Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả hai rất nhanh phân ra hai phía.

“ Tú Lệ mở mắt ra đi” Diệp Mẫn Thiên lại lớn tiếng, nói xong hắn thấy Tú Lệ không có làm theo tức giận : “ Tú Lệ! ngươi không nghe ta nói gì sao? Hãy mở mắt và giải phong ấn…”

Lời hắn còn chưa nói hết đồng tử co rút thành cây kim khi một cái bóng ảnh lóe lên trước người, để hắn trong ngắn ngủi đình chỉ, sau đó vội đưa tay vung chưởng.

“ BÀNH!”

Quyền cước va chạm, kình lực tản ra trong không trung.

Thân ảnh Diệp Mẫn Thiên lùi liên tục về sau ba bước, ánh mắt co rút gương mặt kinh hoảng nhìn cái thân ảnh nam tử xuất hiện.

“ Môn chủ” Hữu Hộ Pháp ở gần bên tỉnh táo lại, hốt hoảng nhảy đến trước hộ chủ, lớn tiếng nói : “ đối thủ của ngươi là ta”

“ Được! xem ngươi có bản lĩnh gì?” Đế Thiên An thu cước lại nói.

Hữu Hộ Pháp Vô Ảnh liền nói : “Đế Thiên An với đối thủ như ngươi ta sẽ trổ hết tài năng cho mà xem, hãy nhìn đây”

Lời dứt, thân ảnh của hắn bắt đầu di chuyển, liên tục các tàn ảnh hiện ra. Trong chớp mắt đã phân ra hàng trăm cái thân ảnh giống như đúc, đem Đế Thiên An vây nhốt lại, thật giả không cách nào phân biệc.

“ Kia chính là!!” Đàm Hoa Liên, Phù Dung giật mình khi thấy được thuật phân thân đỉnh cao của phép biến hình.

Cả hai đều biết đây là kỹ thuật chuyển động với tốc độ cao, khiến đối thủ nhìn thấy rất nhiều thân hình giống nhau. Con ngươi có thế nào cũng không thể phân thân trong không gian rộng lớn như vậy được. Mà đó chính là Huyễn Ảnh thuật đánh lừa mắt người.

“ Sao! Thế này đã đủ tư cách làm đối thủ của ngươi chưa?” Hữu Hộ Pháp tràn đầy tự tin mà nói : “ đây chính là Phân Thân Huyễn Ảnh Thuật, kỹ thuật cai nhất mà ta có được. Sao? Liệu ngươi có thể tìm được ra trong số từng này người không?”

Đế Thiên An cười nhạo một câu : “ Trò trẻ con”

Lời dứt, Đế Thiên An đã lắc mình xuất hiện đứng trước một cái thân ảnh : “ đứng trước bản Thánh Vương, cái trò Phân Thân Huyễn Ảnh Thuật của ngươi còn không đáng một đồng. Vô luận ngươi phân thân di chuyển như thế nào đều vô dụng”

“ Làm sao sẽ” Vô Ảnh giật mình khiếp sợ, hắn không tài nào nghĩ ra được Đế Thiên An lại xuất hiện trước ngay bản thể của mình, một điều mà hắn không tài nào hiểu ra được.

“ Vù!!” Vô Ảnh nhìn Đế Thiên An đứng trước, tuy giật mình khiếp sợ song hắn cũng nhanh bình tĩnh lại, vội nhanh lùi về sau nới giản khoảng cách.

“ Ta nói cho ngươi đi chưa?” Đế Thiên An vận dụng nhãn đồng của mình tìm ra đúng bản thể, sau đó vận lên thân pháp, đi sau mà đón đầu.

“ Hả!” Vô Ảnh sống lưng lạnh bút khi cảm nhận được một cổ khí tức chợt hiện lên phía sau mình, hăn vội dùng thân dời né đi.

Đế Thiên An làm sao cho hắn cơ hội, bàn tay nâng đao mà chém.

“ ROẸT!!”

Vô Ảnh dời thân nhưng cảm nhận được áp lực từ sau truyền đến, vội điều khí quán chú vào dày lụa quấn trên cổ cùng y phục, trong ngắn ngủi nó còn đáng sợ hơn đao kiếm, từng cái từng cái lưỡi đao vải bủa vây đến Đế Thiên An.

“ Hừ!” Đế Thiên An hừ lạnh một tiếng, thúc dục Hỏa Long Đao, trong chớp mắt hỏa diễm cuồn cuồn bốc lên ngay.

“ BÙM!!”

Vô Ảnh như diều đứt dây mà văng đi, trong không trung như hỏa nhân bị đốt cháy khét.

Đế Thiên An như hỏa nhân chậm rải bước đi, nói : “ lên đi! Hy vọng ngươi cho ta chút vui thú”

Diệp Mẫn Thiên con mắt trợn to nhìn thuộc hạ đắc lực của mình chết thảm, lại nhìn một bên Tú Lệ vẫn chưa giải khai phong ấn, quát lớn : “ Được lắm!Tú Lệ ta có một đề nghị này với ngươi. Hãy lấy thanh Hỏa Long Đao từ tay Đế Thiên An và giết sạch đám người này cho ta. Đổi lại ta sẽ thả tự do cho gia đình ngươi đang sống trong Huyễn Ảnh Môn ngay tức khắc”

Tú Lệ một bên im lặng nghe được lời này biến sắc : “ môn chủ… nói… thật chứ?”

“ Ta… lấy danh dựa của Huyễn Ảnh Môn cái bóng của bóng tối đó thề với ngươi” Diệp Mẫn Thiên đáp lại.

“ Vậy tôi, chấp nhận lời đề nghị của môn chủ” Tú Lệ trầm mặc rồi đáp lời, đồng thời cũng đem phong ấn kìm nén trên cơ thể cởi ra.

Trong ngắn ngủi, ngoại hình của Tú Lệ liền thay đổi, trên làn da trắng ngần xuất hiện những hoa văn yêu dị. Gương mặt xinh đpẹ cũng vì sự xuất hiện những hoa văn đó mà trở nên xấu xí hơn, đôi mắt luôn nhắm nghiền cũng đã mở ra.

Đó là một đôi huyết hồng nhưng lại giống như mèo đồng tử.Khi đôi mắt của Tú Lệ được mở ra thì sự hiền dịu của nàng đã biến mất thay vào đó là một dáng vẻ hung dữ vô cùng.

“ Oái! Cái gì thế kia?” Hàn Phi Quang chứng kiến mà kinh sợ, giật nảy cả mình lên.

“ Trời ơi!!” Đàm Hoa Liên cùng đám nữ đồng dạng giật mình khi chứng kiến thay đổi này trên người Tú Lệ.

“ Ha ha ha!” Diệp Mẫn Thiên thấy hình dáng này mà sảng khoái cười lớn : “ lâu lâu mới lại được nhìn thấy dung mạo Tả Hộ Pháp của Huyễn Ảnh môn chúng ta”

“Tả Hộ Pháp!” Thôi Thường Hy lặp lại từ này.

“Tú Lệ vốn là người thuộc tộc Ma Nhân đến từ vùng Tây Mạc. Tộc Ma Nhân này có cơ thể rất đặc biệc. Nếu thấy ảnh sáng là lập tức sẽ phát tác những khả năng tiềm ẩn vô cùng lợi hại. Mời các vị thưởng thức khả năng di chuyển siêu việt của cô ấy nhé” Diệp Mẫn Thiên đắc ý mà nói.

Vô Ảnh mặc dù chết, hiện tại địch mạnh số lượng đông nhưng Diệp Mẫn Thiên không một chút sợ và có ý bỏ chạy. Đó là vì hắn trên người tu luyện võ công cho hắn tự tin, và cả Tú Lệ cho hắn tin tưởng.

Võ công của Tú Lệ thậm chí còn mạnh hơn cả Vô Ảnh. Chỉ cần nàng muốn giết người, kết hợp hắn nữa. Diệp Mẫn Thiên không tin không giết được cái đám người này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK