Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Gia lấy cơ quan thuật xưng danh, trong đó Tứ Linh cơ quan thú càng là nổi tiếng thiên hạ, trong đó Chu Tước chủ Phong Hỏa, phụ trách ứng biến, Huyền Vũ chủ về Thủy Thổ phụ trách động năng, Bạch Hổ Thanh Long phân biệt đại biểu cho Kim, Mộc, chủ về chiến đấu giết chóc.

Tuy nhiên mấy trăm năm nay Tứ Linh Thú trên giang hồ đi lại chỉ có Bạch Hổ và Chu Tước. Hai Tứ Linh còn lại từ Lục Chỉ hắn biết được đều ở Cơ Quan Thành bên trong, cơ quan Huyền Vũ nằm dưới sâu thủy trì phụ trách động lực trung tâm ao nước Cơ Quan Thành, còn về cơ quan Thanh Long thì được cất giấu dưới Mặc Gia Cấm Địa, theo lời Lục Chỉ Hắc Hiệp thì cơ quan thú này có sức hủy diệt quá lớn cho nên đả đem nó giấu đi.

Đám người cất bước đi dạo trên tuyến đường đê mới này, một hồi một tràn âm thanh chửi bới lẫn voi rọt không ngừng vang lên làm cho đám người chú ý lấy. Liền thấy ở một nơi xa gần mấy trăm nam tử già trẻ đều có trên người mặc lấy nho nhã y phục, trên tay mang lấy xiếng xích không ngừng bưng bê các tảng đá hay các khối gỗ.

“ Nho Gia tám hệ, môn sinh trải rộng khắp bảy quốc là học phái lớn, an cư tề gia bình thiên hạ một thân tài học chỉ để đi lao động kiến tạo đây” Diễm Linh Cơ cười khẽ châm chọc nói lên.

“ Mặc dù không đại biểu Nho Gia, nhưng mà hành động bọn họ không đúng lắm” Hồ Minh Châu nghi hoặc lên tiếng.

Những người này chính là tầng lớp quý tộc tri thức của nước Sở cũ, khi bốn quận mà Sở vương chấp nhận giao cho Bách Việt để đổi lấy hòa bình. Những biến pháp nước Việt động chạm đến lợi ích của giới quý tộc.

Khiến cho giới quý tộc sỉ phu đứng lên chống đối không ít. Mà phàm là những ai chống đối đều biến thành nô lệ lao động cho Bách Việt, đứng trước vũ lực trắng trợn đám người này cũng co đầu rút cổ lại.

“ Hẳn là do Mặc Gia” Diễm Linh Cơ cất lời :” Việc Mặc Gia rậm rồ mở Mặc Gia Thư Viện và Học Viện nhất là việc đem thư sách bán, dạy chữ viết khiến cho đám nho sinh này khó chịu”

Hồ Mỹ Nhân gật đầu nói : “ Không phải Nho tức Mặc mặc dù là 2 học thuyết lớn, Nho Gia xem thư sách tri thức là vô giá việc buôn bán sách khiến cho bọn họ không chấp nhận được, cộng thêm triều chính Bách Việt khiến bọn họ xem đây không hợp luân thường, trái với lễ nghi cộng thêm Mặc Gia và Nho Gia vốn đã không ưa thích gì nhau cả”

Diễm Linh Cơ bồi tiếp : “ Theo tình báo thu được, điển tịch ghi lại, năm xưa tổ sư Mặc Gia mặc giày cỏ ngao du thiên hạ du học, từng đến Nho Gia học tập Khổng Tử Nho Học. Nhưng Mặc Gia tổ sư đối với Nho Gia ý niệm bất đồng cho rằng Nho Gia đối đãi thiên địa quỷ thần không chính xác thái độ, cùng hậu táng lâu mất cùng xa hoa lãng phí lễ nhạc, cho rằng Nho Gia giảng đều là có hoa không quả. Rồi rời khỏi Nho Gia sau này lập thành Mặc Gia từ Xuân Thu đến Chiến Quốc Mặc Gia ngày càng hưng thịnh, tại Chư Tử Bách Gia "Không Nho Tức Mặc" danh xưng”

Đợi nàng nói xong Hồ Mỹ Nhân chen vào : “ Nho Gia Tiểu Thánh Hiền Trang thân cư Tang Hải thành, Mặc Gia ở Yên quốc Đốc Kháng nơi một đông một tây ba trăm năm không qua lại, đều tự động tránh mặt lấy nhau không có lui tới”

“ Phù Tang Thần Mộc, các nàng biết bao nhiêu” Thiên Hùng hứng thú nói, cùng Lục Chỉ đám người chém gió hắn cũng thu được chút ít thông tin, các cơ quan thú đời đầu hay đa phần cơ quan trọng điểm trong Cơ Quan Thành đều chú tạo từ một loại gổ đặc biệc.

Diễm Linh Cơ mày nhíu lại nói : “ Theo điển tích thời viễn cổ có Thần Mộc gọi Phù Tang là thuần dương mộc, tương truyền là nơi Tam Túc Kim Ô nghỉ chân, gốc thần mộc này hiện vẫn còn ở nhân thế, đất Thục Sơn”

“ Thục Sơn” Đế Thiên An môi nhích lên, gốc thần thụ này hắn biết chính là trấn bảo của Thục Sơn sau này bị Mông Điềm cùng Vân Trung Quân đào lên Thận Lâu đây, hơn nữa chôn dấu bí mật trong đó.

“ Phù Tang Thần Mộc lá thánh vật của Thục Sơn, được các đời Ngu Uyên hộ vệ canh giữ bọn họ cũng giống như Bách Việt sử dụng vu thuật” Hồ Minh Châu tiếp tục nói : “ Ngoài Phù Tang thiếp còn nghe được thần mộc khác là Kiến Mộc”

“Kiến Mộc” Đế Thiên An mày sáng lên, bất kể là Phù Tang hay Kiến Mộc có thể gọi là thần mộc đều có chổ độc đáo hơn người, nhất là thế giới này tàng quá sâu quá nhiều thứ vượt qua sự hiểu biết hắn không thể giải thích được.

Chẳng hạn như cơ quan thuật của Mặc Gia, mẹ nó ai giải thích giùm chỉ mấy cái bánh răng kim loại một khi vận hành lại có thể mang lại chính xác lẫn năng xuất không thua kém gì các cỗ máy điện tử hiện đại đây.

Nhất là chúng lại giống như có hồn một dạng vậy, Chu Tước thú gổ lại có thể bay lên trời như chim Huyền Vũ lại có thể lặn sâu dưới nước không sợ áp xuất bên ngoài, quá đáng hơn là hắn thấy được nhân tạo cơ quan thuật có thể lắp ghép cơ quan thuật lên người không chỉ tự do hoạt động không bị trở ngại lại sinh hoạt như bình thường.

Hồ Mỹ Nhân mày nhíu lại có vẻ suy tư, thân làm vương phi một nước kiến thức không phải là không có, nhất là tỷ muội của mình Tú Nương nắm giữ tình báo không chỉ phủ sóng Bách Việt mà còn thất quốc : “ Kiến Mộc sinh trưởng tại băng hàn nơi, là thuần âm Mộc. Thân gỗ nhẹ như lông vũ, kiên cố dị thường, nhưng đó chỉ là lời đồn còn thực hư thế nào khó ai biết được.”

Đế Thiên An dừng lại cước bộ, khóe môi nhích lên độ cong, cười nói : “ Ta từ Hoàng Anh biết được, trong Âm Dương Gia nơi đáng sợ nhất là Anh Ngục. Nơi đó có Vạn Niên Huyền Băng thông qua Âm Dương thuật tạo thành Vạn Niên Huyền Băng Trận, vạn vật điêu linh cho dù là nhất ngọn lửa nóng bỏng cũng bị hơi lạnh dập tắt, bên trong đó vừa hay lại có Kiến Mộc”

“ Âm Dương Gia và Thục Sơn xem ra còn một tầng quan hệ khó người biết được” Diễm Linh Cơ suy ngẫm.

Cùng thời gian, Bách Việt chi địa, Đông Quận một nơi.

Một khu vực tụ tập khá đông một nhóm người, đang vây kín hai người trẻ tuổi mặc trắng đen vải đai y phục, phân chia hai nửa dọc từ trên xuống , bên cạnh họ là một tấm bảng gổ trên đó có dán một tấm giấy lớn. Cùng một chiếc bàn lớn trên đó có một chồng sách vở.

“ Đại nhân, những cuốn sách này thật cho chúng ta sao?”

“ Quý như vậy, đại nhân ngài không đùa chứ?”

“ Trời ạ, thật cho chúng ta, tam thẩm người nói ta đang mơ sao?”

“ Phát tài, phát tài”

Ban Siêu thống lĩnh nhìn đám người dân phía trước ồn ào đủ loại thanh âm, tay đưa lên ra hiệu cho đám người dừng lại, quả nhiên đám đông liền im lại, gật đầu hài lòng nói nhìn về cuốn sách bên trên bốn chữ lớn “ Mặc Gia - Kiêm Ái” nói : “ Kiêm Ái là tư tưởng truyền từ tổ sư Mặc Gia sáng lập, ngài mai Mặc Gia Học Viện sẽ được khai mở, bách tính trăm họ đều có thể đến học viện học chữ, các đệ tử Mặc Gia sẽ không thu bất kỳ học phí nào, hoàn toàn miễn phí, Kiêm Ái, ái nhân, ái thiên hạ, ái chúng sinh những ai ưa thích Mặc Gia tư tưởng, nguyện ý học tập xin xếp hàng đệ tử Mặc Gia sẻ phân phát”

“ Đại nhân, ngài nói là thật sao?”

“ Sẽ không thu tiền sao?”

“ Được dạy học miễn phí, trời ạ”

“Người nào cũng có thể sao?’

Đám đông tụ tập lập tức nhốn nháo lên, thần sắc kinh ngạc không tin được khi nghe được những gì Ban thống lĩnh thông cáo, bọn họ là bình dân bữa no bữa đói, chữ viết mà nói là một thư sa xỉ, hoàn toàn mù chữ chỉ biết tên mình, còn viết ra sao còn chẳng biết.

Chỉ có tầng lớp thượng lưu giàu có thân phận mới được học chử mà thôi, mà những người tụ tập ở nơi này đều là tầng lớp dưới chót cả. Mặc dù Bách Việt vương thiết lập các tòa học viện dạy chữ miễn phí, song đối với không phải là tộc dân Việt vẫn còn rất nhiều hạn chế. Mà những người ở đây đa phần chính là dân chúng từ các vùng lân cận chạy đến nơi này, chịu áp bức của tầng lướp quý tộc đời sống thê thảm nên tìm đến Bách Việt.

Cách xa nơi này chừng ba trăm mét, chật như nêm cối xếp thành năm hàng lớn già trẻ lớn bé đều có, phía trước dòng người là những kệ bàn dài trên đó đều có những nhân ảnh đệ tử Mặc Gia, ngồi ngay ngắn trên bàn là những khay đựng tiền của Bách Việt, đủ các mệnh giá khác nhau.

“ Người tiếp theo họ tên gì? tuổi tác?” một nữ tử chỉ mười chín hai mươi nhìn phía trước lão nhân tóc hoa râm, lưng còng lên tiếng.

“ Cô nương, lào già chỉ có tên là Sửu, năm nay vừa tròn ngủ tuần” lão già ánh mắt ngần nước, tay nắm chặt kích động giọng có chút khàn khàn lên tiếng.

“ Lão bá, phía trước có các dòng họ là Trần, Đổ, Lê, Nguyễn, Hồ, Cao, Âu, Trịnh, Võ, Bùi, Dương, Phan, Vũ, Phạm, Hoàng, Ngô, Đặng là do Việt vương ban họ, lảo bá chọn lấy dòng họ nào” nữ tử ôn hòa nhìn lão già phía trước hỏi.

“ Cô nương, họ Trần, lão chọn họ Trần” lão già nghẹn ngào lên tiếng, nước mắt ngấn ra.

Thời đại này họ thị cũng là một loại thân phận, rất nhiều người chỉ có tên không họ sống một cuộc sống tàm thường, đây là thành quả của Chu Vũ Vương để lại, lập ra tôn ti thân phận, những bần dân tầng chót chỉ có tên không họ

Đế Thiên An lại khác đến từ hậu thế cộng thêm thân phận của mình, liền bịa ra mấy cái dòng họ thông qua thuộc hạ lẫn Mặc Gia đệ tử ban cho đám bình dân này họ thị, có dòng họ bọn họ không còn là một người tầm thường Quý Tiết nửa, cộng thêm chữ viết dạy miễn phí lẫn lương thực cứu trợ, giúp cho lòng dân sở hướng bạo động chống đối cũng trở nên rất ít.

Chính cái tư tưởng hiện đại, hàng loạt ý tưởng mới mẻ đơn giản đem ra giúp cho lòng dân sở hướng, hàng loạt những mệnh lệnh cũng không quá cao siêu gì nhưng hiệu quả lại vượt ngoài mong đợi. Kết hợp với Mặc Gia yên ổn dân chúng, lại thêm đại quân nướcn Việt trướ giờ không cướp bóc bất cứ một dân chúng nào, nghiêm lệnh không tha, cho nên bình dân rất có hảo cảm.

“ Trần Sửu, nam, tuổi 50, người nước nào, ở đâu còn có gia đình không?” bên cạnh một cô gái khác đem đầu bút lông, nhưng ngoài bút làm bằng kim loại chấm vào ngiêng mực bên cạnh viết lên giấy trắng, trên đó xuất hiện những cái tên dòng họ lẫn quê quán.

“ Lão già người nước Mân Việt, trước kia ở Đô Trì, sau đó lại chạy đến đây, còn một thân nhân là cháu gái mười tuổi” lão già ngẹn ngào đáp, mà lời hắn vừa dứt quay người lại tay vẩy vẩy bé gái phía sau mình tey kéo lấy cổ tay cáu gái mình, cho nàng ngồi lên chiếc đòn ghế cao tầm nửa mét.

“ Muội muội tên gì?” cô gái viết lên sách dò hỏi.

“ Hoa nhi, gia gia thường gọi muội Hoa nhi” bé gái nhìn về từng khai tiền đựng đầy tiền bên trong, vị tỷ tỷ bên cạnh kia đang đếm tiền, nàng biết sắp tới những số tiền lấy ra đều là cho hai ông cháu nàng đây, có số tiền đó sẻ mua được rất nhiều thức ăn không còn bị đói nữa.

“ Kim tệ, ngân tệ, đồng tệ, thiết tệ, xu, mỗi loại hai đồng, và 10 hào, mệnh giá quy đổi có gián trên kia, nếu không biết đến chổ kia sẻ có người giảng dạy, chỉ được nhận một lần, nếu mạo nhận sẻ bị bắt đi lao động không tha” nữ tử còn lại đem những đồng tiền lấy ra đẩy lên phía trước mặt bàn phân làm hai cho hai người, một bên một nữa.

“ Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn Việt vương, Việt vương nhân đức, cảm tạ Mặc Gia ” lão già nghẹn ngào tay run rẩy nắm lấy từng đồng tiền trên bàn rồi cho vào bên trong mảnh túi vảy nhỏ may vá sứt sẹo của mình.

“ Cảm tạ các vị tỷ tỷ, tiểu Hoa nhất định sẻ ghi danh Mặc Gia học viện, giống như các vị tỷ tỷ giúp đỡ nhiều người như vậy” bé gái mắt cũng phiếm hồng đem từng đồng tiền trên bàn bỏ vào trong túi ông mình.

Hai nữ tử nghe được cười nhẹ gật đầu, tay vươn ra thò xuống đất lấy hai quyển sách đưa cho hai người, nói : “ Mặc Gia Kiêm Ái, Mặc Gia Học Viện luôn mở rộng chào đón bất cứ ai đến học lấy Kiêm Ái, Phi Công”

Tài sản cướp đoạt từ các lăng mộ, hay thế lực trên các nước lẫn cả vũ khí đoạt được đều được Đế Thiên An cho người nấu chảy ra hết. Rồi thông qua các khung đúc, công nghệ dập ép và cơ quan thuật cho ra những đồng tiền xinh đẹp chất lượng.

Đem tiền ban phát cho những bách tính người dân này không chỉ thúc đẩy lưu thông tài chỉnh, còn thu mua dân tâm phổ biến chữ viết, một tiễn hạ cũng lúc bảy tám con chim.

Tiền sẽ nhanh chạy về túi hắn lại, khi các khu chợ những mặt hàng bình thường đem đến, số tiền sẻ lưu thông thúc đẩy mậu dịch sinh ý, còn giúp trị chính suôn sẻ những thế lực muốn kích động dân chúng cũng vô kế khả thi.

Tiền bạc nhiều năm nay Đế Thiên An đi vơ vét lăng tẩm của thất quốc, thu về một lượng lớn của cải chính là dùng vào việc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK