Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lập tức Giả Đam cùng Hàn Phi Quang lập tức đem mắt nhìn xuống hồ nước, hiển nhiên cả hai đều không muốn bỏ qua cảnh đẹp phía trước.

Chính ngay lúc này, nam nhân bên cạnh nhanh như thiểm điện, đột nhiên bất ngờ công kích Giả Đam.

“ Hả?” Giả Đam thực lực không một chút yếu, bản năng cho hắn biết nguy hiểm ập đến lập tức đưa tay đở lấy.

Nhưng khoảng cách quá gần chưa đến ba mét hơn, lại thêm tốc độ xuất thủ của nam nhân kia quá nhanh, hai đôi tay huy ra trong chớp mắt để lại vô số tàn ảnh cùng chỉ lực bắn đến, để cho hắn khó mà hóa giải được.

“ Phanh!!”

Cả người Giả Đam bị lực đạo của người kia đánh trúng văng về phía sau, ngay lập tức hắm giữ lại thân bằng của mình, vội đem tay ra sau rút ra thanh kiếm đeo phía sau.

“ Cheng!” Hàn Phi Quang cũng bị động tĩnh bên tai cho chú ý, lấy người bạn mình bị công kích không chút do dự rút đao ra định chém lên người kia.

“ Bọn vô lại nào nữa đó?” Hạ Yến bị động tĩnh mà chú ý quát lên : “ ta đếm đến ba mà không lộ diện sẽ lập tứ gọi cận vệ đó”

“ Ngươi…!” Giả Đam vừa rút ra vũ khí, liền cảm nhận được cơ thể không đúng, khí trong người không theo điều động bị tắc nghẽn, hơn nữa cơ thể hắn lúc này như bất động tựa như đã bị phong bế huyệt đạo.

“ Vô ích toàn bộ huyệt đạo của ngươi đã bị bản Thánh Vương phong bế rồi” nam nhân né đi một đao của Hàn Phi Quang chặt lên, như ảo ảnh dời hình xuất hiện trước mặt hắn đưa lưng về sau mà đứng.

“ Thánh Vương! Là ngươi” Hàn Phi Quang nghe được hai chữ kia liền đoán ra là ai.

Mà chuyện tiếp theo càng khẳng định hắn suy đoán, quanh người nam nhân như sương khói tản ra. Trong sương khói để lộ một đầu tóc xanh như hỏa diễm bốc cháy và cả đôi mắt yêu dị như sao trời phát sáng.

Trống rỗng không trung lại hiện ra một chung rượu ngọc, và cả một cái áo khoác đem Hạ Yến dưới hồ nước trùm lên.

“ Đế Thiên An!!” Giả Đam đại não liền hiện lên một cái thân ảnh, lúc này vừa kinh vừa sợ khi hắn nhất thời sơ xảy đã rơi vào vạn kiếp bất phục.

“ Tên khốn, bạn bè thế à? Cậu có biết tôi đi tìm cậu vất vả thế nào không hả?” Hàn Phi Quang lập tức nhảy đến một tay quơ đao mắng, một tay lại đoạt chung rượu kia mà uống.

“ Tóc xanh, dị đồng” Hạ Yến vốn định hô lớn kêu cận vệ đến, nhưng khi thấy nam nhân kia đối mắt nhìn mình, vẻ ngoài khác lạ để cho nàng quên đi ý niệm kia, trong đầu một cái vô song tài hoa nam tử hiện ra.

“ Thế gian người như rồng như phượng, trên đời chỉ có một Đế Thiên An” Đế Thiên An không để ý Hàn Phi Quang, nói : “ sự tình có chút đặc biệc, mong Hạ Yến tiểu thư bỏ qua cho, đợi ta xử lý xong việc sẽ cho nàng câu trả lời thỏa đáng”

“ Vâng!” Hạ Yến nghe được từ trong miên man suy nghĩ đi ra thốt nhẹ một tiếng, đem áo khoác trên người khoác lại sau đó hướng về bờ đi lên, đợi lên bờ ánh mắt nhìn chăm chú vào cái thân ảnh kia.

Đoạn thời gian này danh tiếng của Đế Thiên An có thể nói chính thịnh. Hắc bạch lưỡng đạo người nào cũng biết đến hắn cả. Chiến tích bày ra khiến võ lâm nhân sĩ kinh sợ, hơn nữa đối với đám cô nương mà nói lại càng nổi danh.

Bởi y không như đám võ lâm nhân sĩ bình thường thô kệch. Dung mạo tuấn lãng khó người bằng là một, thực lực mạnh lại tài hoa vô song. Đáng nói là không môn không phái tự sáng tạo ra võ công, chính là tình nhân trong mộng của rất nhiều cô nương.

Hạ Yến đối với gã nam nhân này cũng từ thông tin thu thập biết đến mà khâm phục, lại không nghĩ đến mình sẽ gặp được Đế Thiên An trong tình cảnh xấu hổ này.

“ Này, huynh đệ, có gì từ từ nói, nhìn trộm tổng biểu đầu là do cậu ấy đề ra” Giả Đam nhìn Đế Thiên An đi đến, vội bày ra một bộ sợ sệt và dẫn đến chuyện trộm tắm.

“ Cái gì! Là ngươi dẫn ta đến nhé” Hàn Phi Quang đang thưởng thức rượu, nghe được liền ném bỏ trách nhiệm.

Đế Thiên An như cười như không nói : “ Ngươi che dấu rất giỏi, nhưng xui thay là ta phát hiện ra được thanh kiếm trên tay ngươi không phải vật phàm. Ta bị chú ý, mà chú ý thì dùng nhãn đồng. Bất ngờ thay ngươi sở hữu nội công vô cùng mạnh mẽ, chính điều ấy đã tố cáo thân phận của ngươi”

Nói đến đây ánh mắt của hắn hướng nhìn về thanh vũ khí trên tay của Giả Đam, đây là một thanh kiếm kỳ lạ tạo hình chữ U với một rãnh lớn ở giữa. Phần lưỡi ở hai bên hơi nhô ra ở phần đỉnh trông hơi giống lưỡi một chiếc kích.

“ Quả không hổ là tài trí song tuyệt Đế Thiên An, thật không nghĩ đến ta lại bị lại lộ với nguyên nhân này”Giả Đam nghe được vẻ mặt liền thay đổi, trở nên ngưng trọng sát khí từ người hắn mãnh liệt trào ra, lạnh giọng nói : “ ta còn tưởng Đế Thiên An có gì hơn người, xem ra cũng chỉ giỏi đánh lén, Ám Thiên Nhất Kiếm ta vốn còn định tìm đến ngươi phân cao thấp một hai”

Ám Thiên Nhất Kiếm chính là danh hiệu của Giả Đam tại Thần Địa, hơn nữa thứ hạng của hắn không một chút thấp. Hai mươi vị trí đầu đứng hạng thứ 18.

Giả Đam còn chưa nói hết, Đế Thiên An đã lao đến trực tiếp một tay chặt vào cổ đánh ngất đi tên này.

“ Này, cậu không giết anh ta đó chứ?” giao tình không sâu nhưng quãng thời gian này Hàn Phi Quang chung đụng với cái tên này là nhiều nhất, cho nên khi thấy Giả Đam bị Đế Thiên An chế trụ cũng có chút lo cho tính mạng của y.

“ Cậu nên may mắn là tôi đến sớm hơn một chút, bằng không mạng cậu đã bị tên võ sĩ Thần Địa này giết rồi đấy” Đế Thiên An một tay lại đoạt đi thanh vũ khí của hắn.

Hàn Phi Quang giật mình có chút khó tin nói :“ Cái gì? Cậu không nói giỡn đó chứ”

“ Võ sĩ Thần Địa” Từ phía sau đi đến Hạ Yến nghe được đối thoại, đọc lấy, trong đầu nghi hoặc lấy cái tên nàng chỉ mới nghe này.

“ Xin hỏi, công tử đã có thể nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra ở đây được chưa?” Hạ Yến đi đến ánh mắt nguy hiểm nhìn qua Hàn Phi Quang một lát, sau đó đưa mắt nhìn Đế Thiên An hỏi.

Đêm hôm nay có quá nhiều bất ngờ, nàng không nghĩ ra được chuyến vận tiêu lần này còn nguy hiểm hơn nàng tưởng. Trong đoàn tiêu xuất hiện hai gả cao thủ mạnh mẽ, hơn nữa còn kinh động đến cả nhân vật phong vân hiện giờ.

Mà có thể để cho nàng biết rõ nguyên nhân, cũng như lý do vì sao Đế Thiên An đêm nay đích thân đến gặp nàng. Cũng như lý do mà người bạn Quang Phi Hàn của y lại trà trộn vào tiêu đội, từng chuyện nàng đều muốn biết.

“ Được thôi!” Đế Thiên An quay người, cười nói : “ nàng muốn biết gì trước”

Hạ Yến ngẫm nghĩ, nói : “ hiện giờ ta bất tiện, công tử nếu đã đến không ngại cùng ta trò chuyện một chút chứ. Dầu gì ta còn rất nhiều điều muốn hỏi cũng như anh bạn Quang Phi Hàn đây”

“ Ơ!” Hàn Phi Quang nghe được lập tức phủ bỏ trách nhiệm, chỉ tay : “ đều là do cậu ấy xúi giục tôi cả, tổng biểu đầu là cậu ấy hết”

Đế Thiên An nhịn không được đá cho hắn một cước rơi xuống hồ nước nóng, nói : “ đi thôi, mỹ nhân đã có lời ta làm sao nở phụ lòng mỹ nhân được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK