Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Trịnh một nơi khác.

Xa hoa điện các, các dải lụa đỏ treo đầy bên các khung cửa sổ, trong không trung nhẹ bay, rõ ràng còn ban ngày nhưng bên trong lại có phần u ám, ở bên ngoài tại mỗi cái hành lang đều có quân sĩ canh gác sâm nghiêm.

Trung tâm điện các, một cái ghế dài mà thấp, tại đó có một gả nam tử trung niên mặc giáp trụ ngồi trên đó, tay cầm một chung rượu, bên cạnh là một thanh vũ khí dựng ở bên người, lưỡi đao không một chút sắc nào mà khá cùn.

Nhìn kỹ nam tử trung niên dung mạo mặt chữ ‘quốc’ có chút thô kệch, mày rậm, toàn thân trên dưới, đều tràn đầy một cỗ quân nhân độc nhất sát khí, xem xét liền là thân kinh bách chiến tướng quân.

Tướng mạo y tuy không tốt nhưng thời đại này thực lực mới quyết định hết thảy, không ai để ý mấy chuyện đó.

Thân là Hàn quốc hiện giờ đại tướng quân vị trí, chấp chưởng binh quyền hắn dung mạo cho dù không tính mà soái nhưng không thiếu cô gái xinh đẹp ôm ấp trong lòng.

Cơ Vô Dạ được xem là Hàn quốc trăm năm cường đại nhất tướng quân, chẳng những dũng mãnh hơn người, thực lực sâu không lường được.

Mặc dù là nhất giới vũ phu, nhưng có phần có tâm kế, thành phủ rất sâu dưới trướng thủ hạ đều không phải tầm thường nhân vật.

Điển hình phía trước hắn đang quỳ một chân phía trước, cả người khoác lấy áo vải đai màu đen che kín, chỉ để lộ một trương gương mặt góc cạnh rõ ràng không mấy tuấn lãng.

“ Sưu!!!”

Một thanh âm nhỏ vang lên, tựa như cơn gió từ ngoài thoáng qua đem dải lụa tung bay, trong ngắn ngủi thời gian, một cái thân ảnh nam tử đột ngột hiện ra, cung kính quỳ một chân hành lễ trước Cơ Vô Dạ.

Y dung mạo không rõ, trên mặt đeo lấy một tấm mặt nạ hình chim, cái mủi chổ lại cong nhọn dài ra như mủi ưng, bên hông mang lấy một thanh sắc bén trường kiếm, cúi đầu lên tiếng : “ Tướng quân! Lục công tử Hàn Trì bị giết trong phủ đệ! Mặc Nha thống lĩnh phát hiện hung thủ và đang truy bắt ngoại thành”

“Phanh!!”

Nghe được tin, Cơ Vô Dạ nhịn không được đem thanh đồng chung rượu trên tay đập mạnh xuống cái bàn sập nhỏ, lực đạo mạnh mẽ bóp nát thanh đồng, nước rượu bắn ra ngoài theo cú đập mạnh hoặc vết nứt.

Cơ Vô Dạ gương mặt âm trầm, quát lớn : “ đúng là dám động thổ trên đầu thái tuế, huy động lực lượng cho ta truy bắt, bản tướng muốn xem thử hắn là thần thánh phương nào”

Bình thường vương thất Hàn quốc chết với Cơ Vô Dạ mà nói cũng chả liên quan gì nhiều, nhưng tiền đề là không chết trong phạm vi quản hạt của hắn.

Vốn khi cái chết của Duệ Lân Quân xảy ra hắn còn muốn mượn cớ này thanh trừng một ít thế lực ngáng chân hắn trong triều.

Nhưng khi Cảnh Luân Quân chết, sau đó lại là Hàn Sơn chết trong đô thành. Khiến cho Cơ Vô Dạ cũng bị liên can vào. Bây giờ cái chết của Hàn Trì trong phủ càng làm cho hắn tức giận không thôi.

Hắn thân cư đại tướng quân, chịu trách nhiệm trị an phòng vện đô thành, mà để cho hung thủ cuồng đồ vào thành thích sát vương thất nước Hàn. Vẫn không truy bắt được, mà nạn nhân mỗi lúc một tăng lên, đây không phải là chuyện tốt lành gì.

“Vâng!!” cung kính thốt một tiếng, y chuẩn bị đứng dậy rời khỏi điện các, huy động lực lượng tiếp viện cho Mặc Nha thì đột ngột quay đầu.

Không chỉ y mà cả Cơ Vô Dạ cũng nghiêng đầu theo dõi.

“ Sưu!!”

Từ bên trên điện các, một cái thân ảnh nhanh chóng phóng xuống, để lại lông vũ đen tiêu tán trong không gian.

Cơ Vô Dạ nhìn thấy thủ hạ đắc lực của mình trở về, nhìn thoáng qua hắn thấy được sắc mặt y có phần trắng bệch, khí tức có phần tán loạn, hiển nhiên đả thụ thương. Song y không quan tâm đến chuyện này, ngữ khí thâm trầm nói : “ người đâu?”

Mặc Nha quỳ một chân hai tay chắp lại cuối đầu hành lễ, nói : “ Thuộc hạ vô năng, để y chạy thoát! Mời tướng quân xử phạt”

Cơ Vô Dạ như núi lửa phun trào khi thu được kết quả không mong muốn, nhưng hắn dù sau cũng kinh qua mưa gió không ít. Nếu như chỉ vì cơn giận dữ nhất thời mà chém đi thuộc hạ dưới trướng, làm sao có thể đi đến được địa vị hôm nay.

Hơn nữa bản lãnh của thủ hạ mình thế nào hắn vẫn biết, trong thành này Mặc Nha khinh công khó ai có thể bằng được. Truy tung kẻ cuồng đồ kia không thành, lại bị thụ thương có thể nói được thân thủ của kẻ kia không một chút yếu.

Quan trọng hơn, Cơ Vô Dạ muốn từ thuộc hạ của mình biết được thông tin của kẻ kia, về phần xử phạt hay không sau hãy tính, đại não trong giây lát cân nhắc qua, quát : “ Nói!”

Mặc Nha thở phào nhẹ nhỏm trong lòng một cái, nói : “ thuộc hạ phát hiện y ở phủ trạch công tử Hàn Trì đi ra, y tự xưng là La Võng người, nhưng lại sử dụng giống như Âm Dương Gia công pháp Tụ Khí Thành Nhận.”

“ La Võng!” Cơ Vô Dạ nghe xong, lửa giận trong lòng cũng giảm bớt.

Cách không xa, thân hình béo mập trung niên béo phì mập mạp quá cở, trên người mang không ít đồ đắt tiền, ngọc thạch giới chỉ đều là thượng hạng, hắn là phú thương giàu có nhất vùng Nam Dương ở Hàn quốc, là một trong những tâm phúc thủ hạ của Cơ Vô Dạ.

Phỉ Thúy Hổ sờ ria mép của mình, cười nói : “ La Võng trước giờ nhận tiền làm việc, không hỏi mục tiêu. Nếu là La Võng cũng không phải, nhưng mà từ Duệ Lân Quân đến Hàn Trì công tử có phần…”

Cơ Vô Dạ ánh mắt lay động, đối với lời này của Phỉ Thúy Hổ còn chưa nói hết, hắn cũng biết y đại ý, nói : “ ngươi muốn nói La Võng chỉ là cái vỏ bọc của hắn”

Mặc Nha lại nói : “ Thanh kiếm trên tay y rất đặc biệc, tuyệt đối không phải là bình thường. Nếu là La Võng thuộc hạ cho rằng có thể là Sát tự hung khí trở lên”

La Võng ngoài phân chia tám bậc sát thủ ra, thì còn đem binh khí chất lượng chi thành 8 bậcc riêng biệc. Sát thủ hoàn thành nhiệm vụ và thăng cấp, trừ nhận được tài phú học được võ công ra còn có thể nhận được vũ khí chất lượng tốt hơn.

“ Đặc biệc ư?” Cơ Vô Dạ nghi hoặc, rồi hỏi : “ như thế nào?”

Mặc Nha trầm ngâm trong giây lát, đại não nhớ lại thanh trường kiếm trên tay hắc y nhân hình dạng, rồi đáp : “ thân kiếm thon dài tinh xảo ưu mỹ, đốc kiếm như trăng khuyết, đặc biệc tại chuôi kiếm cuối khảm một viên ngọc lớn.”

Lời Mặc Nha vừa dứt, trong phòng ba người cẩn thận suy ngẫm dựa theo hình dạng mà Mặc Nha miêu tả rốt cuộc là thanh kiếm nổi danh nào trên Kiếm Phổ.

Phỉ Thúy Hổ phá vở yên tĩnh, nói : “ nếu thật là vũ khí cấp Sát trở lên. Lại là kiếm thì ta nghĩ nó nhất định là nằm trong Kiếm Phổ bài danh. Khi xác định được, có thể biết được y là thật hay giả”

Trầm ngâm một hồi, Cơ Vô Dạ không nghĩ ra được thanh kiếm mà thuộc hạ mình miêu tả, chủ ý của Phỉ Thúy Hổ quả không sai, hạ lệnh : “ đi điều tra đi! Thông tri Soa Y Khách sớm nhất cho ta kết quả mong muốn.”

“ Vâng tướng quân!” Mặc Nha cung kính nhận mệnh, sau đó đứng dậy nhanh chóng thoát khỏi nơi này.

Cơ Vô Dạ lại nhìn tên thuộc hạ còn lại, hỏi : “ Ngột Tựu! tài sản trong phủ của Hàn Trì thế nào?”

Đằng sau mỗi cái chết của các vị vương thất nước Hàn, đều có một chữ “ Nợ” và toàn bộ tài sản cất giữ trong nhà đều bị lấy đi một cách quỷ dị. Hung thủ làm thế nào lấy đi, Cơ Vô Dạ cũng muốn biết, và muốn đem những tài sản đó nuốt.

Kẻ được gọi là Ngột Tựu liền đáp : “ Bẩm tướng quân, đều bị lấy đi. ”

“ Y không thể dọn đi tài sản một mình được. Nhất định có người trợ giúp” Cơ Vô Dạ nghiền ngẫm nói : “ để mắt đến các thế lực trong thành, tra lùng xung quanh phủ đệ của công tử Hàn Trì”

Ngột Tựu đáp : “ vâng! Tướng quân”

Phỉ Thúy Hổ nhìn Ngột Tựu đứng dậy nâng lấy khinh công rời đi, dò hỏi : “ trong đêm này Hàn Trì công tử bị giết, tài sản lại bị chuyển đi bí ẩn. Có lẽ tài sản đả bị y chuyển dời trước, hoặc dùng bí mật thủ đoạn che lấp”

Cơ Vô Dạ gật gù đồng ý, nói : “ con chuột nhắt lại đúng là cho ta bất ngờ. Y có thể chuyển dời một lượng tài sản lớn mà không phát hiện, cũng khiến ta hiếu kỳ.”

Phỉ Thúy Hổ con mắt trở nên tham lam, nói : “ Gia sản của bốn vị vương thất đều không chút nhỏ. Nhất là hai vị Cảnh Luân Quân và Duệ Lân Quân, tướng quân chỉ cần bắt được y liền kiếm được món hời”

Cơ Vô Dạ nghe xong, gương mặt cũng giản ra ý cười : “ ngươi nói không sai!”

Hai vị công tử của Hàn vương vừa chết gia tài không tính là nhiều, nhưng hai vị trước kia lại khác. Cả hai đều có đất phong cho mình, tích xúc tiền bạc không ít. Ước tính tài sản lên đến 10 vạn hoàng kim, một con số không chút nhỏ nào.

Cho dù Cơ Vô Dạ bây giờ địa vị tôn quý, cũng đối với lượng tài sản kia động tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK