Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Vô Dạ có thể được Hàn vương tha tội không lột quan chức mà chỉ phạt bỗng lộc của hắn, còn có thể chấp chưởng quân quyền truy tìm kẻ dời quân lương, đó là nhờ Triều Nữ Yêu bên cạnh nói giúp.

Hàn An sau khi cân nhắc mới giữ lại chức vị cho y, việc này cũng để cho bọn Hàn Phi hơi tiếc hận, khi cho rằng còn có thể đem quyền lực của Cơ Vô Dạ suy yếu xuống, qua đó cũng biết Triều Nữ Yêu có lực ảnh hưởng lớn thế nào.

Hàn Phi nói : “Lời ngọt bên gối vốn dõ khiến người tiêu hồn thực cốt, vậy… còn Soa Y Khách thì sao?”

Vệ Trang nói : “kẻ này là đầu lĩnh trong mạng lưới tình báo của Cơ Vô Dạ, phụ trách giám thị trên dưới triều dã, chỉ cần gió thổi cỏ lay thì Cơ Vô Dạ là người đầu tiên biết được, song kẽ này thần bí khó lường, ẩn náu rất thâm sâu”

Hàn Phi nói xong đem tay đem chiếc đũa gắp lấy món ăn, nói : “ vừa hay Tứ Hung Tướng rất hợp khẩu vị của ta, là đồ nhắm rượu ngon nhất”

Vệ Trang nhìn chằm chằm hắn ánh mắt sắc bén.

Hàn Phi dừng lại động tác, nói : “Huynh có thể nhìn sang Tử Nữ cô nương không? cô ấy còn đáng nhìn hơn ta đó!”

Vệ Trang nhắc nhở : “Ngươi có biết rốt cuộc Dạ Mộ đã nuốt chửng bao nhiêu đối thủ không biết trời cao đất dày không?.”

“Nếu không phải đối thủ như vậy, lẽ nào Lưu Sa thành lập để chơi trò trẻ con?”Hàn Phi đem đũa đặt xuống, chậm nói.

Vệ Trang lại nhắc nhở : “Ta hi vọng ngươi có thể rõ ràng chính mình đang làm gì.”

Hàn Phi nghiêm túc trả lời : “Ta rất rõ.”

Hai người hừ một tiếng kẻ trước người sau, đối mắt mà nhìn nhau.

Trương Lương cùng Tử Nữ ăn ý hết nhìn người này lại nhìn người kia.

“ Ai!” Sau một lúc, Vệ Trang thở dài quay đầu đi.

“Ai ha ha ha ha! Huynh cử động trước rồi. Huynh thua rồi nhé! Phải phạt rượu”Hàn Phi tựa như vừa đánh thắng một trận gì ghê gớm, hưng phấn cười nói.

“ Công tử vô vị quá đi” Tử Nữ nhìn thấy vậy một tay đem ra đánh nhẹ, cười nói.

Trương Lương cũng muốn cười, có điều hắn hàm dưỡng rất tốt, một tay đem lên miệng che lấy.

“Ngươi tính làm thế nào.” Vệ Trang dò hỏi.

Hàn Phi vẻ mặt thu lại bình thường, trả lời: “Muốn nhìn rõ trong đêm tối, thì trước tiên cần phải có một đôi mắt đặc biệc”

“Một đôi mắt” Tử Nữ cất lời, đại não rà soát tìm kiếm nhân tuyển.

Hàn Phi quay sang Tử Nữ hỏi: “Có ai thích hợp để chọn không?”

Tử Nữ suy ngẫm một lúc, nói : “ có lẽ.... có một”

“Gần đây Cơ Vô Dạ muốn để phụ vương ngươi nguôi giận cùng lấp lại quốc khố kia mà khai đao khôn ít thế lực, thế lực của hắn so với trước còn mạnh” Vệ Trang dời đi chủ đề.

Hàn Phi nói : “Đạo Thánh đã đem quốc khố đi, y lại thất trách trong việc thủ hộ, đối mặt với cơn giận của phụ vương cùng nguy cơ bị lột chức. Cơ Vô Dạ tất nhiên phải kiếm một ít dê thế tội”

Tử Nữ nói : “ đến giờ ta vẫn không tài nào hiểu được, kẻ trộm quốc khố kia đã cùng đồng bọn đã đem tài sản lấy được dời đi như thế nào?”

Vệ Trang nói : “có lẽ thời gian y biến mất đó quốc khố đã bị y và đồng bọn chuyển đi một cách không ai hay biết”

Muốn dời quốc khố một nước không phải là chuyện nhỏ, mà trong đêm bạo loạn kia kẻ hành thích quân vương đã lấy đi. Đổi lại người khác mà nói việc này là không thể, bởi muốn chuyển dời còn cần có nhân thủ, cho dù là thân thủ bất phàm đi nữa cũng phải để lại dấu vết.

Phải biết chốn cấm cung được canh giữ và tuần tra nghiêm ngặt, không có lý gì một lượng người lại có thể đột nhiên xuất hiện mà không ai hay biết được. Dù cho có lấy được và dời đi, thì cả cái Tân Trịnh rộng lớn có vô số người che mắt bằng cách gì?

Nhưng đến nay việc quốc khố bị mất vẫn là một câu đố mà rất nhiều kẻ muốn phá giải, không chỉ triều đường mà giang hồ cũng muốn biết. Có thể bọn họ cũng muốn chia một chén canh.

“ Khi tất cả ánh mắt đều chú ý ở một hướng, rất khó người có thể nhìn ra được góc khuất ẩn nấp.” Vệ Trang đợi Tử Nữ nói xong cất lời.

Trương Lương tiếp lời: “ y là ngoài sáng náo động hấp dẫn các phương ánh mắt, và đồng bọn của y ẩn nấp trong tối và ra tay. Có lẽ bọn họ đã có một kế hoạch chu toàn và nơi cất giấu không người biết”

Tử Nữ nói : “ việc dời đi tài bảo khổng lồ cần một lượng lớn nhân thủ. Một số lượng lớn tài bảo cùng con người không lý gì lại mọc cánh bay được. Có lẽ y đã giấu chúng ở nơi không ai ngờ đến. Và chờ cho các thế lực hướng ánh mắt sang nơi khác, sẽ từ từ chuyển đi”

Hàn Phi tiếp lời : “ vậy Tử Nữ cô nương đã nghĩ ra được nơi nào y có thể che dấu được đống tiền bạc đó chưa?”

Vệ Trang nói : “ so với y cất giấu số tiền đó, ta càng hiếu kỳ động cơ gây án của y”

Trương Lương suy nghĩ rồi nói : “ y vào cung hành thích quân vương lại lấy đi quốc khố, có thể nói y có thù hận với Hàn quốc.”

Tử Nữ nói ra mình nghi vấn: “Một kẻ có thù không lý gì lại buông tha kẻ thù của mình khi có cơ hội, nếu y cùng Tần vương hợp tác cũng không cần thiết phải bỏ qua cho Hàn vương. Lại thêm y lần này hành động trở thành Hàn quốc phải giết kẻ, y lại buông tham động cơ lẫn mục đích khiến ta không hiểu được”

Vệ Trang nói : “ có thể giả tượng bên ngoài là y cố ý cho người nhìn thấy”

Hàn Phi nhẹ gật đầu : “ mặc kệ là cố ý hay không, nhưng bằng việc y có thể vào cung hành thích chứng tỏ y không phải là kẻ tầm thường. Mà đồng bọn của y có thể đi vào Hàn cung và dời quốc khố, thế lực cũng chẳng nhỏ”

Vệ Trang nói : “ Thế lực có thể vượt qua Dạ Mộ và Hàn Xưởng, trong thiên hạ cũng không có mấy cổ thế lực”

Tử Nữ nói : “ y mặc lấy hoa lệ đắc tiền y phục, hoa văn trên không phải là trung nguyên chi sĩ. Binh khí mà y sử dụng cũng không phải là loại tầm thường, mà kẻ này lại tinh thông Thương, Cung, Kiếm”

Hàn Phi nói : “ có thù với Hàn quốc, lại tinh thông ba loại binh khí bất đồng, hơn nữa càng không phải là hạng vô danh tiểu tốt được. Lẽ ra y phải nổi danh mới đúng, nhưng những gì chúng ta biết về y chỉ là kẻ xách nhiễu họa loạn cùng có tư thù với Hàn vương và Dạ Mộ”

Tại Thiên Trạch rời đi, Lưu Sa bằng tình báo thế lực của mình đã tra tìm kẻ tạo nên chấn động trong thành Tân Trịnh kia. Chỉ là mặc cho bọn họ nỗ lực, đối với kẻ chế tạo địa chấn vẫn mơ hồ không rõ.

Lẽ thường ngoại hình cùng võ công, binh khí phải là hạng nổi danh trên giang hồ. Chỉ là mọi thứ đều giống như việc quốc khố bị lấy đi vậy. Biết nhưng không thể làm gì được, là một chuyện khác để cho chúng nhân đối với y hiếu kỳ không thôi.

“Ta nghĩ quốc khố vẫn còn ở trong Tân Trịnh, có lẽ y vẫn chưa lấy đi mà chỉ giấu ở một nơi không ai biết” Tử Nữ nói ra mình phán đoán với kẻ kia, nàng cho rằng tài sản khổng lồ kia được y đem giấu đi trong thành và chờ cơ hội đem nó lấy đi.

Trương Lương cũng tán đồng với nhận định này : “ y xâm nhập vào Hàn cung mà không ai phát hiện ra được và biết chính xác được vị trí quốc khố mà ra tay. Ắt hẳn có kẻ cung cấp cho y thông tin, từ đó mà dễ dàng đạt được mục đích. Việc đem một tài sản lớn dời đi là điều không thể, cho nên chỉ cần giấu đến nơi an toàn rồi từng bước chia nhỏ cho đồng bạn đem đi mới là khả thi hơn.”

Hàn Phi nói : “ có một nơi trong Hàn cung rất ít người lui tới, từ đó có thể xâm nhập vào Hàn cung không ai biết, ta nghĩ có khả năng cũng là nơi y giấu đi tài sản”

Vệ Trang lạnh nhạt nói : “ Ly Hồ”

Trương Lương biết nơi này mà nói : “Lãnh cung Ly Hồ”

Ly Hồ là lãnh cung nước Hàn, nơi này nối thông với Hàn cung và phủ thái tử. Bình thường rất ít người đi lại, kẻ gây họa kia nếu thông qua nơi này cùng thuộc hạ gây án rồi rời đi, ắt không phải không thể.

Hàn Phi nói tiếp : “ y giết hai vị vương thúc, ắt hẳn trước khi chết đã từ hai vị vương thúc mà biết được địa điểm quốc khố. Sau khi đạt thành mục đích thì giết người giá họa cho Cơ Vô Dạ, sau đó lại cướp quân lương khiến cho Cơ Vô Dạ cùng nhiều thế lực e sợ phụ vương ta ra tay”

Ba cái khác nhẹ gật đầu, lời suy đoán của Hàn Phi có lẽ là sát nhất với sự thật, lý giải vì sao Thiên Trạch lại gây án thành công trong đô thành Hàn quốc.

“ Lãnh cung là nơi rất ít người chú ý, nếu như đem tài sản giấu ở nơi này. Một khi các ánh mắt từ hoàng cung qua đi, y chỉ việc chia nhỏ tài sản đem ra.” Tử Nữ nghe xong thì tiếp lời : “ nhưng Cơ Vô Dạ không lý gì bỏ qua nơi này cả”

Vệ Trang nói : “ lửa cháy đến lông mày, hắn làm sao bỏ qua mỗi tấc đất trong thành chứ, lãnh cung càng không ngoại lệ. Y đã lật tung nơi này, thậm chí cho người lặn xuống hồ nước song vẫn không tìm được gì ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK