Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau.

Trứng ngỗng lớn nhỏ Huyết Thạch lóng lánh màu đỏ sậm quang mang, cùng huyết tinh sở nở rộ ra loá mắt màu đỏ sậm quang mang, chất thành từng cái núi nhỏ.

“ Xèo xèo!”

Tiếng cháy khét hiện ra, trong không khí nhiệt độ so với bình thường còn nóng bức hơn nhiều. Từng cái núi nhỏ Huyết Thạch bị hút vào cái lò lửa rực rở rồi bị nung luyện thành những dịch thể lỏng.

Lóng lánh màu đỏ sậm dịch thể tỏa ra mùi thơm, tản ra cường đại sinh mệnh năng lượng dao động, càng nhiều dịch thể đỏ sậm được nung đốt thành một bãi chất lỏng lớn, các tạp chất đều biết tinh lọc đi chỉ giữ lại tinh thuần nhất lực lượng.

Huyết Thạch còn có một cái đặc điểm, đó chính là cứng rắn, so sắt thép còn muốn cứng rắn.

Liền tính là dùng đao kiếm chặt chém, cũng vô pháp đối Huyết Thạch tạo thành bất luận cái gì hư hao.

Nhưng như thế cứng rắn Huyết Thạch, lại như củi khô một dạng không kiên trì được lò lửa rực rở kia, khi bị hấp vào liền tan chảy ra, từng đoàn dịch thể đổ xuống đỏ thẫm huyết ao bên dưới.

“ Bọn tiểu tử trời đánh này, cút đi!”

“ Đây có phải là của ngươi đâu!!!”

“ Ngươi đường đường là viễn cổ thần cầm! sau lại tranh với chúng ta”

“ Biết bản thần điểu là viễn cổ thần cầm, còn dám tranh! Muốn chết à!”

“ Đế Thiên An ca ca ! có kẻ quậy phá nè!!”

“ Ngươi được lắm!!!”

Huyết ao dậy sóng không ngừng, bên trong huyết ao là mấy cái thân ảnh đang tắm bên trong ồn ào la lối khắp nơi.

“Ồn ào!” Đế Thiên An trên không quát một tiếng, ngay lập tức cái đám đông lập tức ngậm miệng.

“ Lần này đều đem hết Huyết Thạch trong kho đem ra rồi! Thần Tộc nhất định sẽ không bỏ qua cho ta! Hy vọng vị đại nhân này có thể che chở cho phụ tử ta” Lý Tịnh đứng trên huyết ao, vuôt râu thầm nghĩ.

Từ bốn năm trước chiến bại, hắn đối với Đế Thiên An thủ đoạn mà kinh sợ! suốt 4 năm qua y vẫn không đả động gì đến phụ tử hắn. Vẫn tiếp tục dưới địa huyệt sinh hoạt dưỡng thương.

Mà trong 4 năm này từ Na Tra hắn biết được cái gả đàn ông kia cường đại đến đáng sợ, nếu trước kia hắn đắn đo không làm phản Thần tộc vì an nguy của Na Tra, hắn ám thủ bố trí không ít để lại đường lui cho mình nhưng bây giờ đả khác.

Khi Đế Thiên An hạ lệnh đem toàn bộ Huyết Thạch cất trữ trong kho đem ra, hắn liền tính đến đường lui cho mình. Dù sau việc mất đi Huyết Thạch cung ứng, Thần tộc làm sao bỏ qua được.

Đến cả Viễn Cổ Thần Cầm bị Thiên giết chết mà y còn có thể cứu sống, Lý Tịnh cần đưa ra cho mình chính xác lập trường. Trải qua cân nhắc giữa lợi và hại, cuối cùng hắn quyết định đánh cược dựa vào y.

“ Hỏa diễm kia còn đáng sợ hơn cả Hỗn Độn Chi Hỏa của Tế Sư hay hỏa diễm của Bất Tử Điểu” A Lam ngâm mình trong huyết ao, hấp thu năng lượng tinh thuần bên ngoài, bồi bổ thể chất lẫn tăng trưởng thần lực cho mình.

“ Ực” Lục Vân há cái miệng ra phóng lên không, hút lấy huyết dịch từ trên không rơi xuống.

“ Ngươi cái tên không biết xấu hổ!!” Vũ Canh đám người thầm hận cái đầu thần cầm kia, chỉ có thể thầm mắng.

Cắn nuốt hết sạch dịch thủy đổ xuống, Lục Vân liền trở về bên dưới huyết ao, cả người lại hấp thụ lấy lực lượng trong huyết ao. Tốc độ so với những kẻ khác còn khoa trương.

Đỏ thẫm mặc nước cũng trở nên phai màu hơn rất nhiều.

Lục Vân lấy lại được thân thể, song thực lực vẫn chưa có khôi phục lại đỉnh phong, mà Huyết Thạch dịch thể ẩn chứa năng lượng tinh thuần, chính là đại bổ làm sao có thể bỏ qua cho được.

“ Viễn Cổ Thần Cầm khôi phục được thực lực! ngày lật đổ Thần quyền cũng không xa nữa rồi!” Phục Hy đứng trên bờ con mắt sáng nhìn hỏa điểu kia.

Vân Trung Tử thì ngồi trên ao, mở một cái vò rượu mà uống, nói : “ đúng vậy! vận mệnh chi tử đã giáng lâm! Chúng ta rốt cuộc đợi được rồi ông bạn già!”

“ Thiên An ca ca làm sao lại để cho cái đầu thối điểu này làm loạn! Từ khi nó xuất hiện đều tranh đồ ăn thức uống với ta cả” Na Tra thầm mắng, ánh mắt không chút dể chịu nhìn về cái đầu xinh đẹp hỏa điểu.

“ Nhìn cái gì tiểu bất điểm! có tin bản thần điểu đốt ngươi bây giờ không?” Lục Vân nhìn Na Tra ánh mắt hăm dọa nói.

“Hừ!!” Na Tra quay mặt đi chổ khác, tỏ vẻ bất mãn.

Lục Vân cũng không có ngu cướp đoạt hết năng lượng trong huyết ao, chỉ một nữa năng lượng bị nó hấp thụ, còn lại thì dừng lại. Nếu không còn tiếp tục, chính là bị kẻ phía trên kia đem quăng đi chổ khác, khi đó không có quả ngon để ăn.

Tiếng bước chân lại vang lên, từng nô lệ đẩy lấy những cái bánh xe chuyên chở lấy những thùng Huyết Thạch đem đến vị trí gần ao huyết, sau đó trút lấy rồi rời đi, ánh mắt thỉnh thoáng liếc nhìn chỉ rỉ tay to nhỏ nghị luận khi rời khỏi.

Bắc Sơn quặng mỏ, tuy là Thần tộc địa bàn, nhưng là Thần tộc cao ngạo sẽ không đến trong mắt bọn họ tràn ngập dơ bẩn địa phương, mỗi năm tới nơi này lấy một lần Huyết Thạch liền đã là cực hạn.

Ở đại bộ phận thời gian, nơi này hết thảy quản lý là Lý Tịnh, trải qua như vậy dài thời gian, tuy rằng Bắc Sơn quặng mỏ trên danh nghĩa thuộc Thần tộc, nhưng Bắc Sơn quặng mỏ chân chính thống trị là Lý Tịnh.

Thần tộc đối với Bắc Sơn quặng mỏ mọi người tới nói chỉ là một cái sản nghiệp mà thôi, trừ phi Thần tộc tự mình hiện thân cũng đem Lý Tịnh đuổi, bằng không Bắc Sơn quặng mỏ chung quy vẫn là Lý Tịnh định đoạt.

Chính như hiện tại tới nói.

Huyết Thạch được khai thác xong và đem đi nung đốt để loại bỏ tạp chất sẽ được cất giữ vào kho hàng, không được người khác tiếp cận và chờ Thần tộc đến lấy.

Những gả thủ vệ được Thần tộc giao cho trách nhiệm, bao gồm quặng mỏ mọi người, thậm chí Lý Tịnh trong đó cũng không được.

Nhưng là Lý Tịnh hiện tại mới là cái này quặng mỏ chúa tể giả, ít nhất ở Thần tộc không có đến cái này quặng mỏ là như thế, cho nên những gã võ sĩ liền xem nhẹ Thần tộc, mà đem Lý Tịnh mệnh lệnh đặt ở trên, để mặc cho nô lệ vận chuyển Huyết Thạch rời đi khỏi kho.

Chưa đến 3 h đồng hồ, toàn bộ đều được chuyển về địa cung bên dưới rồi bị Đế Viêm nung đốt ra, cung cấp lực lượng cho kẻ khác.

Làm xong hết thảy, toàn bộ nô lệ trong hầm mỏ Bắc Sơn được tập trung lại một chổ, cổng lớn của Bắc Sơn đả mở ra từ lâu.

“Đại gia an tĩnh, Lý Tịnh đại nhân quyết định thả toàn bộ mọi người rời khỏi Bắc Sơn, từ nay về sau được tự do” Thiên Phu Trưởng lão Phùng một bên cao giọng nói, một bên bỗng nhiên duỗi tay về thông đạo đả mở : “ cổng đả mở, các ngươi có thể an tâm rời đi được rồi!!”

“ Thật hay giả!!!”

“ Trời ạ! Lý Tịnh đại nhân thả chúng ta ư?”

“ Ta có phải nằm mơ hay không?”

“ Tốt qua! Lý Tịnh đại nhân là người tốt!!”

“ Ta rốt cuộc chờ đến ngày này rồi!!!”

“ Sẽ không lừa chúng ta chứ!!”

Đám nô lệ nghe xong có người mừng rơi nước mắt, có người lại nghi ngờ, nhưng lại thấy cổng lớn đả mở, tự do hay là cạm bẫy chờ đợi phía trước bọn họ cũng không rõ.

“ Cơ hội chỉ có 1 lần! Qua ngày hôm nay liền không còn! Các ngươi đem theo lương thực mà rời đi!” Lý Tịnh đứng trên đài cao lớn tiếng.

Theo lời hắn, các binh sĩ trong Bắc Sơn khiêng lấy những thùng cơm hoặc các thùng lương thực để đến trước đám nô lệ.

Lý Tịnh nói tiếp : “ Các ngươi đều biết Quỷ Mộc Đại Thần đã bị giết tại hầm mỏ Bắc Sơn! Thần tộc sẽ không bỏ qua! Các ngươi mau rời khỏi nơi này! Ra bên ngoài bắt đầu một tương lai mới đi, nếu không đi khi đó Thần tộc trừng phạt đều chết cả”

Lời này vừa ra, đám nô lệ có chút nghi ngờ cũng lặng xuống, nhao nhao tranh lấy lương thực cấp đến. Rồi chạy nhanh ra khỏi thông đạo hướng về cửa lớn mà rời đi.

Bắc Sơn quặng mỏ, vẫn luôn ngày tiếp nối đêm, không ngừng nghỉ khai thác Huyết Thạch, từ tinh thần phấn chấn bồng bột thiếu niên đến mộ khí trầm trầm lão niên, thậm chí đến chết, vẫn luôn như vậy không có hy vọng, chỉ có tuyệt vọng chết lặng tồn tại.

Như vậy sinh hoạt nhìn không tới cho dù là một tia quang minh, liền giống như trầm luân địa ngục giống nhau, nhân sinh chung điểm trước nay đến cái này quặng mỏ kia một khắc cũng đã bị chú định, com đó chính là chết.

Hiện giờ cái địa ngục kia đả mở cổng, Lý Tịnh chưởng quản hầm mỏ Bắc Sơn quyết định thả tự do cho bọn họ. Đây là cơ hội ngàn năm có một, bọn họ còn chần chờ ư? nếu chần chờ chính là chỉ có chết.

Theo hàng vạn con người ồ ạt chạy ra khỏi cổng, Bắc Sơn hầm mỏ cũng chính thức giải tán.

Chỉ một tiếng đồng hồ, nhộn nhịp đông đúc Bắc Sơn hầm mỏ liền im ắng.

“ Sưu!!”

Đột ngột, tại một nơi trong Bắc Chu hầm mò, một cái màu xanh xẫm to lớn thú hiện lên trên bầu trời, sau đó lao nhanh như gió mà đi.

Trên mình chuyên chở theo một nhóm người, rời khỏi Bắc Sơn hầm mỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK