Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian tiếp tục trôi đi, khi mà Black một lần nữa xuất hiện tại học viện Grffindor đem Ron dọa tỉnh làm cho cả tòa học viện náo loạn lên. Việc một tên tội phạm giết người hàng loạt có thể đột nhập hai lần vào một học viện làm cho học viện sôi trào lên, nhất là khi mà Harry Potter chính là đối tượng trọng điểm chiếu cố của tên tội phạm này.

Đêm tối Hogwarts đại sảnh đường.

“ Animagus Animagus giáo sư ta tìm ra rồi giáo sư” Hermione giọng cao hô lớn lên từ bên ngoài tiền sảnh cả người bay nhanh đi không trung.

Mà trước nàng một vệt hỏa hồng thú cưng của nàng lao vào bên trong, trong miệng là
một đầu chuột cả người bị trói lấy, đang bị Vulpix gặm lấy trong miệng lao nhanh đến bàn Đế Thiên An, hành động này làm kinh động khắp đám người trong đại sảnh, khi bọn họ nhìn thấy Queen cả người khí lạnh rượt đuổi theo sau, mà phía sau Hermione là thân ảnh Daphne đang theo sau cả người trang bị bộ áo giáp của mình, thân ảnh như một cơn cuồng phong lao đến.

“Phát hiện rồi” Đế Thiên An cười lên nhìn về Hermione và Daphne gần đó.

“ Pisu pisu” Pachirasu nhìn thấy Vulpix và Glaceon đang rượt đuổi nhau, một băng một hỏa không ngừng lao đến chiếc bàn của Đế Thiên An, thân hình nó đứng lên theo dõi hành động này.

“ Scaber, Hermione ngươi mau thả nó ra” Ron rút ra ma trượng sau đó tức giận đuổi theo hai đầu thú này tìm lại sủng vật của mình.

“ Star, Lucky mau ngăn Queen lại cho chị” Hermione hô lên thanh âm vang vọng khắp sảnh đường, cơ hồ có bao nhiêu sức lực liền gào ra.

Chỉ thấy một băng một hỏa va chạm với nhau trong không trung tạo thành một cơn khí kình đem xung quanh tản ra một cơn khí kình, mà chưa dừng lại ở đó một cơn phong bạo mạnh mẽ hơn hình thành, vang dội thanh âm khi Daphne và Hermione đánh nhau bên ngoài tiền sảnh.

“Pisu” Lucky nghe đến thế thân ảnh nhanh chóng phóng vọt đi về phía trước lao đến chặn về phía trước Glaceon, cả người lôi điện chặn lấy Glaceon, đồng thời thân ảnh của Ron cũng bị Star của Ginny trói lại.

“ Hermione, hèn hạ” Daphne rít gào qua kẻ răng, tâm tình phẩn nộ không thôi khi nàng nhìn thấy có Parachisu tham chiến khiến cho tình thế mình bất lợi hơn.

“ Thì ra là nó” Penelope thì thào lập tức nhảy ra khỏi cái bàn của mình,cả người lập tức phát sang, một bộ khôi giáp lập tức được màu phỉ thủy bó buộc lên cơ thể, từ tay nàng cái roi phép lập tức uốn lượn ra lao đến cản lại Rose.

“ Topi, mau bắt lấy đầu chuột đó” Penelope thông qua tinh thần mình câu thông với sủng vật của mình ra lệnh.

“ Tobi Tobi” Đầu gà lửa kêu lên, từ chiếc vai của Penelope hai chân đạp lên cái roi phép chạy nhanh đến, cái miệng phun ra một ngụm lửa khi thấy Rose bắn nhảy lên cao.

“ Bắt lấy nó, con chuột đó” Một học sinh nhà Ravenclaw hô lớn lên, sau đó vội nhảy ra ngoài bàn lao đến bắt lấy con chuột.

Chỉ không lâu sau như ong vở tổ, những học sinh gần nhất liền nhảy ra rút ra đũa phép của mình bắn đến con chuột của Ron, bởi vì giờ phút này ai cũng biết được con chuột này chính là cái đáp án mà họ cần, chỉ cần bắt được bọn họ sẻ thu được phần thưởng xứng đáng cho mình.

“Chèn đét ơi” Fred hô lớn một tiếng, lập tức nhảy lên tham dự vào.

Angelina ngẩn người trong một hồi, sau đó quát : “ Giật điện nó cho mẹ”

Nhưng đả quá muộn, khi mà con chuột Scaber đả bị Tobi tóm được, cái miệng nó ngặm chặt con chuột, thân hình nhỏ thó linh hoạt tận dụng hình thể nhỏ bé của mình luồn lách trong đám hỗn loạn, sau đó chạy đến chiếc bàn của Đế Thiên An, sau đó nhả ra một chân gà hung hăn giẫm lên nó.

“ Tobi Tobi” gà lửa kêu lên một cái, miệng lại phun ra một ngụm lửa nhỏ thần sắc vô cùng đắc ý.

“ Tốt lắm kết thúc, giỏi lắm Daphne, Hermione có điều lần này vận may vận không đến với em nữa rồi” Đế Thiên An tán thưởng nhìn về gương mặt đỏ bừng vì tức giận của nàng, từ trên không trung hạ xuống bước vào sảnh đường bên trong.

“Ha ha ha” Penelope cười lớn lên, đẩy đi đám người chạy đến trước bàn Đế Thiên An, thần sắc tràn đầy vui vẻ : “ em thắng... là em thắng...Noah là em bắt được...giỏi lắm Tobo, lát nữa mẹ sẻ thưởng cho”

Hermione gương mặt đỏ bừng, tràn đầy tức giận, lớn tiếng cao vút : “ là em... Noah... là em phát hiện nó”

Daphne rít qua kẻ răng tức giận nhìn nàng : “ Là em phát hiện ra nó, nó là Animagus, nó là Animagus...không phải là do cô...”

Penelope tràn đầy ý cười, nói : “ cảm tạ hai em nhé, chị vui lắm”

“ Hèn hạ” Hermione và Daphne tức giận quát.

Penelope không sao cả, gương mặt tràn đầy ý cười : “ vận khí cũng là một loại thực lực đấy Granger, Greengras... Giáo sư nói đúng không nào, hơn nữa là chị ở trước mặt 2 em cướp được nha.”

Mcgonagall nhìn đám học sinh hỗn loạn, lại nhìn ba học sinh nữ trước mặt Đế Thiên An lại nhìn về con chuột của Ron, nghi hoặc nói : “ Giáo sư Noah, chuyện này là thế nào, còn Animagus... quỷ thần ơi... lẻ nào nó là Animagus”

“ Cái gì Animagus”

“ Không ngờ là con chuột của Weasley”

“ Ôi Merlin, nó còn ở trước mặt ta thời gian trước, sau ta lại ngu như vậy chứ”

“ Lần này để Penelope thắng... ôi Merlin”

Ron một bên chẳng hỉu mô tê gì cả lên tiếng, nhìn về Harry một bên lẫn đám người nhà mình : “ Cái gì là Animagus, ta không hiểu gì cả”

“ Làm tốt lắm, nhưng vận khí cũng là một loại thực lực đây, đây là món quà nhỏ giành cho em và cả Queen nữa, có thể nhanh như vậy tìm ra được câu hỏi và giải đáp nó thật thông minh, có điều còn một chút may mắn nữa Daphne” Đế Thiên An búng tay xuất hiện 2 hộp quà cho nàng, đem tay vuốt lấy đầu tóc nàng

“ Giáo sư, nàng nàng.” Daphne mặt có chút ấm ức nhận lấy 2 hộp quà, sau đó ném ánh mắt nhìn về Hermione và tràn đầy căm tức Penelope không cam lòng chút nào, là do nàng từ những manh mối phát hiện ra được tình nghi liên quan đến, một phần nàng luôn chú ý đến động tĩnh của Hermione đám người, để rồi may mắn phát hiện ra con chuột của Ron trong nhà của Hagrrid.

“ Noah...” Hermione môi mấp máy ánh mắt cũng phiếm hồng lên, nhìn về hai hộp quà xuất hiện trước người mình, lại nhìn Penelope tràn đầy ý cười, chưa bao giờ nàng thấy chị Thủ Lĩnh Nữ Sinh nhà Ravenclaw đáng ghét như bây giờ.

Nhìn đám học sinh bên dưới đa phần đều mờ mịt không hiểu chuyện gì Đế Thiên An đành lên tiếng giải thích : “ tin tưởng trong này có một ít học sinh thông minh cũng hiểu được, mỗi năm ta sẽ tổ chức một câu đố nho nhỏ, nhiệm vụ của mỗi học sinh là tìm ra và giải đáp nó, một số học sinh nhà Ravenclaw đã tìm ra được câu hỏi mà ta đặt ra nhưng vẫn chưa giải được câu trả lời.”

“Câu hỏi, câu hỏi gì? sau ta không biết gì?” Ron một bên ngu ngơ hỏi nhỏ Harry, sau đó nhìn Hermione hỏi lấy.

“ Ah” Hermione đột nhiên nhớ ra sau đó vẩy đủa phép một dòng ký tự xuất hiện đó là những câu nói mà tiết học của Đế Thiên An nói trước kia, sau đó dưới bàn tay của nàng sắp xếp một chút các chữ cái mất một hồi lâu, thì dòng chữ lắp ghép tạo thành một dòng chữ với nội dung “CHUỘT HỒNG”

“ Ha ha lần này vận khí em không tệ đây Penelope” Đế Thiên An cười lên,

Penelope cười nói : “ hì hì em cũng không ngờ được, cũng may Granger và Greengras tranh chấp mới tiện nghi em được.”

“ Hừ” Cả hai hừ lạnh một cái, ánh mắt gắt gao trừng lớn hơn mình 3 lớp, ngày thường bọn họ cũng có trao đổi thư từ qua lại, dù sao bọn họ thỉnh thoảng cũng gặp nhau trong gian nhà Đế Thiên An, nhưng mà sự việc này xảy ra để cho mối quan hệ mới xây dựng cũng vở thành từng mảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK