Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Đế Thiên An cảm nhận cơ thể mình bị trói buộc liền thả ra nội lực của mình chống đở lấy, nhưng không cách nào đem nhưng sợi chỉ mực kia đẩy ra nhất thời còn chưa thoát khỏi trói buộc, khí thế tuyệt đỉnh mười trọng không ngừng kéo lên các đầu ngón tay bắt đầu duỗi ra.

“ Xuy Xuy Xuy Xuy Xuy”

Từ các đầu ngón tay kiếm khí sắc bén không ngừng bắn ra đem các sợi chỉ mực cắt đứt đi, nhưng vừa cắt đứt nó liền dài ra, cơ hội nhỏ nhoi này hắn làm sao có thể dễ dàng bỏ qua được, cả người nội lực trong người bành trướng hết cở nhân lúc vừa cắt đứt kia đẩy lùi ra.

“ Vô ích” Lục Chỉ Hắc Hiệp chậm rãi nói, tay cầm Mặc Mi điểm nhẹ chỉ thấy hàng ngàn sợi mực chỉ phóng nhanh đến Đế Thiên An đem hắn trói buộc lấy, gắt gao đè ép lấy đối phương.

Đám nữ nghe được Lục Chỉ Hắc Hiệp tự tin như vậy mà thầm cười trong lòng, bọn họ là biết rõ được nam nhân mình đáng sợ đến thế nào. Đừng nói y cho dù một ngàn người như y hiện giờ cũng không phải là Đế Thiên An đối thủ, chỉ cần nội thiên địa mở nhãn đồng thi triển hay là dị hỏa đáng sợ,đều dư sức thoát khỏi trói buộc còn giết ngược lại.

“Ồ” Đế Thiên An để mặc cho mực khí trói buộc lấy cơ thể mình, có phần ngạc nhiên khi phát hiện nhỏ bé không đáng kể mực khí lại theo vào bên trong người hắn, nhanh mắt lại cảm nhận bên trong cơ thể mình biến hóa.

Đột nhiên Đế Thiên An làm ra một việc mà Lục Chỉ Hắc Hiệp đám người chấn kinh lên, khi từ hắn tỏa ra một cổ hấp lực hướng về ngàn vạn sợi đang trói buộc bản thân mình, dị biến liền phát sinh khi mà màu trắng khí cũng cũng tràn đến người Đế Thiên An.

Lục Chỉ Hắc Hiệp ánh mắt mở to ra khi mà bên tai “ ong ong” thanh âm từ Mặc Mi truyền lại, đồng thời hắn cảm nhận được nội lực trong người mình lại thông qua Mặc Mi bị hút đi càng ngày càng nhiều hơn.

Cổ tay khẻ buông Mặc Mi ra nhanh chóng ứng biến lấy, hắn dù sao kiến thức hơn người lại thêm cũng biết được Đế Thiên An có một môn công pháp hấp lấy nội lực người khác.Tình thế bây giờ chính là nội lực của mình bị hút đi thông qua Mặc Mi.

“ Vù” Chỉ thấy Mặc Mi rung lên kịch liệt rồi trong ánh mắt khó tin của Lục Chỉ lại thoát ly bay về phương hướng của Đế Thiên An, mang theo hắc bạch lưỡng khí kéo đến

Danh kiếm có linh càng là đẳng cấp cao danh kiếm đều tự động chọn cho mình chủ nhân cường đại.

Mặc Mi là trấn môn chi kiếm mặc dù không nằm vào Kiếm Phổ do Phong Hồ Tử xếp vào nhưng không có nghĩa nó chỉ là một thanh kiếm bình thường, ngược lại nó so với bất cứ thanh kiếm nào trên tóp 10 cũng không hề thua kém, nó cũng sở hữu kiếm ý riêng biệt cho bản thân mình kiếm ý của Mặc Gia.

Mặc Mi có linh một điểm này là Mặc gia cơ mật tối cao chỉ có Cự Tử mới có thể biết bí mật. Ở bên trong Mặc Mi có Mặc gia một bộ kiếm pháp do tổ sư Mặc Địch để lại, mà kiếm pháp này, còn có thể khiến người ta lĩnh ngộ được Mặc chi ý cảnh, chỉ cần đương đại Cừ Tử sử dụng có thể câu thông với Mặc Mi học được kiếm pháp chính là bổ trợ cho tâm pháp Kiêm Ái.

Điều này chỉ có lịch đại Cừ Tử mới biết được hết thảy, bộ kiếm pháp tổng cộng bảy thức Mặc Mi Vô Phong, Mặc Họa Thiên Địa, Mặc Vấn Bản Tâm, Mặc Vấn Thiên Hạ, Mặc Ái Chúng Sinh, Mặc Điểm Giang Sơn, Mặc Tồn Thiên Địa, nhất thức nhanh hơn nhất thức mạnh, cho dù là Lục Chỉ Hắc Hiệp, cũng chỉ lĩnh ngộ năm chiêu mà thôi.

“ Hả” Hồng Lão, Ban Siêu giật mình kinh hô nhìn về một màn này ánh mắt mở lớn ra, dụi dùi lấy mắt mình khi nhìn Đế Thiên An cầm trên tay Mặc Mi.

“ Danh kiếm có linh, là nhận chủ sau” Diễm Linh Cơ nhàn nhạt nói, gương mặt có chút ý cười trên đó không che dấu được.

“ Đại vương Kiêm Ái còn so với Mặc Gia còn thấu triệt hơn” Triều Nữ Yêu vừa nói xong chân dẫm nhẹ vận lên khinh công Bích Hải Kinh Lan của mình đạp nước mà đi, thân ảnh nhẹ nhàng như lướt sóng khinh công khiến người mở rộng tầm mắt.

Lúc này Đế Thiên An cầm trên tay Mặc Mi có phần kinh ngạc khi nhìn thân kiếm phát ra kiếm minh.

Đại não hắn lúc này xuất hiện nhiều hơn một trương hình ảnh, một thân ảnh nam tử mơ hồ tay nâng Mặc Mi chậm rãi di chuyển, hắc bạch nhị khí không ngừng tản ra đồng thời hắn có thể mơ hồ nghe được người này nói gì, giống như bị thôi miên một dạng thân ảnh hắn làm theo động tác của người này.

“ Thiên Hạ Giai Bạch ( thiên hạ đều trắng) - Duy Ta Độc Hắc (Chỉ mình ta đen)-
Dân Sinh Đồ Thán ( sinh linh đồ thán) Nại Chi Nhược Hà (ta phải làm sao) -Mặc Môn Tuyệt Thuật ( Tuyệt thuật Mặc Môn) - Khắc Nhi Bất Công ( chống mà không công)” Theo tiếng nói của Đế Thiên An hắc bạch nhị khí trên Mặc Mi bắt đầu cấp tốc bành trường thoát ly vây quanh bên cạnh người hắn.

“ Cự Tử chuyện này, bệ hạ làm sao biết được tâm pháp của Mặc Gia ta” Hồng lão thân ảnh mang theo Ban Siêu xuất hiện bên cạnh Cừ Tử, kinh ngạc lên.

“ Việc này” Ban đại sư cũng há hốc muồm kinh ngạc, việc đối phương không phải là đệ tử Mặc Gia lại biết được tâm pháp của Mặc Gia làm cho hắn kinh ngạc lấy, nhìn qua một bên Lục Chỉ Hắc Hiệp vuốt râu nhìn lấy không biết hắn đang nghĩ gì.

“ Mặc Họa Thiên Địa” Lục Chỉ Hắc Hiệp thốt lên kinh ngạc khi nhìn về Đế Thiên An trên tay Mặc Mi lúc này thả ra một chiêu giống hắn, một bức tranh thủy mặc linh động hiện hình lên.

“A” Đám nữ cũng bị tình cảnh này cho chấn kinh, ánh mắt nhìn về bức tranh hình thành so với sơn thanh thủy tú của Lục Chỉ Hắc Hiệp, thì bức tranh này sinh động lòng người bọn họ thấy được trên đó thân ảnh con người cảnh đồng quê, đường sá đô thành hiện ra, những tòa kiến trúc rộng lớn.

“ Đây là Thiên Địa mà bệ hạ hướng đến sau” Lục Chỉ Hắc Hiệp trầm thấp thanh âm nhìn về bên trong bức ảnh, xuất hiện những cơ quan thuật cỗ máy khắp nơi toàn những thứ lạ mắt, cũng như quen thuộc giống như những cơ quan Huyền Vũ, Bạch Hổ Chu Tước có mặt ở mọi nơi cùng với con người, một mảnh thái bình ấm no.

Đám người cũng đồng dạng nhìn thấy những thân ảnh to nhỏ đen sì không rõ nam nữ ngồi trên những cỗ máy lớn dài mấy trăm mét, những cánh đồng ruộng có mặt những cơ quan máy, cuộc sống sung túc những công trình cao lớn những tuyến đường rộng lớn đầy ắp xe ngựa, người tấp nập trên đó.

“ Thiên Hạ Giai Bạch - Duy Ta Độc Hắc - Phi Công Mặc Môn- Kiêm Ái Bình Sinh” Theo lời nói Đế Thiên An nói lên Mặc Mi hắc bạch nhị khí lần nữa cấp tốc bành trướng ra ngoài nhộm kín cả một khung trời vây quanh lấy thân hình hắn, bức họa lại thêm.

Lúc này không còn là cảnh ấm no sung túc nữa mà là những cảnh tang thương, thiên tai tràn ngập nào là lũ lụt động đất lẫn hạn hán mất mùa, chiến loạn không ngừng chia làm những mảng nhỏ nằm xung quanh bức tranh rộng lớn đó.

“ Mặc Vấn Bản Tâm” Lục Chỉ Hắc Hiệp thốt lên khi nhìn bức họa trong không khí kia chậm rãi biến mất, bạch khí cấp tốc bị rút về bên trong Mặc Mi hắc khí không ngừng tràn ra đem xung quanh Đế Thiên An nhộm đen lấy, dường như không có một chút ánh sáng nào có thể lọt vào chỉ còn lại là vô biên hắc ám, đôi mắt quang mang của hắn cũng nhanh chóng đóng lại.

“ Cừ Tử không biết chuyện này là” Phi Yên lên tiếng dò hỏi.

“ Âm Dương Gia” Lục Chỉ Hắc Hiệp ngưng trọng hắn có thể nhìn ra được Hồn Hề Long Du của Đông Quân, lẫn âm dương thuật của Nga Hoàng, Nữ Anh lẫn Tử Nữ nhanh chóng trấn định lại khi nhìn đám người tò mò lẫn quan tâm ánh mắt, liền nói : “ Các vị chớ lo, bệ hạ không có nguy hiểm gì mà đang đạt được kỳ ngộ”

“ Kỳ ngộ” Diễm Linh Cơ mày nhíu lại, sau đó nhìn qua đám nữ một hồi liền đồng dạng im lặng theo dỏi kỳ biến, dù sao bọn họ cũng thấy được Mặc Mi thoát ly đến Đế Thiên An đồng thời hắn lại thi triển một chiêu của Cừ Tử vừa dùng đây, quan trọng hơn hắn lại có thể đọc lên tâm pháp của Mặc Gia.

Hắc ám như nước thủy triều, bao phủ lấy Đế Thiên An xung quanh cả không gian lâm vào tịch mịch yên tĩnh.

Đế Thiên An lúc này như chìm vào một thế giới khác đồng dạng trước mắt hắn giống như một thướt phim quay chiếu, cảnh binh đao chiến loạn chém giết không ngừng diễn ra trước mắt, chém giết qua đi để lại chết chóc lẫn đau thương.

Hắn có thể thấy được cảnh phụ mẫu mất con, vợ mất chồng con cái mất đi song thân, chân thật hắn dường như tận mắt nhìn thấy hết thảy như tham dự vào nơi đó, nhưng khi với tay ra thì lại xuyên thủng bất cứ hình ảnh gì.

Chiến loạn rất nhanh thay bằng cảnh cướp bóc giết chóc, hay thiên tai nạn đói chỉ là thương đau chồng chất, những tòa thành bị đại quân công phá nhanh chóng vang lên tiếng chém giết, thi thể chất như núi huyết nhộm đại địa, trên khắp những gương mặt đều là nét kinh hãi sợ hãi lẫn mê man.

Kiếp trước hắn sinh sống là thời hiện đại lại là nước xả hội chủ nghĩa, thời bình Việt Nam tuy còn nhiều bất cập vẫn những cái chết thương tâm nhưng là xuất phát từ những tai nạn giao thông, lao động mà ra.

Chiến tranh vẫn có ở các vùng Trung Đông bất ổn về chính trị nhưng cơ bản hắn sống trong nền hòa bình, chiến tranh thương đau đã được các bậc cha chú dùng xương thịt đổi lại, chỉ có thể nhìn qua những tư liệu phim ảnh mà thôi.

Còn bây giờ ở nơi này chính là trực tiếp thể nghiệm cảnh chiến loạn cũng làm cho hắn rung động, cái gì nhất tướng công thành vạn cốt khô là gì. Thời đại này mạng người cực kỳ rẻ mạt nhất là bình dân hạng người giống như phù du, lợi ích chỉ thuộc về một phần nhỏ con người lại quyết định chi phối hết thảy.

“ Đã ta đến nơi này, chiến tranh loạn lạc cái ngèo đói ngu muội cũng nên chấm dứt” Đế Thiên An nhìn hình ảnh tiêu biến đi, từ lúc nào trên má hắn xuất hiện vài giọt nước mắt, đưa tay vuốt nhẹ thanh Mặc Mi chỉ thấy Mặc khí vô cùng vô tận cấp tốc thu về hội tụ thành một đôi mắt đen.

Cặp kia tròng mắt đen rốt cuộc theo Đế Thiên Anchậm rãi mở mắt mà ra, hắc mang trong chớp mắt bắn ra xung quanh sau đó chậm rãi tiêu tán đi, cả vùng không gian nhanh chóng trở lại bình thường hắc khí cũng nhanh chóng bị hút vào bên trong thanh Mặc Mi.

Đám người bên ngoài cũng lọt vào một mảnh mê man nhưng rất nhanh thoát ra được, chỉ có một mình Ban Siêu là bị ảnh hưởng lấy, hắn dù sao không tu võ công chỉ chuyên tâm cơ quan thuật cho nên tuổi còn trẻ đã có thể tiếp nhận Mặc Gia thống lĩnh một trong.

“ Mặc Vấn Thiên Hạ, không ngờ bệ hạ lại có thể thông qua Mặc Mi lấy được, Lục Chỉ bội phục” Lục Chỉ Hắc Hiệp chắp tay cúi đầu nói.

Đế Thiên An gật đầu thân ảnh tung người lên không trung đi đến bên cạnh Diễm Linh Cơ, tay nhỏ lau đi giọt nước mắt trên má nàng lên tiếng : “ khiến nàng thương tâm rồi”

Diễm Linh Cơ mắt đẹp nhìn hắn, vừa rồi Mặc Vấn Thiên Hạ khiến nàng gợi nhớ lại năm xưa chiến loạn, nhỏ giọng nói : “ để chàng lo lắng”

Đế Thiên An quay sang Lục Chỉ Hắc Hiệp đám người, cười nói : “ Mặc Mi tuy vô phong nhưng lại sắc bén hơn bất cứ thanh kiếm nào, Kiêm Ái của Mặc Gia khiến bản vương thán phục, bảy trăm năm qua chiến loạn không ngừng chiến tranh chỉ mang đến thương đau mất mát. Ta muốn chấm dứt chiến loạn, để bách tính tránh lầm than, Mặc Gia có bằng lòng vì ta mở ra thái bình thịnh thế không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK