Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu âm vừa vang lên không lâu, tại các nóc nhà vây lấy Huyền Tiễn và Quỷ Cốc song kiếm lần lượt hiện lên mấy cái thân ảnh khác.

Ba cái nam nhân, mỗi người mỗi vẻ mang theo bất đồng binh khí khác nhau. Nhưng điểm chung đó là trên cơ thể đều có một hình xăm con nhện, giống như Ly Vũ đều là Sát cấp sát thủ La Võng.

Phía sau lưng cõng một cái thùng gỗ, tại đỉnh thùng trên lại thấy các đầu ong mật. Hắn danh hiệu là Tốn Phong, có thể điều khiển bầy ong của mình công kích hoặc lợi dụng thu thập tình báo thu thập điều tra, hơn nữa giỏi dùng phi châm ám khí.

Mặc một bộ quân giáp, phía sau lưng đeo sáu thanh cương đao sắp xếp chéo nhau, y gọi là Cấn Sư.

Kẻ cuối cùng chính là nhận lệnh của Huyền Tiễn gần đây, Càn Sát.

Cả bốn người còn một cái đặc điểm chung nữa, đó là bọn họ đều là bộ hạ dưới trướng của Yểm Nhật.

Yểm Nhật lớn tiếng nói cho Huyền Tiễn lẫn những người khác nghe : “ Không một ai có thể phản kháng La Võng. Đây là số mệnh của ngươi không thể thoát”

Huyền Tiễn nắm lấy Huyền kiếm, dùng lực siết chặt lấy, con mắt tràn đầy lửa giận.

Một Yểm Nhật có Thiên cấp thực lực đã là một vấn đề, hắn mặc dù tự tin với thực lực của mình cũng không chắc sẽ giết được y. Bây giờ thêm bốn tên Sát cấp La Võng, một khi đại chiến hắn chỉ có chết.

Huyền Tiễn biết bốn tên thuộc hạ xuất hiện, đây là Yểm Nhật cảnh cáo hắn. Ép hắn đi vào khuôn khổ.

“ Hừ!” Huyền Tiễn hừ lạnh một tiếng, kiềm nén phẫn hận của mình xoay đầu nhìn về Quỷ Cốc song kiếm đi đến.

Hắn không sợ phản bội tổ chức, cũng không sợ chết. Nhưng hắn lại sợ không trả được thù của mình, mình chết mà Ngụy Dung có thể an nhiên còn sống được. Cho nên Huyền Tiễn lựa chọn khuất nhục nhận mệnh.

Bây giờ hắn không thể chết được, cũng không thể giết Ngụy Dung. Bởi nếu hắn ra tay Yểm Nhật cùng bốn tên Sát cấp liền đem hắn bài trừ. Tạm thời chỉ có thể nhận mệnh và chờ đợi khi La Võng lấy được lợi ích, hắn liền đem Ngụy Dung giết.

Toàn bộ phẫn hận trên người, Huyền Tiễn chỉ có thể phát tiết lên Quỷ Cốc song kiếm, không một chút dơ dự so với trước sát ý càng thêm cường đại, cầm trên tay Huyền kiếm trực tiếp hướng về hai người công kích.

“Leng keng!”

Trong khoảng thời gian ngắn, ba người bắt đầu giao thủ, mười mấy hiệp rơi xuống, Cái Nhiếp cùng Vệ Trang đơn đấu liên tục rơi xuống hạ phong, kiếm khí cuồng bạo tỏa ra phá sập đi không ít kiến trúc trong Ngụy gia trang.

Mà khi Huyền Tiễn đại chiến với Quỷ Cốc song kiếm, Yểm Nhật cùng bốn tên thuộc hạ của mình không có tham dự vào, ngược lại ngay khi Huyền Tiễn nhận mệnh cùng Quỷ Cốc song kiếm giao chiến bọn họ liền rời đi, nhường lại sân khấu cho cả ba người.

“ Đánh lén! Thật nực cười. Các ngươi phối hợp với nhau chỉ khiến mình lộ ra muôn vàn sơ hở” Huyền Tiễn dễ dàng né đi Quỷ Cốc song kiếm hợp kích, ngay sau đó toàn bộ lực lượng trong người không một chút giữ lại nữa, bùng nổ.

“Leng keng! Tư tư xi xi”

Trong nháy mắt ngắn ngủi, tốc độ của Huyền Tiễn đề thăng đến cực hạn, chưa đến một giây hắn đả xuất đến năm mươi kiếm. Trong chốc lát hàng trăm đường kiếm được vung ra, đem Quỷ Cốc song kiếm đánh áp chế, chỉ có thể một đầu ngạnh đỡ không ngừng rơi xuống hạ phong.

“ Bành! Bành!”

Kiếm khí như sóng biển tràn ra, đem những kiến trúc phá vở. Thanh âm vở nát vang lên trong Ngụy gia trang từ các kiến trúc, còn cả Vệ Trang và Cái Nhiếp bị đánh văng thân thể hung hăn đụng sập các kiến trúc đụng phải.

“Khụ khụ…” Cái Nhiếp cùng Vệ Trang vừa tiếp đất, cùng một lúc ho khan lên, máu tươi trong miệng rĩ ra.

So với trước kia cùng Huyền Tiễn giao chiến, Huyền Tiễn bây giờ còn mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Cả hai cho dù liên thủ, nhưng đứng trước một cao thủ như y chiêu thức đều bị hóa giải dễ dàng, thậm chí còn bị đánh cho thương tích khắp người, ép đến tử môn.

“ Kẻ mạnh, liệu có phải đối mặt với cái chết không? Khi đối mặt với cái chết, kỹ thuật tốc độ, sức mạnh, lý niệm, niềm tin còn ý nghĩa gì sao?”

“Phải cần một bản năng mưu cầu sự sống, từ bỏ mọi suy nghĩ. Chỉ dùng bản năng của động vật để sống.”

“Bởi vì còn sống, chính là kẻ mạnh. Mà kẻ chết đi sẽ bị lãng quên đời đời”

Sinh tử chi nguy, Huyền Tiễn sức mạnh vượt quá sư huynh đệ hai người đối kháng. Cho dù là đơn đấu hay hợp kích lại cả hai đều như đứa trẻ nhỏ trước kẻ kia. Nhưng ở trong sinh tử thời khắc, một chân bước vào tử môn, khoảng khắc ngắn ngủi lại để cho Cái Nhiếp cùng Vệ Trang đốn ngộ.

Giờ phút này, không còn cái gì gọi là Quyết cùng Chọn, cũng chẳng còn cái gì là Tung và Hoành cả. Đối mặt với tử vong, đối mặt với một cường giả như Huyền Tiễn. Hết thảy những thứ mà bọn họ ngẫm nghĩ trước đây đều không còn ý nghĩa nữa.

Sinh tử chi nguy, thân vào hiểm cảnh, Cái Nhiếp cùng Vệ Trang mượn nhờ tử vong hơi thở của Huyền Tiễn, áp lực khôn cùng từ y bức phá lấy tiềm năng trong người.

“ Vù vù vù”

Theo Vệ Trang đứng dậy nâng kiếm hoành ngang, toàn bộ nội lực trong người còn lại đều được sử ra. Kiếm khí màu vàng không ngừng thoát ly ra ngoài, khí thế tại người Vệ Trang không ngừng kéo lên.

Đồng thời Cái Nhiếp cũng không chậm chạp, một tay đưa kiếm đến trước ngực tay kia vuốt dọc lên thân kiếm. Khí thế trong người đều thả ra, dồn hết vào một chiêu mạnh nhất của mình.

Hai người, đồng thời vào giờ phút này, dùng ra từng người kiếm thuật mạnh nhất chiêu.

Một cái Hoành Quán Bát Phương.

Một cái Bách Bộ Phi Kiếm.

“Hợp Tung Liên Hoành!”

Hai người nháy mắt mở miệng.

Cùng với bọn họ hai người giọng nói rơi xuống, kiếm khí đẩy lên tột cùng kiếm ý tung hoành bao phủ cả không gian. Cả hai người như hóa thành từng đạo thần long.

Bách Bộ Phi Kiếm cùng Hoành Quán Bát Phương liên thủ cùng xuất, một đen một trắng thần long hướng về Hắc Bạch Huyền Tiễn mạnh mẽ công kích.

Luận thực lực Cái Nhiếp cùng Vệ Trang đều không phải là đối thủ của Huyền Tiễn, song giờ phút này khi cả hai liên thủ Tung Hoành hợp nhất về sau. Thực lực của hai người đều bạo phát mạnh mẽ, đả không còn là một cộng một là hai nữa mà là ba có thể là bốn...

Kiếm ý lẫn kiếm khí của cả hai lúc này hoàn toàn áp chế Huyền Tiễn. Hai đầu thần long điên cuồng quấn đến Huyền Tiễn, khí thế mạnh mẽ hoàn toàn bức ép Huyền Tiễn.

Huyền Tiễn đôi mắt thoáng qua kinh ngạc khi cảm nhận được kiếm ý bá đạo mạnh mẽ của cả hai. Hoàn toàn trái ngược với ngắn ngủi chi gian trước kia, cả hai người phía trước đã không còn là kẻ hắn có thể tùy ý giết như trước.

“ Keng!!”

Nhìn thấy Cái Nhiếp vung kiếm nhanh chóng chặt đến, Huyền Tiễn trong ngắn ngủi né được một kiếp tất sát của y. Nhưng né được Cái Nhiếp hắn lại không né được Vệ Trang, Sa Xỉ nhanh chóng chém đến trước ngực, cùng với Huyền kiếm va chạm.

Ngắn ngủi chi gian, Cái Nhiếp vừa thoát đi đã trở lại, một kiếm chém lên người Huyền Tiễn, nhưng một kiếm này cũng giống như một kiếm trước Huyền Tiễn đào thoát được trong gang tấc.

Tuy nhiên nguy hiểm còn chưa hết, Vệ Trang đã lao đến lần nữa.

“Hoành Quán Bát Phương!” Vệ Trang lập tức dùng ra Hoành Quán Bát Phương, một đường kiếm khí mạnh mẽ quét ngang mà đến.

Hoành Quán Bát Phương vừa ra tựa như thần long mạnh mẽ trực tiếp đem Huyền Tiễn chấn bay, kiếm khí xuyên qua thân thể để lại hắn tổn thương không nhỏ.

Hắc Bạch Huyền Tiễn trên không một ngụm máu tươi nhổ ra.

“Sư ca!” Vệ Trang vội vàng mở miệng nhắc nhở nói.

Cái Nhiếp cầm trên tay Công Bố, ngưng tụ kiếm khí của mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn trên không Huyền Tiễn.

“Bách Bộ Phi Kiếm!”

Cả người như mủi tên rời cung, một kiếm bạo lược mà đến, kiếm khí kinh hồng xuyên nhanh mà lên, trực tiếp là xuyên thấu Hắc Bạch Huyền Tiễn trên người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK