Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một địa phương khác, TảTư Mã phủ trạch đại sảnh.

“ Rốt cuộc cô còn điều gì bất mãn” Lưu Ý tức giận hô lên, một tay đem thân hình nữ tử trong bộ lam nhạt y phục hất xuống đất.

Chưa dừng lại bàn tay thò ra nắm lấy một mảnh ngọc bội đỏ như máu mã nảo, nếu Lộng Ngọc ở đây sẽ kinh ngạc lên khi thấy được viên mã nảo này giống y hệt của mình.

“ Còn suốt ngày đeo thứ mà hắn tặng. Huuuu” Lưu Ý tức giận nhìn về nữ tử khóe mắt ngấn nước rồi vội vả rời đi.

Cả thân hình đi đến kệ sách phía trước sau đó tay chạm vào một cuốn thư trục, lập tức một tràng cơ quan bánh xe phát ra, chiếc tủ nhanh chóng mở ra cơ quan để lộ một mật thất phía sau.

Lưu Ý bước vào bên trong, đặt viên Hỏa Vũ Mã Não này phía trước tay nắm lấy bội kiếm giơ lên như muốn chặt nó làm đôi ra.

“ Keng” Thanh kiếm rơi xuống đất, cả thân hình hắn khụy xuống thở phập phồng, ánh mắt nhìn về viên ngọc bội mà không cam lòng.

Ánh mắt nhìn về viên ngọc bội mà không cam lòng, suốt bao nhiêu năm qua hắn lại không bằng Lý Khai.

Ngay lúc này một bóng đen lù lù xuất hiện không môt tiếng động, Lưu Ý vốn là tướng lĩnh võ công không thấp lại không một chút phát hiện ra, một phần do cảm tình xúc động, một phần đối phương giấu diễm hơi thở quá tốt, không để Lưu Ý phát hiện.

“ Pặp” Ngột Tựu một bàn tay từ phía sau nắm lấy gương mặt của hắn, sau đó một thanh kiếm sắc bén đưa qua cổ.

“Xoẹt” Máu tươi lập tức tuôn ra, thân ảnh Lưu Ý ngã xuống mặt đất, con mắt vẫn không tài nào tin được sinh mạng mình lại kết thúc nhanh chóng đầy bất ngờ như vậy...

Tay vươn ra nắm lấy cổ áo Lưu Ý lôi đến một chiếc rương phía trước, trên đó có các cơ quan khóa, hắn cũng không lạ gì bởi chiếc rương này cơ quan chế tạo xuất phát từ Bách Việt xưa cũ, mà hắn cũng từng mở nó, chính là năm xưa đựng lấy bảo vật trong Hỏa Vũ Sơn Trang chính ba người huynh đệ hắn khiêng ra.

Chiếc rương bật nắp khi Ngột Tựu chạm lấy các cơ quan trên đó, nhưng không có gì trong đó cả.

Sắc mặc Ngột Tựu liền tay đổi, tức giận vô cùng hắn mưu toan bảo vật đã không biết bao năm, giờ đến phút này lại không thấy, tay cầm mũi kiếm chỉ vào rương gỗ bên trong, theo tay hắn vẻ lên một đồ hình, một ký hiệu mà Bách Việt người sẽ biết được “ Sinh Tử Huyết Thệ” rồi lập tức rời khỏi nơi này.

Ngột Tựu đem thân hình Lưu Ý kéo ra khỏi gian mật thất, đem cơ quan đóng lại, mặt liền thay đổi khi thấy một người gù chống quải trượng bận y phục cũ kỷ rách nát đi đến, là người cùng hắn đại chiến trong Tử Lan Hiên.

Không nói một lời phóng người di chuyển, tung người lên bức tường cao khẽ liếc nhìn thấy được đối phương bám theo bên dưới, ánh mắt liếc nhìn một hồi rồi tung người vận lên khinh công chạy đi.

Ngột Tựu sở dĩ tập kích Lộng Ngọc chính là hắn phát hiện được Lộng Ngọc có đeo một khối Hỏa Vũ Mã Não.

Chỉ vì mưu đồ đoạt đi kho báu tài sản nơi này mà cấu kết với Lưu Ý, sau đó lại bị Lưu Ý diệt khẩu nuốt trọn kho báu.

Hơn ai hết hắn biết Lưu Ý và Lý Khai từng thích một vị cô nương ở Hỏa Vũ sơn trang, song Lý Khai lại giành được phương tâm nữ tử. Hai viên Hỏa Vũ Mã Não chính là do Lý Khai sai người đặc biệc làm cho nàng, cuối cùng trở thành vật nhận biết của 2 mẹ con.

Sau này hắn rơi vào mai phục, Lưu Ý đắc thế trở về Hàn quốc mang theo nữ tử mà hắn thương yêu. Cả đứa con gái của hắn cũng lưu lạc, về phần Đoạn Phát Tam Lang bị Lưu Ý thủ tiêu để tránh Thiên Hạ Vô Song thành tra ra.

Nhưng mà Ngột Tựu mạng lớn có thể còn giữ lại nữa cái mạng sau trận giết người bịt đầu mối kia, sau đó chạy vào dưới trướng Mặc Nha làm sát thủ quan sát Lưu Ý, ban đầu hắn cũng không để ý Lộng Ngọc.

Dù sao nhiều năm nay thứ Hỏa Vũ Mã Não đại trà ra, tràn ngập khắp giới quý tộc. Cho đến một ngày hắn phát hiện ra Lưu Ý thất thố khi gặp Lộng Ngọc, sau đó lại nhìn thấy Hỏa Vũ Mã Não hình dạng giống với phu nhân của Lưu Ý.

Đêm tối dần nhường chổ cho quang minh, ngày mới lại bắt đầu.

“ Hôm qua, sau khi Tả Tư Mã say rượu vì muốn gọi Lộng Ngọc ra chơi đàn, mà làm ầm ĩ lên. Đêm đó một gã thích khách lẻn vào gian phòng của muội ấy” Tử Nữ nhìn Hàn Phi đi vào nhập tọa trong bàn, mở miệng nói ra chuyện đêm qua phát sinh.

“ Lộng Ngọc cô nương thế nào rồi?” Hàn Phi quan tâm hỏi lấy.

Hắn đêm qua trở về cũng không có an ổn gì, bị sát thủ La Võng tập kích. Nô bộc đi theo hắn bị bọn họ giết, cũng may nữa đường Nghịch Lân xuất động trợ giúp đem đám sát thủ này giết trừ, hắn võ công cũng không bại lộ ra ngoài.

Sau đó Vệ Trang đến hổ trợ nhưng sự đã thành, trở về phủ đệ ngủ một giấc an ổn. Tiếp đến quay lại Tử Lan Hiên thì được Tử Nữ cho người dẫn vào nghị sự.

“ Có người kia tại công tử nói xem muội ấy có gì không?” Tử Nữ cười đáp

Hàn Phi nghe xong tiếp lời : “ ta lại nói sai rồi, lẽ ra phải nói kẻ lẻn vào kia có sao không mới đúng”

“Thú vị là kẻ lẻn vào này gây cho ta bất ngờ, hành vi của hắn khiến ta quan ngại” Vệ Trang đệm vào.

Hàn Phi dò hỏi : “ Ồ! Người nào vậy?”

Tử Nữ tiếp lời : “ Từ Lộng Ngọc tả lại, ngoại hình của y để ta liên tưởng đến một gả, Ngột Tựu”

“ Ngột Tựu” Hàn Phi nghiền ngẫm nói.

Vệ Trang tiếp lời : “ nhiều người lại để ý đến cô ta như vậy xem ra Lộng Ngọc cũng không hẳn là một cầm cơ đơn giản”

Chỉ là cầm cơ mà thôi, nhưng từ Thanh Y Lâu trang chủ Dược Thiên Sầu, đến Bách Việt Phượng Vô Song, Lưu Ý sau đó Ngột Tựu chú ý, hiển nhiên Lộng Ngọc cũng không phải bình thường nữ tử như hắn tưởng.

Xem ra còn có bí mật ẩn sâu mà khó người phát hiện ra được.

“ Ngột Tựu là Bách Điểu một cái đầu lĩnh, hắn động cơ có phần không thích hợp” Tử Nữ chen vào nói.

Nàng tại Tân Trinh kinh doanh nhiều năm cũng rõ thế lực của Cơ Vô Dạ giăng ra, Bách Điểu là thanh hung khí phụng sự trực tiếp dưới quyền của đại tướng quân.

Nhưng Lộng Ngọc không có bất cứ uy hiếp gì, giết nàng mà nói đối với Cơ Vô Dạ chính là một chuyện hết sức thừa thải.

“ Hàn huynh!!” Chính trong lúc đám người tò mò muốn biết rốt cuộc mục đích của Ngột Tựu đến thích sát Lộng Ngọc, cũng như bí mật ẩn sâu trên người nàng, một tràng bước chân nhẹ vang lên, Trương Lương đi vào mở miệng nói.

Trương Lương đợi Hàn Phi quay lại, lại nói : “ Tả Tư Mã Lưu Ý đã bị giết trong phủ của ông ta rồi”

Lời này vừa ra khiến cho ba người còn lại nghe mà biến sắc, đại não trong không tự chủ cùng nghĩ đến một cái thân ảnh.

“ Là y ư?” Vệ Trang nghiền ngẫm nói.

Tử Nữ cất lời : “ từ đêm qua Ngột Tựu dạ nhập huynh ấy vẫn chưa về. Rất có khả năng Ngột Tựu lẫn Lưu Ý bị huynh ấy hạ thủ”

Ngột Tựu lại dạ tập Lộng Ngọc, Phượng Vô Song hôm qua cũng mở miệng muốn sát Lưu Ý, hắn truy cản Ngột Tựu một đêm không về, sâu chuỗi lại lời nói của Tử Nữ không phải là không có cơ sở mà phán đoán.

Từ động cơ ra tay cho đến năng lực hạ thủ rất phù hợp là Phượng Vô Song một tay tạo ra.

“ Điều kỳ lạ là, Cơ Vô Dạ lại giữa triều đường tiến cử huynh phụ trách điều tra vụ án này” Trương Lương sầu lo nói.

Cửu công tử Hàn Phi vừa đảm nhiệm chức Tư Khấu cai quản hình ngục, lại được đại tướng quân Cơ Vô Dạ tiến cử đảm nhiệm vụ án này.

Làm cho rất nhiều người nghi hoặc theo lý việc này phải do hắn đảm nhiệm dù sao Lưu Ý chính là thủ hạ của hắn, vốn cùng một phe nếu để cho Hàn Phi đảm nhiệm vụ án.

Trong quá trình nếu tra được thứ gì đối với hắn mà nói là bất lợi. Nhưng vài kẻ tinh minh liền đoán ra được, Cơ Vô Dạ hiển nhiên có dụng ý sâu xa khó lường, án kiện này sẽ không mấy tốt đẹp cho Hàn Phi.

“Ồ! Đây là một tin vui đấy” Hàn Phi nghe xong cười nói.

Trương Lương ngưng trọng nói : “ Tả Tư Mã Lưu Ý vốn là người của Cơ Vô Dạ. Đáng lý ra ông ta nên tránh để thế lực bên ngoài xen vào. Tiến cứ Hàn huynh, rõ ràng là không có ý tốt”

Hàn Phi tất nhiên rõ ràng được kẻ kia không có tốt lành gì, đối phương là đẩy hắn vào hố lửa, song cho dù là vậy đi nữa, Hàn Phi không lý gì mà từ chối món quà mà Cơ Vô Dạ tặng cho hắn cả.

Hàn Phi cười nói : “ Mỗi một câu đố kỳ lạ, lúc nào cũng hàm chứa một câu trả lời thú vị”

“ Còn cả hung hiểm trong đó” Vệ Trang nhắc nhở một câu.

“ Bất kể là thế nào, lễ vật này ta không thể không nhận” Hàn Phi cười đáp : “ Tử Phòng chúng ta lại đi một chuyến thôi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK