Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại qua, bóng đêm buông xuống.

Thận Lâu vẫn như cũ ở vị trí cũ không có dấu hiệu rời đi.

Đột ngột, mặt biển một nơi lại sôi trào.

Một màu đen, nơi đi qua cắn nuốt hết thảy ánh sáng.

Màu nước đen trong, vô số hắc khí như vật sống một dạng di chuyển, diện tích mở rộng không ngừng.

Tại đó trong, vô số Ca Văn Dao cá di chuyển, song khác chăng đôi mắt đã không còn như trước mà là một màu đỏ bừng, thần sắc hung hãn.

“ Đến rồi!” Thái Cực/ Đế Thiên An tại bong thuyền tiếp tục uống rượu của mình.

Nghịch Thiên Nhi Hành nghe được cảnh giác, truyền lệnh : “ xem thử là chuyện gì?”

Thương Bạch Đích Kiểm lập tức dùng Độn Không Thuật lên cột buồm quan sát, từ xa nhìn thấy biến sắc : “ biển đen, phía trước có biến, có bầy cá dị biến xông qua đây”

“ Dị biến” Nghịch Thiên Nhi Hành chờ đám người hô lên, ánh mắt lại quan sát nhìn về Thái Cực và Đế Thiên An.

“ Những Thủy tộc này lạ quá, chúng dường như không phải vật sống” Bối Nhi quan sát thì kinh hô.

“ Đại bá là chuyện gì xảy ra! biển đen kia là gì?” Thập Hình không rõ hỏi.

Thái Cực nói : “ chuyện gì cũng phải giữ bình tĩnh. Con sau này thống lĩnh một phương thế lực, đừng vì gió lay có động mà biến sắc.”

Thập Hình nói : “ đã rõ! Vậy còn....”

Dị biến lại phát sinh, dòng nước chảy trên thác nước đột ngột đình lại, sau đó chảy ngược mà lên.

Chỉ cần có Không Thức Giới Thần Lực cao thâm và thêm Tinh Thạch sức mạnh tương thích hổ trợ, toàn bộ dòng chảy trong Thần Vực Đảo cũng có thể bị thao túng thay đổi.

Mà kẻ trợ giúp cho Minh tộc lúc này không ai khác chính là Hậu Thổ, nàng bố trí xong kết giới cho Thần Vực đảo liền cảm ứng được biển đen xâm nhiễm, thuận tay trợ giúp cho Thận Lâu có thể rời đi thuận lợi.

Chỉ là Đế Thiên An lại không có ý định rời đi, thậm chí việc hổ trợ này không có trợ giúp gì lớn. Bản thân Thận Lâu đã có thể tự do phi hành, chỉ cần Đế Thiên An muốn bất cứ lúc nào cũng có thể phóng vào bầu trời.

“ Nhìn kìa! nước trên thác nước....”

“ Đã khác với lúc chúng ta đến”

“ Chảy ngược rồi!”

“ Đây là.... trợ giúp chúng ta rời đi ư?”

“ Đế đại ca chúng ta không rời đi ư?”

“ Chúng ta phải làm gì bây giờ?”

Minh tộc nhanh chóng phát hiện ra sự thay đổi của dòng chảy thác nước, kinh thán qua đi liền bắt đầu vào ứng biến.

“ Thần vực làm sao lại có thứ này?” Tùy Phong Khởi Vũ nhìn mọi thứ bị nước đen cắn nuốt, đưa mắt nhìn Thái Cực : “ chính là họa trong miệng ngài nói đó ư?”

“ Không sai! đây là đại họa do các ngươi thả ra. Nói đến thì cũng liên quan đến đứa con của vận mệnh Vũ Canh làm ra” Thái Cực cười nói.

“ Ta.... ta làm gì có bản lĩnh thả thứ này chứ.... trừ phi....” Vũ Canh nghe mà bất ngờ, trước thì không nghĩ đến mình đủ sức sau đó thì nhớ đến không lâu trước một chuyện.

Nhiều kẻ trên thuyền đưa mắt nhìn Vũ Canh.

Thái Cực nói : “Năm xưa chúng ta sở tạo ra Thiên Nhai Hải Giác, thực tế là hai tòa ngục, Thiên Nhai là giam Thần tộc. Còn Hải giác là nơi giam giữ một thứ khiến chúng ta cũng phải đau đầu vô cùng, dùng Trấn Hồn Chi Tỏa phong ấn, chỉ là có kẻ thông qua Vũ Canh đem nó phá đi, giờ nó đã trở lại rồi.”

Nghe được, ai nấy mới biết ra biển đen kia chính là thứ mà Vũ Canh thả ra, là thứ mà Thiên cũng phải đau đầu.

Thiên chi lực bọn họ đã biết, có thể khiến Thiên phải bó tay đủ biết nó cường đại như thế nào.

“ Biển đen đang khuếch tán chính là thứ mà các Thiên phong ấn ư?” Minh Nguyệt khá là bất ngờ khi nghe được.

Thái Cực nói : “ Nó từng sống ở nơi không có sức sống nào, những sinh mệnh nào đi vào trong hắc khí đó đều bị nó lây nhiễm mất đi linh hồn, trở thành một phần của nó”

“ Nó chính là thứ kia. Nó là gì?” Minh Nguyệt truy hỏi.

Một lời đâm thẳng vào trọng tâm, rất nhiều kẻ trên thuyền đều muốn biết.

Lục Vân lúc này đã biết được thứ mà Thái Cực và Đế Thiên An nói bóng nỏi gió, trả lời : “ Hư Vô”

“ Hư Vô” nghe được cái tên này mấy ngàn miệng cùng hô lên, nhiều kẻ nghe được không rõ thứ này có nghĩa là gì, song nhiều kẻ cũng biết được ai nấy biến sắc.

Tại nguyên tác trong, Hải Giác dưới có Trấn Hồn Chi Tỏa giam giữ cựu thần, Ứng Long thoát khỏi trách nhiệm của mình canh giữ tiến về Tịnh Thổ trợ giúp Hắc long, thì Vũ Canh đem nó cản lại.

Ứng Long trực tiếp đem Vũ Canh xuống Trấn Hồn Chi Tỏa định giam lại, nhưng vận mệnh chi tử trong cơn nguy nan thoát khốn, trong lúc từ miệng rồng thoát ra đánh gãy một cái răng của nó và được Cựu Thần bên trong ngục giam trợ giúp, đem Trấn Hồn Chi Tỏa đánh vở.

Cựu Thần giam giữ thoát khốn khỏi lao tù, còn cả Hư Vô bị phong ấn bên trong cũng đi ra.

Chỉ là có Thái Cực ảnh hưởng, hắn không lưu tù binh. Toàn bộ tham dự vào chiến đấu đều bị hắn thịt hết, trở thành nguyên liệu khai sinh ra Sinh Mệnh Chi Tuyền. Và Hải Giác được tạo ra chỉ để phong ấn Hư Vô.

Song Vũ Canh vẫn đánh vở nó cũng như đánh bại Ứng Long, đó là nhờ một sự trợ giúp khác, Hải Yêu Chi Vương vẫn luôn theo sau quan sát chiến trận, nhân lúc chiến trường Tịnh Thổ tranh đấu, Thần tộc ánh mắt đều tụ hội ở nơi đó, lại nương nhờ Vũ Canh dẫn động Ứng Long, hắn đem Trấn Hồn Chi Tỏa đánh vở ra.

Mục đích của hắn chính là muốn mượn sức mạnh mà Thiên phải đau đầu, Cựu Thần muốn chiếm lấy kia cho mình, khi đó hắn có thể có được sức mạnh đến cả Thiên phải kiêng kỵ, thậm chí có thể rửa sạch sỉ nhục diệt Thiên.

Hư Vô thoát khỏi Trấn Hồn Chi Tỏa, lập tức thoát khỏi lao lung, nó đi ra liền đem những sinh mệnh gần nhất thôn phệ đi.

Mà Tịnh Thổ đã ngăn xuống kết giới, Ánh Sáng Bình Minh trên có vô số sinh mệnh để cho Hư Vô thôn phệ, nó muốn Dị Hóa toàn bộ.

Mà những kẻ đầu tiên bị Dị Hóa đó là Thủy tộc Ca Dao Văn tham chiến, đứng trước Hư Vô sức mạnh chúng trở thành những Dị Hóa cấp thấp, những cấp thấp này không ngừng bành trướng tấn công những sinh mệnh khác, hủy diệt thôn phệ....

“Ba! Ba! Ba!!!”

Mấy ngàn con dị hóa Ca Dao Văn hung hãn vô cùng, tại mặt nước không ngừng phóng lên lặn xuống, ngược dòng mà bơi lội qua dòng thác nước, sau đó phóng đến Thận Lâu trên.

Chỉ là không một con cá nào có thể xông qua lớp trận pháp bảo hộ, chúng để lại từng đạo va chạm không dứt.

“ Bạo Thoái Linh Hồn Quyền!”

Tung Hoành Thiên Hạ cướp ra ngoài xuyên qua kết giới, huy quyền xuất kích, quyền như vũ bão, quyền ảnh đầy trời đem toàn bộ Dị Hóa thể lao đến đánh chết.

“Thiên Lý Băng Phong”

Hàn Phong Lẫm Lẫm lao ra theo sau, theo Ngân Diễm chém ra từng đường đao khí hàn băng chém chết Ca Dao Văn, sau đó một đao cực mạnh chém ra đóng băng một lượng lớn Dị Hỏa, còn hình thành một bức tường băng lớn chặn lại.

“ Trong 10 vạn năm qua, tuy nói chúng thần qua 3 lần đại chiến mà trả giá thảm trọng.
Nhưng so ra, thứ thật sự làm cho sinh linh tam giới phải tuyệt vọng chính là Hư Vô xuất hiện sau này. Dù là bọn ta cũng cảm thấy đau đầu không thể giải quyết được. Chỉ có thể phong ấn” Thái Cực quan chiến phía trên cười nói

Thập Hình nói vào : “ kết giới vừa rồi cũng là vì ngăn chặn nó ư?”

Thái Cực nói : “Vì ngăn nó xâm phạm, chúng ta đã nghiên cứu ra Cách Ly Kết Giới. Hư Vô không vào được, Thần Lực không ra được. Đó là sự bảo vệ cho Thần Vực, về phần chuyện bên ngoài, Bản Đế đứng xem kỳ cảnh đặc sắc này”

Nghe Thái Cực nói những kẻ trên thuyền biến sắc hơn.

“Đại bá! dù con biết thả ra phong ấn Hư Vô là chuyện không nên, nhưng vì sinh linh tam giới, người có thể trợ giúp phong ấn nó lại được không? coi như con xin người” Minh Nguyệt khẩn cầu.

“Đứa con ngốc. Họa là do kẻ khác làm ra, lại bắt ta đi dọn dẹp. Ta đánh không lại Hư Vô, con cũng để ta hiến mạng vào bồi cho những kẻ này à. Minh Nguyệt con như vậy là ý gì đây?”

Minh Nguyệt vội vàng nói : “ con, con không có ý đó! con chỉ....”

“ Đại bá! người đừng đùa giỡn nữa được không” Thập Hình trấn an Minh Nguyệt lại, đối với cái người cha này cũng im lặng luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK