Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng hôn đã tắt, đêm tối hàng lâm.

So với mọi khi, đêm nay hoàng cung Bách Việt náo nhiệt hơn thường ngày.

“ Lớn quá đi!”

“ Minh Xà, nó còn so với Tiểu Hồng lớn mấy chục lần”

“ Thật là khốc, sao này nó là sủng thú của ta”

“ Thật là xấu, hay là đem nó thịt đi”

“ Chỉ biết ăn, con rắn này giết đi phí lắm”

“ Phụ vương lúc nào bắt được to xác như vậy chứ, nhìn xem Hồng Hồng cũng bị dọa sợ một bên rồi kia”

“ Đây mới chính là Xà Vương thật sự, Tiểu Hồng bắt quá chỉ là con giun mà thôi”

Trừ tiểu bất điểm Mật Mật ra, còn lại đám nhi tử Đế Thiên An chẳng một chút sợ hãi khi thấy to lớn Minh Xà. Ngược lại đối với cự đại rắn lớn này ưa thích, tựa như phát hiện được một món trò chơi mới một dạng, không leo cũng sờ vuốt lên Minh Xà.

“Chàng ấy à! chính là một tên lừa gạt, còn nói cái gì quân Hàn vào thành chó gà không tha, cả nhà trên dưới chỉ còn một mình chàng ấy chứ”

“ Cái gì, ca ca thối lại nói thế à”

“ Cái gì mà bị Huyết Y Hầu nhốt mười năm trong ngục tối, thiệt thòi lúc đó ta còn bị thương tâm thay, bây giờ mới biết rõ hết thảy là bị chàng ấy lừa, đúng là miệng đầy lời dối trá”

“ Huyết Y Hầu, Bạch Diệc Phi...! Cái tên đó không phải bị đánh chạy sao?”

“ Xem ra những gì chúng ta nghe được đều là giả rồi”

Khác với đám nhi tử hiếu động, mấy nữ nhân của Thiên An tụ một chỗ trò chuyện cùng nhau, chủ yếu là bóc phốt chuyện hắn đem bọn họ kéo về trong lòng.

Đa phần là phía Diễm Linh Cơ chủ động nói chuyện, đem quan hệ giữa hai bên kéo gần một chút. Mà có một bên chủ động, Lâm Thủy Dao đám nữ cũng thông minh hiểu ý, cùng tỷ muội của mình mở lời mà hòa nhập.

“ Mặc dù là Đế Vương gia song nhà chúng ta khác biệc, tại nhà mình cũng không cần nhiều quy cũ, nếu ưa thích việc gì thì làm. Chàng ấy không có hạn chế tự do của chúng ta đâu.” Hồ Minh Châu một bên im lặng nghe đám tỷ muội trò chuyện, sau đó mở lời nói.

“ Ân” Lâm Thủy Dao đám người nghe xong gật đầu, từ khi được Đế Thiên An đem trở về, trên đường hồi hoàng cung bọn họ cũng đã nghe hắn nói một hai rồi.

“ À, có một chuyện ta phải nói trước cho mọi người biết, đỡ phải sau này vất vả” Mỹ Nhân chen vào lời tỷ tỷ của mình.

Lời dứt nàng chuyển về mấy đứa nhi tử đang cùng Minh Xà nháo ngoài kia, nói : “ sau này các muội muội sinh hài tử, tuyệt đối đừng để cho chàng ấy quản vào. Nhìn thấy không đó là hậu quả đấy, ban đầu chỉ một cái Mộng Dao còn không sao. Sau này thêm mấy cái như vậy, đô thành đều không chút nào yên. ”

“San tỷ, đây là ý gì hả? Quậy phá chỉ có cái đám không nên thân kia thôi” Mộng Dao một bên như mèo xù lông vậy, có phần ghét bỏ nói.

Diễm Linh Cơ cười nhẹ, nói : “ nói về phá phách trong đô thành lẫn hoàng cung không ai vượt qua cô cả. Trừ phụ vương bọn nó ra thì có cô là người bọn nó nghe lời nhất đấy, cho dù là thân sinh như chúng ta cũng không thèm để vào mắt. Hoàng thất bộ mặt đều bị bọn chúng ném.”

Hàn Thiên Lạc đám người nghe mà cũng muốn cười, dù đã nghe qua nhưng đối mặt trực tiếp bọn họ càng rõ ràng hơn. Quả thật mặc dù là Đế Vương Gia, nhưng hoàn toàn trái biệc, ở đây không có khô khan mà lại rất ấm áp, có hương vị đại gia đình.

“ Như vậy sao được, không có lễ nghi, uy nghiêm của thiên tử liền không còn, bọn họ dầu gì cũng là công chúa hoàng tử” Thái Mặc công chúa một bên tiếp lời, nàng xuất thân là công chúa một nước, từ nhỏ đã được giáo dưỡng lễ nghi chịu lễ pháp huân đúc.

“ Bách Việt khác với các nước trung nguyên, lễ pháp cũng không chịu nhiều ước thúc, từ khi chàng ấy chấp chính Bách Việt lại càng thoát ly. Cộng thêm có phụ vương lẫn cô cô bọn chúng che chở, cổ quái tinh linh nghịch ngợm vô cùng. Các vị muội muội quen thuộc liền rõ ràng” Hồ Minh Châu giải thích cho đám nữ hiểu.

Mộng Dao một bên bỉu môi, nhỏ giọng : “ cái gì mà che chở chứ”

“ Đúng, cái gì mà che chở chứ. Hơn nữa hài tử nghịch ngợm một chút hoàng cung mới thêm sinh khí” Từ bên ngoài Đế Thiên An đi vào bên trong, thính giác linh mẫn hiễn nhiên nghe được trò chuyện của bọn họ.

“ Thêm sinh khí hay thêm phiền nhiễu” Hồ Mỹ Nhân cho hắn một cái ánh mắt tự hiểu, lại nói : “ mỗi ngày tỷ muội chúng ta đủ mệt rồi, lại thêm chuyện bọn nó gây ra, không phải là đại vương chê chúng ta quá hưu nhàn”

Đế Thiên An từ chối cùng Hồ Mỹ Nhân nói tiếp, cười nói : “ mọi người đã quen thuộc cả chưa? Có cần ta giới thiệu một hay không?”

“ Chàng đem chúng ta đến đây, sao đó lại để cho các tỷ tỷ tiếp đón, đúng là đồ vô lương tâm” Lâm Thủy Dao không hài lòng, phàn nàn nói.

Mộc Tuyết Nhu chen vào : “ nam nhân mà, nhất là một nam nhân không thiếu nữ nhân, đừng mong hắn đem tinh lực đặt lên ngươi mãi mãi”

“ Hừ” Mộc Tuyết Ly không nói chỉ hừ một tiếng.

Mộng Dao mở miệng nói : “ Thập ca, ngươi chính là tên hỗn đản, các tỷ tỷ nói cho ta không ít việc xấu của ngươi làm ra”

“ Biết cái gì, bọn họ là bị ta chinh phục, lại không buông xuống da mặt cho nên mới đem hình tượng hoàn mỹ của ta hạ thấp” Đế Thiên An tuyệt không xấu hổ, bày ra một bộ đứng đắn mà nói.

“ Không biết xấu hổ” Cầu Hoàng một bên rốt cuộc nhịn không được mắng một câu.

Nàng có mặt ở nơi này chính là bị tên nam nhân này tai họa xuống, mạnh mẽ bị hắn bá vương ngạnh thương cung rồi đem đi. Sau này gạo nấu thành cơm, cùng với cháu gái mình tại nội thiên địa trong hoang đường một chỗ, cuối cùng theo hắn đi đến đây.

Đế Thiên An xem như không nghe, cười nói : “ Xem ra ta cần đóng cửa họp gia đình nhỏ, đem gia pháp sửa một ít”

Đám nữ nghe đến chữ gia pháp mặt liền có chút đỏ lên, hiển nhiên đều là nữ nhân của hắn liền biết gia pháp là gì. Chính là chăn lớn cùng ngủ, bọn họ không phải là không trải nghiệm qua việc hoang đường kia.

“Mộng Dao, đám tỷ tỷ mới của muội mới đến đô thành còn chưa quen thuộc. Giúp thập ca dẫn bọn họ đi tham quan lẫn hiểu thêm về Bách Việt.” nhìn đám nữ biểu hiện, hắn cũng biết bản thân nếu mà trêu tiếp không có quả ngon để ăn, liền đổi chủ đề.

“ An tâm, chuyện này cứ giao cho Mộng Dao. Có điều thập ca, ngươi có phải là quên điều gì rồi không?” Mộng Dao híp cặp mắt, một bộ tươi cười nói.

Đế Thiên An làm sao không rõ cô em gái mình muốn gì, còn không phải đào từ hắn chổ tốt ư, tâm thần khẽ động câu thông với không gian của mình mở ra một cái hắc động, từ tốn nói : “ Đồ đã đặt sẵn tại tẩm cung của muội rồi”

“ Tốt” Mộng Dao thốt lên một tiếng, sau đó nhảy vào hắc động kia mà biến mất.

Nội thiên địa là không gian tư nhân của Đế Thiên An, song cô em gái từ nhỏ nuôi lớn đã sủng trong lòng bàn tay. Hiển nhiên hắn cũng không giấu đi, tại trong không gian này hắn làm theo nàng ý thích, sửa sang riêng một tòa hùng vĩ cung điện cho nàng.

Đế Thiên An nhìn thấy muội muội mình rời đi, đem cổng nối đóng lại, đặt mông ngồi xuống cái sàn ngọc, rồi nhìn Diễm Linh Cơ nói : “ lần này đem về không ít đồ, đặt biệc là tài bảo. Mấy thứ đang vận chuyển về chủ yếu là hàng đi kèm, sắp tới các nàng phải vất vả một ít rồi”

Tại Mộ Vương Chi Vương thế giới, Đế Thiên An vơ vét không ít trân tàng dị bảo. Nhất là ở các mộ địa đem bảo tàng dời đi, trước khi trở về lại đại lượng lấy đi các vật tư nhu yếu phẩm thiết yếu đem về, chính là để lớn mạnh Bách Việt.

“ Xem ra lần này chàng thu hoạch không nhỏ rồi” Diễm Linh Cơ cười nói.

Mộc Tuyết Ly hậm hực nói : “ tên mặt dày này lấy Công Mộ thân phận lại trộm lấy mộ tàng, phá hỏng quy cũ của Mộ phái. Toàn bộ kỳ mộ đều bị hắn móc rỗng, hắc bạch lưỡng đạo đều bị ăn sạch”

“ Chính là đại tặc” Cầu Hoàng cũng chen lời vào.

“ Trộm mộ” Linh Cơ, Minh Châu, Mỹ Nhân nghe được có phần ngạc nhiên lặp lại lời nói

Đế Thiên An cười nói : “ ta là đại tặc, các nàng chính là vợ của đại tặc đó. Hơn nữa lại là tặc vương phi.”

“ Bại hoại” Lâm Thủy Dao đám nữ nghe xong mắng nhẹ một câu.

Đế Thiên An không để ý, đem mắt nhìn qua đám nữ một lượt rồi nói : “ mặc kệ là thủ đoạn gì ta dùng, các nàng bây giờ đã là nữ nhân của ta. Đợi ngày tốt trong tháng đến ta sẽ chiêu cáo toàn dân, tổ chức đại lễ sắc phong .”

Nói đến đây ánh mắt không hảo ý, trực tiếp đem Cầu Hoàng cùng Lâm Thủy Dao trái ôm phải ấp kéo vào : “ nơi này không phải là thế giới các nàng. Khà khà, hai dì cháu các nàng chạy không có thoát. Nếu mà xấu hổ chi bằng tỷ muội xưng hô thế nào?”

“Bại hoại, ta phải cắn chết tên xấu xa chàng” Lâm Thủy Dao nghe mà thẹn thùng, trực tiếp mắng xong đem hàm răng nhỏ cắn lên cánh tay hắn.

“ Ngươi đừng nghĩ, ta.... ta mới không....” Cầu Hoàng đồng dạng thẹn thùng, không xấu hổ không được à, dù sau luận tuổi tác nàng hơn Lâm Thủy Dao đám người nhiều, lại là dì của cháu mình, bị trước mặt nhiều người bị tên kia bóc trần ra làm sau không xấu hổ chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK