Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch khóe miệng treo ý cười, nhẹ nhàng đưa tay cửa phòng nhanh chóng mở ra, từ bên ngoài quả nhiên thấy được Ngạo phu nhân, chỉ là nàng lúc này đã không còn đeo mạng che để lộ ra tuyệt mỹ dung mạo.

“ Đêm khuya, phu nhân đến tìm ta có chuyện gì?” Thiên Trạch hỏi lấy.

Ngạo phu nhân mặc dù ba mười mấy tuổi, này trương tinh sảo tú lệ gò má trên, lại nhìn không đến bất luận cái gì tuế nguyệt cọ xát rửa dấu vết.

Này có lồi có lõm thân thể mềm mại, lộ ra thành thục quyến rũ, phong mãn ngạo nhân song phong, như như bạch ngọc hoàn mỹ da thịt, hiển ra Ngạo phu nhân vận vị.

“ Thiếp thân quay về mới nhớ đến mình quên cảm tạ Xích Mi Quân chế phục Kiếm Ma, thiếp thân thực sự vô cùng cảm kích. Lại to gan muốn xin Xích Mi quân có thể cho thiếp thân trả thù cho trượng phu”

Nhìn xem tuấn mỹ cùng dáng người cao lớn Thiên Trạch, Ngạo phu nhân đi vào sau đem cửa phòng đóng lại, sau đó hướng đàn ông kia thi lễ một cái rồi uyển chuyển nói.

“ Ngạo phu nhân không cần khách khí! Ta chế phục Kiếm Ma là vì việc riêng của mình, hắn đúng là có thù oán với Bái Kiếm sơn trang nhưng cũng là một cái Thiên Nhân cường giả, phu nhân hẳn là cũng biết tình trạng của ta hiện giờ, có nhà không thể về bị truy sát khắp nơi, một cái thủ hạ như vậy ta làm sao có thể bỏ” Thiên Trạch chậm rãi trả lời.

Ngạo phu nhân đi đến gần hơn, sau đó nàng làm ra lớn mật hành động, đó là đem y phục của mình trên người cởi bớt đi : “ kính xin Xích Mi quân thương xót, Kiếm Ma với thiếp thân có thù giết chồng. Xích Mi quân nếu chịu cho thiếp thân báo thù rửa hận, thiếp thân cam nguyện đem Bái Kiếm sơn trang phụng ngài làm chủ”

Ủy thân cho Thiên Trạch đây là Ngạo phu nhân lựa chọn cùng sau khi tính toán.

Bái Kiếm sơn trang hao phí tâm huyết mà đúc thành Tuyệt Thế hảo kiếm, đến hiện giờ thịnh danh vắng bóng trên võ lâm cùng suy tàn. Bây giờ nếu kiếm bị mất đi, Bái Kiếm sơn trang cam tâm ư?

Ngàn năm tâm huyết cũng không phải là mấy năm ngắn ngủi. Nói chi là Bái Kiếm sơn trang gặp thế khó đây? Chưa kể là từ khi Kiếm Ma giết chồng nàng, Ngạo gia càng xuống cấp thêm.

Như Thiên Trạch mang kiếm cùng người đi, Bái Kiếm Sơn Trang càng lụi tàn. Như không muốn suy vong bắt buộc Bái Kiếm Sơn Trang phải đầu nhập một thế lực lớn, nương nhờ đó mà lớn mạnh lại.

Mà sau khi cân nhắc Ngạo phu nhân quyết định ủy thân cho Thiên Trạch. Nàng muốn đi trước một bước, dùng thân xác mà đổi lấy lợi ích cho Bái Kiếm Sơn Trang.

Vì sao phải làm như vậy?

Bản thân Ngạo phu nhân rõ ràng Thiên Trạch thế khốn, ngôi vị bị phế và trở thành một cái không nhà để về. Y hiện giờ xuất hiện ở Bái Kiếm Sơn Trang, lấy đi hai thanh binh khí và chế phục Kiếm Ma, cường giả cao cấp nhất Bái Kiếm Sơn Trang, y lấy kiếm lấy người song sẽ rời đi ư?

Đối với một cái có kẻ thù của mình, y đã lấy được cường đại binh khí cùng thủ hạ, mà trong tầm tay có thể đem thế lực yếu hơn thu phục. Nếu như là Ngạo phu nhân, nàng sẽ bỏ qua cho Bái Kiếm sơn trang ư?

Đối mặt với Thiên Trạch muốn chiếm Bái Kiếm sơn trang, Ngạo phu nhân có thể làm gì đây? Ủy thân là nàng nghĩ đến đầu tiên, tuy khuất nhục và không hề mong muốn nhưng là việc nàng có thể làm.

Nàng tự tin nhất cũng có thể đả động nam nhân kia chỉ có hai thứ, một là dung mạo hai chính là nắm giữ Bái Kiếm sơn trang. Mà đi sớm một bước, tại trước khi kẻ kia chiếm lấy hoàn toàn và bản thân đầu phục lại là chuyện khác.

Nàng đầu nhập sớm, dùng thân thể của mình. Có khi còn có thể tận dụng xác thịt một tầng quan hệ, biết đâu y nhìn ở nàng ủy thân cho y và Bái Kiếm sơn trang năng lực có thể để lại Tuyệt Thế Hảo Kiếm, hoặc là để nàng có thể trả thù Kiếm Ma.

“ Nàng không chỉ muốn báo thù, còn muốn từ ta bảo trì Bái Kiếm sơn trang lợi ích, rất thông minh, ta rất ưa thích nữ nhân thông minh” Thiên Trạch khen lấy.

Ngạo phu nhân lúc này đã trút xiêm y, nàng mặt đỏ thẩm khi tiến lại gần bên cạnh nam tử, dùng ngượng ngùng thanh âm nói : “ thiếp thân chỉ vì chút tư tâm”

Thiên Trạch để mặt cho nàng đem y phục mình cởi xuống, nói : “ hối hận sao?”

Ngạo phu nhân nhẹ cắn môi : “ không hối hận, chỉ cần trả được thù và Xích Mi Quân có thể bảo hộ Bái Kiếm sơn trang, thiếp thân sinh mệnh cùng thân xác đều giao cho người nắm giữ”

“ Tốt!” Thiên Trạch nhẹ thốt lên, sau đó lại nhanh như chớp giết đi Ngạo phu nhân.

Ngạo phu nhân đồng tử co rút, tại trước khi chết nàng hoàn toàn không nghĩ đến kẻ kia lại tàn nhẫn như vậy, y lại không nhìn thân thể của nàng lại giết.

Không những thế thân xác của Ngạo phu nhân rất nhanh bị màu tím khí ăn mòn, cho đến khi chỉ còn lại xương trắng thì mới dừng lại.

Sau đó, một giọt chất lỏng nồng đậm sinh mệnh từ trống rỗng không gian hiện ra, xương trắng lại nhanh dị biến khi có giọt chất lỏng ấy chạm vào.

Huyết nhục sinh sôi trở lại.

Quá trình tái diễn huyết nhục này không lâu, chừng nửa tiếng thì kết thúc.

Ngạo phu nhân lần nữa hiện ra, thân xác vẫn như trước kia nhưng da thịt hồng hào so với trước còn chỉ tốt hơn.

“ Ngươi… ngươi…” Linh hồn được Thiên Trạch bảo trụ và không hôn mê đi, cho nên Ngạo phu nhân chứng kiến từ đầu đến cuối, nàng thần sắc khiếp sợ khi tận mắt thấy được thủ đoạn của y.

“ Ta ưa thích sạch sẽ, thân thể mới này ta đắp nặn lại cho nàng. Nhớ kỹ nàng là nữ nhân của ta. Thứ nàng muốn ta có thể cho, chỉ là không nên làm những thứ ngu xuẩn, bằng không chết vẫn chưa là hết đâu?” Thiên Trạch vừa cất lời lại đem đôi bồng đảo kia nắn bóp.

Ngạo phu nhân thấp thỏm kinh sợ lại bị dị dạng cảm xúc cho hỗn loạn.

Không lâu, gian phòng liền truyền tới Hồ phu nhân trầm thấp yêu kiều thanh âm.

Thời gian lại qua đi…

Ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao nhưng gian phòng Thiên Trạch cửa vẫn chưa mở.

Giường gỗ đã đổi bằng một cái giường ngọc lớn, và trên đó không chỉ có mỗi Ngạo phu nhân mà có tận năm cái nữ nhân khác.

“ Ah!” một đạo hơi cao thanh âm nữ tử thốt lên, nàng tại giường ngọc nắm lấy tấm chăn mà đem xích lõa cơ thể che đi, mặt đỏ bừng khi nhìn tình cảnh bên cạnh.

Thanh âm của nàng không cao nhưng cũng đủ kéo mấy cái nữ tử đang ngủ tỉnh lại, bọn họ tỉnh lại sau cũng nhanh đem y phục mặt lấy. Đáng nói là việc y phục trống rỗng xuất hiện rồi khoát nhanh lên cơ thể, đây là điều khiến cho nữ nhân đang thẹn thùng xấu hổ kia bất ngờ.

“Chủ nhân! Người ta cứ tưởng người vào trong lấy kiếm cho Vân nhi, không nghĩ đến là trừ kiếm ra người còn muốn lấy người à!” Diễm Linh Cơ lười biếng nằm bên cạnh Thiên Trạch, các ngón tay du tẩu trên lồng ngực săn chắc của hắn.

Thiên Trạch đem y phục trên giới chỉ lấy ra, nói : “ dù sao nàng và Oánh nhi cũng không chịu nổi mình ta thương yêu, lần này thêm ba cái cho hai nàng giảm bớt áp lực”

Khi đến Bái Kiếm sơn trang Thiên Trạch không mang đám người đi theo vào, mà để lại bên ngoài sơn trang và trực tiếp vào trong hành động. Sau lại vì Ngạo phu nhân chủ động hiến thân, hắn lại thông qua trận pháp đem mấy cái nữ nhân bên ngoài dời vào.

Một lần hoan ái này đem luôn Lan Trì và cả Lãnh Yên gọi tham dự vào, dù sau nhục thể của hắn chỉ riêng Hồ Oánh và Diễm Linh Cơ liền không thỏa mãn được. Mà hắn cơ thể ham muốn càng nhiều, lại không có ý định kiềm chế cho nên đem thủ hạ xinh đẹp kéo vào hậu cung.

“ Lớn… lớn như vậy!” Ngạo phu nhân lúc này đã thấy được mệnh căn của nam nhân kia, dù đêm qua nàng trực tiếp cảm thụ nó nhưng vì đêm tối không thấy rõ, bây giờ thì tốt trực tiếp nhìn làm cho nàng miệng đắng lưỡi khô.

Hồ Oánh mặt đỏ hồng và thẹn thùng khi cùng thêm cái nữ tử khác hầu hạ, chỉ là nàng không có bài xích việc này, quả thật như lời y nói ham muốn nam nhân kia quá lớn, nàng cùng Diễm Linh Cơ lại không thỏa mãn được, thay vì chịu khổ thì để nữ nhân khác tham dự vào mà giảm tải mình thương yêu.

“ Chàng không phải là động suy nghĩ là được rồi, còn muốn khi dễ thiếp” Hồ Oánh cất lời oán trách, nhưng vẫn không từ chối việc đem y phục mặc lại cho y.

“ Ai bảo nhà ta Oánh nhi xấu hổ làm ta ưa thích đây.” Thiên Trạch trả lời.

Diễm Linh Cơ một bên nhìn nói : “ chủ nhân! Lan Trì tỷ thì Linh Cơ cùng Oánh tỷ đã biết rồi, vậy hai tỷ muội mới này là ai thế?”

Thiên Trạch nói : “ một người là Lâm Tâm Lan từng là Ngạo phu nhân Bái Kiếm sơn trang cầm quyền, một người là Lãnh Yên là Thủ Kiếm Nô của Tuyệt Thế Hảo Kiếm”

Nghe được Thiên Trạch giới thiệu, Diễm Linh Cơ; Hồ Oánh; Lan Trì đã rõ danh phận của hai nữ nhân mới này.

Lãnh Yên cố gắng đem tình cảm xáo trộn ép xuống, rồi tại giường quỳ lễ : “ thuộc hạ Lãnh Yên tham kiến chủ mẫu”

Nàng là Thủ Kiếm Nô mạng có thể chết vì chủ kiếm nói chi là thân xác cho chủ kiếm hưởng dụng chứ. Bây giờ chủ kiếm tỉnh lại, nữ nhân của y cũng thức giấc nàng không thể chậm trễ mà không hành lễ.

“ Từ khi ta đem nàng hoan ái nàng đã không là Thủ Kiếm Nô nữa mà là nữ nhân của ta. Đây là Diễm Linh Cơ, Hồ Oánh, Lan Trì cũng là nữ nhân của ta.” Thiên Trạch lên tiếng nói.

Lãnh Yên nghe được do dự : “ chuyện này…”

“ Vâng! Thuộc hạ thật vinh dự” Lan Trì vẫn còn chịu cấm chế, có thể trở thành nữ nhân của người kia, đây chính là vinh dự tột cùng.

“ Nàng nên rõ ràng, làm nữ nhân của ta việc này đã không thay đổi.” Thiên Trạch hướng Lâm Tâm Lan nói.

Lâm Tâm Lan nhẹ cắn môi, sau đó đè lại cảm xúc : “ ta có thể làm nữ nhân của ngươi, nhưng ta muốn Kiếm Ma chết, nếu được có thể để lại Tuyệt Thế Hảo Kiếm cho Bái Kiếm sơn trang không?”

Thiên Trạch đáp : “ Kiếm Ma chết có thể, nhưng Tuyệt Thế Hảo Kiếm thì không thể nó có chủ nhân khác. Hơn nữa Tuyệt Thế Hảo Kiếm rơi vào tay Bái Kiếm sơn trang cũng chưa chắc là chuyện tốt, lấy võ lực hiện giờ nàng nghĩ nơi này có thể giữ được nó ư? Có bao nhiêu thế lực vì tranh đoạt thần binh bảo khí mà bị diệt môn đây?”

Lâm Tâm Lan cúi đầu trầm mặc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK