờ như hình vẽ bên phải, thể hiện các đường di chuyển được phép của các quân cờ. Tại xuất phát điểm, các quân cờ của hai người chơi được bố trí ở các điểm nằm rìa ngoài của bàn cờ như trên hình vẽ bên phải.

Khi chơi, lần lượt mỗi người được di chuyển bất kỳ một quân cờ nào của mình đến một giao điểm lân cận của lưới vuông, theo đường nằm ngang, đường thẳng đứng hoặc đường chéo thể hiện ở trên bàn cờ, mà chưa có quân cờ nào ở đó.

Nếu một người chơi đi quân cờ của mình đến vị trí vào giữa của hai quân cờ đối phương (lúc này hai quân đối phương ở hai bên, 3 quân này liên tiếp tạo thành một đường thẳng), thì hai quân cờ lân cận này của đối phương bị coi là bị "gánh" và bị đổi màu (hoặc đổi đặc điểm nhận dạng) để trở thành quân cờ của người chơi đó.

Người chơi chỉ gánh được khi mà người đó chủ động, tự mình di chuyển quân cờ của mình vào giữa hai quân đối phương có lỗ trống, chứ không thể gánh trong lúc đối phương đi quân.

Nếu quân cờ của người chơi nằm xung quanh một quân cờ của đối phương, khiến cho nó không thể di chuyển, thì quân cờ này của đối phương bị coi là bị "vây" (tức là xung quanh quân cờ đó không còn chỗ trống) và bị đổi màu để trở thành quân cờ của người chơi khác.

Trò chơi kết thúc khi một người chơi không còn quân cờ nào. Môn cờ này lại cùng với Mặc Công Kỳ Trận của Mặc Gia tương đồng về cách chơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK