Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân sĩ Tà phái thấy vậy liền biết cả hai sắp đánh nhau, lập tức nhảy lùi ra sau nhường chổ cho hai người kia. Một phần hỏa diễm nóng bóng tràn ra khiến không ít người không chịu nổi.

“ Xin hỏi các vị đang có chuyện gì vậy?” Trung niên nhân, dung mạo cương nghị nhìn qua tầm tứ tuần đổ lại, vội đi đến vị trí hai người đang quyết chiến kia, biết rõ còn khách sáo hỏi một câu.

Hắn chính là phái Hổ Xám chuẩn bị nhậm chức môn chủ hiện giờ. Khi động tĩnh của Tử Hào gây ra hắn cũng kinh động đến. Khi đuổi đến thì phát hiện ra cuộc va chạm này, thân làm chưởng môn hắn tất nhiên không muốn hai người này đánh nhau.

“ Hai vị... xin hãy giữ thể diện cho tôi….”

Lời y còn chưa hết, một đường đao lửa trực tiếp vạch qua trước người hắn.

“ Bản Thánh Vương chuyện còn không đến ngươi khoa tay múa chân. Còn không biết sống chết, ta không ngại giết luôn” Đế Thiên An cuồng ngạo mà nói, tuyệt không cho vị môn chủ này mặt mủi, nâng đao chỉ về Tử Hào : “ lên đi”

“ Được” Tử Hào rút giáo tra vào ống côn, tay xoay vòng một cái vận khí tụ lực, chuẩn bị xuất ra võ công của mình, quát lớn : “ hãy đỡ xem! Phi Tinh Độ Ngân Hà!”

Lời vừa rơi xuống, Tử Hào như mủi tên bật nhanh đến, thương khí như kình long rít gào, bá đạo mà đến, theo tay Tử Hào điểm ra, chớp mắt năm đường khí lóe lên như lưu tinh.

“ Xuy xuy xuy!”

Đế Thiên An vân khinh phong đạm, đối với y công kích chỉ nghiêng người né đi. Thực lực của Tử Hào hắn cũng đã biết được, nhìn qua so với Giả Sơn Phong cũng không xê xích bao nhiêu.

“ Tinh Lạc Ư Dã”

Một chiêu không thành, song khoảng cách đã được rút ngắn với Đế Thiên An, ngay khi đến gần hơn Tử Hào dẫm chân tung người, nâng giáo qua đâu trực tiếp vung côn đập xuống, một đập này đánh ra sáu thành công lực của hắn.

“ BÀNH!!”

Hỏa Long Đao cùng Truy Hồn giáo va chạm, trong ngắn ngủi bộc phát kình khí ra bốn phía. Đồng thời mặt đất dưới chân Đế Thiên An cấp tốc sập xuống, như mạng nhện nứt nẻ ra tứ phía.

“ Mình từng nghe bản lĩnh của Tử Hào, hắn nóng như lửa quả không sai. Có điều người hắn đối đầu bây giờ lại là Đế Thiên An…” phái Hổ Xám môn chủ đã sớm lui ra nhường chổ cho hai người đánh nhau, quan sát cuộc chiến mà thầm cân nhắc.

“ Tên này!!” Tử Hào một đập xuống không làm gì được, lại thấy thân đao hỏa diễm bốc lên mỗi lúc một nhiều, hắn cũng nhanh lợi dụng Hỏa Long Đao làm vật cản, khinh thân tung người nhảy về sau kịp né đi hỏa diễm bùng lên.

“ Vậy đở xem” Tử Hào trong lúc bật nhảy lùi về sau, gã cúi khom người lại vận khí , cùng một lúc phóng ra bốn mủi giáo Truy Hồn.

“Hừ!” Đế Thiên An bất động thanh sắc chỉ hừ nhẹ một tiếng, đợi chờ bốn đoạn Truy Hồn giáo đuổi đến, nâng đao sử xuất ra Ngang Tứ Phương, trực tiếp đánh bật đi để lại từng tiếng kim thiết.

“ Bản Thánh Vương đã tiếp chiêu ngươi rồi. Vậy cũng nên đáp lễ lại” Đế Thiên An nâng đao chỉ thiên, vuốt dọc thân đao, theo đó cường hành hỏa diễm bạo phát ra hừng hực.

“ Trời ơi! Khí lực khủng khiếp quá” Tử Hào đồng tử mở lớn hơn khi chứng kiến hỏa diễm cuồng bạo không ngừng tản ra, sau đó ngưng tụ thành một đầu hỏa long to lớn mà kinh sợ.

“ Đi!” Đế Thiên An quát một tiếng, trực tiếp đem Hỏa Long Đao ném về Tử Hào sau đó thả ngưởi theo đao.

Điện quang hỏa thạch lóe lên, trong ngắn ngủi mấy chục mét đã rút ngắn.

“ OANH!!”

Bạo liệt như sấm rền, kình khí hình thành như phong bạo quét qua tứ phía, thổi tung đi đá vụn cùng khói mù.

Sấm nổ còn chưa lặn xuống, lại một tiếng“ Bành!” khác vang lên, bức tường đá của phái Hổ Xám dựng bị vở toang ra một cái lỗ hổng lớn, hai cái thân ảnh trượt dài qua đó.

Tử Hào mặc dù sở hữu kỳ bảo nhưng hắn vẫn còn chưa được Ngủ Tinh Truy Hồn Giáo nhận chủ. Hơn nữa đứng trước một kẻ biến thái về sức mạnh như Đế Thiên An hắn làm sao có cơ hội chiến thắng được.

Dưới nhất kích lôi đình, một kiếm đầy uy lực kia Tử Hào cũng giống như kẻ đối chiến với Đế Thiên An mới hay rằng, mình đối thủ không phải là con người mà là một cái quái vật đội lốt người.

“ Phốc xích!” máu tươi phun ra từ miệng, Tử Hào cuối cùng không chống trả được nữa như diều đứt dây ngả về sau, rồi nặng nề rơi xuống mặt đất.

Đám người quan chiến lặng im trong giây lát sau đó như ong vở tổ.

“ Mạnh quá!”

“ Đến cả Chấn Phong Lang còn không đở được một chiêu của ngài ấy”

“ Quả không hổ là Thánh Vương”

“ Quá kinh khủng đi”

“ Nghe đồn ngài ấy chỉ một đao đà đem Đao Đế bức lùi mười mấy trượng đó”

“ Kinh thật”

Thôi Thường Hy lúc này cả người ngưng trọng nhìn về nam nhân kia, con mắt trong tràn đầy kiêng kỵ. Cho dù là hắn tự tin mình lực lượng, nhưng đổi lại là hăn cũng không tự tin có thể đở được. Rất có thể sẽ giống như Tử Hào bị một chiêu kia đánh bại.

“ Ngươi thua rồi!” Đế Thiên An lắc mình đã đến trước Tử Hào, thu lại đao của mình.

Tử Hào cay đắng nhìn lên người kia, con mắt có chút vô thần, hắn không nghĩ đến mình lại bại dưới một đao kia.

“ Giết ta đi!” Tử Hào khàn khàn suy yếu nói.

Đế Thiên An nhàn nhạt nói : “ ta chỉ cần Truy Hồn Ngủ Tinh Giáo có hứng thú, không cần mạng của ngươi”

“ Vậy ngươi có thể chờ ta giải quyết xong món nợ với đệ tử Thiên Mã Tướng Quân, sau đó ta đem nó đưa cho ngươi” Tử Hào nghe xong trầm mặc, sau một lúc khó khăn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK