Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, đêm tối dần dần nhường chỗ cho bình minh, một đêm dài làm cho đệ tử Mặc Gia lo sốt vó cả lên nhưng lại không có bất cứ động tĩnh nào xảy ra làm cho đám người an tâm một phần.

Dù sao ban ngày so với ban đêm thì bọn họ dể ứng biến hơn, nhưng cũng không vì đó mà lơ là, bởi đám người họ Mặc biết địch nhân sắp tấn công vào đây.

“Tình huống như thế nào?” Cao Tiệm Ly tại một đầu hành lang nhìn Đạo Chích đi lại, cất lời thăm hỏi.

“Đã bố phòng xong rồi. Các huynh đệ đều đang chuẩn bị giết địch đó!” Đạo Chích đi tới trước, tự tin nói,.

Các nơi cơ quan yếu đạo đã bố trí xuống cực kỳ nghiêm mật cạm bẫy, khởi động rất nhiều tại Cơ Quan thành xây thành trì đến nay chưa bao giờ đã dùng đến.

“Cơ quan cạm bẫy cũng đã bố trí xong, chỉ đợi bọn chúng tiến vào, sẽ cho bọn chúng biết sự lợi hại của Mặc gia Cơ Quan Thành.” Tuyết Nữ đi đến, tự tin nói,

Mấy người đỉnh đầu phía trên, mấy cái cao lớn uy mãnh Bạch Hổ nhận lệnh, từng đầu cơ quan thú nhảy vút về những nơi khác trong thành, tham dự phòng thủ.

“ Chổ cô thế nào?” Cao Tiệm Ly nhìn Đoan Mộc Dung dò hỏi.

Đoan Mộc Dung ban đêm vì lại để cho chính mình yên tâm lại đi một chuyến trung ương ao nước, đáp : “Ta đã kiểm tra lại một lượt các đường dẫn nước, tất cả vẫn bình thường”

Đoan Mộc Dung có chút thở phào khi bình minh sắp ló dạng, đem ánh mắt chuyển nhìn lên bầu trời phía xa nhìn ánh mặt trời ửng hồng, đồng tử đột nhiên mở to ra. Nàng hiện tại biết cổ bất an của mình xuất phát từ đâu rồi.

Dương quang phổ chiếu ở trên mặt đất, dòng sông bên trên, nhưng mà hôm nay dương quang không muốn bình thường xích hồng, mà là như máu chi sắc.

Đoan Mộc Dung nhìn xem chung quanh hồng quang, phát giác có một tí không thích hợp, nhưng nhất thời nàng lại không rõ là ở chổ nào.

Đột nhiên, cặp mắt của nàng con ngươi gắt gao co rụt lại.

“ Dung tỷ tỷ, làm sao thế” Tuyết Nữ đi đến bên cạnh Đoan Mộc Dung, thấy nàng ngẩn người hỏi thăm.

“ Ta hiểu rồi, vì sao không thấy dị thường trong nước” Đoan Mộc Dung ánh mắt đượm buồn lên tiếng.

“ Dung tỷ tỷ, sao tay tỷ lạnh thế, tỷ làm muội sợ quá rốt cuộc là chuyện gì”Tuyết Nữ lo lắng thần sắc hiện ra ở gương mặt, khẩn trương nói.

“ Trầm Vũ Thiên Dạ” Đoạn Mộc Dung cất lời, nàng hiện giờ mới phát hiện ra rốt cuộc kẻ địch đã động tay gì vào trung ương hồ nước, thứ độc dược đáng sợ mà nàng sơ ý quên đi.

“ Trầm Vũ Thiên Dạ” Cao Tiệm Ly cùng Tuyết Nữ kinh hô lên.

Đoan Mộc Dung nhìn xem chân trời màu máu đỏ tà dương, rõ ràng là lúc sáng sớm thế nhưng là như vậy huyết hồng lại chói mắt như vậy, hoảng sợ nói : “ Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Mặc Gia Cơ Quan Thành đang gặp phải trận hạo kiếp lớn nhất trong ba trăm năm qua”

Cao Tiệm Ly có chút không bình tĩnh, đem tay bắt giữ tay Đoạn Mộc Dung khẩn trương không dám tin hỏi lại : “ Dung cô nương, cô nói cái gì?”

Đoan Mộc Dung khổ sở nói :“ Ánh mặt trời ta nên sớm nghĩ đến mới phải, Trầm Vũ Thiên Dạ là loại độc dược kỳ lạ nhất thế gian.”

Tuyết Nữ lúc này gương mặt cũng trắng bệch, kinh sợ nói : “ loại độc lợi dụng ánh mặt trời để dẫn phát độc tính, chất độc hòa vào trong nước, chỉ cần không có ánh sáng chiếu vào thì độc tính sẽ không bao giờ phát tác. Nhưng một khi có ánh mặt trời thì tất cả nước đều trở thành kịch độc vô cùng ”

Cao Tiệm Ly đại não như kinh thiên sấm động, giờ này hắn đã rõ vì sao một đêm qua địch nhân không có công kích, chấn kinh nói : “Trầm Vũ Thiên Dạ men theo đường nước sẽ phát tán ra toàn thành, dù có cẩn thận đến đâu cũng không cách nào phát giác. Chỉ đến khi trời sáng nó sẽ bốc hơi hóa thành khí độc khắp không trung, dù thành thị kiên cố đến đâu cũng không chịu nổi một đòn trước Trầm Vũ Thiên Dạ”

Đoan Mộc Dung tiếp lời : “ Chất độc này phải mất ba năm trải qua hơn ngàn đêm mới chế thành, trong thời gian đó không được tiếp xúc với ánh mặt trời, nếu không bao công sức sẽ tiêu tan. Trầm Vũ Thiên Dạ là công thức từ thượng cổ truyền lại hiệu xưng ‘Nhật đương chính, đồ tận thành’.”

“Năm xưa Bách Việt đối mặt với liên quân các nước thảo phạt, Bách Độc Vương dùng Trầm Vũ Thiên Dạ độc hại 10 vạn đại quân Sở quốc. Sau này vì quá mức âm độc mà Thánh Vương đã nghiêm cấm sử dụng, nhưng làm sao có thể…” Tuyết Nữ đối với loại kỳ độc này cũng biết, nhiều năm trước nàng cùng chư vị thống lĩnh Mặc gia trở về đô thành Bách Việt, một thời gian sinh hoạt nơi này mà biết về trận vệ quốc kia.

“ Bí phương điều chế Trầm Vũ Thiên Dạ vốn ở Võ Điện trong Mộ Vương Thành, có Thủ Mộ Nhân trọng điểm canh giữ. Nhưng theo ta biết, người biết được phối phương đến nay chỉ có Bách Độc Vương cùng Sở Độc phu nhân. Lẽ nào…” Đoan Mộc Dung kinh nghi bất định không rõ nói, bất chợt đại não hiện lên một cái thân ảnh, nàng liền hiểu rõ vì sao Trầm Vũ Thiên Dạ lại xuất hiện tại đây.

Chính là Thánh Vương của Bách Việt, cái làm nàng hiện giờ không rõ lẫn có phần tức giận đó là Đế Long Hoàng lại dùng Trầm Vũ Thiên Dạ lên chính Cơ Quan Thành, tay siết chặt lại : “Vì sao? Vì sao chứ? Vì sao lại dùng Trầm Vũ Thiên Dạ”

“ Lẽ nào bí phương bị kẻ khác lấy được ư?” Đạo Chích lúc này cũng run sợ, chất độc đáng sợ kia hắn cũng biết được nguy hiểm đến thế nào.

Bách Việt vang danh Vu Độc hai chữ, mà Trầm Vũ Thiên Dạ được xếp vào đệ nhất độc của Bách Việt. Chất độc có thể đồ sát hàng vạn quân sĩ đồ cả một thành làm sao mà không đáng sợ cho được chứ.

Hắn dù nghe lấy, nhưng chưa từng thấy qua. Không nghĩ đến hôm nay lại thấy được, nhưng lại trong tình cảnh trớ trêu này.

“ Chuyện trước mắt, là tìm cách đối phó” Tuyết Nữ từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại vội nói

Có điều lúc này đã quá muộn, độc tố vốn đã lan tỏa khắp tòa Cơ Quan thành, bây giờ dưới ánh nắng mặt trời tiếp xúc mà chuyển hóa độc tính, từng làn khói tím từ mặt nước không ngừng bốc lên hòa lẫn vào không khí.

Những tên đệ tử Mặc Gia đang canh giữ ở những nơi có ánh sáng chíu vào hít phải lập tức trúng độc mà ngả xuống.

Khói độc càng ngày lan tỏa càng nhiều, nương theo mặt trời càng lên cao, thời gian trôi qua Cơ Quan Thành sụp đổ càng nhanh mà thôi.

“ Muộn rồi! Trầm Vũ Thiên Dạ giống như Sở Độc Sương Mù, một khi phát hiện được đã lâm vào khốn cục.” Đoan Mộc Dung thở dài một hơi nói, nàng đi theo sư phụ Niệm Đoan một thời gian, y độc tuy hai làm một tuy một mà hai, so với đám người càng giải về loại độc đáng sợ này.

“ Cho dù có chết cũng không thể bí kĩ độc môn của Mặc Gia rơi vào tay địch” Cao Tiệm Ly nói lên, nếu trường hợp bất trắc không thể thủ thành hắn tuyệt không để Mặc gia cơ quan thuật rơi vào tay địch được.

Tuyết Nữ tiếp lời : “đó chính là thứ vũ khí chống lại bạo quân trong ba trăm năm qua của Mặc Gia. Nếu để cho Doanh Chính lấy được sinh linh đồ thán”

Cao Tiệm Ly lập tức đưa ra đối sách :“ Việc không chậm trể, chúng ta chia làm bốn đường. A Tuyết cô phụ trách đưa Ban đại sư, Từ Phu Tử, Đại Thiết Chùy và những người bị thương đưa đến Mặc Hạch mật thất.Tiểu Chích ngươi phụ trách đưa tộc họ Hạng đến nơi an toàn hội họp”

Đạo Chích gật đầu nói : “ Cứ giao cho ta”

“ Dung cô nương thân phận của Nguyệt Nhi không tầm thường, Mặc Gia thề chết bảo vệ cô ấy” Cao Tiệm Ly nhìn Đoan Mộc Dung lên tiếng.

“ Ta hiểu, còn có Cái Nhiếp, Thiên Minh, Nhất Việt ta cũng sẽ…” Đoan Mộc Dung nói

Cao Tiệm Ly lập tức ngắt lời : “ Tất nhiên Mặc Gia sẻ bảo vệ cho Thiên Minh, nhưng còn Cái Nhiếp không thể tự ý thả hắn ra, đồng thời cẩn thận Nhất Việt”

“ Ta biết mình phải làm gì” Đoan Mộc Dung mày nhíu lại lên tiếng, âm thanh có phần tức giận ẩn ẩn trong đó.

Mặc dù nàng đối với Đế Thiên An dùng lấy Trầm Vũ Thiên Dạ, chất độc đáng sợ này lên Cơ Quan Thành để cho nàng tức giận. Nhưng Đoan Mộc Dung rõ ràng người kia tất có mục đích của mình.

Đế Thiên An trừ là Thánh Vương của Bách Việt còn là Cừ Từ của Mặc Gia, hắn không có lý do gì mà đem thủ hạ của mình đẩy vào chổ chết được. Chưa kể, nàng biết Trầm Vũ Thiên Dạ tuy lợi hại đáng sợ nhưng không phải không có thuốc giải.


“Trầm Vũ Thiên Dạ phát tán khắp thành, các huynh đệ canh giữ ở những vị trí trọng yếu chỉ e đã trúng độc mất đi năng lực phản kháng. Địch nhân có thể tấn công bất cứ lúc nào, hành động thôi”Cao Tiệm Ly lần nữa lên tiếng, cũng không đối với Đoan Mộc Dung phản cảm biểu tình để ý.

Một bên khác, cự đại cơ quan thú Xích Luyện Xà chở lấy Vệ Trang, Hồng Liên cùng với Công Thâu thù, to lớn cơ quan ép qua tầng tầng cây cối, hướng về Cơ Quan Thành mà đi.

“ Đạp! Đạp! Đạp! Đạp!”

Trên mặt đất từng nhánh Tần binh Thiết Giáp quân, tại Ẩn Bức cùng Thương Lang Vương trước tiên xông vào Cơ Quan thành. Tiếp cận càng gần, bọn họ thấy được từng cái từng cái đệ tử Mặc gia tại thành cao trên ngã xuống.

“ Công thành!” Ẩn Bức, Thương Lang Vương quát lớn một tiếng hạ lệnh.

Theo sau đó, hai chi đội ngủ lập tức công phá hai nơi Cơ Quan Thành, trừ thiết kích mang theo bên người, bọn họ còn mang theo một ít Súng Thần Công cở nhỏ đã qua Công Thâu Gia cải tạo.

“ Ầm! Ầm! Ầm!!”

Đại môn rung chuyển theo từng khỏa đạn pháo oanh tạc, khói trắng lượn lờ bốc lên nhiệt khí, gạch đá tường thạch văng tung tóe và sụp đổ theo từng khỏa đạn pháo oanh tạc.

Đổi lại bình thường, đám Tần binh đã sớm bị đại pháo phía trên thành trì từ xa oanh kích lấy, nhưng bây giờ dưới Trầm Vũ Thiên Dạ độc tính cơ hồ đệ tử Mặc gia thủ thành đã không còn sức điều khiển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK