Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quỷ Mộc sửng sờ trong giây lát, hắn ánh mắt bị cánh tay kia thu hút, sau đó một cơn đau xót hiện lên đại não, trong chốc lát kinh hoảng thất thố thống khổ kêu thảm.

“Ah!! tay của ta” Quỷ Mộc giờ phút này nào có Đại Thần phong phạm, hắn thống khố kêu khóc, bởi vì vết chém này không chỉ là vết chém bình thường của đao kiếm, nó đả thương đến thân thể hắn nghiêm trọng.

“ Muốn lột da người ư? ta không có hứng thú với trò này! Ngược lại màn khóc thảm của ngươi mới hấp dẫn ta đấy” ở phía sau Quỷ Mộc, Thương Vương lạnh lùng nói.

Quỷ Mộc khó có thể tin đưa mắt nhìn về sau.

“Các ngươi thấy đây là màn kịch hay ư? Giỡn vui quá sao? Đáng tiếc là ta phải cho các ngươi biết! Thời gian đùa giỡn đã kết thúc rồi!” Thương Vương lạnh lùng nói.

“Tên này, làm sao có thể” Lưu Nguyệt hoang mang.

“ Làm sao có thể” Thân Cực cũng bất ngờ Thương Vương lại không chết dưới quyền của Thiên Khôi.

Truy Nhật ôm quyền nói : “ không phải một con người tầm thường đúng không?”

Thiên Khôi nghi hoặc : “ một quyền của ta đã đấm mạnh vào hắn, nhưng hắn lại chẳng bị tổn thương đến một sợi tóc. Ta cạm nhận được trên thân của người phàm nhân này có một luồng khí tức rất kỳ lạ”

Cơ Phát kinh nghi : “ y lại có thể sống sót dưới công kích ác liệt của Thần”

Quỷ Mộc lúc này đã vận thần lực chữa trị phần nào thương tổn, thu hồi tiếng khóc một đôi mắt phẫn nộ nhìn Thương Vương, kèm với đó nghi hoặc : “ đáng lẽ nugowi phải chết rồi, không thể nào còn sống được. Chuyện này là sao?”

Thương Vương đáp : “ kinh hãi ư? Là vì các ngươi đã tự đề cao mình quá cao đấy. Thần cũng chẳng có gì ghê gớm cả. Ta sẽ xẻo từng mảng thịt của các ngươi xuống, các ngươi sẽ khóc lóc thê thảm, khổ sở van nài”

“ Dám sỉ nhục ta! sỉ nhục Thần sao! Con khỉ hạ đẳng! ngươi sẽ hối hận không kịp đâu! Ta sẽ cho ngươi biết mùi sợ hãi” Quỷ Mộc tức giận ngút trời, thúc dục thần lực cả người như khói đen tiêu thất, lần nữa hiện ra cách Thương Vương mười mấy mét, thần lực không ngừng đẩy cao.

“ Địa Tàng Giới Thần Lực- Độc Hoàng”

Quỷ Mộc gầm lớn thi triển ra thần kỹ của mình, từ người giống như cơn lốc đen điên cuồn trào ra.

Mà cái cơn lốc đen này đều là châu chấu đen ẩn chứa kịch độc, hàng trăm ngàn con lao đến phương hướng Thương Vương mà đến.

Đám Chu quốc binh sĩ nhìn thấy một màn này ai nấy lại sợ hãi.

“ He he! Độc Hoàng của Quỷ Mộc sẽ cắn xé hắn chẳng còn mảnh xương” nhìn Quỷ Mộc sở ra thần kỹ Thân Cực khẳng định Thương Vương chết chắc rồi, lần trước có thể là ăn may bất cẩn song lần này thì khác rồi.

“ Ha ha” Lưu Nguyệt đồng dạng tin tưởng rất hứng thú muốn xem tình cảnh tiếp theo của gả vua Trụ.

Từng đàn châu chấu đều độc dịch bay đến chổ của Thương Vương như ruồi bâu mật.

Quỷ Mộc quát lớn ra lệnh : “ Cắn chết hắn”

Không đếm hét châu chấu đen điên cuồng lao đến, chỉ cần bị một con cắn trúng thôi liền bị kịch độc chết người kích chết.

Như thủy triều dâng lên, đàn châu chấu kích động phủ bọc lên thân hình Thương Vương muốn đem cơ thể hắn cắn sạch sẽ.

“Xoẹt! Xoẹt!”

Thương Vương song kiếm huy vũ đem đàn châu chấu vây đến cản.

“ Đại Vương!” quân thần Triều Ca nhìn thấy một màn này kinh sợ.

Quỷ Mộc đắc ý : “ hắn bị bao vây rồi, hắn không thể thoát được nữa”

Nhưng đắc ý không được bao lâu, Thương Vương trong vòng vây dùng song kiếm huy vũ lại mở ra một đường, dậm nhảy lên không trung rồi lộn một vòng thoát khỏi vòng vây châu chấu độc.

“ Không thể nào hắn làm sao đột phá vòng vây của Độc Hoàng” Quỷ Mộc tràn đầy không tin được.

Lúc này, tại không trung Thương Vương lại đề thăng tốc độ lên cực hạn, cả người lại như lưu tinh lao đến.

“ Quỷ Mộc! cẩn trọng!” Thân Cực ở trên cao vội hét lớn lên khi thấy vua Trụ đề thăng tốc độ cướp đến Quỷ Mộc.

“ Không thể nào! tên này làm sao thoát ra được. Cho dù là tộc Thần thì cũng chỉ có Lục bộ Đại Thần mới đối kháng được Độc Hoàng mà thôi.... tên này là?”


Chỉ là tốc độ của Thương Vương quá nhanh, Quỷ Mộc còn chưa từ trong Độc Hoàng đi ra đã thấy được y cướp đến, nhưng hắn rất nhanh phản ứng đem phía sau cây liêm gỗ hoành trước.

“Keng! Keng! Keng!”

Kiếm khí hỏa hồng, Thương Vương tốc độ đề thăng trong nháy mắt tấn công liên kích, hàng trăm đường kiếm khí cường công lên cơ thể Quỷ Mộc.

Quỷ Mộc bị kiếm khí cắt thương liền rơi xuống hạ phong, rồi bị Thương Vương ép đánh liên tục.

“ Xoẹt!”

Thương Vương bắt lấy một cơ hội trực tiếp xuyên kiếm qua thân Quỷ Mộc đem hắn đánh rơi xuống mặt đất, sau đó lại cướp đến từ sau đâm xuyên qua, song kiếm trên tay bốc lửa.

Vũ khí do thần lực ngưng tụ của Quỷ Mộc bị chém dứt rồi tiêu tán, Quỷ Mộc lảo đảo cơ thể tràn đầy vết thương, thống khổ vô cùng.

“ Xoẹt!”

“ Xoẹt!”

“ Xoẹt!”

Thương Vương vung vẩy song kiếm đem Quỷ Mộc trên cơ thể cắt thành vô số đường, để cho y thống khổ kêu gào.

Binh sĩ Chu quốc cả kinh mà nói :

“ Thần đã vô lực hoàn thủ rồi”

“ Thương Vương không cho vị Đại Thần này một đòn chí mạng mà muốn ông ta gào thét điên cuồng”

“ Muốn cho ông ta nếm mùi khổ sở giày vò ư?”

“ Nhìn thấy chưa! Hắn đang trêu đùa Thần đấy”

“ Không thể tin nổi”

“ Dưới sự chực chờ xung quanh của cường địch lại có gan làm chuyện này!”

“ Tiếng kêu gào thảm thiết của Đại Thần vọng lại khắp chiến trường Triều Ca. Hủy hoại tôn nghiêm của Thần, sỉ nhục Thần trước mặt mọi người. Là muốn cảnh cáo chúng ta sao?”

Trụ Vương liên tục chém lên thân thể Quỷ Mộc, để hắn liên tục kêu rên thống khổ. Y muốn tiếng hét này vang lên trước mặt mọi người, hủy diệt sự tôn kính của Thần.

Trong ngày thường những cái kia Thần tộc đều là cao cao tại thượng hình dạng, Nhân tộc chỉ là nô bộc hèn mọn, bây giờ trước mắt đám người lại thấy được một cái Nhân tộc lại có thể cho Thần tộc thống khổ, dồn vào hiểm cảnh.

Trụ Vương mục đích chính là vì nói cho cái khác Nhân tộc, Thần tộc cũng không phải là không thể chiến thắng.

Cuối cùng Quỷ Mộc bị Thương Vương đạp ngã sập dưới mặt đất, không thể nào kháng cự được bị đôi chân Tử Thụ dẫm lên.

“Lẽ nào lại là như vậy!Ta… ta lại… có thể… chết dưới tay một gả phàm nhân ư?”
Quỷ Mộc tràn đầy không cam nói.

Chứng kiến Quỷ Mộc thảm bại bị vua Trụ đạp dưới chân, loại này cử động chẳng khác nào là một cái tát vang dội lên mặt Thần tộc, Thiên Khôi đứng gần đó làm sao mà chịu được, hắn dẫm chân đạp nứt mặt đất bên dưới mà chạy ầm ầm đến.

Thương Vương đã chú ý đến, khi Thiên Khôi lần nữa tung quyền mà đến hắn lại không có né tránh, ngược lại nâng kiếm đón đở.

“ Đang!”

Một kích của Thiên Khôi lại bị song kiếm của Thương Vương giữ lại.

Nhìn thấy một màn này Thiên Khôi gia tăng lực lượng, mặt đất lập tức bị nứt nẻ thêm, khí tràng cường đại không ngừng kéo lên.

Nhưng Thương Vương vẫn không có dấu hiệu bị ép lùi, vẫn trụ vững dưới khí thế của Thiên Khôi.

Thiên Khôi chứng kiến một cảnh này, quyết định bùng bùng nổ thần lực.

“Kim Cương Giới- Thần Lực! Toái Nhạc”

Thần kỹ được Thiên Khôi thả ra, trong ngắn ngủi song quyền tích tụ cường đại thần lực, song quyền không ngừng oanh kích lên đỏ thẫm song kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK