Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Vương cung chính điện.

“ Trước là án mạng phủ Tư Mã sau là thu nhận nạn dân Sở quốc, châm ngòi cho đám dư nghiệt Bách Việt tàn sát bừa bãi. Phủ thái tử bị đột kích vô cớ, đúng là bị liên lụy. Việc xét xử án mạng cửu công tử đương nhiên là khổ nhọc lập công lao, nhưng mạt tướng cho rằng quốc gia xả tắc trụ cột nặng như thái sơn”

Nghe được một bên Cơ Vô Dạ muốn đem Hàn Phi ra kể tội, Trương Khai Địa liền lên giải vây : “ Đô thành Tân Trịnh vốn là nơi tướng quân trấn thủ, mà vương cung lại càng trọng yếu hơn, vốn phải phòng thủ kiên cố ấy vậy mà nay kẻ tặc lại xông vào. Chẳng lẽ một áng mạng đã làm loạn được bố cục tướng quân. Đây chính là xả tắc nặng như thái sơn mà tướng quân nghĩ ư?”

"Ba " một tiếng vang lên, Hàn vương An một tay vổ vào đùi mình đứng lên, lớn tiếng chất vấn: “ Đường đường là đô thành của ta lại họa loạn khắp chốn, thái tử lại sinh tử không rõ, các ngươi không biết phân ưu cùng quả nhân lại chỉ biết đùn đẩy trách nhiệm cho nhau”

“ Xin phụ vương bớt giận” Hàn Vũ chậm rãi lên tiếng, chợt tiến lên mấy bước nói: “ Nhi thần thấy thái tử tuy trong hiểm cảnh, nhưng tạm thời chưa nguy hiểm đến tính mạng"

Hàn vương An nhíu mày hỏi : “ Sao lại như vậy?”

Hàn Vũ bất động thanh sắc nói :" bằng thái độ kiêu ngạo của yêu nữ khi nãy, có thể thấy được kẻ tặc không hề sợ hãi. Không sợ thần uy của Đại Hàn ta khi rời đi lại không hoảng loạn, chắc chắn là bắt thái tử làm con tin để triều đình dùng điều kiện khác trao đổi, có khi còn mượn cớ để mối giao bang Hàn Việt bất hòa”

Cẩn thận ngẫm nghĩ một hai, Hàn Vương gật đầu dò hỏi : "Ừm, lời của Vũ nhi nói cũng có lý, con cho rằng nên làm sao mới tốt. "

“ Chúng ta có thể thương lượng với kẻ địch, trong thời gian này tranh thủ cứu thái tử ra, rồi bắt gọn một mẻ.” Hàn Vũ chậm rãi đưa ra chính kiến :“Nói đến dẫn binh thì không ai hơn được Cơ tướng quân, nói đến mưu trí thì Cửu đệ tâm tư tinh tế, ắt có thể phân tích tỉ mỉ tìm ra kẻ thao túng phía sau. Nguy cơ hôm nay không hợp sức hai người họ thì chẳng có thể giải cứu”

Cơ Vô Dạlàm sao không hiểu được dụng ý thâm sâu của Hàn Vũ, có thể để yên cho Hàn Vũ đem mình cùng Hàn Phi kéo lên, để hai người bọn họ lưỡng bại câu thương mình hắn hưởng lợi, liền nói : “ Tứ công tử canh cánh quốc sự, lại giỏi mưu tính chính là may mắn lớn của nước Hàn ta. Nguy cơ lần này liên quan đến tính mạng thái tử, nếu để cho Tứ công tử chủ sự ắt sẽ hóa dử thành lành, thắng lợi khải hoàn”

Trầm mặc nghĩ ngợi, đong đếm giữa lợi và hại xong, Hàn An gật đầu đồng ý : “ Suy luận của Vũ nhi vô cùng khả quan, mà trung thần lương tướng Hàn quốc nên suy nghĩ. Vụ giải cứu thái tử lần này, con hãy thống lĩnh toàn cục đi”

Nhìn vào đây chính là cơ hội lớn chiếm được công lao không nhỏ, nhưng Hàn Vũ tâm tư thâm sâu nào dám nhận cái chức vụ mà Hàn vương đưa ra được, vội từ chối: “ nhi thần không dám”

Hàn Vũ giải thích : “ Kẻ địch uy hiếp thái tử điện hạ, đột ngột dùng binh, chỉ e sẽ làm hỏng đại cục. Mà cửu đệ thân là Tư Khấu nhiều lần phá được kỳ án, xét tư duy nhanh nhạy.Nhi thần không bằng, tình hình lúc này đang cần tài năng như cửu đệ. Nhi thần tuy mang thân phận huynh trưởng, nhưng chọn người hiền không tránh người thân. Tiến cử Cửu đệ chủ sự, nhi thần nguyện ở bên phò tá.”

Giải cứu thái tử tuy có được càng lớn công lao và được Hàn vương trọng thưởng, song nếu như trong quá trình giải cứu gặp rủi ro thì người đảm đương cũng không thoát khỏi trách nhiệm được. Hàn Vũ làm sao mạo hiểm làm chim đầu đàn được, chưa kể hắn tâm thật là muốn cứu thái tử sao?

“ Tứ công tử hiểu thấu đại nghĩa, lão thần khâm phục” Trương Khai Địa một bên tỏ lập trường ủng hộ, Hàn Phi tài trí quả thật đích xác đảm nhiệm giải cứu vị trí này, chưa kể hắn có mối quan hệ với Thanh Y Lâu đây.

Thật ra từ khi biết thái tử gặp nguy, Hàn An đã xác định được nhân tuyển ứng cứu không ai khác ngoài Hàn Phi. Bởi chuyện này có liên can đến Bách Việt đằng sau, sự vụ vô cùng trọng đại. Mà đứng tại nơi này, Hàn Phi lại có giao tình không cạn với Dược Thiên Sầu.

Thanh Y Lâu 108 tòa thế lực hùng hậu, có liên quan với Bách Việt vương. Hàn Phi cùng với y có can hệ, nhất là đại tiểu thư Lăng Sương. Chuyện vũ năm xưa Bách Việt không chỉ hắn mà Việt vương càng không muốn khơi dậy, thân là có quan hệ với Việt vương hắn tất nhiên sẽ đem bất lợi này cầm xuống.

Hàn An muốn mượn tay Hàn Phi thông qua Thanh Y Lâu đem mối họa loạn mà Xích Mi Long Xà gây ra xóa bỏ, dò hỏi : “ Cơ tướng quân, khanh hợp tác với lão cửu, không vấn đề chứ?”

“ Mạt tướng và cửu công tử tuy trước kia có chút hiểu lầm, nhưng đó hoàn toàn là ý kiến riêng. Nay đại địch trước mắt, dĩ nhiên nên đặt xã tắc lên đầu, thành tâm hợp sức” Cơ Vô Dạ tất nhiên vui lòng để cho Hàn Phi làm chim đầu đàn rồi, hắn cầu còn không được đây.

“ Được! Vậy quyết định thế đi. Lão cửu con rõ rồi chứ?” Hàn An nghiêm giọng quả quyết lấy nhân sự giải cứu thái tử.

Một bên im lặng Hàn Phi gương mặt có phần lúng túng, đáp : “ hình như từ đầu đến cuối, không ai hỏi ý kiến con nhỉ?”

Hàn An có chút giận, nói : “ Con có ý kiến gì? Tứ ca con hết mực chân thành tiến cử. Cơ tướng quân cũng vứt bỏ hiềm khích phối hợp với con, con còn có ý kiến gì?”

Hàn Phi cười nhẹ, nói : “ thế thì con hết ý kiến rồi”

“ Không cứu được thái tử, quả nhân sẽ hỏi tội con” Hàn vương An trước khi rời đi lại cấp cho Hàn Phi một cái áp lực.

Đám người Cơ Vô Dạ trong phòng lập tức quỳ xuống hành lễ cung tiễn Hàn vương, sau đó mỗi người cũng rời khỏi vương cung.

Hàn Vũ từ vương cung trở về phủ đệ của mình, tại thư phòng cho người dọn một bàn cờ ra tự đánh. Đồng thời còn cho gọi nghĩa tử của mình đến, chơi cờ là phụ bàn chuyện sắp đến mới là chính.

Cờ đi hơn mười nước, Hàn Vũ chậm rãi đứng dậy, chắp tay sau lưng nhìn về phía bên ngoài phủ một cái hướng khác, giải đáp nghi vấn cho nghĩa tử: " Thiên Thừa, ta bố này cục mục đích thực sự chỉ là vì để cho lão Cửu bọn hắn cùng Cơ Vô Dạ đấu lưỡng bại câu thương.Ta đưa ra chủ ý này, dẫn lão Cửu chủ sự, Cơ Vô Dạ làm phụ, xa có thể trừ bỏ Lão Cửu, yếu thì hạ thấp thế lực của hắn, gần thì ngư ông đắc lợi, khốn Bách Việt phản đảng với trong cung, để cứu viện thái tử "

“Cứu viện thái tử?” Hàn Thiên Thừa nghi hoặc đứng lên nói : “Tứ gia một cái mục đích khác, chẵng lẽ là thừa dịp cứu viện cơ hội....”

Hàn Vũ một lần nữa đi đến trước bàn ngồi xuống, đưa tay cầm lên một cái bạch cờ, thản nhiên nói : “Thiên Thừa, ngươi tiễn thuật tinh xảo, nhất là Bách Bộ Xuyên Dương, việc này còn cần bởi ngươi xử lý "

Thái tử một khi chết, vậy vị trí con trưởng sẽ trống ra. Về phần giết huynh cái việc này Hàn Vũ không một chút bận tâm. Năm xưa phụ vương hắn vị kế vị lấy Bách Việt làm giá, sau đó mượn tay Xích Mi Long Xà thanh trừng chống đỡ, thậm chí cái chết của Hàn Hoàng Huệ vương cũng có liên can một ít.

Đế Vương gia vốn vô tình, Hàn Vũ biết rõ điều ấy. Thái tử chi vị hắn cũng sở mong lấy, đây là cái cơ hội khó được, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Khi thái tử chết, chiếu theo tình hình bây giờ có thể thích hợp ngồi lên ngôi vị ấy chỉ có hắn cùng cửu đệ Hàn Phi.

Hàn Thiên Thừa ôm quyền, cúi đầu nghiêm mặt nói : "Thiên Thừa định không phụ Tứ gia hi vọng. Chỉ là, Thiên Thừa lo lắng, cho dù thái tử thân tử, Cơ Vô Dạ sát cục nhưng như cũ, huống hồ việc này, Cửu công tử cũng là được lợi người "

Hàn Vũ tay cầm quân xe, dò xét bàn cờ một hồi, nói :" nhìn như được lợi, chưa hẳn thật được lợi, bây giờ Cơ Vô Dạ cùng Lão Cửu đã như nước với lửa, như thái tử thân tử, kế thừa vương vị người liền chỉ còn lại có ta cùng Lão Cửu, nếu là giết Lão Cửu ta liền sẽ trở thành duy nhất người kế nhiệm. Dạng này, Cơ Vô Dạ sẽ không cho phép điều này "

Hàn Thiên Thừa trầm mặc ngẫm nghĩ lời nói của nghĩa phụ mình.

Đem quân cờ đặt xuống giết đi một quân mã của Hàn Thiên Thừa, Hàn Vũ khóe miệng kéo lên độ cong nhìn qua một bên là những chiếc họp chất đống. Những món đồ này hắn khi trở về phủ dinh từ nghĩa tử mình biết được là Thất Tuyệt Bang cho người đem đến.

Hàn Thiên Thừa cũng hiểu ý đi đến lấy một chiếc hộp bên trong đem đến mở ra cho Hàn Vũ, là một mảnh ngọc màu xanh rất đẹp, nói : “ Tứ gia, trang chủ Thanh Y Lâu cùng bang chủ Thất Tuyệt Đường có quan hệ với Tử Nữ, việc này? ”

Hàn Vũ cười nói : “ Phượng Vô Song mặt ngoài là một tên gian thương, Phỉ Thúy Hổ của Cơ Vô Dạ sẽ không bỏ qua cho hắn, mà bỏ ra bốn phần lợi nhuận đổi lấy bảo đảm lẫn thế lực của ta, hắn thu về lợi ích còn lớn hơn Tử Lan Hiên nhiều. ”

Hàn Thiên Thừa hiểu ra, Tử Lan Hiên một đêm thu về tài sản lớn nhưng chỉ bo bo ở Tân Trịnh mà thôi, so với Phỉ Thúy Hổ thế lực trải rộng đất Hàn lẫn vươn ra các nơi khác thì kém hơn rất nhiều. Nhưng hắn là thương nhân thuộc hạ đắc lực của Cơ Vô Dạ, một khi Phượng Vô Song đầu nhập nhất định sẻ bị xâu xé.

Mà lựa chọn Tứ công tử lại khác, thế lực các thương đội đều không kém tài lực mạnh cổ tay còn vươn đến được Triệu quốc, nương tựa vào có được thế lực của Hàn Vũ thông qua các sản nghiệp rộng lớn lợi nhuận lẫn thế lực đều phát triển vượt bậc.

Hơn nữa hắn không dám chắc rốt cuộc phía sau Phượng Vô Song có phải là Việt vương hay không? Là Phượng Vô Song ý đồ hay là Việt vương ý đồ.

Chỉ để cho Hàn Vũ quan ngại chính là Dược Thiên Sầu, dù sao Lăng Sương cùng với Hàn Phi quan hệ không cạn đây. Nếu đối phương nhờ giúp đỡ khi đó bố cục của hắn cũng có khi bị phá vở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK