Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyệt Nha khách điếm bên trong.

Một cây cầu gỗ, dưới cầu hồ nước như máu rất nhiều Sí Diễm Hỏa Đổ tại hồ độc này bơi lội, chúng nó đều nghe theo tiếng sáo mà bò trườn đến một chổ.

Trên cầu một cái thanh niên nam tử, một thân trang phục màu tím, toàn thân độc tố, trên cổ còn lượn quanh một dầu ngân sắc làm bằng sắt xà.

Sáo dừng, y cúi người đem một đầu rắn độc bắt lấy, con rắn độc bị bóp đau há miệng cắn lên tay, nọc độc trong người theo răng nanh xâm nhập vào cơ thể y.

Y không chết bởi độc lực, bởi y là một cái độc nhân, mà độc tố của Sí Diễm Hỏa Đổ chính là chất bổ trợ cho độc công hắn tăng trưởng, mà con rắn độc cắn vào da thịt của y lại bị chính máu tươi của y độc chết.

“ Xào xào!”

Đột ngột, quần xà kinh sợ, chúng hổn loạn tứ tán đi nhanh nhất có thể.

Tím sắc thanh niên mở mắt ra liền thấy được một cái như tòa núinhỏ, xanh lam ngọc tọa, tại đó trên có nhất nam mười chín nữ, mỗi cái đều là tuyệt sắc dung mạo, con mắt hắn co rút lên khi thấy nam nhân kia song long đung đưa.

Thấy được y, hắn rõ ràng vì sao quần xà kinh sợ, bởi xà thì nào dám đứng trước Long.

“ Sở Độc gia tộc Sở Tử Khanh tham kiến Việt Đế cùng chư vị nương nương”

Sở Tử Khanh giống như Độc Cô Mạc là thiếu chủ của gia tộc Kỳ Lân, tuy nhiều năm nay ở Thập Lý Âm Dương Giới luyện công nhưng tin tức không có chậm lụt, cho nên khi thấy được Thiên Trạch liền dựa vào thông tin liền biết được là kẻ nào đến, hắn dám thất lễ với vị đại hung nhân này ư?

“ Độc chết con rắn đó, ngươi Huyễn Độc thuật đã thành rồi” Hàn Thiên Lạc là người luyện độc cho nên nhìn một cái liền nhận ra được Sở Tử Khanh thực lực.

Thiên Trạch vẫn yên lặng quan khán, đồng thời dùng Không Thức Giới Thần Lực lên gả nam nhân phía dưới.

Sở Tử Khanh đáp : “ là”

Hàn Thiên Lạc từ trên Ngọc Long Tọa khinh thân xuống, nói : “ mẹ ta có một đệ đệ. Hiện giờ là chưởng môn gia tộc Sở Độc, không lâu trước ta cùng với cửu cửu gặp mặt, vậy nên ngươi chính là biểu đệ chưa từng gặp mặt của ta rồi”

“ Tử Khanh gặp qua biểu tỷ” Sở Tử Khanh nghe liền biết người nào, ngẩng đầu đáp.

Vốn việc Sở Vân Khê, Hàn Thiên Lạc thoát ly khỏi Thủ Mộ phái là chuyện không mấy vẻ vang gì với Sở Độc gia tộc, nhưng Thiên Trạch hung uy quá lớn, nhất là Đế Cung hiện ra không còn ai dám vuốt râu rồng hắn.

“Biểu đệ có thể đại thành Huyễn Độc thuật, cũng là nhờ cửu trọng Độc Hóa Huyết của biểu tỷ thành toàn, hôm nay gặp được Tử Khanh cảm tạ” Sở Tử Khanh nói xong hướng Hàn Thiên Lạc cúi đầu thi lễ.

Tại Sở Bách Xâm khi đến Đế Cung, trước khi trở về gia tộc cùng với tỷ tỷ mình gặp gỡ, mục đích chính là xin một giọt máu của Hàn Thiên Lạc, cháu gái ngoại của mình đại thành thần công trong gia tộc, là máu độc trong kịch độc, đối với con trai đang sở luyện mà nói là đại bổ dược.

Hàn Thiên Lạc đối với cậu xin một giọt máu cũng không nề hà liền phân cho, qua đó cũng biết mình còn một cái biểu đệ, giờ nghe y nói ra đem tay nâng đở : “ không sao, chúng ta vốn thân thích, không cần để ý”

Sở Tử Khanh niềm nở : “ biểu tỷ cùng Việt Đế cùng chư vị nương nương phải chăng là vì U Đô Đại Mộ mà đến”

“ Ukm!” Hàn Thiên Lạc nói.

Sở Tử Khanh đáp : “ Tuy Sở Độc chúng ta canh giữ tòa mộ địa này ngàn năm, nhưng muốn vào được U Đô Đại Điện phải có được Quỷ Long Đồ, mà Quỷ Long Đồ được Lâu thị gia tộc canh giữ, từ nhiều năm trước Lâu thị xảy ra biến cố, Quỷ Long Đồ được trao lại cho Thiên thị gia tộc canh giử, đến Đào Hoa Trủng trong bố trí 36 mộ hoa, cơ quan trùng trùng không biết được chính xác lối vào, chỉ có đường chết”

“ Cảm tạ biểu đệ nhắc nhở” Hàn Thiên Lạc nói.

Thiên Trạch lúc này điều khiển đầu rồng xuống đem eo Hàn Thiên Lạc quấn lấy rồi thu lại bảo tọa, nói : “ Bản Đế không hy vọng trừ người ra còn có người khác biết Bản Đế đến nơi này”

“ Việt Đế xin an tâm! Tử Khanh chưa từng gặp qua người” Sở Tử Khanh hiểu.

Thiên Trạch nói: “ nhìn ở Thiên Lạc phân thượng Bản Đế sẽ cho ngươi cơ hội, nếu ngươi đủ thông minh ngươi sẽ lấy được càng nhiều lợi ích”

Nói xong mang người rời đi.

Sở Tử Khanh ngước đầu nhìn người kia, ánh mắt lộ ra quang mang khác thường, một lát sau khóe miệng nhích lên độ cong, cười nói : “ biểu tỷ, Tử Khanh còn phải cảm tạ người đây”

Ngọc Long Tọa phi hành trong không trung hướng về Nguyệt Nha khách điếm phía sau là một cái vách núi lớn.

Sườn núi phía trên, tại mép vực lại nhô ra một cái to lớn vô cùng đại xà, hình thể dài đến hơn trăm mét, rộng đến mười mấy mét, toàn thân trên dưới một màu nham thạch lại uốn lượn dựa vào vách núi đứng.

Không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào bởi vì đây là một đầu đã chết xà. Không nói đúng hơn là một đầu thạch xà, được ngàn năm trước nhân công đẽo gọt chạm khắc mà ra. Cái tên Minh Xà nhai cũng vì thế mà có.

Minh Xà nhai cũng chính là Cấm Môn, cũng là nơi Thập Lý Âm Dương Giới lối vào.

Đám nữ quan sát Minh Xà nhai liễn rõ vì sao nơi này được gọi là một trong mười chốn hung địa của trung nguyên, phía trước Minh Xà nhai làkhoảng không bao la rộng lớn, vách núi dựng đứng khó mà đi xuống được, hơn nữa bên dưới còn là một cái hồ nước kịch độc.

Bất quá chút khó khăn này không làm khó gì được Thiên Trạch, thông qua Ngọc Long Tọa hắn dễ dàng mang đám nữ từ bầu trời vào trong Thập Lý Âm Dương Giới.

“Thật xinh đẹp” từ trên cao nhìn xuống, đồi núi nhấp nhô, ẩn hiện trong sương mù còn là các công trình kiến trúc, sông núi ẩn hiện tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp, khiến nhiều nữ cũng cất lời tán thưởng.

Chừng mười phút ngắm cảnh trên không, Thiên Trạch khống chế Ngọc Long Tọa đáp xuống một ngọn núi.

Đây là ngọn núi rất đặc biệc, bởi nó không giống như những ngọn núi khác, đỉnh bị nhân công sửa phẳng, trên núi mép chỉ mọc một cây tùng, còn có một khối bia đá, dẫn lên trên đỉnh núi là các bậc hành lang uốn lượn quanh núi.

“Tam Sinh Thạch!” Mấy cái nữ tử nhìn thấy bia đá trên văn tự thốt lên.

Từ xưa đến nay, dân gian đều lưu truyền một truyền thuyết rằng, người chết trước khi được đầu thai chuyển thế nhất định phải đi qua một con đường u minh gọi là Hoàng Tuyền lộ để đến sông Vong Xuyên.

Bên bờ sông Vong Xuyên, đầu cầu Nại Hà có một tảng đá lớn gọi là “Tam Sinh Thạch”.

Tương truyền rằng, trên Tam Sinh Thạch có ghi chép lại kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của một linh hồn. Nhân duyên tụ hợp, duyên diệt duyên khởi, nợ tình duyên còn phải hoàn trả, oan trái…hết thảy đều được ghi lại rõ ràng trên Tam Sinh Thạch – Đá Ba Đời.

“ Tam Sinh Thạch! ai lại đặt thứ quỷ quái này ở đây! muốn hù người ư?” Đơn Uyển Tinh đi đến nói.

“ Có người đặt nó, hẳn nó có chổ đáng để phải đặt! “ Mai Ngâm Tuyết nói

Trầm Lạc Nhạn nói : “ nơi này địa thế ắt hắn có người chú tạo qua”

“ Tấm bia đá này có cơ quan ẩn giấu” Thiên Trạch dùng nguyên thần cảm ứng liền phát hiện ra được tấm bia đá che dấu huyền cơ, vừa nói lại dùng thần lực cách không mở.

Văn tự thứ 3 dưới cùng lại có phần rỗng, theo thần lực ấn vào liền lún vào bên trong.

Ngay lập tức, mặt đá trước Tam Sinh Thạch nứt làm đôi và gập xuống, bên dưới trống rỗng, chính xác hơn là một cái vuông vứt mấy trăm mét dựng đứng thông đạo, từ trên nhìn xuống còn thấy được ánh sáng truyền ra.

“ Là lối vào” đám nữ thốt lên.

Thiên Trạch bắt đầu thu lại Ngọc Long Tọa kích cở, cho đến khi vừa đủ để di chuyển qua thông đạo liền hạ xuống, giống như Cốc Tử mộ lòng núi bên trong được đào rỗng.

Động núi rộng lớn, hoang dại dây leo bò trường bám trên vách núi, tiếng nước chảy róc rách vang lên trong hang động. Cảnh sắc cũng không có tối tăm, thông qua một cái giếng trời lớn do thiên nhiên mà thành, ánh sáng bên ngoài đi vào bên trong chiếu sáng.

“Không nghĩ đến trong lòng núi còn có động thiên khác” Mộc Uyển Thanh nói.

Lý Hàn Y tiếp lời : “ thiếp không cảm nhận được khí tức sinh mệnh nào nơi này”

“ Ukm!” Mai Ngâm Tuyết nhẹ gật đầu : “ một là không có ai, hoặc là thực lực còn vượt qua chúng ta”

“ Phong cảnh nơi đây thật thanh nhã” Thạch Thanh Tuyền đưa mắt nhìn xung quanh,
dây leo bò trườn khắp nơi trong động huyệt, còn cả tiếng nước chảy róc rách, cảnh vật này để nàng ưa thích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK