Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Malfoy, Potter, Macmillan, Abbott, Goldstein, Patil, Brown”

Đế Thiên An điểm danh lên bảy người rồi nói : “ Xem ra vị giáo sư dạy Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám này chỉ có miếng mà không có tiếng, hẳn là Hermione quá sức với ngươi đi như vậy đổi lại một đối thủ khác, bảy học trò này kém hơn Hermione một chút hẳn là vừa sức đi, biết đâu có thể hạ được tụi nó đấy?”

“ Vâng giáo sư” bảy người đáp lời rồi bước lên trước.

Sirius nhìn Umbridge chật vật đứng lên, phập phồng kinh sợ tay nắm chặt đũa phép nhìn Hermione rút lui, bảy đứa học sinh khác đi đến, việc bị Hermione một chiêu đánh bại để cho bản thân Umbridge sợ hãi.

Khi mà lượng ma lực trong người của Hermione đả vượt xa bản thân bất cứ một giáo sư nào, lại trên cơ Umbridge nhiều.

Lại thêm kho sách nhiều vô kể trong thư viện của Đế Thiên An để nàng như lạc vào cổ tích, mấy năm nay nhiều đạo ma chú mới uy lực mạnh mẽ đều học được.

Umbridge con mắt ngó quanh phẫn hận, lý trí liền phân tích bây giờ đối chọi với đám học sinh chỉ để mất mặt thêm mà thôi.

Bằng việc Hermione một kích đem lá chắn đập vở, đủ biết thực lực nàng hơn mình khi mà Điểm Huyệt ma chú nàng này né được.

Nhưng mà bản thân muốn là có thể được sao, khi mà vừa nghĩ đến ý định lui đi, thì một đạo mệnh lệnh xông vào đại não để bản thân không thể nào kháng lại.

Chuyện tiếp theo là khỏi phải nói Umbridge trở thành người rèn luyện cho đám học sinh, sau buổi học này mặt mũi đều mất sạch sẻ.

Khi mà sau Hermione bảy người mà Đế Thiên An điểm danh không một người Umbridge có thể trực tiếp đánh bại được, phản xạ của bọn nhỏ hơn xa mập lùn Umbridge.

Đêm tối, đại sảnh đường Hogwarts.

“ Em nghĩ thấy ém Lời Nguyền Độc Đoán lên mụ, cho nên mụ mới ngoan ngoãn trở thành vật tiêu khiển rồi” Ginny nhỏ giọng nói, thân ảnh cúi người ngồi bên cạnh Harry

Harry gật đầu, nụ cười rạng rở nói : “ Lần này mặt mũi mụ đả mất hết cả rồi, hẳn mụ không dám bén mảng đến lớp của thầy nữa”

“ Nhìn cô Mcgongall đi, mình thề cô ấy còn vui hơn cả năm hai nhà mình giật cúp” Ron nhỏ giọng lầu bầu nhìn trên bàn giáo viên giáo viên chủ nhiệm của mình.

“ Nghe nói mụ trốn luôn trong phòng của mình rồi” Dean một bên vừa ăn vừa nói.

“Nhục quá mà, hơn một nữa học sinh đều không đánh lại, lại còn chỉ trích giáo sư, môn học của mụ đúng là rác” Neville chen vào.

Angelina cách ba người cũng hùa vào : “ bọn bây tệ quá, hơn một nửa đều không làm được, nếu là tụi này đả xử đẹp mụ rồi”

“ Pisu pisu” Parachisu trên vai minh họa lấy, nắm tay nhỏ vươn ra lung lay.

Fred vừa cắn miếng xúc xích nói : “ Ôi phải chi tiết học chiều nay là của tụi này, mấy đứa bay thiệt là hên”

“ Mụ so với đám quái vật trong Đào Kho Báo chả là gì, thật tiếc là chúng ta chỉ còn năm này thôi, ôi phải chi là tụi năm nhất thì tốt rồi” Alicia tiếc hùi hụi nói.

“ Phải chi giáo sư nhận chúng ta làm trợ giảng ha” Georgo chen lời vào.

“ Năm nay nữa là hết rồi, cho nên năm nay quyết không để bỏ phí được” Jordan nháy mắt với hai anh em sinh đôi.

Howarts một đêm

Harry vọt lên phòng ngủ của nam sinh để lấy tấm Áo Khoác Tàng Hình và Tấm Bản Đồ Đạo Tặc cất trong cái rương của nó.

Nhanh nhẩu đến nỗi nó và Ron đã sẵn sàng khởi hành ít nhất là năm phút trước khi Hermione lật đật trở xuống từ phòng ngủ dành cho nữ sinh, và đội một trong mấy cái nón do chính tay cô nàng làm cho bọn gia tinh.

“Đi thôi” Hermione lên tiếng, trong ánh mắt của hai người cả thân hình nàng nhanh chóng tan biến trở nên trong suốt vô hình lên.

Ánh mắt nhìn hai bàn mình hâm mộ rõ được, nàng không cần phải như Harry mặc Áo Khoác Tàng Hình, bởi chính bộ y phục trên người đả có sẵn chức năng tuyệt vời đó rồi.

“ Hermione, mình đố kỵ đố kỵ” Harry đem áo khoát trùm lên Ron, giọng chua lè hiện ra.

Hắn từ Hermione biết được bộ y phục trên người nàng bận mạnh mẽ thế nào chính là sốc nặng một hồi, hấp thu giải phóng ma lực, tàng hình khả năng miễn nhiễm thậm chí đến cả lời nguyền chết chóc cũng không sợ, cho dù Voldermort đứng trước mặt cũng bị thịt.

Ba đứa bò qua cái lỗ chân dung rồi thận trọng đi lần xuống rất nhiều cầu thang, dừng lại từng lúc để dò bản đồ tìm dấu hiệu của thầy Filch hay con mèo Bà Noris.

Tụi nó gặp may: không gặp ai hết ngoại trừ lão Nick Suýt Mất Đầu đang lướt xuôi theo tụi nó và ngâm nga một cách lơ đãng điệu gì đó nghe rất kinh tởm như “Weasley là vua của chúng ta”.

Tụi nó bò qua tiền sảnh và rồi bước ra ngoài sân trường phủ đầy tuyết và im ắng, ngay khi đó cả ba thân hình liền bay vọt vào không trung khi trên mình cả ba đều có những bộ y phục giúp bay được.

Hermione chính là bộ y phục gia đình Đế Thiên An, còn hai tên còn lại chính là hai tấm áo choàng phù thủy giành được từ phần thưởng năm hai.

Rất nhanh ba người đả thấy được trong đêm tối đầy tuyết, một căn nhà trên nóc cây phát ra quang mang ánh sáng, xung quanh là những chiếc lá lớn che phủ, ngay khi ba người đến một lối đi được mở ra đi vào bên trong.

“ Đây là lần đầu mình được đặt chân đến nơi này, ôi không Fred, Georgo sau hai anh đến được đây” Ron nhăn nhó lên khi thấy phía sau truyền đến hai tiếng xé gió.

“ Chà chà hai Huynh Trưởng lại phá luật trong đêm, chà chà” Fred trêu ghẹo làm cho Ron mặt đỏ bừng, thậm chí Hermione cũng xấu hổ lên.

“ Nếu má biết hẳn là tan nát lòng đi, ôi Ronnie bé bỏng Huynh Trưởng” Georgo tiếp lời lên tiếng.

“ Tụi bay còn non lắm” Angelina và Alicia từ bầu trời đáp xuống, cười vui vẻ nói : “lần sau hành động kín một chút, cũng may có Lucky của má phát hiện ra”

“ Pisu pisu” Parachisu lắc lư chiếc đuôi hưng phấn kêu lên, đem tay nhỏ không ngừng chỉ vào ngôi nhà phía trước.

“ Được rồi, vào đi thôi?” Hermione dẫn đầu đám người nhanh chóng đi vào bên trong, mà chỉ chờ có đó hai cặp sinh đôi đả nhanh chân chạy trước vào bên trong.

“ Lại là hai đứa tụi bay, ta còn cứ tưởng là tụi kia” tiếng nói của lão Hagrid vang lên, thanh âm có phần quở trách vang lên.

“ He he” Hai anh em nhe răng cười lên, một bộ tự nhiên đạp vai lên thân hình lão rồi suýt xoa nhìn thân hình trong bộ áo giáp đen bóng, trên đó là một cặp rìu to lớn ở phía sau lưng, một hưu ảnh con phượng hoàng đồ hình nhỏ phát sáng ngay vị trí trái tim.

“ Bác Hagrid, chíu Sirius, chú Remus, cô Tonk” Harry, và Ron bước vào bên trong thì kinh ngạc thốt lên khi thấy trong phòng mấy thân ảnh.

“ Tuyệt cú mèo, có đến bốn thành viên Hội, giáo sư” Angelina reo hò nhìn đầu thú cưng của mình chạy đến một con sư tử tím biếc to lớn đang nằm một góc.

Rồi ánh mắt sáng choang lên khi thấy hai anh em đả chạy đến một góc phòng trong chiễm chệ ngồi lấy chiếc ghế mềm mại, mà màn hình phía trước hiện lên giao diện một trò chơi bắn súng.

“ Chờ đả Fred” Alicia liền chạy đến gần đem một chiếc kính mắc đội lên đầu, ngồi xuống chiếc ghế khác, ngay lập tức hai cổ tay nhanh chóng xuất hiện hai vòng sáng chiếc lắc trang bị khóa lên đó.

“ Tuyệt cú mèo, nhanh lên Angelina, chúng ta sắp đổ bộ nhảy dù rồi” Fred thanh âm lớn tiếng nói, mà màn hình bên trên chính là một chiếc máy bay trên không trung, bên trong lại là những nhân vật trò chơi hình ảnh giao diện đám người bọn họ.

“ Đợi chút” Angelina cũng không dư thừa chạy nhanh đến chiếm lấy một chiếc ghế, ngồi bên cạnh Tonk trợ giảng của mình.

Đối với trò chơi này nàng cũng đả thử qua chơi rồi, cực kỳ đả ghiền trong tiết học của Đế Thiên An bọn họ cũng thử qua, khi đó chả khác nào là Đại Ma Hội Võ phiên bản khác vậy, học sinh các nhà được chở thả xuống một hòn đảo rồi triệt hạ lẫn nhau.

“ Bách Hagrid, mặt bác sao vậy, bộ áo giáp của Hội không phải chống chịu mọi thứ sao, là ai đánh bác vậy?” Harry kìm lại tâm tư muốn chạy đến chơi như Ron, hướng về Hagrid mặt đả tím bầm con mắt trái, bộ khôi giáp trên người phát lên “ tạch tạch” rồi co rút thành từng mảng nhỏ, cuối cùng bị lảo gở ra thành bốn phần mình, tay chân riêng biệc.

“ Hẳn là bị người khổng lồ đánh đi, bác tìm được họ rồi sao?” Hermione đi đến lướt qua đám người, nhìn thấy nhóm người Fred cùng Sirius, Remus, Tonk đang cùng nhau chơi trò chơi thoải mái ăn uống, rồi đi thẳng đến một chiếc bàn gần đó Đế Thiên An đang uống rượu của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK