Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà Thiên Trạch cũng không phải đèn đã cạn dầu, ngay khi thấy đại chiêu của Bạch Diệc Phi, hàng loạt sợi gai băng to lớn xuất hiện thân hình hắn như con sóc một dạng, luồn lách nhào lộn né tránh công kích của Bạch Diệc Phi, đồng thời ngự lên một gai băng to lớn ánh mắt nhìn về Bạch Diệc Phi.

“ Gaaaa” Thiên Trạch gầm lên lần nữa, nội lực điên cuồng bành trướng, chỉ thấy chân khí hóa mực cấp tốc tràn ra hướng về Bạch Diệc Phi vây tròn lấy, song song với đó chính là các đầu xiềng xích xà điên cuồng xoay tròn bao phủ, ý đồ chính là đem Bạch Diệc Phi từng bước ép lấy.

Từ người Thiên Trạch một đầu rắn đen to lớn bao phủ, cặp mắt đỏ ngầu bao bọc bên trong chân khí đen như mực, lượn lờ một lát sau đó lao nhanh đến Bạch Diệc Phi còn đang vây quanh bên trong.

Mà đúng lúc này đối diện với thế công mãnh liệt của Thiên Trạch, Bạch Diệc Phi tay phải nắm lấy bội kiếm sau hông chậm rút ra bội kiếm của mình, chỉ thấy nội lực cấp tốc phát ra, xung quanh thanh kiếm này hai luồng chân khí cấp tốc xoay tròn nó, một băng hàn chi khí một huyết sát chi khí.

Chỉ thấy chân khí màu đen của khổng lồ của Thiên Trạch xoay quanh người hắn, giống như bị hút đi một dạng, đều bị thu lại một chổ, khí lưu cực kỳ mãnh liệt.

“Uỳnh”

Một vụ nổ ngay lập tức xảy ra, ngay khi những chân khí đen như mực của Thiên Trạch bị gom lại thì bị 2 luồng chân khí Bạch Diệc Phi xung đột sau đó nổ tung lên, đem băng tinh xung quanh nổ thành phấn vụn.

Đối mặt với đại chiêu bị phá đi, Thiên Trạch mắt rắn nheo lại, lần nữa thi triển bản lĩnh của mình, trong chớp mắt quanh người hắn xiềng xích xà tuôn ra, chân khí màu đen so với trước kia càng đậm đặc hơn lan ra 4 phương 8 hướng.

Sau đó hội tụ trước người hắn như một tấm bia một dạng, gợn sóng xoay tròn như chong chóng, ánh mắt nhìn về Bạch Diệc Phi một tay nắm lấy trường kiếm, một tay để sau lưng cầm lấy bội kiếm ánh mắt tiếu ý nhìn hắn.

Bạch Diệc Phi cả người hàn khí phóng xuất, trên tay kiếm đưa lên phía trước sau đó vẻ ngang, lưỡi kiếm đỏ như máu bỗng dưng bị một lớp hàn khí bao phủ sau đó cấp tốc đóng băng cho đến chuôi kiếm.

“Xoẹt” Bạch Diệc Phi đem bảo kiếm để trước mặt chỉ lên trời, quanh người một cổ cực hàn chi khí xuất hiện quanh người hắn, luồng băng khí này ngưng tụ thành hình tựa như xà một dạng nhìn về đối diện.

Bạch Diệc Phi nhìn Thiên Trạch một lát, sau đó thân ảnh lập tức động, mũi kiếm đưa về phía trước xuyên đến, lúc này băng hàn trên mũi kiêm đã không còn, màu đỏ trên nó cũng đã nhạt đi trông hồng hào không thôi, bao bọc lấy kiếm là một cổ băng hàn chi khí nồng đậm xung quanh.

“ Keng keng keng”

Mũi kiếm như mũi khoan một dạng đâm thẳng vào Thiên Trạch, ngay lập tức âm thanh va chạm vang lên, liên miên không dứt từng tia hoa lửa bắn ra ngay chổ tiếp xúc. Khí tràng 2 người mãnh liệt kéo lên, cả không khí xung quanh 2 người có phần rung động lên.

Mọi chuyện tiếp theo diễn ra rất nhanh, chỉ thấy vòng tròn hộ thuẫn được tạo bởi những sợi xích sắc bao bọc, chân khí của Thiên Trạch điên cuồng xoay tròn quanh thân kiếm Bạch Diệc Phi, cả 2 giằng co trong giây lát nhưng về nội lực Thiên Trạch lại không cách nào đọ sức được với Bạch Diệc Phi.

“ Ầm” cả thân ảnh Thiên Trạch bị nội lực chấn động văng ra phía sau, một khắc vừa rồi lợi dụng nội lực cao hơn mình, Thiên Trạch đã bị Bạch Diệc Phi bức lui đi hung hăng nện ở trên tường băng .

Cứng rắn như sắt tường băng khi va chạm với thân thể Thiên Trạchh xuất hiện rạn nứt, đủ thấy Bạch Diệc Phi vừa rồi một kích cực kỳ mạnh mẽ.

Thiên Trạch từ trên tường băng rơi xuống xuống, quỳ một chân trên đất miệng lớn thở hổn hển, vừa rồi một phen đọ sức mặc kệ là chân khí hay là thân thể, đều tiêu hao không nhỏ, nhất là một kích cuối cùng càng là tiêu hao hắn hơn phân nửa chân khí.

“ Ha ha ha” Bạch Diệc Phi từ trên không hạ xuống, bảo kiếm hồng quang xuất hiện ánh mắt nhìn về đối thủ, ánh mắt cao ngạo nhìn về Thiên Trạch, cất lên một tràng cười nhỏ.

Thiên Trạch bất quá là hắn nuôi nhốt một con chó điên, hắn muốn nhường Thiên Trạch cắn ai, Thiên Trạch nhất định phải cắn kẻ đó. Bây giờ con chó này muốn từ trong tay hắn đào tẩu, đơn giản là người say nói mộng. Cho dù có được cổ mẫu đi nữa, lấy thực lực của hắn liền đem Thiên Trạch bắt trở lại mà thôi.

“ Đáng chết!” Thiên Trạch đôi mắt phẫn hận, trong long thầm mắng một cái khi thực lực của Bạch Diệc Phi bày ra để cho hắn biết cách biệc giữa hai bên.

Thừa dịp Bạch Diệc Phi còn không có phát động công kích, hắn nhất thiết phải nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình. Đồng thời tích súc lực lượng, chuẩn bị một đòn bất ngờ cho Bạch Diệc Phi

“ Uỳnh!”

Ngay tại Bạch Diệc Phi khinh miệt Thiên Trạch lấy tư thế chiến thắng nhìn kẻ thua cuộc, sau lưng hắn tường băng truyền đến liên tiếp trầm đục âm thanh, sau đó một góc tường băng bị đánh vở nát.

Một cái khe hở được mở ra, mấy đạo nhân ảnh từ bên ngoài chạy đi vào, chính là vừa cùng với Vệ Trang giao đấu xong chạy tới, Thủy Vân Du;Xảo Ma; Bách Độc Vương; Khu Thi Ma nhanh chóng tiến vào bên trong.

Về phần Tượng Vương, lúc này quỳ xuống một tay chống đất máu tươi chảy ra, hiển nhiên để phá được lớp băng này hắn cũng phải trả cái giá lớn.

Bạch Diệc Phi nghe được sau lưng thanh âm, không nhanh không chậm xoay người qua, trường kiếm vung vẩy để lại từng đường kiếm quang đỏ hồng. Ánh mắt nhìn về năm tên thủ hạ của Thiên Trạch, tlấy thực lực của hắn muốn đối phó những người căn bản không dùng đến mấy chiêu.

“ Tốt!” Thiên Trạch thấy thuộc hạ mình tìm đến, thầm hô một tiếng, bàn tay ở sau lưng nắm lại, tận dụng cơ hội này thi triển đại chiêu.

Trong một chớp mắt, một cỗ khí tức nóng bỏng dưới chân của Thiên Trạch chậm rãi tụ tập lại, giống như dung nham từ lòng đất thẩm thấu ra đồng dạng. Cỗ này khí tức nóng bỏng, chỉ là vờn quanh tại xung quanh thân thể của Thiên Trạch, cũng không có khuếch tán ra.

Cho nên Bạch Diệc Phi tạm thời không có phát hiện thiên trạch dị trạng, hắn lúc này tràn đầy hứng thú nhìn về thuộc hạ của Thiên Trạch. Đã bọn họ tiếng đến, một lưới bắt hết lại vừa hay.

“ Đó là!” Thủy Vân Du đám người thầm hô một tiếng, ở phương vị bọn họ liền phát giác được chủ nhân mình dị thường, ngay dưới chân hắngiống như dung nham một dạng đỏ cháy bắt đầu lan tỏa như biển sóng một dạng.

Bạch Diệc Phi sắc mặt cũng thay đổi, hắn cảm nhận được một cổ khí thế ở phía sau mình, tựa hồ có thể thiêu hủy thế gian hết thảy, ánh mắt liền thay đổi. Trong mắt hắn thấy được sóng nhiệt như dung nham lan tỏa đem hàn băng của hắn phá hủy.

“ Hừ” Bạch Diệc Phi hừ lạnh một tiếng, huyết kiếm lại vung ra, một cỗ hàn băng chi khí hóa thành màu trắng vòi rồng, cuốn lên lấy chung quanh hàn băng, ở trước mặt hắn ngưng tụ ra một mặt băng thật dầy tường.

“Oanh!!”

Một tiếng vang trầm, một đạo thô to hỏa trụ từ mặt đất phun ra dựng lên, giống như núi lửa bộc phát đồng dạng, cùng với lốc xoáy hàn băng va chạm.

Chính lúc này, Thiên Trạch mượn nhờ vào hỏa trụ va chạm, khóe môi nhích lên độ cong, ánh mắt ra hiệu cho đám thuộc hạ của mình một cái, mượn theo lực đạo như tên rời cung phóng mạnh lên bầu trời phía trên, hóa thành một đạo bóng đen biến mất.

Thiên Trạch tuy thân thái tử nhưng võ công không hề thấp, vu thuật sở biết rất nhiều, có điều hiện giờ cơ thể vẫn bị trọng thương, từ lần trước ở Trịnh quốc lãnh cung giao phong với Nghịch Lân để lại.

Đáng kể hơn cơ thể lại chịu cổ độc hoành hoành chưa thể phá giải, mà cổ mẫu hắn chỉ mới đạt trên tay từ Hàn Phi mới đây, còn chưa phục dùng thì Huyết Y Hầu đã đến hỏi thăm sức khỏe.

Xét về chiến lực Thiên Trạch vẫn thấp hơn Bạch Diệc Phi một bậc, hắn không chỉ khống băng tạo nghệ tài tình cao thâm đáng sợ, có thể tùy ý hiện ra, băng tinh theo nội lực huyển hóa đủ loại hình dạng chỉ bằng ý thức của hắn.

Hơn nửa băng hàn lạnh lẽo có thể đóng băng dập tắc cả hỏa diễm nóng bóng, đáng sợ hơn người bình thường hay bất cứ sinh vật nào bị hàn khí đông kết thành băng điêu, thực lực thấp sẻ bị đồng hóa để rồi phân giải thành hàn khí, cực kỳ đáng sợ.

Mà còn độc môn bí truyền ngưng huyết của đối phương, lại thêm song kiếm thuật cực kỳ lợi hại.

Thiên Trạch muốn thắng Bạch Diệc Phi lúc này căn bản là không có cách nào, cho dù hiện tại có thêm năm thuộc hạ của mình kịp gia nhập cũng không đối phó được với Bạch Diệc Phi.

Cho nên hắn muốn mượn Bạch Diệc Phi vì chủ quan khinh địch, mà dùng đại chiêu của mình thoát thân chạy trốn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK