Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An khóe môi nhích lên nho nhỏ độ cong, hắn nắm chặt tay lại, tức thì vòng lửa rực rở co rút cực nhanh, áp sát vào linh hồn của Thiết Hộ pháp, vô số tiếng xèo xèo vang dội, lão tru lên đầy thảm thiết.

“Một là chết dưới ngọn lửa này, hai là cầu khẩn làm sao cho bí mật lão tiết lộ không đến tai Hồn Điện” Đế Thiên An nhìn cái linh hồn đang vùng vẫy giữa làn hơi mù mịt, lạnh nhạt không chút thương tình nói.

"Thằng khốn kiếp.... Tên ác nhân khốn nạn....a a…" Thiết Hộ pháp vừa chửi ầm lên thì đột ngột cảm thấy nhiệt độ ngọn lửa đang thiêu đốt linh hồn lão tăng lên vùn vụt, nỗi đau nhức bỏng rát tâm thần này khiến lão không thể chịu nổi.

Bèn gào lớn: "…A....a …a.... để ta nói, để ta nói....Mau dừng lại đi!"

Cái lồng giam bằng lửa giống như nghe thấy tiếng gào thảm của lão, bỗng dưng nới rộng ra, bên trong thấp thoáng linh hồn Thiết Hộ pháp đang giãy giụa co quắp khó coi vô cùng.

"Ta chỉ biết một cái Phân điện cách Đế quốc Xuất Vân rất xa. Nơi đó là khe Thiên Táng nằm ngay biên giới giữa Trung tâm đại lục với Đế quốc Thiên Tâm...." Linh hồn Thiết Hộ pháp run rẩy nhè nhẹ, uể oải trả lời.

Đế Thiên An lẩm bẩm :"Đế quốc Thiên Tâm? Khe Thiên Táng?"

Đại lục cực kỳ to lớn, các Đế quốc Vương triều lớn nhỏ hằng hà sa số, nhưng khi di chuyển đến Hắc Giác Vực đám người nhà hắn dạo chơi khắp nơi trên mảnh đất rộng lớn này cũng biết được đế quốc này.

Tuy nhiên cái Khe Thiên Táng thì Đế Thiên An cũng không rõ, thầm hô : “ xem ra phải hỏi đám người một chuyến”

Đế Thiên An khẽ gật đầu, rồi lại liếc nhìn linh hồn Thiết Hộ pháp, thản nhiên: “đả như vậy, ngươi cũng không cần nên tồn tại”

Nghe hắn nói vậy, Thiết Hộ pháp biến sắc, hét lên : “ quân lật lọng, ngươi muốn giết ta”

Đế Thiên An cười khẩy, từ lòng bàn tay các sợi tơ rực rở bắt đầu vươn ra rồi lao đến bám vào linh hồn Thiết Hộ pháp, mặc cho hắn vùng vẩy, nói : “ Hồn Điện các ngươi, làm ác không ít, ta chỉ chơi đùa với các ngươi mà thôi”

Thiết Hộ pháp con mắt tràn đầy oán độc, phẩn hận, nói : “ Giết ta, Hồn Điện sẻ không bỏ qua... a a... đại nhân... cầu xin người... đừng giết ta... đừng giết ta”

“ Hừ” Đế Thiên An hừ nhẹ, bàn tay bóp mạnh lại, các sợi tơ rực rở bám lên linh hồn của y, dưới Thôn Linh Đại Pháp của hắn bắt đầu không ngừng vặn xoắn linh hồn bản thể của hắn ra.

“ A a a” Thiết Hộ pháp gào lên một tiếng to lớn tràn đầy thê thảm, khi linh hồn của mình xuất hiện càng nhiều rạn nứt, đáng sợ là linh hồn lực lượng của hắn không cách nào phát huy được khi những sợi tơ rực rở kia chạm vào, giống như những ngọn hỏa diễm rực rở kia khiến cho linh hồn hắn càng thêm đau đớn.

Để rồi, linh hồn thể của Thiết hộ pháp vỡ thành từng mảnh, từ bên trong bắn ra một đạo màu trắng quang đoàn, hắc khí quanh linh hồn của Thiết hộ pháp chậm rãi biến mất, những mãnh linh hồn vở nát như bọt biển tan biển.

“ Xèo xèo” luồng quang đoàn linh hồn này bắt đầu bốc cháy, bởi ngọn Đế Viêm bao bọc lấy, sau đó phát lên cường độ thiêu đốt đi, tinh lọc những tạp chất trong đó, chỉ giữ lại những gì tinh thuần nhất.

Diệt sát xong Thiết hộ pháp, Đế Thiên An một lần nữa trở về Gia Mã đế quốc lùng bắt tên Vụ Ưng kia, cho dù biết việc giết chết Thiết hộ pháp Hồn Điện sẻ biết nhưng đối phương có đến hắn cũng không ngáng.

Hiện giờ, trong Hắc Giác Vực, danh tiếng của Long Cung cực lớn, như mặt trời ban trưa chấn kinh các thế lực cứng cựa tại nơi này, khi mà những thế lực hùng mạnh khó mà lay chuyển được bị hủy diệt.

Trước mắt Long Cung là cần thời gian tiêu hóa địa bàn, về phần có mở rộng thêm hay không thì để cho đám người hiếu chiến dưới trướng hắn muốn làm gì thì làm.

Vụ Ưng nếu ở Hắc Giác vực Đế Thiên An muốn tìm được còn tốn nhiều thời gian, nhưng hắn mà đến Gia Mã đế quốc thì lại một chuyến khác. Bởi hắn biết chỉ có hai nơi để cho tên này động tâm.

Một chính là Tiêu gia ở Ô Thản Thành, Hồn Điện muốn từ Tiêu Gia lấy được Đà Xá Cổ Đế, nhưng tại nơi này còn có một Đấu Hoàng cường giả tọa trấn của Cổ tộc, Hồn Điện tất nhiên đả sớm căn dặn các Hộ pháp gặp được người Cổ tộc né được thì né.

Không thể trực tiếp ra tay đến Tiêu gia thì gián tiếp vậy, dùng một thế lực khác mạnh mẽ đem Tiêu gia chèn ép, mà tại Gia Mã thì chỉ có Vân Lam tông thế lực là mạnh mẽ nhất để cho Vụ Ưng hợp ý.

Hơn nữa Vân Sơn tiền nhiệm tông chủ đả ở Đấu Hoàng đỉnh phong nhiều năm, nếu hạ thủ lên kẻ này, đợi đến khi đạt được mục đích cho mình hắn cũng từ tên này thu lợi, chỉ cần hắn chết linh hồn của y cũng so với nhiều người càng lợi.

Mà nguyên tác không sai biệt gì, Vân Sơn vì bị kẹt ở cảnh giới Đấu Hoàng đỉnh phong nhiều năm, không cách nào tấn thăng Đấu Tông nên cam nguyện đầu nhập vào thế lực Hồn Điện, chịu Vụ Ưng hạ độc thủ, hắn mặc dù ban cho Vân Sơn lực lượng để tấn thăng Đấu Tông cảnh giới.

Nhưng thực chất lại bày lên một cái trảm thủ đao lên cổ y, cổ lực lượng kia tuy trợ giúp Vân Sơn tấn thăng, nhưng chỉ cần Vụ Ưng muốn tùy thời có thể thôn phệ cướp lấy linh hồn của Vân Sơn cho mình.

Gia Mã đế quốc, Vân Lam Tông phụ cận.

Sơn động trong ngọn núi đột nhiên ùn ùn tuôn ra một mảng khói đen, khói đen này nhanh chóng ngưng tụ lại trên trời cuối cùng hóa thành một khối khói đen kịt đậm đặc.

Mơ hồ quanh quẩn trong đoàn khói đen có tiếng cười quái dị truyền ra như tiếng quạ kêu trên bầu trời.

Đoàn khói đen kia chậm rãi ngưng tụ thành một người toàn thân bao phủ trong làn khói đen đặc, nhìn rất mơ hồ, đôi mắt đỏ sậm từ trong bóng đen lộ ra, y chính là Vụ Ưng hộ pháp Hồn Điện, cấp bậc đứng hang thứ 2, Địa hộ pháp.

Trong màn sương mù tối thui đó lồ lộ một linh hồn nồng đậm đang nhè nhẹ rung động.

Vụ Ưng bàn tay lẹ làng bắt quyết, làn khói kia đột nhiên bành trướng rồi cấp tốc thu nhỏ lại, một linh hồn hư ảo trong đó chợt bay ra.

Linh hồn vừa mới xuất hiện, Vụ Ưng liền há mồm phun ra một đạo khí đen đem nó bao bọc lại. Linh hồn kia vừa bị khí đen bao bọc thì như cảm nhận được cái gì đó lập tức kháng cự kịch liệt, từ linh hồn một tia hoảng sợ rung động không ngừng khuếch tán ra.

"Hừ!"

Nhìn thấy linh hồn kia giãy dụa, Vụ Ưng liền hừ lạnh, há toang miệng tạo thành một luồng hấp lực, trực tiếp đem nó hút vào trong miệng.

Sau khi đem linh hồn này nuốt vào, hắc vụ mờ mịt quanh thân Vụ Ưng bỗng nhiên nồng đậm hơn rất nhiều, mà khí tức uy áp của lão, cũng trở nên hùng hậu không ít.

Sau khi nuốt sạch linh hồn, Vụ Ưng cũng chưa dừng lại, tiếp tục từ trong màn sương mù tung ra một linh hồn nữa nuốt chửng… Theo sự hấp thu linh hồn ngày càng nhiều của hắn, màn sương đen quỷ dị kia bắt đầu phình lên, áp lực tỏa ra càng lúc càng mạnh bạo.

“Chạy” Vụ Ưng cười lạnh tay ấn quyết nhìn đám sương khói đen thui trước mặt lão , từng linh hồn hư vô mờ nhạt đồng loạt túa ra, điên cuồng chạy trốn tứ phía.

Vụ Ưng cấp tốc ấn quyết, khói đen không ngừng vây bắt lấy những linh hồn mờ nhạt này, sau đó đem bắt giữ vào bên trong một cái túi nhỏ, không mất bao lâu đám linh hồn này đả bị hăn thu hết vào túi.

“ Kỳ lạ, linh hồn vì sao lại xuất hiện một cách nhiều như vậy chứ... không lẻ”

Ngay khi Vụ Ưng còn đang nghi hoặc, sau người hắn khói đen bao phủ, một cái thân ảnh nam tử quỷ dị hiện ra.

Đế Thiên An cười đáp : “ số linh hồn này chỉ là để dụ ngươi ra mà thôi”

Đám Hộ pháp Hồn Điện ngày thường bắt lấy không ít linh hồn thu thập về tụ tập một chổ, Thiết hộ pháp trong người hắn cũng có một cái túi thu linh hồn, Đế Thiên An trở về Gia Mã trực tiếp đến Vân Lam Tông địa bàn.

Chỉ việc thả ra những linh hồn này , là để dụ ra cái tên Vụ Ưng này, quả nhiên Vụ Ưng mắc câu, liền rời khỏi chổ ẩn nấp của mình, đi săn bắt những linh hồn này.

Vụ Ưng biến sắc hô : “ Dụ ta, ngươi là ai? "

“ Kẻ chết không nên biết nhiều”

Vụ Ưng cười lạnh : “ muốn giết ta, khẩu khí lớn lắm, thật cuồng vọng.”

Lời dứt Vụ Ưng bàn tay khẽ động, một sợi xích màu đen kịt từ bàn tay kéo dài ra mang theo thanh âm chói tai, cuối cùng tay hắn nhẹ nhàng chấn động, sợi xích liền tự động lượn lờ xung quanh người giống như một con rắn độc sống động vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK