Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Tam đối với Lam Ngân Thảo của mình rất có tin tưởng, đối thủ cường đại hơn nhiều so với hắn may ra có thể có cơ hội trốn thoát, nhưng nếu là đối thủ đồng cấp bậc với hắn mà bị Lam Ngân Thảo quấn chặt thì cơ hồ là không có khả năng trốn thoát.

Lam Ngân Thảo thân mình mang độc tố khiến lực lượng đối phương giảm đi, toàn thân tê dại, càng khó để thoát khốn. Đó cũng chính là ưu thế của khống chế hệ hồn sư đồng cấp bậc, nhất là dưới tình huống hồn lực đối phương không cao, có khả năng thi triển hồn kỹ lại không nhiều.

Muốn thoát khỏi hồn kỹ của khống chế hệ hồn sư càng thêm khó khăn hơn, đối với người sở hữu hai cái trăm năm hồn hoàn Mạn Đà La Xà cùng với Quỷ Đằng cũng không phải dễ dàng trốn thoát chút nào.

Dù sao, không phải ai cũng đạt tới cấp bậc như Triệu Vô Cực, nhưng hắn lầm hơn nữa lại là lầm to, bởi vì độc đối với người khác thì có tác dụng nhưng với người bị trói buộc trong kia chẳng có một chút gì dùng.

“ Chỉ như vậy thôi ư” Đế Thiên An xem thường nói, bàn tay tùy ý di chuyển đem Lam Ngân Thảo gai độc xé nát, khinh miệt nói : “ tốt, hôm nay ta chơi với ngươi một hồi vậy”

Đường Tam nhất thời lấy làm kinh hãi, phải biết rằng một khi bị Lam Ngân Thảo mang trên mình độc tố tê dại quấn quanh thì không có khả năng tiếp tục điều động hồn lực, đó cũng là lý do tại sao nói năng lực khống chế Lam Ngân Thảo của hắn rất mạnh. Mà người ở trước mặt còn chưa có thi triển hồn hoàn, lại thoát phá được.

“Làm sao sẽ” đám người Đái Mộc Bạch cũng kinh hô lên khi chứng kiến một màn này.

Đường Tam không chút do dự đạp Mê Tung Quỷ Ảnh mang theo Tiểu Vũ hối lui nhanh về phía sau, đồng thời tử quang trong mắt phát ra cường đại, Đường Tam nhạ hai cánh tay buông sõng hai bên hông, ngước nhìn lên.

“Vút… vút” Mười đạo hàn quang từ hai tay Đường Tam phóng ra, phân biệt hai mắt, vai, cổ họng, trái tim, đầu gối, bụng duới của Đế Thiên An phóng tới. Mười đạo hàn quang công kích các vị trí khác nhau, hơn nữa là những vị trí yếu hại.

Tiếng xé gió chói tai vang lên, nhưng làm cho đám người lẫn Đường Tam khiếp sợ đó là mười đạo hàn quang ám khí này lại bị nam tử phía trước,va chạm vào cơ thể của hắn lại không cách nào xuyên qua, chỉ để lại hoa lửa nảy lên cùng âm thanh leng keng.

Đường Tam bắn ra muời đạo hàn quang, thân thể không ngừng chút nào, lập tức bước theo Quỷ ảnh Mê Tung, lui về phía sau,trong lòng thầm giật mình khi Thấu Cốt Đinh xem như là một lọai ám khí nặng, hơn nữa hắn thúc nội lực, tăng thêm khả năng xuyên thấu, nhưng cũng không làm thương tổn người nam tử kia tí nào.

“Cái gì” Triệu Vô Cực cả kinh lên, ám khí của Đường Tam hắn đương nhiên biết và thử qua , nhưng người nam tử này chẳng cần vận lên hồn hoàn gì cả chỉ bằng thân thể tự thân đả có thể cản lại được ám khí, đây rốt cuộc còn là người nữa hay không chứ.

“ Hắn vậy mà cũng tu lấy ám khí, hơn nữa thủ pháp còn so với ta lợi hại” Mạnh Yên Nhiên kinh ngạc nhìn Đường Tam thi triển ám khí công kích nam nhân kia, nàng bản thân cũng tu luyện ám khí nhưng so với Đường Tam mà nói thua xa rất nhiều.

“ Tên này làm sao không bị gì? ám khí của Đường Tam đến cả Triệu sư phụ còn phải dè chừng, hơn nữa hồn lực của y còn chưa dùng” Áo Tư Tạp cả kinh lên.

Mã Hồng Tuấn đệm lời vào : “ chúng ta xưng là quái vật, nhưng cái tên trước này mới là quái vật trong quái vật”

“ Hắn làm sao mà làm được chứ” Trữ Vinh Vinh miệng há lớn nhìn lấy.

Triệu Vô Cực chau mày quan sát : “ ám khí của Đường Tam có thể xuyên qua hồn lực phòng hộ, cho dù là Hồn Thú cơ thể cũng khó mà chống cự, đến ngay cả ta cũng ăn thiệt, cái tên tiểu tử này là từ đâu nứt ra vậy”

Lúc này Đường Tam đả lui về phía sau, vung hai tay như cánh bướm xuyên hoa, từ trong tay hắn hoặc tiền, hoặc đạn không ngừng nhắm vào các trí yếu hại của Đế Thiên An mà bắn ra, nhìn đối phương không có chống trả để mặc cho hắn công kích, trong lòng cười lạnh.

Liễu Diệp Đao, Phi Hòang Thạch, Kim Tiễn, Thấu Cốt Đinh các loại ám khí được Đường Tam dùng thủ pháp Mãn Thiên Hoa Vũ (hoa bay đầy trời)phóng ra, có bay thẳng, có bay xéo, lại vòng sau lưng, nhưng mục tiêu chỉ có một, là thân thể của Đế Thiên An.

Mã Hồng Tuấn kinh hô lên : “ Có lầm hay không? Tên quái vật này là ai?”

“Lại không cần dùng hồn hoàn có thể chống đở ám khí của tiểu tử kia... người này rốt cuộc là ai, trong giới Hồn Sư ta chưa từng nghe qua được y danh tiếng”Triêu Thiên Hương cũng đã thu hồi khinh thường, mà thay vào đó là kinh sợ nhìn nhục thể của y va chạm với ám khí như sắt thép kiên cố không chút sức mẻ.

Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Mạnh Yên Nhiên và cả Tiểu Vũ mặc đỏ thẫm lên khi thấy Lam Ngân Thảo lại vây trói đem y phục trên người nam tử kia cởi đi, y phục của y vốn đã ít, hiện giờ càng thêm ít hơn, có xu hướng cởi sạch, không thể không nói nam tử này có một bộ rất tốt túi da bên ngoài.

Đám nữ chứng kiến hắn xích loã toàn thân vội vàng xoay người ngượng ngùng không dám nhìn nữa.

Tiểu Vũ mặc dù đồng dạng thẹn thùng, Đường Tam đối với nàng mà nói còn quan trọng hơn, cố nén tâm trạng ngượng ngùng,nàng chăm chú nhìn kỹ Đường Tam như cũ cùng nam tử kia đại chiến, bởi vì nàng biết Đường Tam không phải là đối thủ của tên nam tử lạ mặt kia.

Đường Tam hai tay nhấc lên, chỉ nghe tang.... tang....vài tiếng phát ra, sáu đạo hàn quang từ ống tay áo mạnh mẽ xé gió, hướng về phía mặt Đế Thiên An mà đến. Hắn am hiểu nhất không chỉ là phóng ám khí mà là các loại ám khí.

Đường Tam đời trước được coi như là một đại sư ám khí, máy bắn ám khí mà hắn chế tạo chính là loại không cần chốt mở, chỉ cần cơ thể co rút lại có thể kích động ám khí phóng ra, kẻ khác khó lòng phòng bị.

Đường môn không chỉ có ám khí, độc dược của Đường môn cũng là nhất tuyệt, trên các ám khí của hắn đều có bôi lấy kịch độc chết người. Không chỉ thế bây giờ đôi mắt của hắn xạ phát ra tím biếc quang màng là Tử Cực Ma Đồng trong Huyền Thiên Công mà hắn tu luyện.

Nhờ vào khả năng nhìn rõ ràng của "Tử Cực Ma Đồng", Đường Tam không chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi động tác của đối thủ, thậm chí có thể thấy được dao động mạnh yếu của hồn lực xung quanh người của đối phương.

Đây mới chính là tác dụng lớn nhất của " Tử Cực Ma Đồng"

“ Phanh” Sáu tiếng nổ vang lên, thân ảnh Đế Thiên An bị sáu mũi tiễn nổ bắn mạnh lên cơ thể khiến cho hắn lùi đi vài bước khi đem Lam Ngân Thảo lần nữa xé rách.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ một cái, linh hồn lực tản ra trực tiếp đem Đường Tam đè ép xuống

“ Phốc” Đường Tam phun ra một ngụm máu, thần sắc kinh hoảng, thân ảnh lảo đảo, ngay khi thân hình ngả xuống, hắn cúi mạnh đầu, một âm thanh trong trẻo vang lên, kèm theo đó là một mũi tên dài đến bảy tấc chợt bắn ra từ sau lưng hắn.

Đích đến chính là thân hình Đế Thiên An, trong tình huống thân thể đã bị đối phương khống chế mà vẫn có thể giữ được sự chính xác như thế, thật khiến cho người khác phải vỗ tay hoan hô.Dưới tình huống rơi vào thế kém, hắn vẫn có thể làm ra phản ứng công kích như thế thì tuyệt đối là kinh khủng.

Khẩn Bối Hoa trang nỗ, trung hình nỗ tiễn, dùng lưng để khống chế phát xạ.Tuy chỉ bắn được một lần nhưng vì nỏ có thể tích lớn, lẫy nỏ có lực đàn hồi lớn nên trong các loại ám khí nó là loại có lực phá hoại cực mạnh. Đây không phải thứ mà tụ tiễn có thể so sánh được

Tốc độ bắn ra của khẩn bối hoa trang nỗ cực kỳ nhanh, lại có lực trùng kích cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng đứng trước Đế Thiên An mà nói vẫn còn chậm lắm, hơn nữa đáng sợ một màn làm cho Đường Tam không tin được là bàn tay của hắn lại tóm được tiễn nổ.

“ Tam ca” Tiểu Vũ bị đẩy ra xa, lập tức nhảy lên thần sắc vô cùng lo lắng nhìn Đường Tam thổ ra máu tươi.

“ Tên này nhục thân làm sao như đồng tường vách sắc như vậy”Đường Tam ánh mắt thoáng qua kinh sợ, thầm hô lên, cả người một chân quỳ xuống mặt đất, tay phải lập tức đưa về sau lưng của mình giấu đi, hắn vẫn còn một ám khí nữa chưa dùng đến.

Cơ quan ám khí ưu điểm lớn nhất là gì? Đó chính là không cần nội lực phụ trợ vẫn có thể gây ra lực sát thương cực kỳ cường hãn. Kiếp trước của Đường Tam, từng có một người không có võ công cầm ám khí loại lợi hại nhất của Đường Môn là Bạo Vũ Lê Hoa Châm dễ dàng giết chết một gã tuyệt đỉnh cao thủ. Đây mới là chỗ lợi hại của Đường Môn.

Đường Tam ngón tay khẻ động câu thông với thắt lưng Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ từ bên trong Hồn Đạo Khí trữ vật của mình lấy ra một cái hạp tử nhỏ bé, nhìn qua cũng không có gì nổi bật, chỉ là hắc hạp tử nhỏ bé kia có sức đáng thương cực kỳ đáng sợ, là ám khí có uy lực mạnh mẽ nhất của Đường Tam lúc này.

“Gia Cát thần nỏ” Tiểu Vũ nhìn thấy Đường Tam phía sau ám khí liền nhận ra.

Dát băng, dát băng, dát băng……

Một chuỗi âm thanh từ tay phải Đường Tam vang lên, từng đạo hắc ảnh bắn nhanh ra, cổ tay Đường Tam chớp lên, một tay hóa giải lực phản chấn của hắc hạp tử, tay kia chính là thủ chuẩn. Với thủ pháp của hắn thì trong khoảng cách gần như vậy, liệu có thể trượt đi đâu được chứ?

Phải biết rằng, đại đa số cơ quan ám khí Đường Tam chế tạo khi sử dụng là vô với âm thanh kim loại ma sát, như thế là sao chứ? thanh, như vậy mới có thể càng dễ dàng gây thương tổn cho địch nhân, mà tại sao lúc này trong tay hắn lại là hắc hạp tử

Đương nhiên không phải là cách thức chế tạo của Đường Tam có vấn đề, mà chỉ có thể chứng minh rằng, vì theo đuổi uy lực của hắc hạp tử, Đường Tam từ bỏ yếu điểm phát ra âm thanh kim loại ma sát, làm cho cái ám khí này phát huy lực công kích kinh khủng.

Tổng cộng bay ra mười sáu đạo hắc ảnh trong nháy mắt được Đường Tam khống chế thậm chí ngay cả hai con mắt của Đế Thiên An cũng không buông tha, mỗi con mắt hai đạo ảnh bắn vào, chớp mắt lao đến công kích cái nam tử kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK