Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời dứt, tay hắn nhẹ chuyển, roi quấn trên người nhanh thoát ly, dưới tay Bách Lý Vô Hồn quật ra, roi dài quật đến, một đạo rít gió trong không trung mang theo lăng lệ kình lực quật đến.

Roi của Bách Lý Vô Hồn cũng không phải là bình thường roi, nó là một trong những kiện Thánh khí của Mộ phái.

Quỷ Tiên được chế tạo hết sức tinh kỳ, các đốt roi được cơ quan liên kết với nhau, khi mở ra tựa như sắc bén gai nhọn có thể cắt đứt da thịt hủy hoại binh khí, một khi bị quấn lên nhục thể liền bị đâm nát.

Bách Lý Vô Hồn không vận mở các đốt, nhưng chỉ một quật của hắn cũng nguy hiểm vô cùng, một quật roi này đủ sức đánh chết mấy cái nhất lưu cao thủ.

Chỉ là roi còn chưa đến, Lâu Mãn Phong đã tung người nhảy lên.

Bách Lý Vô Hồn biến chiêu, Quỷ Tiên lại chuyển động như vật sống lao đến.

Lâu Mãn Phong không công chỉ né tránh, sau khi bị dồn ép buộc phải nhảy lên cao hắn lập tức thôi động cơ quan quạt.

“ Đang! Đang! Đang!”

Mười mấy lưỡi đao sắc bén lao đến Bách Lý Vô Hồn công kích, chỉ là bị Quỷ Tiên xoáy tròn thành một tấm khiên bức lui ra.

Bách Lý Vô Hồn đánh văng đi lưỡi đao ám khí, hắn khiển đầu roi uốn lượn cường công lấy Lâu Mãn Phong.

“ Keng!!”

Lâu Mãn Phong trên không thu lại cơ quan quạt, một tay vươn ra, Quỷ Thủ đao phát động, trên không trung mủi đao cản lại mủi Quỷ Tiên, hai thanh binh khí va chạm trên không tóe lên hoa lửa.

Giằng co trong chốc lát, cả hai không làm gì được nhau rồi cuối cùng phân lùi về hai phía riêng biệc.

Vốn lẽ Lâu Mãn Phong không phải là đối thủ của Bách Lý Vô Hồn, nhưng tại Cốc Tử mộ hắn đại thành Kỳ Lân Ti khiến cho hai mạch Nhâm Đốc được đả thông, công lực lại đuổi kịp Bách Lý Vô Hồn.

Vì thế một đòn trên không giằng co nội lực với nhau, Bách Lý Vô Hồn dù là tiền bối đi trước mấy chục năm, ấy lại không thể đem một kẻ hậu bối như Lâu Mãn Phong đả bại.

“ Muội cùng Sở phu nhân đứng yên ở đây” Lâu Mãn Phong vừa ổn định lại thân hình, thấy Sở phu nhân và Hàn Thiên Lạc cướp đến, lại thấy Hàn Thiên Lạc muốn ra tay xuất thủ liền cản lại.

Hàn Thiên Lạc thấy Lâu Mãn Phong muốn bắt tay mình, đổi lại trước kia nàng không để ý song gả cho Đế Thiên An rồi nàng cũng giữ lấy khoảng cách, không cho Lâu Mãn Phong đạt ý nguyện, nhẹ gật đầu.

Lâu Mãn Phong thấy tiểu động tác của Hàn Thiên Lạc mà có phần thất lạc.

“Quỷ Thủ đao!” bị đẩy lùi Bách Lý Vô Hồn cũng đã nhận ra thanh lợi khí trên tay của Lâu Mãn Phong.

“ Quỷ Tiên Hình Sứ quả nhiên danh bất hư truyền” Lâu Mãn Phong bị dời đi chủ ý, cất lời tán thưởng.

“ Hừ!” Bách Lý Vô Hồn hừ một tiếng, nghe lời kia khiến hắn hơi nóng giận, mấy chục năm lăn lộn lại đánh không lại tiểu tử kia, lời kia trong tai hắn nào dễ nghe chứ?

“Không biết các hạ có biết mộ này không?” Lâu Mãn Phong dò hỏi.

Bách Lý Vô Hồn đáp : “ nơi này là mộ Thánh Cô, cấm địa Mộ phái”

Lâu Mãn Phong hỏi : “ các hạ còn nhớ tổ chế không?”
Bách Lý Vô Hồnđáp : “ cấm địa Mộ phái xông vào ắt chết”

Lâu Mãn Phong nói : “ nếu ngươi đã không dám tới vậy thì dễ rồi. Các hạ trở về thông báo Mộ Vương Mộ Dung Hiển, cứ nói Sở phu nhân đã náu mình trong mộ Thánh Cô cấm địa Mộ phái, các ngươi không dám xông vào tra xét, xin ông ta định đoạt”

Vừa nói xong Lâu Mãn Phong chân trái dẫm nhẹ dưới nền đá, lập tức tiếng cơ quan khởi động vang lên.
“Hả?” Bách Lý Vô Hồn nghe liền biết chuyện gì xảy ra, Lâu Mãn Phong muốn đưa hai vị kia đi vào cấm địa Mộ phái, đây là chuyện chết à, hắn không hy vọng chuyện này xảy ra vội cướp đến.

Chính lúc Bách Lý Vô Hồn xông lên, phía trước mặt Lâu Mãn Phong nền đá nứt hai ra mở ra một cái thông đạo, Lâu Mãn Phong trước nhảy xuống bên dưới, Sở Vân Khê và Hàn Thiên Lạc cũng nối gót nhảy theo sau.

Bách Lý Vô Hồn cướp đến thì đã muộn, hắn thấy thuộc hạ cướp đến liền một tay ngăn lại không cho thủ hạ tìm kiếm khởi động cơ quan.

Cấm địa Mộ phái không phải chỉ có hư danh, đi vào chỉ có chết. Cơ quan bên trong trùng trùng nguy hiểm, kẻ không biết cơ quan mà đi vào chính là đi đến tử vong.

Nhưng hắn không tin Lâu Mãn Phong lại đâm đầu vào chổ chết, ắt hắn tên kia đã tìm được lối đi an toàn trong nơi này, dù sao Thánh Cô mộ cũng được chú tạo ở gần Vô Tình cốc, hơn nữa đồn rằng Quỷ Thủ đao năm xưa thất lạc cũng chính được cất giữ trong Thánh Cô mộ.

Lâu Mãn Phong dám xông vào Thánh Cô mộ, trên thân lại có Quỷ Thủ đao, ắt hẳn biết đường ra vào cấm địa này. Có lẽ nguy hiểm của Sở phu nhân và Hàn cô nương không có việc gì.

Nhưng bọn họ thì khác, bọn họ nếu mạo hiểm xông vào không rành cơ quan chỉ có một con đường chết mà thôi. Lại thêm việc này đối với bọn họ cũng là chuyện tốt, không thể cùng Sở phu nhân đấu nhau lại vì cấm địa mà không lo sợ thất trách.

Rất nhanh sau đó Bách Lý Vô Hồn mang theo thủ hạ trở về Mộ Vương Thành bẩm báo.

Bên dưới Thánh Cô mộ, một đường thủy đạo được xây dựng cẩn thận, hai bên có đường nhỏ dẫn đi.

“ Đường thủy đạo này từ mộ Thánh Cô dẫn thắng đến bên dưới Hồi Ngạn quang” Lâu Mãn Phong cầm đuốc dẫn đường đi, chậm rãi giải thích.

Sở Vân Khê nói : “Nếu không phải trái phải nguy can, lão thân thà liều chết một trận” :

Hàn Thiên Lạc nói : “ ban đầu con còn cho rằng chúng ta thật sự xông vào mộ Thánh Cô”

Lâu Mãn Phong cười nhẹ : “ ta cũng chỉ là lừa Quỷ Tiên Hình Sứ, cấm địa Mộ phái xông vào ắt chết cũng không phải nói chơi”

Tiếp tục bước đi và quẹo qua ngã ba, Lâu Mãn Phong nói tiếp : “ nhớ ban đầu Quỷ Thủ đao của ta chỉ xuất hiện ở lúc chơi đùa với tiểu sư muội ở đường thủy này”

Hàn Thiên Lạc tiếp lời : “ Tiểu sư muội”

Lâu Mãn Phong nói : “ muội ấy tên Thiên Diệc Tuyết, nghe mẫu thân nói phụ thân muội ấy từng làm quan trong triều. Sau đó vì xúc phạm thái tử cả gia tộc bị lưu đày đến ngoại vực, khi ấy tuổi muội ấy còn quá nhỏ lại có bệnh về mắt nên được mẫu thân đón vào Vô Tình cốc”

Sở Vân Khê nghe xong cảm khái : “ thì ra cũng là một đứa trẻ đáng thương”

Đi thêm một đoạn, Hàn Thiên Lạc từ xa thấy được phía xa có ánh sáng : “ hai người xem phía trước có ánh sang, có phải đến cửa ra rồi không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK