Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc trời một mảnh hôn ám, gió lạnh cùng mưa phùn từ thiên không rơi xuống.

Như rể cây một dạng ánh chớp hiện lên, kèm theo từng thanh âm lôi đình nổ vang, theo tiếng sấm mỗi lúc một to cơn mưa cũng càng ngày càng lớn.

Dưới đại địa, một mảnh khá hoang vắng, hòa lẫn trong sắc trời này lại thấp thoáng một nhóm người, mặc cho cơn mưa trút xuống tại nơi này nắm trên tay vũ khí chăm chú.

Mười lăm cái nam tử, mỗi người đôi tay đều là một thanh móng vuốt sắc bén, hoặc mang theo trường kiếm nơi tay mặt đều bịt kỹ áo đen, đang vây quanh một thân ảnh.

Nước mưa lênh lán còn hòa lẫn cả máu tươi tanh nồng, đi ngược theo máu tươi đổ ra là những cổ thi thể đã chết nằm trên mặt đất, có đến 5 cổ thi thể bọn họ đều chết bởi một người, là thiếu niên tuấn lãng kia.

“ Các ngươi thuộc tổ chức nào?” Đế Thiên An dò hỏi.

“ Kẻ chết không cần biết nhiều” một trong những tên sát thủ mở miệng đáp.

Đế Thiên An cười nhạt, nói : “ Chết, các ngươi giết được ta ư? Để xem nào, các ngươi cất công vào trong thành trà trộn, thích sát số lượng lớn, muốn diệt trừ ta, không phải Hàn cũng là Sở quốc. Mà trên cổ ngươi có khô lâu thủ ấn, đây là Minh Hà tổ chức sát thủ nước Sở”

“ Ba ba ba” Một tràng vỗ tay vang lên, một cái hắc ảnh từ trên một ngọn cây, y khác biệc với những kẻ bên dưới, trên người một bộ áo da bó sát màu lam, diện mục khá tuấn lãng.

Bên cạnh y là một kẻ khác tuổi so với y không sai biệc, tầm hai sáu hai bảy tuổi, diện mạo che bởi một tấm mặt nạ tại mủi vị trí có phần hơi cong nhọn dài ra.

“ Đoán đúng rồi, nhưng rất tiếc hôm nay ngươi chỉ có chết” kẻ vổ tay lên tiếng.

Đế Thiên An nhìn hai kẻ này, hắn có thể cảm nhận được hai kẻ này so với những kẻ đang vây bắt mình còn nguy hiểm hơn nhiều, nói : “ Minh Hà phái hai tên các ngươi đến, xem ra hẳn tự tin lắm”

“ Để cho Miêu Ưng và Khổng Tước xuất thủ, ngươi chết cũng vinh hạnh” mang mặt nạ cú mèo nam tử khinh thường.

“ Miêu Ưng, Khổng Tước” Đế Thiên An lẩm bẩm.

Từ lần trước trong thành phát hiện sát thủ trà trộn mưu đồ thích sát hắn cùng các quan viên trong thành, chế tạo loạn cục để cho quân sĩ nước Sở dễ dàng công hạ thành trì, Đế Thiên An từ mấy cổ thi thể sát thủ cũng biết thêm về một tổ chức giang hồ hùng mạnh trong thời chiến loạn này.

Minh Hà tổ chức sát thủ hùng mạnh nhất nước Sở.

Tại cái thời đại chiến loạn này mấy tổ chức sát như nấm mọc lên. Nhưng có thể làm được như Minh Hà thì chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bởi nó là tổ chức bao trùm lên Sở quốc, cực kỳ mạnh mẽ.

“ Lên” Khổng Tước quát một tiếng.

Ngay lập tức mười lăm tên thuộc hạ tinh anh đồng loạt lao đến, dẫm lên nước mưa mà đi, trên tay sắc bén vô cùng lợi trảo có thể đoạt mạng người dễ dàng nếu để nó chạm đến.

“ Mở”

Chỉ một tiếng nhẹ thốt, theo đó đôi mắt của Đế Thiên An sinh ra dị biến, đôi đồng tửnhư tinh tú sao trờinhường chỗ cho một trắng một đỏ, gân xanh hiện rõ qua huyệt thái dương.

Mắt trái Tả Luân Nhãn, mắt phải Bạch Nhãn.

Đế Thiên An thần sắc ngưng trọng hơn vô cùng, mở ra hai nhãn đồng để cho hắn có thể nhìn rõ được đối phương động tác, nhưng số lượng người vây giết hắn không nhỏ, mười lăm người lại tấn công đồng loạt ở các hướng khác nhau.

“ Đây là Vu thuật của y ư?” Khổng Tước, Miêu Ưng thầm hô.

Bách Việt nổi danh Vu và Độc, là hai thứ khiến cho bao nhân sỉ giang hồ trung nguyên kinh sợ, bọn họ đối với vu thuật và độc thuật của Bách Việt không phải là không biết, bởi mấy năm trước còn cùng với các cao thủ của Bách Việt ma sát.

Trạng thái hiện giờ của thiếu niên bên dưới, cộng thêm cái thân phận thật giả để cho bọn họ nghĩ đây là Vu thuật của Bách Việt.

Dù sao đôi mắt khác biệc cũng không phải là hiếm lạ, đến cả thái tử Bách Việt là Xích Mi quân Thiên Trạch ngoại hình cũng kỳ dị khác người, đôi mắt lại huyết hồng như xà, trên người xuất hiện vảy rắn, cộng thêm ngoại hình của công tử Đế Thiên An song đồng kỳ dị cũng không phải là quá lớn trùng kích.

“ Muốn giết ta, các ngươi còn chưa xứng” Đế Thiên An cười lạnh một tiếng, hai tay mở ra trong người vận chuyển Chakra thủ thế.

Mười lăm người lao đến nhưng kẻ trước người sau.

Chính vào lúc này, trực tiếp đối đầu với Đế Thiên An một tên Minh Hà sát thủ đang lao đến, thần sắc bất chợt dại ra.

Bởi… y tinh thần bị Tả Luân Nhãn phát động tập kích, giống như một cú choáng nhẹ.

Tả Luân Nhãn một trong các năng lực có thể giúp cho chủ nhãn thi triển ảo thuật, Đế Thiên An chính là lợi dụng sức mạnh này bất ngờ thôi miên đại não sát thủ phía trước.

Qua mười sáu năm miệt mài sở luyện, Đế Thiên An hiện giờ có thể tự do chuyển đổi các nhãn đồng của mình để đối luyện. Đặc biệc hắn có thể làm chủ, điều khiển cùng lúc khống chế hai nhãn đồng khác biệc nhau cùng một lúc.

Sinh tử chi chiến chỉ một sơ hở nhỏ cũng đủ mất mạng nói chi là đại não nhất thời bị hắn thôi miên trong giây lát chứ.

“Ong!”

Minh Hà sát thủ thành viên, kẻ bị Đế Thiên An dùng Tả Luân Nhãn đối phó, trong sát na khoảnh khắc cùng Đế Thiên An đối mắt, hắn chỉ cảm thấy chính mình đại não nháy mắt trời đất quay cuồng, phảng phất có vô tận hắc ảnh hướng tới hắn đánh úp lại.

Toàn bộ thế giới như là ở trong khoảnh khắc đi xa, mọi người, sở hữu thanh âm ở hắn trong đầu hết thảy biến mất không thấy, dư lại chỉ có hắc ám. Một cơn buồn ngủ xông lên đại não hắn.

Đế Thiên An chỉ chờ kẻ lao đến gần mình động tác chút đình trệ, đôi mắt mơ màng liền cướp đến người trước, bàn tay tụ thành quyền né đi cái hai cái móng vuốt chém đến, oanh ngay vào lồng ngực của y.

“ Phanh” cả thân hình y như diều đứt dây văng mạnh ra sau, lồng ngực bị lỏm xuống xương sườn vở nát dưới một quyền mang theo khí lực mạnh mẽ của hắn, trực tiếp chết.

Mang trong người huyết mạch của rồng Bahamut,Đế Thiên An trời sinh đã có lực lượng hơn người, lại không ngừng rèn luyện thể chất, nhất là mấy năm qua hắn lén lút luyện tập trong phòng trọng lực bức phá tiềm năng cơ thể mình.

Chưa kể mở ra nội thiên địa khí lực của hắn liền mạnh mẽ vô cùng. Một quyền mang gần năm vạn cân lực lượng đập lên, lại là lúc y còn chưa tỉnh lại, làm sao mà chống chịu được cơ chứ.

“ Phập” bén nhọn tiếng sắc lẻm vũ khí xuyên qua da thịt, tên Minh Hà tinh anh bị Đế Thiên An một quyền văng về sau đụng lấy đồng đội của mình, theo quán tính móng vuốt sắc bén của kẻ sau xuyên vào cơ thể.

Đế Thiên An chẳng quan tâm cái tên bị mình đánh chết sống thế nào, ngay khi một quyền oanh lên, hắn đã tiếp tục ra đòn chống lại một kẻ lao đến gần hắn, chân phải tụ khí rôi tung ra.

“ Phanh” giống như kẻ trước cả người như quả bóng bị một cước kình của Đế Thiên An đá văng, bay ngược về sau rồi cả thân ảnh rơi xuống mặt đất, cái miệng phun ra một ngụm máu, khí tuyệt bỏ mình.

“ Khí lực mạnh quá” Khổng Tước và Miêu Ưng không có tham dự vào, đôi mắt hiện lên rung động khi thấy trong chớp mắt đối phương chống trả lại vây giết.

“ Xem ra y thân thủ cũng không phải hạng xoàn gì?” Miêu Ưng nói.

Khổng Tước đáp : “ lực đạo như vậy có ít cũng mấy ngàn cân”

Ở bên dưới giết hai trọng thương hai, Đế Thiên An nhanh như chớp nghiêng người né đi hai cái vuốt trảo lao đến, vuốt trảo lóe qua hàn quang sượt qua gương mặt hắn, bàn tay phải Đế Thiên An nhanh vươn ra chộp lấy cổ tay của y.

“ Phốc” tên sát thủ bị chộp theo lực đạo của Đế Thiên An lôi đến, trở thành cái khiên chắn cho Đế Thiên An đở lấy cái móng vuốt ở phía sau đâm đến, máu tươi đổ ra trực tiếp mất mạng dưới đồng đội mình.

Như điện quang hỏa thạch lóe lên, Đế Thiên An đem tay còn lại chớp nhoáng vươn ra, bắt đến cái yết hầu của đối phương, sau đó dùng lực bẻ nát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK