Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tòa lâu bên ngoài, một cái nam tử xuất hiện khi thanh âm bên trong kia dừng lại.

Tuổi y không khác gì với Ô Đình Uy nhưng diện mục tuấn lãng, bên hông mang theo một khối ngọc bội, nhìn sơ qua đã biết là hạng không phú cũng quý.

Bên cạnh y là một cái lão nhân bận thái giám trong cung y phục.

Y đi vào bên trong rồi dừng lại bên dưới lầu một, chọn một cái gian phòng ngồi đợi.

Thiên Trạch chậm rãi xuất hiện ở trước gian phòng.

“ Cô, Triệu Yển gặp qua Nhất Việt tiên sinh” y đưa hai tay lên thi lễ.

Y họ Triệu một chữ Yển.

Triệu là quốc tính, y không phải là bàng chi càng là vương thất trực hệ người, Yển chữ có rất nhiều Triệu cũng có không ít. Nhưng Triệu Yển hai chữ ở Hàm Đan này chỉ có một người mà thôi.

Y là con thứ lớn thứ hai của Triệu Hiếu Thành vương.

Thái tử chi vi đã định cho con trưởng, song Triệu Yển lại không cam lòng nhìn cái vị trí kia cho huynh trưởng của mình.

Sinh trong nhà Đế vương tranh quyền đoạt vị là chuyện bình thường, Triệu Yển cũng không khác gì, hắn vẫn luôn trong tối tích tụ thế lực. Bởi hắn rõ ràng thái tử mặc dù đã ổn định nhưng vị trí đó cũng có thể thay đổi, vấn đề là nguồn cơn để dẫn đến.

Cho đến khi Thiên Trạch xuất hiện, Triệu Yển thu được tin tức mà nhận thấy được cơ hội cho mình.Thành ra mới để thuộc hạ dẫn Thiên Trạch đến nơi này gặp mặt.

“ Ra là Yển công tử” Thiên Trạch khách sáo đáp lại, sau đó đã tọa bên cạnh

Triệu Gia quỳ ngồi bên cạnh, nói : “ Triệu Yển nghe qua danh tiên sinh, nhưng lại đối với tiên sinh bất thông, cho nên dành dùng tiểu xảo”

Thiên Trạch nói : “ công tử muốn gì ở ta?”

“ Yển chỉ muốn kết giao với tiên sinh” Triệu Yển đáp

Thiên Trạch nói : “ kết giao ư? việc ta đưa lệnh bài cho Triệu Đức, dù công tử không phải là thái tử đi nữa, ta cũng không tin lại không đến tai của công tử được”

Triệu Yển đáp : “ không sai, đúng là có nghe qua! Cho nên Yển mới càng muốn kết giao với tiên sinh”

“ Công tử muốn thông qua ta giết người ư?” Thiên Trạch không dư thừa hỏi

Triệu Yển nghe hắn thẳng vào chủ đề không vòng vo : “ chính xác”

“ Có thể!” Thiên Trạch nói.

Triệu Yển thăm dò hỏi : “ bất luận là ai ư?”

“ Quan trọng là công tử có chi trả nổi hay không? Đừng nói là Triệu Thiên ngay cả Triệu Vương hay Triệu Mục ta cũng có thể giết” Thiên Trạch nhàn nhạt nói, trực tiếp nói thẳng

Triệu Yển quả thật có tâm động, bất quá hắn không có vội vả : “ đích xác lời nói của tiên sinh để Yển suy nghĩ, chỉ là người gia muốn giết thế lực lớn, trước nay chưa từng ai dám làm được việc kinh thiên động địa này”

Thiên Trạch mở đôi mắt ra.

Triệu Yển giật mình khi thấy đôi mắt màu lam xanh kia, sửng sờ trong giây lát đại não bất chợt hiện lên một cái thông tin, kinh hô : “ Đạo Thánh”

“ Không sai!” Thiên Trạch nói.

Triệu Yển nghe y thừa nhận, kinh ngạc nói : “ quả thật để Yển bất ngờ, không nghĩ đến, lại không nghĩ đến”

“ Ta trừ là Đạo Thánh ra còn một cái thân phận khác” Thiên Trạch nói

Triệu Yển nói : “Thanh Y Lâu lâu chủ”

“ Đó chỉ là một cái thân phận mà thôi” Thiên Trạch nói : “ ta cũng giống như ngươi, là một cái vương thất công tử”

Triệu Yển bất ngờ khi nghe được, nói : “ chẳng hay không biết huynh là nước nào?”

“ Bách Việt thái tử “ Thiên Trạch nói

Triệu Yển nghe xong hai chữ suy nghĩ một lát, liền kinh hô : “ Xích Mi Quân”

Thân làm công tử một nước muốn ngồi lên Vương vị, hiển nhiên hắn phải biết về trung nguyên các nước thế lực phân bố rồi. Đối với các nước tương lai người kế vị hẳn phải biết, mà Bách Việt thái tử Thiên Trạch hắn cũng nghe qua.

“ Kỳ thực, ta đến Triệu quốc cũng đã nhắm đến ngươi. Trợ giúp ngươi cũng là trợ giúp ta” Thiên Trạch nói ra, cũng đem tấm mặt nạ cởi xuống.

Triệu Yển hiểu ra, y giúp mình cũng là vì giúp bản thân gầy dựng lại Bách Việt.

“ Hóa ra là Xích Mi Quân,Yển có nghe Bách Việt họa tai. Thiên huynh vì muốn gầy dựng lại Bách Việt mà bôn ba xứ người, quả để Yển bội phục” Triệu Yển cất lời, khi biết được thân phận của y hắn liền buông xuống phòng bị, cười mừng.

Thiên Trạch nói : “ ta giúp ngươi lên ngôi vương, nhưng ngươi phải trợ giúp ta gầy dựng lại Bách Việt”

Triệu Yển vui mừng khôn xiết : “ nếu được như thế Yển thề không bội minh ước, nhất định tuân thủ ước hẹn, nếu bội ước xin được chết không yên lành”

Thiên Trạch nói : “ được! nhớ ngươi câu nói này! Ta sẽ để Thanh Y Lâu giúp ngươi đạt được ngôi vị đó”

Triệu Yển vui mừng khôn xiết, bèn rót rượu vào chung nâng lên : “ Gia xin kính Thiên huynh một chung, mừng sự hợp tác của đôi ta”

Thiên Trạch đem chung rượu lên uống, rồi nói : “ tuy chúng ta hợp tác nhưng ta giúp ngươi giết người, thù lao cũng không thể bớt”

“ Nên là như vậy” Triệu Yển cười nói, chỉ cần hắn đạt được vương vị thì tiền bạc tổn thất bổ sung là được.

“ Ngươi chuẩn bị cho ta thông tin phủ viện của thái tử, nếu có đầy đủ ta có thể giúp ngươi diệt hắn trước. Vì hợp tác đầu tiên này, ta không thu thù lao” Thiên Trạch nói.

Triệu Yển ánh mắt quay nhìn qua lão già : “ lão Trường, phiền lão giúp ta đi chuẩn bị”

Chỉ cần thái tử chết vị trí con trưởng sẽ kế ra, mà hiện tại trong đám con của Hiếu Văn vương hắn lại là người có năng lực chỉ sau thái tử, lại thêm được phụ vương yêu thích nhất định sẽ ngồi vào vị trí trống kia.

“ Lão nô xin cáo lui” lão chính là tổng quản trong phủ Triệu Yển cũng là thủ hạ thân tín nhất và võ lực cao nhất, chậm rãi thi lễ hai người rồi rời đi.

“Thiên huynh có cần dặn dò gì không? Yển nhất định trợ giúp” Triệu Yển cười nói.

Thiên Trạch vì sao trợ giúp hắn hắn cảng rõ ràng, hiện giờ hắn thế yếu, trợ giúp hắn lên ngôi sẽ đạt được nhiều lợi ích hơn. Nếu chọn thái tử đã ổn định mà nói khó mà thu nhiều lợi ích hơn.

“ Không cần” Thiên Trạch nói, lời chưa dứt đã điểm huyệt của y.

Triệu Yển kinh hoảng, muốn thốt lên nhưng á huyệt bị điểm không hét ra được, muốn vận khí nhưng lại không thể, mồ hôi tuôn ra.

Sát na sau đó, đầu óc như quay cuồng đi, cuối cùng ánh mắt cũng chậm rãi hạ xuống.

Thiên Trạch nhanh chóng bắt đầu hạ khống chế lên Triệu Yển, hắn chủ động lộ thân phận chính là để Triệu Yển cùng hộ vệ bên cạnh buông bỏ phòng thủ, khi phòng thủ đã không còn hắn còn ngồi yên chờ đợi ư?

“Chủ nhân” Triệu Yển bị gieo cấm chế xong, hướng Thiên Trạch cung kính nói

Thiên Trạch nói : “ sau này trừ ta cùng ngươi ra thì xưng hô như cũ, lui về đi”

“ Dạ” Triệu Yển cung kính nói, sau đó đi ra.

Lão tổng quản Mã Vu Trường cũng không dám rời khỏi chủ tử lâu, chuyển lời cho thuộc hạ bên ngoài, khi phân lệnh xong thấy được chủ tử không có trò chuyện cùng cũng nghi hoặc, dò hỏi : “ chủ nhân, thuộc hạ đã hạ lệnh xong rồi”

Triệu Yển gật đầu rồi đi ra.

Chủ tử tính mạng không một chút ảnh hưởng, mà người kia đã đeo mặt nạ lại khinh thân lên lầu, hẳn là trò chuyện đã kết thúc rồi, Mã Vu Trường nghi hoặc cũng buông xuống, hoàn toàn không hay rằng chủ tử mình trong ngắn ngủi đã bị người khác chế phục.

Chờ Triệu Yển mang theo thuộc hạ rời đi, Thiên Trạch ở lại thêm một tiếng nữa thì rời khỏi nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK