Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Ta đã chết rồi ư?”

“ Đúng vậy ta được lệnh giết ngươi, quân lệnh như núi”

“ Không, tướng quân ngươi quên ta rồi sao, vũ khúc đã ngừng hẳn từ khi ngươi chìm đắm và sát phạt”

“ Ngươi chẳng qua là một vũ nữ vô danh trong thành phủ Thành Kiều, là con ong lúc nào cũng có thể bị loại bỏ ra khỏi bầy”

“ Giống như đã vứt bỏ ta vậy”

“ Đừng giết ta, ta vẫn còn nhỏ”

“ Ta là một bà mẹ”

Mà lúc này vốn đứng trước Thiên Trạch đã không còn nữa, bảy cái bóng ảnh Bát Linh Lung cũng không còn. Tại vị trí của Thiên Kiệu trước đây đã thay thế bằng Càn Sát, y cũng chính là thủ lĩnh của nhóm Bát Linh Lung.

“ Ah!” Hồ Oánh cơ thể bị hạn chế nhưng bị nhìn một màn này cũng kinh sợ, nàng không nghĩ đến lời của Thiên Trạch là thật, tám người sống chung một cái xác, đây quả thật là chuyện mà nàng trước đây chưa từng nghĩ đến à.

Đáng nói là thân ảnh của hắn không ngừng diễn tả các hành động lẫn thanh âm của những người kia. Mỗi lời nói cùng hành động tương ứng với mỗi kẻ trước, nhìn một màn này cũng để cho Hồ Oánh sống lưng hơi lạnh vì sợ hãi.

Diễm Linh Cơ nhìn phía trước Càn Sát nói: “ Mọi người trong một, thấy tiếng không thấy hình. Hóa ra ngươi mới là ngọn nguồn vô thanh đó”

“ Ngươi cho rằng ngươi biết tất cả.”

“ Ngươi biết là vì bọn ta để cho ngươi biết.”

“Bát Linh Lung không thể nào thất bại được.”

“ Bà già này không quan tâm chân tướng, cũng không màn sống chết, nhưng rất quan tâm đến việc ngươi chết”

Càn Sát lại phát ra thanh âm của bảy người.

“ Hắn chính là chân thân của Bát Linh Lung!” quan sát một bên nhiều kẻ tham dự cũng bất ngờ thốt lên, dù đã nghe trước nhưng hiện giờ thấy được chân tướng cũng để nhiều kẻ rung động trước bí mật của Bát Linh Lung.

Càn Sát lạnh rên nói: “ Ngươi rất thông minh, nhưng ngươi quên mất một sự thật, trong Bát Linh Lung không phải tất cả đều đả chết. Trong đó có một người là bản thể giết cũng không chết, là ta giết tất cả bọn họ”

Thiên Trạch nói : “ vô tri, ngươi chẳng qua cũng sống nhờ trong thân xác kẻ khác, ngươi từ lâu đã chết rồi”

Càn Sát không tin : “ ta chết rồi, nếu như ta chết Bát Linh Lung đã không tồn tại”

Thiên Trạch nói : “ Bát Linh Lung là bí thuật có thể để nhiều hồn chung xác, nhưng trên đời này còn có một thứ không khác gì Bát Linh Lung.”

Càn Sát nghi ngờ lấy tính chân thực này, lẽ nào hắn thật chết ư?

“ Nói nhiều với hắn làm gì? Động thủ?” Lúc này Thiên Kiều đã không kiên nhẫn mà đối thoại với Thiên Trạch, quát lạnh mà nói.

Lời này vừa ra giống như kèn lệnh thông báo đại chiến bắt đầu, những kẻ đến vây giết đều ngưng thần súc thế.

“ Vù!!”

Chỉ thấy ngay khi Bát Linh Lung súc thế lấy Thiên Kiều dẫn phát thế công, một đạo rét lạnh thấu xương hàn khí ngưng hiện.

Hàn khí xuất phát từ phía Nữ Hầu Tước, nàng một chưởng xuất ra hàn băng giá lạnh đến nổi phủ đông mọi thứ lân cận. Chỉ là không phải nhắm đến Thiên Trạch, mà bất ngờ công kích Bát Linh Lung.

Bát Linh Lung đã sớm đề phòng Thiên Trạch và súc thế phát công, nhưng làm sao đề phòng đồng minh đến vây giết đây. Nhất là kẻ đánh lén lại là một cái thiên nhân cảnh cao thủ.

Hoàn toàn bất ngờ, một kích này phủ xuống hoàn toàn đem Bát Linh Lung đóng trong hàn băng lạnh giá.

“ Đây…” chứng kiến một màn như vậy nhưng kẻ khác cũng bất ngờ lên, cường giả đi cùng Bạch Diệc Phi vì sao lại đem công kích đánh lên phe mình.

Bản thân Bạch Diệc Phi cũng nghi hoặc không rõ được chuyện phát sinh trước mắt, mơ hồ hắn lại cảm nhận được thứ gì đó bất ổn nảy sinh.

“ Ngươi đã cất công đến đây, ta cũng nên tặng cho ngươi chút quà nhỉ.” Thiên Trạch tiếu ý mà nói một tay nhẹ ngoắc.

Nữ Hầu Tước lập tức cướp đến phía trước, sau đó hành lễ với Thiên Trạch : “ tham kiến chủ nhân”

Bốn chữ vừa ra chẳng khác nào là kinh thiên phích lịch với Bạch Diệc Phi.

“ Con trai nàng mạo phạm ta, phải làm gì?” Thiên Trạch cười hỏi.

Nữ Hầu Tước lạnh lùng nói : “ bất kính với chủ nhân, giết”

Sự tình chuyển biến quá mau để cho đám người vây giết Thiên Trạch sững sờ.

Không ai có thể nghĩ đến mẫu thân Bạch Diệc Phi mang theo lại đổi chiến tuyến.

“ Lần trước ta đến tặng quà cho ngươi, không cẩn thận đem mẫu thân ngươi chế phục mất. À hình như nàng ta còn phục thị cho ta. Nếu không có gì khác lạ không lâu nữa có khi còn cho ngươi một cái đệ đệ đấy” Thiên Trạch lúc này đã đứng dậy, một tay hướng về cằm nhỏ của Nữ Hầu Tước vuốt ve.

“ Crac” Bạch Diệc Phi đôi mắt tràn đầy phẫn nộ, chưa từng có bao giờ khuất nhục như hiện giờ, bất quá hắn là tướng quân thống soái mấy chục vạn quân binh vẫn có năng lực khắc chế cơn giận, chỉ là cánh tay siết lấy phát ra thanh âm nho nhỏ.

“ Ta đúng là khinh thường ngươi. Có thể chế phục bà ấy lại khiến ta bất ngờ. Chỉ là ngươi muốn nhục nhã ta lại dám ngủ một cái lão bà đã gần trăm tuổi, ta cũng rất bội phục ngươi đấy” Bạch Diệc Phi mở lời châm chọc lại, hiện giờ tình thế có biến, người duy nhất có thể trấn áp Thiên Trạch và ở phe cánh mình chuyển đổi trận doanh để cho kế hoạch đem nay sinh biến cố.

Bởi hắn rõ ràng một điều, nếu như mẫu thân mình bị chế trụ vậy những Tuyết Y Bảo cao thủ đi theo thì sao đây?

“ Lão ư? Ta chổ nào thấy được lão. Khi trên giường, Lan Trì cũng chẳng khác nào thanh xuân thiếu nữ cả. Ta rất yêu thích đấy” Thiên Trạch lại chủ động khinh nhục lấy Bạch Diệc Phi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK