Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phải biết Thiên Trạch là hiện giờ đương đỉnh cường giả, thực lực vô song mà tài trí của hắn nàng cũng đã biết khó ai bì được, được một cái như vậy tán thưởng mình năng lực thì làm sao không vui vẻ được.

Thượng Quan Phi vẻ mặt khó coi hơn, hắn cuối đầu, kìm chế cảm xúc.

“Cảm tạ Việt Đế tán thưởng tiểu nữ, như vậy người có thể chấp nhận thành ý của Kim Tiền bang hay không?” Thượng Quan Tiểu Tiên cười hỏi.

Thiên Trạch gật đầu : “ ân oán trước kia từ nay xóa bỏ, thành ý của Kim Tiền bang Bản Đế nhận lấy”

Dù sau Thượng Quan Tiểu Tiên là nữ nhân của bản thể, so với các thế lực khác thì Kim Tiền Bang có lợi thế hơn rất nhiều.

Thượng Quan Kim Hồng cười, thi lễ : “Kim Hồng cảm tạ Việt Đế rộng lượng”

Thiên Trạch không nói thêm mà đưa mắt nhìn về một cái thân ảnh đứng sau Thượng Quan Kim Hồng.

“Danh tự là thứ để phân biệc giữa cá nhân và một tập thể, mà Kinh Vô Mệnh cái tên này thật đúng là đặc biệc.”Thiên Trạch thâm ý nhìn nam tử không mấy đặc biệc kia, lại chậm rãi nói.

Kinh Vô Mệnh từ nhỏ được Thượng Quan Kim Hồng nhận nuôi, thụ học võ công, truyền lấy kiếm pháp, này càng là tìm lối tắt, tự ngộ tay trái khoái kiếm, kiếm đi nét bút nghiêng, rất là kinh người.

Là Thượng Quan Kim Hồng bồi dưỡng cao thủ, thay hắn trảm thủ những mầm họa bất ổn, cũng là đương nhiệm hộ vệ bên cạnh hắn thay hắn giải quyết các cọc ám sát, địa vị của hắn thậm chí còn lớn hơn Thượng Quan Phi.

“ Có thể để Việt Đế biết đến phương danh, tại hạ tam sinh phúc hạnh” Kinh Vô Mệnh ôm quyền thi lễ.

Thiên Trạch thưởng thức một chút kẻ này, sau đó lại dời mắt qua hai cái thân ảnh ở một bàn đá khác, bàn đá kế bên vị trí của Thượng Quan Kim Hồng, một cái lão nhân cùng một cái xinh đẹp thiếu nữ.

“ Nàng nhìn ta nhiều như vậy lẽ nào cũng yêu thích ta?” Thiên Trạch trêu cợt.

Mỹ nữ mặt đỏ bừng lên xấu hổ, cúi đầu ngay, hai tay vân vê tà áo.

“ Ha ha” Thiên Trạch cười lên, nói : “ ông của nàng thọ mệnh cũng không còn bao lâu, Đại Việt đúng là chổ man di trong mắt trung nguyên. Chỉ là trẫm không chết, Thăng Long vĩnh viễn là cấm địa sinh mệnh của thế nhân. Thay vì đi thuyết thư cùng ông nàng lang bạc khắp nơi. Trẫm có thể hướng mỹ nhân mời chào được không? tại chổ của trẫm có thể là bệ phóng tài năng của nàng”

Tôn Tiểu Hồng ngượng ngùng, trừ Tu La công tử đến nay còn chưa có nam nhân nào để nàng phương tâm xao động như hiện giờ : “ tiểu nữ cảm tạ thịnh tình bệ hạ, tiểu nữ đã đăng ký trong Chiêu Hiền điện rồi và đang chờ phân phối”

Thiên Trạch hứng thú hỏi : “ nàng đăng ký bên nào?”

Tôn Tiểu Hồng đáp : “ là bên bộ giáo dục”

“ Chổ của Yên Nhiên à” Thiên Trạch suy nghĩ một chút, thần lực lại ngưng tụ viết ra một quyển trục, kim sắc văn tự in trên đó : “ đây là hộ tịch do chính tay ta cấp, có nó hai người có thể thuận lợi sinh sống trong thành, và thuận lợi hòa nhập vào đất nước của ta. Trước mắt cơ sở hạ tầng đang xây dựng khắp nơi, nếu mỹ nhân ưa thích có thể nán lại trong cung mà nghỉ ngơi. Hồ nước cùng trái cây nơi đây có thể cải thiên thân thể, có khi còn giúp ông của nàng sống được vài năm nữa”

“ Cảm tạ bệ hạ” Tôn Tiểu Hồng cảm kích.

Tôn Bạch Phát cũng chắp tay cuối đầu thi lễ : “ Tôn mỗ cảm tạ Việt Đế”

“ Chỉ là thanh danh của ta không tốt, háo sắc có thừa. Cướp thê bắt nữ không ít, mà nàng bị ta dời vào này cũng cẩn thận một chút. Có khi một đêm nào đó, tình cờ ta lại đổi hứng làm nghề hái hoa tặc cũng không biết chừng” Thiên Trạch trêu chọc.

Tôn Tiểu Hồng mặt như máu tụ hết về, trước nay nàng nghe không ít lời trêu chọc lẫn khinh bạc, chỉ là những kẻ kia đều bị nàng xử đẹp. Bây giờ thì khác, người kia để nàng cảm mến lẫn sùng bái, lại bị y trêu chọc trước nhiều người làm sao mà không mặc cở, không thẹn cho được.

“ Bệ hạ đúng là tay tình trường thánh thủ, chỉ nói vài câu mà Tôn tỷ tỷ phương tâm cũng chạy đến chổ người mất rồi” Thượng Quan Tiểu Tiên thêm vào, lại hạ một quân cờ trên bàn.

Thiên Trạch cười nói : “ như vậy càng tốt, hậu cung của ta không phải có thêm một cái mỹ nhân xinh đẹp nữa”

Tôn Tiểu Hồng nghe đến đây chỉ hận kiếm chổ trốn đi, nhưng chân lại đeo chì không rời được, nói : “ cảm tạ bệ hạ thương tiếc, nhưng Tiểu Hồng đã có ý trung nhân”

“ Ồ! Ta cũng muốn nghe một chút!”Thiên Trạch biết rõ còn hỏi.

Tôn Tiểu Hồng càng xấu hổ : “ chỉ là.... chỉ là.... chỉ là.... việc này là tư mật ạ”

Thiên Trạch nói : “ nàng không nói nhưng ta cũng biết được”

“ Việt Đế không phải là cố tình khiến cho Tôn muội muội xao động đó chứ?” Thượng Quan Tiểu Tiên biết rõ Tôn Tiểu Hồng ý trung nhân là ai, hiện giờ nghe Việt Đế nói ra, nàng bán tín bán nghi thử dò hỏi.

Thiên Trạch nói : “ Tu La công tử”

Mà theo hắn lời này vừa ra làm xao động từng người, dù sao Tu La công tử từng là cái ma đầu nổi lên ở Tề quốc, so với Thiên Trạch hiện giờ thì danh khí kém hơn, song chiến tích trong thời gian ngắn y làm ra kinh động không ít thế lực.

“ Hắn làm sao biết được?” Thượng Quan Tiểu Tiên thầm nghĩ.

“ Tu La công tử ư?” Tiêu Nhược Phong đám người một bên thầm đoán

Tôn Tiểu Hồng có chút thất thố hỏi. “ Việt Đế.... Việt Đế biết người đó?”

Sau khi gặp gỡ người kia nàng lại đem lòng yêu thích, sau càng tu tập lấy võ công của Tu La công tử để lại, tâm lại bị lấy đi. Chỉ là sau này kẻ kia đột nhiên biến mất, khiến cho Tôn Tiểu Hồng bật vô âm tín, nàng theo gia gia phiêu bạt giang hồ làm thuyết thư một phần cũng là dò là tin tức.

Bây giờ Việt Đế lại biết đến ý trung nhân của nàng, vốn đây là chuyện cực kỳ bí mật, làm sao không gấp cho được chứ?

“ Nếu như các nàng không có liên quan đến Đế Thiên An, các nàng nghĩ có thể đặt chân vào Đế Cung và trẫm lại bỏ qua như vậy ư?” Thiên Trạch chậm nói.

“ Đế Thiên An” Lý Tâm Nguyệt cùng nhiều kẻ thầm hô lên khi nghe được tên này, qua đó còn biết được một mối quan hệ khó người biết giữa Việt Đế và Tu La công tử.

“Đế Thiên An! Là danh tự của hắn ư?” Thượng Quan Tiểu Tiên thầm nghĩ, sau đó mở miệng dò hỏi : “ vậy mà Tiểu Tiên còn nghĩ mình bị Việt Đế nhìn trúng chứ, hóa ra là quen biết với chàng ấy. Nếu như Việt Đế đã biết, vậy có chăng nắm giữ tung tích của phụ tình lang kia”

Thiên Trạch nói : “hắn hiện giờ còn đang bận xử lý vài chuyện tư mật.”

“ Là vậy ư?” Tôn Tiểu Hồng nhỏ giọng nói.

Thượng Quan Tiểu Tiên nói : “ ngài sẽ không lừa Tiểu Tiên đó chứ?”

Lúc này một cái bàn đá khác, một cái tràn đầy câu dẫn thành thục nữ tử đứng lên, nàng chân trần đạp trên mặt đất lại không nhiễm một chút bụi bẩn : “ hóa ra Việt Đế lại quen biết công tử, việc này thật để cho Loan Loan bất ngờ”

Âm Quỳ phái theo Loan Loan mà phụng sự cho Đế Thiên An, hiển nhiên đối với hắn nhiệm vụ ra sức mà làm. Hai năm qua một mực tích súc thiên tài địa bảo và Tử Kim Thần Vũ, trong đó cũng truy tìm Đạo Thánh và muốn thu lấy những thần vật kia, chỉ là việc này không có đạt như nguyện.

Cho đến Việt Đế lộ ra ánh sáng, Chúc Ngọc Nghiên và Loan Loan cũng đồng ý tham dự vào chia chát tài sản, mục đích của cả hai chính là đem Tử Kim Thần Vũ cướp lấy, chỉ là cả hai không có nghĩ đến Việt Đế ẩn lưu thực lực và có can hệ với vị kia.

Thành ra sau khi chia chát thất lợi, Âm Quỳ phái cũng như Kim Tiền bang bồi tội cho Việt Đế.

“ Lẽ nào hắn được công tử giao cho nhiệm vụ ư!” một bên Chúc Ngọc Nghiên nghĩ đến khả năng này, suy nghĩ này lóe lên liền giải thích trước nay khốn hoặc.

Âm Quỳ phái đối với Đạo Thánh dời đi tài bảo cũng rất chú ý, hai sư đồ suy đoán có khả năng công tử cấp cho Đạo Thánh, hoặc Đạo Thánh chính là công tử. Nhưng quá trình điều tra thăm dò không thu được kết quả mong muốn, sau đó tin tức y là Thiên Trạch lộ ra khiến cho cả hai loại bỏ suy nghĩ kia.

Bây giờ Thiên Trạch lại nói bóng gió với vị kia, để cho Chúc Ngọc Nghiên nghĩ ngay đến trường hợp, Việt Đế chính là công tử chọn lấy thủ hạ, là một quân cờ khác cho y thu lại lực lượng của mình.

Mà thông qua đó Thiên Trạch nhận được các thần binh lợi khí, từ đó có được Thần Ma lực lượng mà chiếm giữ và dẹp loạn đại quân các nước.

Một bên Loan Loan cũng không khác gì, trong đầu suy nghĩ không ngừng, một đôi mắt đẹp lại quan sát thật kỹ Việt Đế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK