Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Thời Thu biến sắc, lập tức rút ra Hàn Huyết Cổ Kiếm chỉ về Hàn Thiên Lạc.

“ Xiêm áo như mây, mặt tựa hoa. Hương xuân gió thoảng ngọc sương sa.” Đế Thiên An không chút nào sợ hãi, ngược lại còn ngâm nga hai câu thơ Đường của Lý Bạch tán thưởng dung mạo Hàn Thiên Lạc, cười nói : “ chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, có điều tiếc nuối là không thể cộng vũ thuyền quyên”

Hàn Thiên Lạc gò má có chút phiếm hồng lên khi nghe mấy lời này, trong lòng có chút rung động khi nghe được nam tử khác phái tán dương mình, mấy lời này quả thật khiến nàng có chút rung động lại có chút xấu hổ khi nghe y đùa giỡn.

“ Đế huynh…” Lạc Thời Thu nhất thời cũng không biết làm sao cho phải khi thấy cái tên phía trước, rõ ràng còn chế phục người ta trước, nhưng bây giờ lại bị người ta chế phục lại, thân lâm hiểm cảnh à.

Bây giờ hắn càng khẳng định hơn, cái tên này vào Cốc Tử mộ thuần túy là xem mỹ nhân.

Chỉ có một bên Lâu Mãn Phong có chút thất thần, hắn không nghĩ đến bé gái năm xưa hắn cứu ở vách nhau Hàn Trạch, 10 năm qua đi gặp lại trong tình cảnh này. Hắn có chút tâm động nảy sinh khi gặp gỡ, nhưng lại nhớ đến không lâu chính miệng hứa hẹn với Đế Thiên An.

Hàn Thiên Lạc nào hiểu hai tên nam nhân còn lại suy nghĩ, đem cảm xúc ngổn ngang của mình đè ép xuống, trấn định lại dùng tay giữ yết hầu Đế Thiên An, sắc lạnh hỏi : “Các ngươi là ai? Làm sao lại biết cơ quan Bạch Ngọc Khô Lâu Quan?”

“ Đế Thiên An, Thiên Lạc chúng ta thật có duyên à” Đế Thiên An cười trêu, nói : “ Thời Thu buông kiếm xuống, ngươi tính làm gì Thiên Lạc nhà ta”

Hàn Thiên Lạc nghe được có chút xấu hổ, ai là nhà hắn Thiên Lạc chứ, nhưng tình thế này cũng không tiện truy cứu, nhẹ mắng : “ câm miệng, ta không hỏi ngươi!”

Lâu Mãn Phong mở miệng : “ Hai chúng ta là truyền nhân của phái Công Mộ”

“Công mộ phái” Hàn Thiên Lạc nghe vậy liền nhớ tới trước đó Sở phu nhân nói với nàng có ba người, trong đó hai người là công mộ, còn một kẻ đến từ dị tộc.

Ba người này dựa theo ngoại hình nàng liền đoán ra được người ở cạnh mình chính là dị tộc người, còn hai kẻ kia chính là Công mộ người.

Lạc Thời Thu nghe xong lên tiếng : “ tại hạ Công Mộ phái Lạc Thời Thu, bên cạnh ta là Lâu Mãn Phong”

“Lâu Mãn Phong” Hàn Thiên Lạc nghe xong Lạc Thời Thu xưng tên, lại đối với Lâu Mãn Phong chi danh có ấn tượng, tựa như đã nghe qua ở đâu rồi. Trong đầu không ngừng suy nghĩ.

Bất giác, con mắt sáng lên, ký ức xưa cũ đổ về để nàng nhớ ra được một cái đoạn hình ảnh, ánh mắt trong hiện ra vui mừng, nàng kinh hô : “ A Phong”

Lâu Mãn Phong rơi vào trầm tư, đại não nhớ lại Vô Tình Cốc trên dưới đều nằm trong tay Mộ Dung Diệp. Hơn nữa quân tử một lời tuyệt không làm trái, chuyện hắn đã hứa với Đế Thiên An tất nhiên sẽ không bội ước rồi.

“ E là cô nương nhận lầm người rồi, ta tuyệt không phải là A Phong nào hết”

Hàn Thiên Lạc có chút thất lạc khi nghe được người phía trước không phải là A Phong trong nhận biết của nàng.

“Oanh!!!.”

Một tiếng vang thật lớn, ngọc quan từ trên cao sau một hồi di chuyển trực tiếp rơi xuống mặt đất, quan ngọc không có xuất hiện tình trạng vở nứt gì cả. Bởi ngọc quan bên dưới đã được bố trí một tấm thật lớn đồng thau kim loại.

Bốn người bên trong quan ngọc đều có thể rõ ràng cảm nhận được này cổ chấn động, và theo Đế Thiên An khu động Hàn Long Tỏa đem nắp quan ngọc đẩy ra, lần lượt từng người cất bước đi ra ngoài.

Theo ánh mắt nhìn, bọn họ liền phát hiện đã tới rồi một chỗ trong thông đạo. Tại thông đạo cuối là một phiến cửa đá.

Hàn Thiên Lạc tràn đầy lo lắng khi thấy cảnh vật xung quanh, nói : “ làm sao trở về tầng 3 đây, các ngươi biết không?”

Nàng không quan tâm đến việc Công Thủ hai phái sẽ như thế nào. Nàng chỉ quan tâm đến sinh tử của mẫu thân mình mà thôi. Nếu như việc bản thân không ở tầng thứ 3 thủ mộ để cho Sở phu nhân biết được, thì tình huống càng hỏng bét.

Lạc Thời Thu cất lời : “ Mộ Vương kỳ mộ, các tầng cách biệt nhau, vào rồi chẳng ra được, có đi chẳng có về”

Lâu Mãn Phong tiếp lời : “ Hàn cô nương, giờ chẳng quay về được nữa, chi bằng cô đi theo chúng tôi công mộ đi”

“ Đi cùng hai người, thì mẹ ta nhất định sẽ chết” Hàn Thiên Lạc lo lắng nói.

Sở phu nhân lấy mẫu thân của mình làm cái giá, bây giờ không chỉ thiếu trách nhiệm thủ mộ để cho Công mộ người xông qua, lại còn để nàng đi cùng bọn họ công mộ, đây không phải là gián tiếp đẩy sinh mạng mẫu thân càng nhanh chết hơn sao?

“ Thiên Lạc đừng lo, ta nghĩ Sở phu nhân sẽ không hại tính mạng của mẫu thân nàng đâu? Nàng đi theo chúng ta mới đảm bảo tính mạng của mẫu thân mình” Đế Thiên An một bên bơm một liều an thần cho Hàn Thiên Lạc.

Hàn Thiên Lạc nghe xong quả nhiên khởi sắc, nghi hoặc gấp gáp hỏi :“ là ý gì?”

“ Từ cuộc nói chuyện ta nghe được, Sở phu nhân cực kỳ quan tâm nàng Độc Hóa Thủ. Ta lại nghe từ hai tên Công Mộ này biết được một điều, đó là Kỳ Lân Ty đại thành cần phải có Độc Hóa Thủ tầng thứ 9. ” Đế Thiên An từ tốn nói.

Hàn Thiên Lạc nghe xong hiểu ra được phần nào, tự thoại : “ Ta đợi ở nơi này 10 năm, trước giờ vẫn không hiểu. Vì sao Sở phu nhân không giết mẹ con chúng ta ngay từ đầu. Thì ra là muốn ép ta luyện thành Độc Hóa Thủ”

“ Chuyện này nói một cách đơn giản là Mộ Vương Thành cần Độc Hóa Huyết để tạo ra Kỳ Lân Tí, một lần nữa mở cánh cửa Cốc Tử mộ, đoạt lấy Phá Mộ Lệnh trộm lấy kho báu trên núi Côn Luân” Lạc Thời Thu một bên tiếp lời giải thích cho Hàn Thiên Lạc.

“ Ta chỉ muốn cứu mẹ của mình mà thôi, Phá Mộ Lệnh cái gì chứ, kho báu núi Côn Luân cái gì chứ, đều chẳng liên quan đến ta” Hàn Thiên Lạc ngồi bệch xuống, hai tay ôm đầu thần sắc chán chường.

Lâu Mãn Phong định tiến đến an ủi, nhưng thấy Đế Thiên An đã bước đến gần liền thu hồi lại tâm tư của mình.

“ Mộ Vương Thành tốn 10 năm để trụ định, nay Sở phu nhân đã phế người duy nhất có thể tu đến tầng thứ 9 trong Cốc Tử mộ chỉ có một mình nàng” Đế Thiên An cúi người ngồi xổm, ôn hòa cất lời : “ Trước khi đạt được Kỳ Lân Ty để mở ra Kỳ Lân khóa bọn họ sẽ không đụng đến mẫu thân của nàng. Sở phu nhân có thể chờ 10 năm tuyệt sẽ không vì nóng vội nhất thời mà ra tay. Nếu là ta, ta phải đợi cho Thiên Lạc hoàn thành mục đích khi đó mới có thể ra tay”

“ Có thật chúng không dám giết mẹ ta sao?” Hàn Thiên Lạc ngẩng đầu, đôi mắt tràn đầy chờ mong nhìn người nam nhân kia dò hỏi.

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ sẽ không! Nhưng dựa vào ta quan sát thấy được Sở phu nhân đối với mẹ con nàng thù hận, tuyệt đối khi lợi dụng xong sẽ hạ thủ”

Gương mặt Hàn Thiên Lạc trở nên kinh hoảng, gấp gáp vừa định mở miệng liền bị một tay y chặn lại môi mình.

“ Nàng có một lựa chọn, cũng là lựa chọn tốt nhất hiện giờ. Đó là hợp tác cùng chúng ta, sau đó giữ lấy ưu thế của mình mà cứu mẫu thân của nàng ra. Lệnh Phá Mộ của Cốc Tử mộ có liên quan đến Hàn Thiết mộ, tầm quan trọng tin tưởng để đạt được mục đích Mộ Vương Thành chủ sự sẽ đồng ý với yêu cầu của nàng.” Đế Thiên An từ tốn phân tích cho Hàn Thiên Lạc.

Đem Hàn Thiên Lạc nâng dậy, cười nói : “ nếu như không đồng ý yêu cầu của nàng, hắn phải đợi thêm 10 năm nữa. Công mộ có thể đợi nhưng Mộ Vương Thành thì không, bọn họ tốn công hao phí như vậy tuyệt sẽ không vì một mẫu thân nàng mà hủy đại cục”

Hàn Thiên Lạc nghe xong, thân hình được nâng lên, hiểu ra hết thảy vấn đề bản thân mình đóng vai trò quan trọng. Có thể dựa vào đó mà cứu mẫu thân của mình ra, khẽ gật đầu đồng ý : “ ta cùng các ngươi công mộ”

“ Tốt quá rồi!” Lạc Thời Thu nghe được thần sắc tươi cười.

Đế Thiên An lại nói : “ cái khác ta không dám nổi, nhưng thấy mỹ nhân gặp nạn không thể khoanh tay đứng nhìn được. Nhất là hoa nhường nguyệt thẹn Thiên Lạc, lại càng không thể đứng yên được. Có thể xem như thấy sắc quên thân.”

“ Huynh!!” Hàn Thiên Lạc nghe một bên hắn nói mấy lời như vậy, da mặt mỏng có chút xấu hổ, nhưng cũng không có phản cảm khi bị y trêu chọc.

Đế Thiên An cũng nhận ra giai nhân xấu hổ, cười nói : “ Thiên Lạc, nàng có biết ai thủ hộ tầng thứ 4 hay không? Bây giờ hai ta chung một thuyền, uyên ương liền cánh...”

“ Ngươi nói bậy bạ gì đó” Hàn Thiên Lạc nghe càng xấu hổ hơn, cái tên này không biết nói mấy lời đó chính là lưu manh đùa giỡn hay sao? Hơn nữa ai với hắn chung một thuyền, uyên ương liền cánh đây.

“ Ha ha” Đế Thiên An cười lên, nói : “ đừng giận, Thiên Lạc nói một chút tầng thứ 4 này là Thủ Hộ Sứ nào? Để ta biết tham mưu một chút, công phá tầng này tiến đến giải cứu mẫu thân nàng”

Hàn Thiên Lạc vừa giận lại vừa thẹn, nhưng lại không phản bác được cái tên này. Chỉ có thể để cho hắn trêu chọc mà nằm im thụ hưởng. Cuối cùng còn nghẹn khuất xem như không thấy gì.

Hàn Thiên Lạc bình ổn lại tâm tình, nói : “ giờ ta chẳng còn đường nào để đi, chỉ còn cách tin ba người, nhưng tầng thứ tứ này của Cốc Tử Mộ do đại tiểu thư Lâm Thủy Dao của họ Lâm phái Mặc Công trấn thủ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK