Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Quan Thành đại sảnh.

Vệ Trang môi có chút nhích lên khi nhìn đồng hồ cát đã chảy hết, trên tay Sa Xỉ lạnh lùng huy kiếm, hướng về tên đệ tử Mặc Gia gần đó mà đến. Kiếm mang hồng quang lướt nhẹ đến yết hầu đối phương nhanh chóng đem tên này mạt sát.

Đến tận phút này mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát đúng như kế hoạch. Phí thời gian giết rụng từng người đệ tử Mặc Gia này mà không tiếp tục công đánh Mặc Hạch là hắn muốn câu một con cá khác lớn hơn, có giá trị hơn so với mấy tên này, còn về phần đám người bên trong hắn không một chút nào lo lắng cả.

Đám người Đại Thiết Chùy bên trong chỉ biết trơ mắt nhìn huynh đệ họ Mặc chịu đối phương hạ thủ, mà hắn lại không làm gì được.

“Không xong!” Trong Mặc Hạch mật thất Ban Nhân kinh hô nói : “Ta biết Vệ Trang đang làm gì rồi, hắn dùng Mặc Gia Cơ Quan Thành làm mồi, để câu con cá lớn hơn.”

Cao Tiệm Ly như hiểu ra, lấp lửng nói : “ Ông muốn nói”

“ Các lộ anh hùng trong Bách Gia Chư Tử” Ban đại sư nói

“ Hả!!” đám người bên trong nghe được mắt mở lớn kinh nghi không thôi, việc này còn
nguy hiểm hơn cả Mặc Hạch bị phá ra, một khi đám người này đến bị Vệ Trang hốt sạch thì phản Tần liên minh cơ hồ không còn một ai cả.

“Vệ Trang vô cùng muốn công phá Mặc Hạch mật thất, nhưng thực ra hắn không muốn, sẽ có người trong chúng ta ra báo tin” Ban lão đầu tiếp tục nói ra suy đoán của mình.

Tuyết Nữ một bên im lặng lên tiếng : “ Ban lão đầu rốt cuộc là sao, nếu ông cùng với người kia đã biết Lưu Sa tấn công thành lẫn hạ độc, biểu hiện này…”

Ban lão đầu nhìn thấy đám người quăng đến ánh mắt cho mình, chờ đợi giải thích liền cười khổ nói : “ Lão phu chỉ biết được một phần kế hoạch trong đó mà thôi, chính là khi Trầm Vũ Thiên Dạ phát tác, liền đem các đệ tử Mặc Gia nhanh chóng rút vào Mặc Hạch còn lại về sau liền không rõ”

Nghe đến đây sắc mặt đám người liền biến sắc, ngưng trọng cả lên.

Cao Tiệm Ly lạnh giọng nói : “ Ban đại sư chuyện can hệ trọng đại đến Mặc Gia mọi người tính mạng, rốt cuộc Nhất Việt y là ai?”

“Ầm” Đại Thiết Chùy lần nữa một quyền đánh lên vách đá, tức giận hô lớn khi áp sát vào vách tường nhìn thấy năm tên huynh đệ Mặc Gia đứng ngay ngắn sau lưng Vệ Trang, lớn tiếng nói : “ lũ chó săn Doanh Chính kia lại đóng giả làm huynh đệ Mặc Gia. Cần phải ngăn trở bọn chúng”

Tuyết Nữ nhìn Ban lão đầu tiếp lời : “ Ban đại sư, sự tình can hệ trọng đại đến sinh tử tồn vong, rốt cuộc người đó là ai? Ông nói ra để cho mọi người biết rõ, để còn ứng biến”

Ban lão đầu xoắn xuýt lên, cả người trầm tư.

Từ Phu Tử vốn một mực im lặng cũng cất lời : “ Ban lảo huynh, rốt cuộc y là ai mà để ngươi che chở hắn như vậy?”

Nhìn đám người quăng đến cho mình ánh mắt, Ban lão đầu phân vân không thôi nhưng một hồi suy tính mặc dù hắn không biết Đế Thiên An mưu hoa gì, nhưng hắn biết nếu như để lộ thân phận cho đám người này một khi bất cẩn có thể làm hỏng đại sự của Đế Thiên An.

“Thứ cho lão phu không thể trả lời, chuyện này can hệ rất trọng đại hơn xa các ngươi có thể tưởng. Việc cần nhất hiện giờ làphái người thông tri cho thủ lĩnh và các lộ anh hùng trước bọn chúng” Ban đại sư nói rõ lập trường.

Phạm Tăng mày có chút nhíu lại mặc dù cũng muốn biết nhưng Ban đại sư đã tỏ rõ thái độ như vậy, nhất định còn trọng đại sự định hơn, liền nói: “Thế thì cần phải mở cửa Mặc Hạch mật thất mới có thể đưa người ra ngoài.Người này ắt phải xuyên qua đại sảnh trung tâm, xông qua sự truy cản của Vệ Trang, ả nữ tử kia và tên quái nhân cơ quan chết đi sống lại kia, và cả Ẩn Bức. Điều này dường như quá khó, trong thiên hạ có lẽ chỉ có một người đở được một đòn khi bọn chúng liên thủ”

Đám người biết người y nói đến là ai? Thánh Vương vũ lực vạn nhân địch, trẻ tuổi thành danh độc xông đô thành hai nước, trong vạn quân đi ra.

“Có thể làm được việc này chỉ có một người!” Cao Tiệm Ly nghe xong đem ánh mắt nhìn qua Đạo Chích phương hướng.

Đạo Chích nhàn nhạt ngẩng đầu lên nói: “ ta đi!!”

Ban đại sư hướng về một cái thao túng cơ quan đệ tử ánh mắt ra hiệu, đệ tử kia nhẹ nhàng gật đầu, hắn là Ban đại sư trợ thủ, bình thường Ban đại sư nghiên cứu cơ quan thuật, cũng là người này đang giúp Ban đại sư chiếu cố.

Hai người bọn họ không cần lên tiếng, ánh mắt ra hiệu liền có thể đọc hiểu đối phương một chút ý nghĩ.

Cơ quan truyền lực tiếng vang lên, trung ương trong đại sảnh trên vách tường khi trước những cơ quan kia tên nỏ lần nữa đem đầu mâu nhắm ngay bên trong đại sảnh Vệ Trang bọn người.

“Thừa dịp Vệ Trang bọn hắn lực chú ý bị đại sảnh nỏ trận hấp dẫn, Tiểu Chích cẩn thận.” Ban đại sư dặn dò

Đạo Chích đáp: “ta biết !”

Đại sảnh trung ương bên ngoài, quân Tần đem ánh mắt quan sát các cơ quan nỏ bên trên đang vận chuyển hướng về đám người bọn họ, tay nắm chặt thiết kích có phần lo lắng không thôi.

Hiện tại số binh sĩ càng ngày ít đi, nguyên bản 900 trọng giáp chỉ còn chưa năm mươi tám tên mà thôi.

“ Ra rồi à” Vệ Trang nhìn đột nhiên lao ra bóng người, cười nhạt.

Đám người Ẩn Bức và Cơ Quan Vô Song, Thương Lang Vương cũng đem ánh mắt hướng về đạo thân ảnh vừa ra.

“ vù vù vù” Một cơn mưa tiễn từ cơ quan nỏ phóng ra hướng về trung tâm đại sảnh mà đến, nơi đó có đám người Vệ Trang lẫn Mặc Gia đệ tử nội gián cùng với quân Tần sót lại.

Đạo Chích hướng ra mật đạo trong nháy mắt, liền thấy cách đó không xa có năm tên binh sĩ trấn giữ lấy, trong nháy mắt đá bay những người này, dưới chân đạp mạnh lấy một cái khác muốn ngã xuống binh sĩ, thân hình chớp động, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Đạo Chích tốc độ dưới chân không giảm trái lại còn tăng, hắn lại dẫm chân nhảy qua đầu một tên Mặc gia đệ tử còn lại, dùng ngắn ngủi thời gian truyền đạt: “Vô luận như thế nào, nhất định muốn kiên trì!!”

Vừa vặn lúc này, bên trong đại sảnh tên nỏ đã bắn ra, trong nháy mắt vô số tên nỏ hướng về Vệ Trang công kích.

“ Keng!!”

Vệ Trang đem trên tay Sa Xỉ vươn ra hoành không, một chém đem vài đạo mủi tên cắt đứt, đồng thời còn đem Đạo Chích phóng người qua một đoạn thắt lưng của Đạo Chích cắt rơi.

“ Xuy xuy xuy!”

Đạo Chích cả người như mũi tên một dạng lao nhanh đi, đối mặt với phía trước là Lân Xà dưới sự điều khiển của Hồng Liên tạo thành các vòng tròn muốn đem hắn vây bắt lại, có điều hắn lần nữa thoát khỏi nguy hiểm thoát đi.

Mà ngay khi hắn thoát đi thì móng vuốt trên tay của Ẩn Bức cũng găm xuống mặt đất, ngay tại trên không ĐạoChích ngả người né đi cú vuốt trảo của Thương Lang Vương vồ đến, trong tích tắc đã thoát qua nguy hiểm.

Lần nữa Đạo Chích đứng lên đã cách đám người Vệ Trang một đoạn khá xa.

Đạo Chích quay lại nhìn tên Mặc Gia đệ tử một chút, cùng với vài đạo thân ảnh quân Tần trúng tên ngã xuống mặt đất, thân ảnh hắn nhanh chóng vận lên khinh công của mình chạy một mạch xông qua hành lang trống vắng đó.

Ngay tại vị trí cuối hành lang đã thấy có năm bảy tên Tần quân chờ sẵn, thậm chí có cả Ẩn Bức nhân lúc hắn dừng lại đã đón chờ.

“ Sưu!!!”

Khinh công của Đạo Chích là Điện Quang Thần Hành Bộ có thể nói chính là tuyệt đỉnh khinh công, trong thiên hạ chỉ có vài người khinh công hơn thua hắn mà thôi, thân ảnh như thiểm điện chỉ để lại một vệt tàn ảnh nhanh chóng lách mình luồn lách qua đám người này thoát đi.

“ Ngươi đến chậm!” Vệ Trang nhàn nhạt lên tiếng, khi thấy từ trên cao trăm mét thân ảnh Bạch Phượng không một tiếng động đáp xuống sau lưng mình.

“ Điện Quang Thần Hành Bộ!” Bạch Phương gật đầu, môi có chút nhếch lên nhìn hành lang phía trước Đạo Chích rời đi, thân ảnh bước ra trong nháy mắt đã đã cách xa đám người Vệ Trang năm sáu mét.

Ngay sau đó chỉ còn lại một vệt tàn ảnh mà thôi, hiển nhiên hắn chính là đuổi theo Đạo Chích ngăn chặn tên này đưa tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK