Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Thiên Trạch đem song long gào thét trái phải như gọng kèm đánh đến.

Tống Khuyết khinh thân nhảy lùi vào không trung mấy chục mét né đi.

Đột ngột, Tống Khuyết trên không trở ngược đao chém về sau.

Chỉ trong ngắn ngủi Thiên Trạch đã cướp đến phía sau, một thương cản lại Thiên Đao.

“ Bành!!”

Song long hung hăn lao đến, Tống Khuyết mượn dư lực lui đi trên không sau một đao hóa giải hiểm cảnh, lại một đao đặt trước ngực cản lại song long đánh đến, cả thân hình lại bị đánh rơi xuống mặt đất.

“ Ầm!”

Lôi thương ném mạnh xuống dưới Tống Khuyết, một luồng kích khí tứ tung trực tiếp tạc mở một cái hố.

Thiên Trạch cướp xuống hố, thu lại binh về tay, ánh mắt nhìn về bầu trời một hướng.

“ Phốc!” Tống Khuyết phun ra một ngụm máu, gương mặt trắng bệch suy yếu, đôi mắt nhìn rõ là ai, khàn khàn nói : “ là đệ!”

Tống Khiêm thần sắc lo âu : “ đại ca đừng nói, trước ổn định thương thế”

Hắn nhận lệnh đại ca dẫn theo 20 vạn binh mã của Tống tộc theo sau và chờ tín hiệu, cảm thấy không yên nên nảy sinh tìm môn khách đi theo, kẻ này tinh thông coi bói xem quẻ, quẻ tượng trên nói đại hung khiến hắn lo lắng vô cùng, cuối cùng bàn giao cho phó tướng mà thử đến trước thám thính.

Tống Khiêm rõ ràng Tống Trí Tống Liêm Tống Lỗ có thể chết, bản thân hắn cũng có thể chết nhưng một khi Tống Khuyết chết, Tống gia liền suy bại ngay. Cho nên hắn mới mạo hiểm, cũng nhờ thế lại giống như Tống Khuyết cứu mạng Ninh Đạo Kỳ trong gang tấc.

Bất quá tuy cứu được Tống Khuyết, song Tống Dật cũng thụ lấy thương thế không nhỏ, kình lực của Lôi thương cũng để cho Tống Lỗ ăn không tiêu, lần này không dưỡng thương mấy năm là có rồi.

“ Hừ! Coi như ngươi chạy nhanh!” Thiên Trạch xem thường nói, không có truy đuổi mà chỉ quan khán một lát, sau đó chọn mục tiêu mới.

Đại Gia Trường biến sắc, tung người liên tục né đi song long đánh đến, xuất chưởng không ngừng cản lại.

Thiên Trạch tiến tới không lùi, qua năm đòn công kích liên tục bắt được hắn sơ hở, tận dụng hắn nhảy lên né đi cú vồ của song long, một thương đâm trên không.

“Bành!!”

Đại Gia Trường biết bản thân trên không lúc này không thể lui được nữa, Thiên Trạch ép vây đã cướp đến, liền đánh ra hết thảy công lực trong người mình, song chưởng đối thương phát ra kình khí.

Đại Gia Trường đối chiêu song cả người bị kình khí đẩy văng đi, nội thương nghiêm trọng khóe miệng rỉ ra máu tươi, nhưng nguy hiểm vẫn còn chưa qua.

“Ah!!” đau đớn vô tận đau đớn để cho một kẻ kinh qua nhiều sinh tử như Đại Gia Trường cũng phải thốt lên, cả cơ thể hắn bị đẩy văng sau ngạnh bính liền bị song long vồ lấy, long thân cuộn miệng rồng cắn lên hai vai.

“ Đại Gia Trường!” tam đại gia chủ nhìn Đại Gia Trường rơi vào hiểm cảnh kinh hô, muốn lên ứng cứu.

“ Rút!” Nỗ lực thốt lên một tiếng, Đại Gia Trường ban phát mệnh lệnh cuối cùng trong đời mình, hắn rõ ràng lần này mình đã vô vọng thoát thân, chết là tất định, Ám Hà lần này tổn thất nghiêm trọng nhưng chết hết ở đây thì càng không có nghĩa lý.

Hắn tuổi đã già vô vọng lên cảnh giới tiếp theo, nhận ủy thác của Thiên Đao là muốn trước khi xuống mồ làm một cái thật điên cuồng sinh ý, dù chết cũng đáng giá, nhưng mà không nghĩ đến Thiên Trạch lại quá mạnh, cuộc mua bán này thâm đại hao hụt.

“ Phốc xích!”

Tứ chi đứt lìa máu tươi bắn ra tứ tung, huyết tanh tàn nhẫn trùng kích lòng người, song long như hung thần khát máu ở tại chiến trường.

“ Đi!” Mộ Vũ Ý cắn răng một cái, xoay người nhảy lên không ngự đao mà chạy đi.

Hai cái gia chủ còn lại cũng làm tương tự động tác, Đại Gia Trường trước khi chết mệnh lệnh cũng để bọn họ minh bạch, tiếp tục xuống chỉ là hy sinh vô ích.

“ Chỉ là con kiến hôi cũng dám mạo phạm Bản Đế! Còn kẻ nào nữa?” Thiên Trạch bá khí mà lên tiếng.

“ Còn ta!”

Lời này vừa dứt một cái thân ảnh ở bên trong thành cướp lên không.

Là một cái thanh niên, bên phải có mấy sợi mái tóc dài màu trắng buông xuống, tại hắn mắt phải nơi khóe mắt có một cái màu lam ấn ký, thật giống như một đoàn thiêu đốt lên lam sắc hỏa diễm, tay cầm lấy một thanh trường cung.

Người này chính là Thần Tiễn Hậu Nghệ di tộc, Tiễn Ẩn.

Thượng cổ chi chiến, Thần Tiễn một mạch tổ tiên trợ giúp Huỳnh Đế đối chiến với Xi Vưu, tuế nguyệt qua đi Thần Tiễn di mạch vẫn ẩn trong tối thay võ lâm trừ hại, đối với những đại hung nhân vật hay ma đầu bí mật diệt trừ.

Vốn là Thiên Đạo trận doanh một phe nhưng thiên cơ mơ hồ để cho Tiễn Ẩn thời gian qua không cách nào mượn thiên cơ truy dò. Mà Thiên Trạch gần đây hung y quá lớn, lại nắm giữ hung binh sát phạt, tàn nhẫn giết người để cho Tiễn Ẩn xem hắn là ma đầu cần phải giết.

Chỉ là khi đến nơi này hắn không có vội ra tay, bởi Việt Đế lực lượng quá lớn, hắn không dám nói mình có thể giết chết ngay được. Bây giờ nhìn thấy y liên tục đại chiến, hắn muốn đi ra cản lại kẻ kia,

Tiễn Ẩn cũng không có đi xen vào việc của người khác, vươn tay ra sờ lên bên cạnh mình bát phương Xạ Nhật cung, trong lòng lại là có chút phiền muộn.

Hắn một mực tìm kiếm cùng Bát Phương Xạ Nhật Cung nguyên bộ, thần tiễn còn để lại Tứ Tượng Xạ Nhật Tiễn, chỉ là lại vẫn luôn chưa từng tìm được, cuối cùng không có cách nào, chỉ có thể từ bỏ tìm kiếm, sau đó tới đúc kiếm thành, muốn thỉnh đúc kiếm thành thành chủ Kiếm Tôn, hỗ trợ chế tạo mới Tứ Tượng Xạ Nhật Tiễn.

“ Thần tiễn Hậu Nghệ di tộc, ngươi có biết mình đang làm chuyện gì?” Thiên Trạch nhìn gã kia, hắn nhận ra thanh cung trên tay hắn, tại ký ức của Huyền Võ Đại Đế trong cũng có một cái Hậu Nghệ cầm Bát Phương Xạ Nhật Cung liên thủ chế phục.

“Ta là Thần Tiễn Hậu Nghệ di tộc, lần này rời núi, vốn là thay thế Thiên Đạo, trừ ma vệ đạo, đây là số trời, cũng là sứ mệnh của ta!” Tiễn Ẩn có chút bất ngờ khi nghe Việt Đế đoán ra được hắn thân phận, nhưng sau đó lập tức trả lời.

Liền sau đó Tiễn Ẩn kéo tên ra, ba thanh mủi tên bắn đến Thiên Trạch.

Trên ba cây tên, riêng phần mình huyễn hóa ra khác biệt hư ảnh.

Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ.

Tiễn đến, tiễn thế tiễn khí bá đạo vô cùng.

Toàn bộ không gian tựa như bị cầm cố khi ba tiễn đi qua, người bị tiễn bắn tựa như là một cái mộc bia chỉ có thể bị tiễn bắn trúng. Mỗi một tiễn đều có khí thế vượt lên Thiên Nhân lực lượng.

“ Thiên Trạch để thiếp!”

Từ phía sau ngồi cùng chư nữ quan chiến, Phượng Vũ nhìn thấy người kia sở ra ba tiễn, nàng cũng là kẻ dùng cung tiễn cho nên chiến ý được kéo lên, lời còn chưa dứt đã cướp lên không, từ giới chỉ trong hiện ra một thanh đỏ hồng trường cung.

“Lệ!!”

Tam tiễn xạ phát, ba đầu phượng hoàng rít gào mà đi, khí thế vô cùng, hoàn toàn không một chút kém so với Tiễn Ẩn.

Bát Phương Xạ Nhật Tiễn là thần binh trong thiên hạ, nhưng trên tay Phượng Vũ chính là trường cung do chính tay Thiên Trạch sở luyện, Phượng Hoàng Cung nào kém cạnh cung trên tay Tiễn Ẩn chứ?

Lại thêm hai năm qua Phượng Vũ từ Thiên Trạch đạt được không ít thứ, trừ công lực tăng trưởng vượt bậc ra thì các loại tuyệt học liên quan đến cung tên thứ này cũng có lấy, luận uy lực và thực lực chỉ mạnh không kém.

“ Ầm! Ầm! Ầm!”

Ba tiễn Phượng Hoàng cùng Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ đụng vào nhau, sau đó ầm vang nhiều tiếng mà bạo phát ra ngoài. Sóng kình bá đạo quét ra bên ngoài, khiến cho không ít võ lâm nhân sĩ cũng bị vạ lây.

“ Cái gì!” Tiễn Ẩn bất ngờ khi thấy được, Xạ Nhật Tứ Tượng Tiễn có thể truy tung mục tiêu, một khi bắn ra thì khóa chặt và chỉ hướng đến địch nhân, tên được làm bằng vẫn thạch lại có thiên đạo chi lực gia trì cực kỳ khó bị hủy, ấy vậy mà ba tiễn bị chặn và bị phá hủy bởi nữ nhân kia.

Tiễn Ẩn kinh ngạc trong giây lát, lập tức trấn định lại, sau đó thả ra một tiễn cuối cùng.

Đây là Tứ Tượng Xạ Nhật Tiễn bên trong Bạch Hổ tiễn, bị Tiễn Ẩn lưu lại một khắc cuối cùng bắn ra. Hắn một tiễn này không nhắm đến nữ nhân kia mà là kẻ hắn đứng ra sát lục, Việt Đế.

Tứ Tượng Xạ Nhật Tiễn bên trong, Bạch Hổ tiễn chủ sinh sát, bị Bạch Hổ tiễn xuyên thân, rất ít kẻ có thể sống được, dù là Thần Ma cường giả cũng phải thiệt hại lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK