Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi mà bài toán lương thực là vấn đề thiết yếu nhất của các quốc gia, bánh tính ăn không đủ no đói lên đói xuống thì lấy đâu ra lương lẫn thuế đóng, lương thực còn ảnh hướng trực tiếp đến quân đội thành bại.

Hành quân đánh giặc quân lương chính là thiết yếu nhất một khâu, nếu không có ăn thì quân lấy gì sức mà đánh. Muốn công hay thủ cũng bị quân lương ảnh hưởng rất lớn đến thắng bại.

Thành ra khi hai loại giống có năng suất cao, giải quyết vấn đề lương thực hiện ra, Lưu Sa không bị động dung mới lạ.

“ Hàn Thiên Thừa có việc cầu kiến cửu công tử” Lưu Sa trò chuyện không được bao lâu, bên ngoài đi đến một cái thân ảnh.

Hàn Phi nghe vậy cũng đoán ra được phần nào y đến, cười nói : “ mời vào”

Cửa lại mở, Hàn Thiên Thừa đi vào nhìn thấy từng người bên trong, không có kinh ngạc khi thấy Lưu Sa thành viên tụ tập, thi lễ rồi nói : “ Thiên Thừa gặp qua cửu công tử, công chúa Hồng Liên, Trương Nội Sử, Vệ Tư Mã, Tử Nữ cô nương”

Từ khi Hàn Vũ kế ngôi vị Hàn vương, sau khi an táng cho cha mình cùng gấp rút xử lý mầm họa ở Bách Việt, Hàn Vũ cũng bổ nhiệm thế lực của mình cùng suy yếu thế lực của Cơ Vô Dạ, một trong đó cũng trọng dụng Hàn Phi thế lực để y lớn mạnh cùng Dạ Mộ tranh đấu.

Mà Hàn Thiên Thừa vốn là nghĩa tử cùng Vệ Trang đảm nhiệm việc binh, lần này cũng đi theo sứ đoàn. Trong tối chính là giám thị Lưu Sa cùng Dạ Mộ cho Hàn Vũ, mà sự tình hai đêm trước hắn cũng đã dò la được mà đến đây.

“ Thiên Thừa đến đây không biết là chuyện gì” Hàn Phi ra hiệu cho Hàn Thiên Thừa nhập tọa, cười hỏi.

Hàn Thiên Thừa đợi Tử Nữ đi ra rồi nói : “ Thiên Thừa đến, trước là vì chuyện hòa thân của Hàn quốc, sau là vì giống lương thực mới trong đô thành này”

Từ một đêm xích mích kia đi, Thiên Trạch tuy thu hồi lại mệnh lệnh công phạt Hàn quốc nhưng đến ngày nay chỉ nhận mỹ nữ nước Hàn cùng Hậu cung Hàn An, về phần công chúa đi theo hòa thân lại không nhận lấy, vẫn ở trong phủ viện chuẩn bị cho Hàn quốc.

Đây đối với Hàn quốc sứ đoàn là một chuyện không mấy tốt đẹp, bởi không nhận được hòa thân với Đại Việt, nước Hàn không bị Tần viện cớ đánh thì không lâu sau Đại Việt lớn mạnh sẽ bỏ yên ư? chỉ cần tùy tiện tìm cái cớ cũng có thể xuất binh.

“ Aii!” Hàn Phi thở dài một tiếng : “ đây cũng là chuyện của ta đang bận tâm, không biết Thiên Thừa có cao kiến gì?”

“ Các vị đại nhân trò chuyện, tiểu nữ còn việc xin cáo lui” Tử Nữ đứng dậy, thi lễ rời đi gian phòng.

Mặc dù nàng cũng là Lưu Sa thành viên, nhưng hiện giờ Hàn Thiên Thừa đi vào lại khác, bàn đến chuyện quốc sự Hàn quốc nàng ở lại có chổ không đúng.

Tại phòng trong Hồng Liên công chúa là người hòa thân, còn lại ai cũng có quan chức , chỉ có nàng là hồng trần nữ tử, ở lại dự thính liền không hợp.

“ Làm phiền Tử Nữ cô nương vất vả chuẩn bị cho chúng ta đêm nay món ăn rồi” Hàn Phi hướng Tử Nữ cười nói.

Tử Nữ nhẹ cười, đem cửa đóng lại.

Hàn Thiên Thừa đợi Tử Nữ rời đi xong, nói : “ Thiên Thừa không dám, chỉ là nghĩ mãi không ra cách, mà lần này vương thượng hạ trọng trách nặng nề phải hòa thân bằng được, Việt Đế chỉ nhận thành ý của Hàn quốc không đồng ý hòa thân,khiến Thiên Thừa lo lắng không yên không biết trả lời thế nào với vương thượng, cho nên mới mạo muội đến thỉnh giáo cửu công tử”

Hồng Liên chen vào : “ Là hắn gây khó dễ thì trách ai được, chờ chúng ta về nói rõ cho Tứ ca là được”

Hàn Phi không kịp can ngăn, nhìn muội muội mình không biết nói sao cho phải.

“ Khó dễ! Thiên Thừa mạo gan xin hỏi, rốt cuộc Việt Đế gây khó dễ gì” Hàn Thiên Thừa chỉ chờ Hồng Liên nói hớ xen vào.

“ Cái này....” Hồng Liên do dự, đem mắt nhìn qua thì thấy Vệ Trang cho nàng một cái ánh mắt ngu xuẩn, lạnh mặt như tiền.

“ Công chúa, Cửu công tử, hòa thân là chuyện quốc gia đại sự của Hàn quốc, hiện giờ Hàn quốc rơi vào tình thế nguy hiểm bấp bênh, thứ Thiên Thừa lổ mãng, kính xin chư vị nói rõ, lửa giận của Việt Đế nước Hàn đã không thể thừa nhận. Tin tưởng các vị đều rõ ràng sức mạnh vượt qua thế nhân kia” Hàn Thiên Thừa nói

Hàn Phi nói : “ chỉ là có chút hiểu lầm lần trước, 2 đêm trước chúng ta đến gặp gỡ là muốn cởi xuống hiểu lầm để nghị hòa thêm thông suốt, ai nghĩ hiềm khích hóa bỏ lại chọn không đúng thời điểm ngài ấy đang cùng huynh đệ bàn luận.”

Hàn Thiên Thừa nghe cũng không nguyện tin tưởng, một bộ phẫn uất, trách trời thương dân nghĩ cho Hàn quốc, nói : “ Vậy thì như nào mới phải! từ khi tiên vương băng hà quốc khố cùng quân lực bị Việt Đế giết mất nội ngoại bất ổn, Tần lại đánh Hàn, bây giờ bồi thường cắt đất lại không được Đại Việt nghị thân, Thiên Thừa.... Thiên Thừa....”

Lưu Sa đám người trầm mặc, mà Hồng Liên thì cắn môi bởi tinh thế này tuy Thiên Trạch chủ đạo nắm quyền nhưng một phần do nàng góp phần.

“ Ngày hôm nay Thiên Thừa hay tin hai loại hạt giống này mà sợ hãi, thiết nghĩ nếu bang giao hai nước thành công, Hàn quốc có thể mượn nhờ thông thương người dân qua lại mà đem giống cây trồng này danh chính ngôn thuận trồng đất Hàn, từ đó bách tính Hàn quốc có thể vụ mùa bội thu không còn lo sợ đói kém, nhưng mà lại không nghĩ đến Việt Đế không đồng ý nghị thân....chỉ sợ khi Đại Việt lớn mạnh sau này lấy cớ người Hàn lấy trộm giống về trồng mà phạt”

Hàn Phi nghe lại càng ngưng trọng, có lẽ đây cũng là nguyên nhân Thiên Trạch không sợ các nước đem hạt giống lấy về, có thể sau này tận dụng cớ này mà phát binh, hoặc là một cái sứ thần qua biên giới bỏ mạng khác.

“ Hắn không phải thương hoa tiếc ngọc ư? để mấy vị hoàng muội vào cung hoặc ở lại ghi danh vào Chiêu Hiền Điện là được rồi!” Hồng Liên lúc này đầu óc linh cơ nhất chuyển đưa ra chủ ý.

Hàn Thiên Thừa bày ra một bộ vui mừng, như người say tỉnh mộng hớn hở : “ diệu, diệu thay, công chúa đại tài, có như vậy mà Thiên Thừa lại không nghĩ ra”

“ Chỉ chút chuyện nhỏ....” Hồng Liên đắc ý muốn khen mình song nhìn thấy ca ca trừng mắt mình liền nghĩ, lẽ nào chủ ý này không tốt.

Hàn Thiên Thừa chắp tay thi lễ cúi đầu nói : “Thiên Thừa khẩn cầu Hồng Liên công chúa, Vân Lan công chúa, Xuân Thủy công chúa, Sồ Phụng công chúa. Vì Đại Hàn thoát khỏi tình thế hiểm cảnh, ủy thân vào Chiêu Hiền Điện để Việt Đế đem hiềm khích lấy xuống, giải mối nguy cho Hàn quốc”

Hồng Liên há to miệng, nghẹn lời : “ Ta....ta.... bản cung....không được”

“ Công chúa lời ấy là gì? lẽ nào công chúa không nguyện ý ư?” Hàn Thiên Thừa truy sát vấn đề.

Hồng Liên nói : “ bản cung không có tài nghệ, ghi danh vào đó.... không được”

“Ukm! Hồng Liên nói cũng có lý” Hàn Phi tiếp vào

Hàn Thiên Thừa nói : “ cái này không được, cái kia cũng không được, mà đại hôn của Việt Đế cũng sắp kề, theo Thiên Thừa nhận được tin, Tây Hạ và Bắc Ly cùng Đại Lý hòa thân đoàn người đang lên đường, sứ thần đi trước dặm hỏi cũng nhận tin Việt Đế đáp ứng, Sở quốc sứ đoàn bị Việt Đế cự tuyệt, lệnh thảo phạt đánh Sở của Việt Đế đã ban ra khắp toàn thành, một khi Việt đánh Sở xong Hàn còn yên được?”

Đám người lại trầm mặc.

Đại Việt dù mới dựng quốc nhưng thế mạnh, tuy không có quân đội nhưng lại có một cái có thể đồ diệt hơn bảy trăm vạn quân lực. Lại thêm nhiều thế lực nương nhờ, trong nhất thời Thiên Trạch có thể hiệu triệu không ít lực lượng cho mình.

Trong đó thì Đại Lý chính là quốc gia có thể trực tiếp có thể cùng Bách Việt keo sơn nhất, bởi Đại Lý tương lai quốc vương Trấn Nam Quân con trai độc nhất là huynh đệ kết bái với Thiên Trạch, còn cả Tây Hạ đã cùng Bách Việt kết mối giao bang, mà Tây Hạ vẫn muốn kiếm chén canh ở Sở đất, khó mà bỏ qua cơ hội khi Thiên Trạch đánh Sở.

Một bên lại có Tần tiếp giáp với Sở quốc cũng có thể thừa nước đục thả câu, Sở quốc cường thịnh diệt vong trước Đại Việt cũng không phải không thể. Đến khi đó Sở diệt thì Hàn nguy, không nói Đại Việt các nước khác lãnh thổ bành trướng lên tiếp giáp hơn, Hàn quốc đã lung lay càng lung lay hơn.

“Lương có một chủ ý” Trương Lương nói.

Hàn Thiên Thừa nói : “ mời nói”

“ Lộng Ngọc từng là tỷ muội của Tử Nữ cô nương, trong đó thân phụ là Lý Khai từng là Hữu Tư Mã của Hàn quốc, rất được Việt Đế tin tưởng có thể ra vào Đế Cung tự nhiên, nếu như có thể để các công chúa thông qua Lộng Ngọc cô nương vào trong đó....” Trương Lương lấp lửng nói : “ tuy nhiên chủ ý này cũng phong hiểm, chỉ sợ Việt Đế hay tin cũng nổi giận”

Hàn Thiên Thừa trầm mặc một lát suy ngẫm.

Những người khác cũng lặng yên không nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK