Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu hôm nay bố trí Chu Thiên Tinh Vũ Trận là Bàn Cổ tộc trưởng Vũ Giác bố trận, trận pháp các vị trí được lấp trống, Thái Cực khó mà thoát khốn.

Nhưng vì Thái Cực che dấu thực lực, thành ra Bàn Cổ cũng không tính đến việc y một thân có thể phá được trận pháp của tộc.

Mà Thiên Giác thì lại càng không tin Thái Cực có thể đi ra được, cho nên khi bố trận đã chủ quan khinh địch. Cuối cùng bị Thái Cực đánh một kích bất ngờ không thể nào chống đở được.

Lúc này, theo trận pháp không ngừng suy yếu, áp chế trên người Thái Cực đã không còn như trước. Mối hiểm nguy đã qua, giữ trận nhãn Thiên Giác đối với hắn mà nói đã không còn là mối lo.

Thái Cực Đồ hóa lớn hơn, hấp lực mạnh mẽ hơn.

Dưới Thái Cực tiến công, Thiên Giác phòng thủ đón đở , trong chiến đấu lại bị Thái Cực dời vào Thái Cực Đồ bên trong.

Thái Cực Đồ bên trong.

Nơi này không gian phủ đầy xanh lam ánh sáng, trên bầu trời là vô tận sao trời chiếu xuống bên dưới.

Bốn góc không gian nơi, vở nát từng mảnh Tinh Thạch lơ lửng ở không trung, từng luồng khí quanh quẩn tụ hội.

“ Không ổn, bị hắn dời vào thần kỹ lĩnh vực trong” Thiên Giác khi thấy được cảnh vật khác lạ, thầm hô không ổn.

Thần tộc người sở hữu thần lực, tùy theo mức độ vận dụng thấu hiểu mà mạnh yếu khác nhau. Yếu thì điều khiển tự nhiên ảnh hưởng thiên tượng, còn mạnh chính là điều khiển pháp tắc đại đạo.

Còn thần kỹ chính là Thần vận dụng thần lực diễn hóa thành các chiêu thức khác nhau trong chiến đấu, tùy theo bất đồng thần lực cùng sở ngộ mà muôn hình vạn trạng thần kỹ khác nhau.

“Ầm! Ầm”

Thiên Giác bộc phát thần lực, tích tụ vào búa của mình, theo vung ra hai búa, hắn muốn đập vở nơi này thoát ra khỏi thần kỹ của Thái Cực.

Chỉ là hai đòn đập ra chỉ làm rung chuyển không gian, đất đai vở tung tóe nhưng vẫn không khác biệc gì.

“ Ngươi nghĩ ngươi có thể đập vở được nơi này ư?” Thái Cực khinh thường nói : “ từ lúc ngươi bước vào Nội Thiên Địa của ta, ngươi đã không sống nữa rồi”

Không gian mà Thái Cực đang đứng cũng như hắn dời tám gả Vũ Giác tộc vào, không phải từ Thái Cực Đồ mà đến từ một cái khác.

Không gian này là Nội Thiên Địa của hắn, thân làm phân thân cao cấp một trong hiển nhiên Thái Cực cũng biết đến cách thức mở lấy Nội Thiên Địa của bản thể, tại khi chiếm giữ và khống chế thân xác Long tộc, hắn cũng cố gắng khai phá ra nội thiên địa trong chính cơ thể này, sau đó trọng hợp giữa cũ và mới lại với nhau.

Diện tích tuyệt đối không nhỏ, dài rộng mười triệu dặm vuông, đi qua Long tộc tân sinh khổ công tài bồi trở thành một phương sinh cơ bừng bừng, vô số trận pháp thủ hộ bố trí bên trong kiên cố vô cùng.

“ Nội Thiên Địa ư?” Thiên Giác lẩm bẩm, mày nhíu lại.

Mỗi cái thần tộc trưởng thành thông qua thần lực có thể mở ra một cái không gian riêng, thậm chí các Cựu Thần còn mở ra vùng không gian khác, tùy theo mạnh yếu mà không gian có thể chứa đựng vật sống hay sinh sống.

Hoặc thần kỹ cũng có thể tạo nên một phương tiểu thiên địa giả tạo riêng.

Thiên Giác cũng có cho mình thần kỹ, một khi rơi vào thần kỹ của hắn chính là bị gió lực lượng xé nát. Có điều nếu so với cái phương rộng lớn mênh mông này mà nói, thì nhỏ bé rất nhiều.

“ ĐANG!”

Không chút dư thừa, Thái Cực huy kích đánh đến.

Thiên Giác cầm búa nghênh đở.

Búa cùng kích va chạm, thần lực cả hai bùng phát khiến xung quanh tàn phá, cây cối đất đá bị cày xới.

Ầm vang tiếng vang trung, Thiên Giác bị đánh văng trượt về sau mấy trăm mét.

“ Quái Lực Hồi Toàn!”

Thiên Giác bị đánh lùi thi triển ra thần kỹ của mình, thần lực bộc phát mãnh liệt theo hắn xoay búa, thần lực hệ gió mãnh mẽ bao trùm một vùng, vòi rồng lốc xoáy nhanh chóng hiện thành, lao đến Thái Cực.

Thần kỹ vận dụng muốn dựa thần lực không ngừng thêm vào, thêm vào thần lực càng nhiều, bộc phát ra uy lực cũng lại càng lớn.

Đổi lại ở bên ngoài thì thần kỹ mà Thiên Giác sở ra đã xúc động Thiên tượng, toàn bộ gió trong thiên địa xung quanh mười dặm sẽ nghe hắn điều khiển, dưới thần lực ảnh hưởng tạm đem vùng không gian đó dời thành lĩnh vực riêng của hắn chiêu đãi địch nhân lọt vào.

Nhưng nơi này là Nội Thiên Địa của Thái Cực không tuôn theo pháp tắc bên ngoài, hết thảy nguyên tố có trong nơi này đều do hắn điều khiển. Thành ra thần kỹ của kẻ kia sở ra cũng yếu đi nhiều.

“ Hừ!” Thái Cực đối mặt với vòi rồng đánh đến không một chút sợ nào, lần này trực diện xông đến nghênh đấu, huyết binh đâm thẳng, khí thế vô cùng.

“ Bang! Bang! Bang!”

Gió rít sắc nhọn cương mãnh đánh lên cơ thể Thái Cực đủ để vặn gãy bất cứ cây lớn nào, song giống như kim thiết va chạm, khi đánh lên cơ thể hắn vang lên từng đạo thanh âm, cùng với đó là chói tay binh khí.

“Bá!”

Ngạnh bính với Thiên Giác, song long lao đến như gọng kèm buộc y thối lui về sau, nhanh như chớp Thái Cực điểm kích, thân thể cùng kích thân thành một cái thẳng tắp, ở không trung kéo ra một mạt tàn ảnh.

Thiên Giác trong lòng rùng mình, Thái Cực tốc độ quá nhanh, thực lực bị áp chế hắn, rất khó bắt giữ đến Thái Cực thân ảnh.

Nhưng hắn không cam lòng chịu chết, búa vung ra, cuốn khai đầy trời tầng tầng lớp lớp búa ảnh.

Chỉ là búa ảnh rợp trời nhưng vẫn không ngăn được huyết kích, tại hư ảnh không phân thật giả kia, Thái Cực đả phát hiện ra được sơ hở, xé mở không gian đâm đến.

“Phanh!”

Đầu búa cùng thương kích va chạm, phát ra một tiếng kịch liệt tiếng vang, kia Thiên Giác ma bị một kích chém thương.

“Đương đương đương!”

Búa kích va chạm thanh luân phiên tạc khởi, Thiên Giác hoàn toàn bị Thái Cực nắm cái mũi đi, tiết tấu hoàn toàn bị Thái Cực chưởng nắm.

“ Phốc xuy!”

Lại sơ hở dưới, Thiên Giác lại ăn thêm một kích hiểm, hắn cẳng chân thượng lập tức bị đâm thủng, máu tươi ào ạt mà lưu

“Keng keng keng”

Hoả tinh văng khắp nơi, va chạm thanh không dứt bên tai.

Hai cái binh khí va chạm thêm được mười mấy đòn, thắng bại liền phân ra, trên khắp người Thiên Giác đầy vết thương sâu hoẳm.

Cuối cùng lại bất cẩn ăn một cước của Thái Cực đạp rụng dưới mặt đất.

“ Xoẹt!”

Thái Cực chớp lấy thời cơ, một kích ném mạnh xuống dưới.

Ầm vang một tiếng.

Thiên Giác toàn bộ thân thể đập dưới đại địa thành một cái hố, cả cơ thể bị Huyết kích xuyên qua, giết chết ngay.

“ Chạy đằng trời!” Thái Cực cười lạnh khi thấy Nguyên Thần của Thiên Giác thoát khỏi thân thể chạy trốn, Nguyên Thần câu thông với không gian của mình.

“ Không!!” Thiên Giác linh hồn thể cả kinh thốt lên khi một luồng áp lực vô hình, vô số sợi tơ không thấy được đem linh hồn thể trói lại, đem hắn cuốn về trung tâm của nội thiên địa, đánh xuống một tòa kiến trúc.

“ Vì ngươi mà khiến thời gian ta tiêu phí. Có điều ngươi hẳn thu thập không ít, thêm bộ thân xác ngươi nữa cũng bù lại rồi” Thái Cực lẩm bẩm tự thoại, nói xong phất tay lên, bộ thân xác của Thiên Giác nhanh được dời đến.

Chính lúc này, tám gả Vũ Giác tộc nhân bị dời vào trong Nội Thiên Địa cũng tại một địa phương khác, bị Ma Tướng giết chết đem ra, thân xác triệu đến vị trí Thái Cực.

Trữ vật không gian, binh khí rất nhanh bị Thái Cực lột bỏ, tàn hồn ẩn chứa trong các pháp bảo bị hắn hủy diệt.

“ Ba! Ba!”

Theo đó, những đồ vật mà bọn họ tích trữ rất nhanh bị ném ra ngoài, chồng chất cả một vùng không gian.

Đa phần là thi thể của các tộc, vũ khí hoặc là nguyên liệu hiếm có....

Nhất là Thiên Giác hắn là Vũ Giác tộc trưởng con cả, tài nguyên mà hắn có được so với bình thường tộc nhân còn nhiều hơn, đồ trên tay hắn sở hữu toàn là những món có giá trị cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK