Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối bao phủ Phượng Tường, Huyễn Âm phường tổng đà.

Nữ Đế lúc này cũng giống như thường ngày lười biếng nằm trên chiếc giường nhỏ của mình, đột nhiên tai nhỏ khẽ nhúc nhích, mắt đẹp mở ra liền thấy một con chim bồ câu vổ cánh bay vào.

Để mặt nó đậu lên tay mình, Nữ Đế nhẹ nhàng lấy ra dưới chân chim gấp nhỏ thư tín, đem nó mở ra đọc lấy : “ Đế Thiên An, Cơ Như Tuyết, Lục Lâm Hiên truy theo Ôn Thao truy tìm mộ huyệt Lý Thuần Phong trở về. Chúng nô tỳ đã đến Lộ Châu, mong người an tâm, Diệu Thành Thiên”

Xem xong Nữ Đế đem thư tín ném đi, lá thư lao đến ngọn nến trước mặt nhanh bị thiêu đốt, chốc lát đã không còn một mảnh.

“ Hừ” Nữ Đế hừ lạnh một tiếng, gương mặt trầm xuống, nội dung phía trên nàng nhận được tuyệt đối không nhỏ.

Long Tuyền kiếm liên quan mật thiết đến Long Tuyền bảo tàng, mà Đế Thiên An truy tung theo Ôn Thao, tìm kiếm mộ huyệt của Lý Thuần Phong trở về. Ai biết hắn có tìm được thứ gì hay không?

Để nàng tức giận đó là Cơ Như Tuyết làm phản, không sai! Từ khi nữ nhân kia ở cùng Đế Thiên An, liền đem nàng mệnh lệnh bỏ ngoài tai. Đối với thuộc hạ làm phản thân làm Nữ Đế không giận nói không ai tin.

“ Tiện nhân! Ngươi tưởng tên lưu manh đó có thể che chở ngươi mãi được ư?” Nữ Đế thầm hận, nhớ lại cái tên lưu manh đùa giỡn mình, cảm xúc lại nhấc thời xao động lên.

Một tràn bước chân vang lên, Phạm Âm Thiên chân không đạp bước đi vào, một chân quỳ xuống hành lễ : “ khởi bẩm Nữ Đế, theo thám tử hồi báo quân Lương đã tập trung ngoài thành Lộ Châu. Liệu chúng ta có phát binh chăng?”

Từ khi Tiêu Lan Điện chính biến, Chu Ôn cùng Chu Hữu Khê bỏ mạng. Đại Lương quân chủ kế vị chính là con trai không được xem trọng của Chu Ôn, Chu Hữu Trinh.

Ngay khi lên ngôi, Chu Hữu Trinh cho người nghe ngóng tin tức của Lý Tinh Vân, hắn đối với Long Tuyền bảo tàng cũng thèm muốn không kém gì cha cùng anh trai mình. Lại thêm muốn tỏ ra uy phong, liền hạ lệnh cho đệ nhất đại tướng nước Lương là Vương Ngạn Chương ngự giá thân chinh công phá Lộ Châu.

“ Chu Hữu Trinh muốn chiếm địa bàn của Thông Văn quán, thì liên quan gì đến Huyễn Âm phường chúng ta” Nữ Đế nhàn nhạt đáp, mặc dù kết minh với Thông Văn quán bất quá xuất binh chuyện này nàng cũng không nóng vội.

Ít nhất cứ để cho phía kia hao binh tổn tướng, không cả hai thiệt hại mới là tốt nhất. Khi đó nàng xuất binh thiệt hại nhỏ mà chiếm được lợi lớn.

“ Đợi đã, ngươi nói đã đánh đến đâu rồi?” Nữ Đế sực nhớ lại lời thuộc hạ nói, dò hỏi.

Phạm Âm Thiên đáp : “ Lộ Châu”

Nghe xong Nữ Đế lại ngồi dậy, cau mày suy tính, hạ lệnh : “theo dõi tiếp cho ta, có tin tức gì lập tức hồi báo”

“ Dạ!” Phạm Âm Thiên cung kính đáp rồi thi lễ rời đi.

Nữ Đế nhìn thuộc hạ rời đi, tự nói : “ Lý Tinh Vân, cuối cùng ngươi cũng phải xuất sơn rồi. Còn cả ngươi Đế Thiên An, rốt cuộc là ngươi trốn ở nơi nào?”

Lý Tinh Vân bỏ qua cơ hội ngàn năm có một để đăng cơ xưng Đế, đây là một chuyện mà nàng cũng bất ngờ. Bây giờ Đại Lương cử binh ép đến Lộ Châu, hắn muốn tiêu dao khoái hoạt cũng khó mà làm được.

Lý Tinh Vân muốn tiêu dao khoái hoạt, bất quá Bất Lương Soái lại không muốn y đạt được ý đồ. Bí mật đem tin tức hắn đến Lộ Châu thả ra, để cho Chu Hữu Trinh nhận được sẵn cớ lập công mà công đánh Lộ Châu.

Đại tướng dẫn quân Vương Ngạn Chương đã đạt đến Trung Thiên Vị, quân lực lại đông gấp bốn lần quân Lộ Châu. Ưu thế nghiêng hẳn về một bên quân Lương khi hai bên dàn trận, Vương Ngạn Chương lần lượt chém rớt mười sáu tên tướng quân trong thành.

Bất quá thủ thành Lộ Châu cũng không phải đèn càn dầu, lại thêm tòa thành dễ thủ khó công, đối mặt với quân Lương mạnh mẽ Lý Tồn Úc hạ lệnh tử thủ không công.

Một mặt thông tri quân Tấn ở Thượng Đảng, Đồn Lưu, Hồ Quang gấp rút chi viện Lộ Châu, mặt khác Lý Tồn Úc cưỡi khoái mã trở về Thái Nguyên điều binh, còn cả đến Thông Văn quán mượn cao thủ tương trợ. Chỉ cần các cánh quân tụ hội, đại quân Chu Hữu Trinh có đi mà không về.

Tần Lương hai bên đánh nhau chết sống ở Lộ Châu, suy cho cùng đều là vì Lý Tinh Vân cùng Long Tuyền bảo kiếm mà ra. Cái trước thì vẫn chưa hay biết, tại Lộ Châu thành cùng Cửu Thiên Thánh Cơ hai vị cùng Trương Tiểu Phàm hưởng thụ sinh hoạt.

Cái sau thì thoát ly khỏi tầm mắt của vô số thế lực, tại một cái u ám thông đạo bên trong, Long Tuyền kiếm được Đế Thiên An mang theo bên người, cùng với ba cái thân ảnh khác chậm rãi di chuyển.

“ Đi qua Gia Gia Lang này, sau đó lên núi là đến Tứ Đế pháp động” Ôn Thao dẫn đường đi trong thông đạo, đối với nơi này hiểu biết chậm rãi giải thích.

Tại mộ huyệt của Lý Thuần Phong đám người Đế Thiên An từ Ôn Thao biết đến Gia Dà chùa có liên quan đến Long Tuyền bảo tàng. Thế là lên đường đến ngôi chùa này, bất quá cũng không có trở ngược theo lối ra mà đi.

Tại Lý Thuần Phong mộ huyệt trong còn có một thông đạo dẫn đến Gia Dà tự, đám người sau khi đi đến Gia Dà tự liền đi vào hậu sơn, dưới Ôn Thao năng lực dò tìm mà chính xác tìm đến lối vào cấm địa.

“ Sao vậy? Lâm Hiên?” Đế Thiên An chậm rãi bước đi, nhìn một bên ngồi trên xe Lục Lâm Hiên mặt ủ mày chau hỏi.

“ Không sao? Chỉ là trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy hoang mang” Lục Lâm Hiên trả lời, chặng đường đi trong thông đạo hai bên đều là u lam ngọn đuốc, còn có các bức phật tượng đặt hai bên, cả không gian yên tĩnh lại để cho nàng sinh không thoải mái.

Cơ Như Tuyết tiếp lời : “ đúng vậy, muội cũng cảm thấy có chút hoang mang”

“ Không cần sợ! có ta ở còn sợ cái gì chứ” Đế Thiên An ôn hòa trấn an hai nữ.

Cơ Như Tuyết cùng Lục Lâm Hiên nghe được nhẹ gật đầu, lòng hoang mang cũng tiêu thất đi, nhiều ngày tiếp xúc nam nhân ở bên để cho hai nàng tin tưởng, chỉ cần có y ở bên cạnh không có bất cứ nguy hiểm nào có thể uy hiếp đến hai người.

Bốn người di chuyển trong thông đạo, chừng nửa tiếng qua đi liền đi đến điểm cuối của thông đạo, trước mắt đã không còn u lam ánh đuốc chiếu sáng mà là tinh hồng ánh đuốc.

Cuối lối đi, là một chỗ ở sườn núi bên trên bình đài, phóng mắt nhìn qua có thể thấy được bốn cái hang tối đen.

Cũng may là có một cây cầu treo gỗ từ thông đạo dẫn qua bên kia, cũng là duy nhất lối đi, bốn người để lại khung Behace mà chậm đi qua.

“Tương truyền Đạt Ma tổ sư từng vân du đến nơi này, và được Tứ Đế Pháp hộ thân, tứ động lần lượt là Khổ, Tập, Diệt, Đạo. Muốn tìm được Long Tuyền bảo tàng thì phải dò xét tứ động thật kỹ!Nhưng trong động có điều gì cổ quái, thì thật không biết” Ôn Thao đi ở cầu treo phía trước nhất, xa xa chỉ vào đối diện bốn động giới thiệu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK