Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, nội thiên địa bên ngoài, Đông Quận một nơi.

Nơi này đang xảy ra một cuộc chiến ác liệt, đội quân hộ tống thật sự Huỳnh Hoặc Chi Thạch tàn phiến do áp tải.

Lấy Chung Ly Muội tiên phong trúng phải mai phục, mà người chặn đánh lại là Thiết nương tử Mai Tam Nương Liệt Sơn Đường sư muội của Điển Khánh, một thân hoành liệt công phu không kém gì Điển Khánh.

Một cái hố sâu chặn đi đại quân phía trước, bên dưới là những thanh thiết kích sắc bén mọc lên, ba bốn tên Tần quân lẫn xác ngựa bị thiết kích xuyên qua, máu tươi nhiễm đỏ mặt đất. Những tên quân Tần còn lại gương mặt có hoảng sợ khi thấy một nữ tử chân lại bước lên những thanh thiết kích mai phục, đạp lên mũi kích sắc bén còn vác theo một thanh liêm đao to lớn đi qua.

“ Hí hí hí hí” Những con ngựa gần đó lập tức hí vang, khi cảm nhận được mối nguy hiểm từ nữ tử phía trước.

“ Đế quốc, lại để tên mặt trắng này dẫn quân đi” Trên vách núi, Điền Hổ quan sát bên dưới chi quân Tần đã bị Mai Tam Nương ngăn lại, ngữ khí có mấy phần xem thường.

Điền Trọng lên tiếng : “ đại tiểu thư nói , tên đô úy của đế quốc đó là Chung Ly Muội, có tuyệt kỹ Truy Phong Hồ Tiễn, chẳng phải coi thường”

“ Gặp phải Thiết Nương Tử e rằng cũng chuốc họa vào thân” Điền Hổ không xem vào đâu, bản lĩnh của Mai Tam Nương hắn đương nhiên rõ ràng.

Lúc này một tên Tần quân dục ngựa chạy đến, thiết kích trên tay nhanh đâm đến người Mai Tam Nương, song một kích này thất bại khi Mai Tam Nương đã nghiêng người né đi, một tay tụ quyền đánh vào ngực chiến mã, lực đạo to lớn khiến con ngựa ngả té về phía sau, chỉ kịp hí lên vài tiếng rồi chết, còn đè lên một chân của Tần quân khiên y không thể thoát thân kịp.

Chung Ly Muội gương mặt trầm xuống khi thấy nử tặc kia đi đến một chân dậm xuống đem sinh mạng của bộ hạ mình giết chết, đồng thời những thuộc hạ dưới trướng đả vội xuống lưng ngựa bao vây nàng, đem thiết kích cùng lúc đâm vào eo.

“ Hừ” Mai Tam Nương hừ nhẹ, eo khẻ chuyển một cái, các mũi kích va chạm với eo nàng tóe ra hoa lửa, đám người công kích nàng theo động tác nhỏ của nàng khẻ trườn người đến một chút.

“ Xoẹt” Thanh liêm đao lớn trên tay của Mai Tam Nương để lại một luồng quang ảnh xanh rờn, đem yết hầu của những Tần quân này trực tiếp giết. Ngay sau đó dẫm chân lao đến một tên Tần quân, ở trên không liêm đao bổ xuống một người.

“ Keng” Ma sát kim loại vang lên, hoa lửa không ngừng bắn ra từ hai thanh vũ khí, một chính là bội kiếm trên tay của Chung Ly Muội, còn lại chính là liêm đao của Mai Tam Nương.

Chung Ly Muội kịp cứu mạng cho thuộc hạ mình, nhìn Mai Tam Nương phía trước, lạnh giọng nói : “ dám cả gan chặn đường quân đội đế quốc, muốn tạo phản sao?”

“ Chuyện tạo phản lúc nào cũng có thể làm, chỉ cần xem tâm trạng của lão nương thôi”

Nghe được Mai Tam Nương to gan lớn mật như vậy, Chung Ly Muội lớn tiếng : “ Việc tróc nã nghịch tặc, Chung Ly Muội ta cũng có thể bồi tiếp mọi lúc”

Mai Tam Nương cười nói : “ hôm nay là ngày tốt để giết người, vậy thì cho ngươi một cơ hội độc chiến với ta. Nếu ta thua rồi thì xách đầu ta về mà lãnh thưởng, còn nếu ngươi thua rồi thì đồ trên xe ngựa thuộc về ta, rất đơn giản.”

“ Luật chơi của ta lại còn đơn giản hơn, nếu ta thắng thì con đường này cùng cái mạng của cô đều thuộc về ta” Chung Ly Muội đáp trả.

“ Nếu ngươi thua thì sao?” Mai Tam Nương hứng thú hỏi.

Chung Ly Muội liền gắt giọng : “ cô thật lắm lời huyên thuyên, ra tay đi”

“ Được, ta rất thích giết loại đối thủ thẳng thắn như ngươi” nói xong Mai Tam Nương quơ lấy liêm đao, đem Chung Ly Muội bức lui, chỉ thấy y cúi người kịp né đi một chiêu hiểm, đồng thời phản đòn trường kiếm đâm mạnh vào yết hầu của Mai Tam Nương.

“ Tư tư tư” hoa lửa không ngừng bắn ra, trường kiếm bị uốn cong một đoạn theo Mai Tam Nương cúi đầu, đồng thời cả thân ảnh Chung Ly Muội bị trượt dài một đoạn, lúc này cả hai tay đả hợp nắm chuôi kiếm vẫn không chống chịu được trước lực đạo của Mai Tam Nương.

Mai Tam Nương đem liêm đao trở tay từ bên dưới móc lên, sắc bén mũi liêm để lại hàn quan lạnh lẽo, nhưng Chung Ly Muội đã kịp thời ngả người ra sau né đi, song Mai Tam Nương liền biến đổi, liêm đao hoành ngang lại bị trường kiếm cản lại.

Phía dưới chiến đấu rất nhanh liền phân ra thắng bại, Mai Tam Nương Phi Giáp Công mặc dù không có luyện đến cảnh giới tối cao, thế nhưng chống đối Chung Ly Muội vẫn là dư sức, trừ con mắt chờ bộ vị yếu hại cần phòng ngự bên ngoài, mọi công kích của hắn đều không có đánh thủng nàng phòng ngự.

Là một trong hai truyền nhân cuối cùng của Phi Giáp Môn, tu luyện ngạnh công người đao thương bất nhập lực lớn vô cùng. Thanh Liêm Đao trên tay nàng khiến cho Chung Ly Muội chịu thiệt không ít, hắn thân thủ tốt nhưng cứng đối cứng với Mai Tam Nương càng đánh phần thiệt thuộc về hắn.

Trên một vách núi khác, một thế lực khác tọa sơn xem hổ đấu, Cái Nhiếp nhàn nhạt cất lời : “ xem ra Tiểu Cao không thuyết phục được Điền Hổ”

“ Những nỗ lực của y, vốn đều là dã tràng xe cát, từ cái chết của Điền Mãnh là có thể thấy rõ. Có kẻ tuyệt sẽ không để cuộc chiến này dừng lại”

Đợi sư đệ mình nói xong, Cái Nhiếp bồi tiếp : “ La Võng đả thăm dò Nông Gia bấy lâu, thâm nhập sâu đến đâu... giờ còn chưa rõ”

“ Ly Hận được phái đi lần này, là một trong Việt vương chi kiếm. Thực lực chẳng phải dưới Huyền Tiễn năm xưa, hiển nhiên quyết chí làm nên”

Cái Nhiếp suy ngẫm rồi nói : “ tìm được đầu nguồn phía sau là cách duy nhất để phá tử cục phía trước”

“ Điểm thú vị nhất của tử cục chính là không biết rốt cuộc sau cùng kẻ nào sẻ chết, là kẻ mắc bây hay kẻ đặt bẫy”

Giao chiến hơn trăm chiêu, Mai Tam Nương chợt nhìn thấy một thân ảnh nam tử lưng đeo hộp gỗ đựng Huỳnh Hoặc Chi Tâm đứng tại xe ngựa bên trên, không ngờ lại có người thừa nước đục thả câu.

“ Kẻ nào, toàn quân chú ý, lại có địch nhân, mau ngăn hắn lại, thiên thạch bị cướp rồi” một tên Tần quân đứng gần khung xe ngựa áp tải Huỳnh Hoặc tàn phiến vội hô lớn.

“ Chủ quan rồi” Chung Ly Muội quay sang Mai Tam Nương gần đó, nói : “Người của Nông Gia độc chiến thế này sao?”

Mai Tam Nương đem liêm đao quơ lấy, lớn giọng đáp trả : “ lão nương nói độc chiến là độc chiến, tên giặc cướp kia không liên quan đến lão nương”

Nói xong hai người lại lao vào giao chiến với nhau, công qua thủ lại một hồi, tạm thời cùng Mai Tam Nương tách ra, Chung Ly Muội lớn tiếng nói : “kẻ nào để tặc nhân chạy thoát, sẽ bị xử theo quân pháp”

Mệnh lệnh của Chung Ly Muội đả hạ xuống, đám quân Tần cũng biết rõ nặng nhẹ, lắp tên cài nỏ tiễn, thậm chí trong đó một vài tên còn xuất hiện những khẩu súng trường cở nhỏ, vội vả châm hỏa một đầu, đều hướng về thân ảnh kia mà nhắm bắn.

Chỉ thấy trên tay y hoàng kim mẫu đơn phát sang, tỏa ra ánh kim quang bao phủ cả một vùng, làm cho đám quân Tần bị ánh sáng chói mắt nhất thời phải nhắm mắt lại. Tận dụng cơ hội đó thân ảnh nam tử đằng thân, lợi dụng khinh công né đi hết thảy những thứ lao đến mình, rồi chậm rãi hạ xuống khung xe ngựa lần nữa.

“ Hừ, Quý Bố quả nhiên cũng đục nước béo cò” Trên vách núi Điền Hổ nhận ra nam tử đến cất lời.

“ Lần nay Chu Gia thật sự đả tìm được không ít cường viện”

Điền Thất xem thường, nói : “ tên thất phu này trước nay vẫn thích đóng vai người tốt khắp chốn giang hồ, mua chuộc nhân tâm”

Tại một vách núi khác, Ảnh Mật Vệ tụ tập quan chiến bên dưới chiến trường, từ khi hư tiêu sấm to mà mưa nhỏ, Chương Hàm thống lĩnh thuộc hạ đến khu vực mà Chung Ly Muội áp tiêu quan sát diễn biến bên dưới, hoàn toàn không có ý định nhúng tay vào giải vây cho Chung Ly Muội.

“ Quý Bố là người Sở quốc, sau khi Sở diệt vong thì trở thành đạo tặc, chạy trốn khắp Sơn Đông lục quốc, nhiều lần phạm án. Chuyên chọn các nhà quan lại, phú thương các vùng mà ra tay. Tự xưng là “ cướp của người giàu chia cho người nghèo”. Là hiệp đạo rất có tiếng trong dân gian”

Chương Hàm nghe thuộc hạ báo cáo, hứng thú nói : “ lại một con chuột có tiếng”

Tên thuộc hạ phía sau tiếp lời : “ Thân pháp khinh công của kẻ này vô cùng xuất chúng, hành tung bí hiểm. Từ khi thành danh tới nay chưa từng thất thủ, quan nha các vùng cũng từng dốc sức hành động. Song vẫn chưa thể bắt về quy án, kẻ này hành sự vô cùng ngạo mạn, mỗi lần gây án. Đều có người tận mắt trông thấy Hoàng Kim Mẫu Đơn xuất hiện ở hiện trường. Cho nên giang hồ đặt cho y danh hiệu “ Hoàng Kim Mẫu Đơn, Hoa Gian Ẩn Hổ ( hoa mẫu đơn bằng vàng, trong bông hoa ấy ẩn chứa đầy nguy hiểm)”

Chương Hàm cất lời : “ chẳng phải y còn một danh hiệu là “ Nhất nặc thiên kim, bất động như sơn sao? ( một lời hứa đáng giá ngàn vàng, chẳng hề đổi dời)

“ Chính thế”

Chương Hàm lại nói tiếp : “ Một tên đạo tặc giữ đúng lời hứa, lại thích nổi danh, có cả hai thói quen xấu ấy. Nếu chưa từng thất thủ thì chỉ có thể nói vận khí của y tốt hơn lũ chuột thông thường”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK