Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, Mộ Vương Thành nơi, Cung Tử Võ.

Mộ Dung Hiển mặt ủ mày chau đang suy ngẫm cho việc đại chiến Hàn Thiệt mộ sắp đến.

“Tội sứ Thần Sai khấu kiến mộ Vương Thiên Tuế.” Mộc Tuyết Ly đẩy cửa đi vào, tiến đến phía trước cúi người quỳ hành lễ.

“Đứng lên đi.” Mộ Dung Hiển thấy đến Mộc Tuyết Ly tới, cũng nhanh từ suy tính bên trong tỉnh ra, tại Mộc Tuyết Ly đứng lên đồng thời nói: “Bản vương biết chuyện Cốc Tử mộ không phải do cô”

Mộc Tuyết Ly từ khi Thủ Mộ thất bại đã bị Mộ Vương giáng cấp một bậc, phạt đi đến Hàn Thiết mộ thủ mộ. Nay vì đại chiến sắp đến lại có một tin tức để cho hắn nghi ngờ, cho nên một lần gọi về Mộc Tuyết Ly.

Mộ Dung Diệp nói ra ý đồ : “bản vương gọi cô tới là hỏi cô một chuyện. Nghe nói Quỷ Sứ chết trong Cốc Tử mộ, tại sao Thông Linh tháp không có thông báo?”

Mộc Tuyết Ly đáp : “ Hồi bẩm Mộ Vương Thiên Tuế, quả thật có người chết tại Cốc Tử Mộ, nhưng đó chỉ là Quỷ Sứ thế thân, Quỷ Sứ vẫn đang ở bên trong Thông Linh Tháp bế quan luyện công.”

Mộ Dung Hiển nhưng là một cái lão hồ ly, nói hắn tin hoàn toàn đây là không có khả năng, chỉ là mộ Vương Thành công việc bề bộn, hắn cũng không có lòng để ý đến Thông Linh tháp sự tình.

“ Thì ra là thế! Khi nào Quỷ Sứ có thể ra ngoài. Bản vương muốn hai người đi thủ Hàn Thiết đại mộ” Mộ Dung Hiển chậm nói ra mục đích đồng thời còn thăm dò.

Thần Sai Quỷ Sứ, hai người như hình với bóng, bây giờ hai người vô luận là sự tình gì, cũng là Thần Sai một người tới, bất quá bây giờ quan trọng nhất là Hàn Thiết mộ chi chiến, những chuyện khác, chỉ có thể chờ đợi Hàn Thiết mộ chi chiến sau.

“Trấn thủ Hàn Thiết đại mộ một mình thuộc hạ có thể.” Nghe được phải gọi Quỷ Sứ, Mộc Tuyết Ly ngữ khí lẫn thần sắc bày ra một bộ ta có thể cùng với Mộ Vương nghi ngờ nàng thực lực.

Mộ Dung Hiển vỗ về nói : “Mộc Thánh Sứ võ công cái thế, thiên hạ vô địch, đương nhiên là bản vương yên tâm, nhưng song quyền nan địch tứ thủ, hảo hán cũng không chịu nổi nhiều người a. Hơn nữa phái Công Mộ quỷ kế đa đoan, tăng thêm bọn hắn lại lôi kéo được Xích Mi Long Xà, chỉ sợ Mộc Thánh Sứ sơ suất.”

“ Trăm ngàn năm nay Hàn Thiết đại mộ đều phòng thủ kiên cố vững như thái sơn”Mộc Tuyết Ly nghe xong chậm rãi phân tích cho Mộ Vương, để cho hắn biết chỉ cần một bản thân cũng có thể trấn thủ Hàn Thiết đại mộ : “ thứ nhất, ba tầng ngoài có Tòa Sen Thủy Hồ; Quỷ Chuyên Vô Hình Trận; Diêm La Vô Hình Đường có thể nói là kiên cố đến mức không thể phá nổi”

“ Thứ hai, đi đến mật đạo cơ quan của tầng thứ 4 sớm đã thất truyền từ lâu, là đi vào ngỏ cụt. Thứ ba trong tầng thứ 5 còn có dị tộc Hàn thị thần bí khó lường trấn thủ thành trì kinh thành không ai có thể phá.”

Thực lực của Mộc Tuyết Ly đúng là không có gì để Mộ Dung Diệp phải bàn, phóng nhãn Thủ Mộ giới người có thể bằng nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Cộng thêm Hàn Thiết đại mộ cơ quan trùng trùng khó mà công phá, lại thêm ngõ cụt tầng thứ 4 cũng để cho Mộ Dung Hiển nghiêng về Mộc Tuyết Ly.

Song Mộ Dung Hiển cũng không an tâm, nói : “Quỷ Chuyên Vô Hình Trận; Diêm La Vô Hình Đường lâu ngày không tu luyện. Mà dị tộc Hàn thị nhận mệnh của Võ Tử tông sư bị giam hãm trong mộ đã hơn ngàn năm. Không biết người có còn ở đó không?”

Mộc Tuyết Ly đợi Mộ Vương nói xong, đáp : “theo như thuộc hạ biết, ám thực lưu đồng ngàn năm không thay đổi, chứng tỏ Hàn thị dị tộc vẫn còn thủ hộ trong mộ”

Nghe xong, Mộ Dung Hiển cũng an tâm lấy, có nhiều như vậy địa lợi hắn cũng không tin Công Mộ có thể công phá được, xác thực chỉ cần một Mộc Tuyết Ly cũng có thể trấn thủ đại mộ Hàn Thiết, ngẫm nghĩ rồi dặn dò : “ mong là như vậy, nếu Quỷ Sứ không thể tạm thời ra ngoài, vậy thì bản vương sẽ phái chưởng sự Thiên Cơ đạo trưởng của Thiên Cơ gia tộc và Quỷ Tiên Hình Sự Bách Lý Vô Hồn của Hình Đường cùng với cô đến Hàn Thiết đại mộ một chuyến”

Đồng ý với Mộc Tuyết Ly không điều Quỷ Sứ thêm vào thủ Hàn Thiết đại mộ, nhưng Mộ Dung Hiển cũng không để hai tầng dưới thiếu người, bố trí hai Thủ Mộ nhân khác vào hai tầng khác bên dưới, có hai kẻ này lẫn tu sửa lấy cơ quan dưới núi cũng để hắn an tâm hơn.

“ Nếu Mộ Vương đã có định đoạt, thuộc hạ xin tuân lệnh” Mộc Tuyết Ly chắp tay thi lễ nhận mệnh, ngừng một chút lại nói tiếp : “ nhưng trận chiến Hàn Thiết mộ lần này vẫn phải tuân theo tổ chế chi pháp”

“ Ý của Mộc thánh sứ là… bản vương có ý định trái lệnh tổ chế chi pháp” Mộ Dung Hiển thần sắc nghiêm nghị, ngữ khí tức giận lớn tiếng nói.

Việc hắn trái với tổ chế hiển nhiên không ít người biết, song lại không có chứng cứ nói hắn làm ra. Cộng thêm Mộ Vương chi vị vẫn còn lẽ nào không bắt được Mộ Tuyết Ly cơ chứ. Không có chứng cứ hắn không nhận, ai có thể nói hắn được.

“ Thuộc hạ không dám” Mộ Tuyết Ly vội chắp tay cúi đầu thi lễ, tỏ vẻ nhận lỗi.

Thời gian sau đó Mộc Tuyết Ly lại rời khỏi Mộ Vương Thành, nàng trên đường đến Hàn Thiết đại mộ thủ mộ lại ghé qua một nơi, là một cái hồ nước rộng lớn, cảnh sắc cực kỳ xinh đẹp.

Mộc Tuyết Ly đả tọa dưới một gốc cây lớn mọc trên gò đất nhỏ như đảo nổi giữa hồ, sau đó lấy bên người tiêu ngọc ra thổi lấy khúc Nguyện Tình mà nàng ưa thích.

Đến nửa bài một cái thân ảnh đạp nước mà đến gần, y dừng lại cách Mộc Tuyết Ly chừng năm mét, cả thân hình như không có trọng lượng một dạng, y đặt chân lên chiếc lá phong đỏ cùng nổi trên mặt nước, yên lặng chờ nghe hết tiêu khúc, khi tiêu dừng thì nói : “ lâu lắm không nghe tiếng tiêu của muội rồi, cảm thấy có thêm nhiều nổi oán hận”

Mộc Tuyết Ly từ sớm đã biết ai đến, mở miệng đáp : “ Vật đổi sao dời vạn vật đổi thay, ta đã không còn là Mộc Tuyết Ly vô lo vô nghĩ như trước đây”

Vô Khả đáp : “ nhưng trong lòng ta, muội vẫn là muội không hề thay đổi”

Mộc Tuyết Ly đáp : “ nhưng sư huynh thay lòng rồi, trong lòng đã có Phật”

Vô Khả nghe xong trầm mặc không phản bác.

Mộc Tuyết Ly thấy y không nói dời chủ đề khác : “ Mộ Dung Hiển phái ta đi trấn thủ Hàn Thiết đại mộ, có lẽ hắn đã nảy sinh lòng nghi ngờ huynh rồi”

Vô Khả đáp : “ đúng vậy! bế quan ba năm qua quả thật quá lâu rồi”

Mộc Tuyết Ly hỏi : “ nội công tâm pháp của Tôi Hỏa kiếm, huynh đã tìm thấy rồi?”

Vô Khả đáp : “ tìm thấy rồi, nhưng muốn thắng Tôi Hỏa kiếm của Mộ Dung Hiển thì ta còn chưa nắm chắc”

Trước khi Vô Khả bái sư Khổ Thiền đại sư Thiên Thiền tự, hắn cùng với Mộc Tuyết Ly bái lấy Thiên Đăng thánh tôn của Thông Linh tháp làm thầy, vì mục đích riêng của mình mà Vô Khả trái với tổ chế dùng Hàn Thiên Khiếu làm thế thân mà tìm đến Khổ Thiền, mục đích chính là vì đạt được Tôi Hỏa nội công tâm pháp lưu giữ trong Tàng Kinh Các.

Mộc Tuyết Ly làm trái với quy cũ che đậy cho Vô Khả thoát ly ra Thông Linh tháp, còn bí mật trợ giúp lừa dối Mộ Dung Hiển, chính là trợ giúp đại sư huynh mình đạt thành mục đích, hiện giờ nghe được đại sư huynh tìm thấy thứ mình muốn mà vẫn không chắc đánh bại được Mộ Dung Hiển khiến nàng hơi bất ngờ.

Mộc Tuyết Ly nói : “ Thiên Cơ đạo trưởng và Bách Lý Vô Hồn sẽ đến Hàn Thiết đại mộ, mà Sở phu nhân chúng ta sẽ đưa bà ta về nhốt trong Thông Linh tháp, Sở Độc gia tộc chắc chắn sẽ cực lực phản đối. Đây là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp, muội muốn ở đây giúp huynh”

Nàng một lòng giúp đở cho đại sư huynh, nhân lúc Mộ Vương Thành bận tối mặt với Hàn Thiết đại mộ, chỉ cần bí mật ra tay với Sở phu nhân, khi đó sẽ khiến cho Mộ Vương thêm bất lợi.

Đế Thiên An không thể nhìn nhạc mẫu mình bị giam giữ được, lại thêm phía Sở Độc gia tộc sẽ không để yên việc Sở Vân Khê chịu hình phạt này, kẻ chịu trách nhiệm chính nên là thiếu thành chủ Mộ Dung Diệp mới đúng.

Khi đó dưới sức ép của các gia tộc, đại sư huynh có thể an tâm trả thù, Mộc Tuyết Ly hiển nhiên muốn ở lại tham dự và trợ giúp lấy.

Vô Khả đáp : “ không! Ân oán riêng ta không muốn lôi kéo thêm kẻ khác, bao gồm cả muội, muội trấn thủ Hàn Thiết đại mộ là làm việc theo tổ chế ta càng không thể vi phạm, chỉ là lần này từ biệc có thể là âm dương xa cách”

Hắn cùng với Mộ Dung Hiển có thâm thù đại hận, nhiều năm nay hắn vẫn nung nấu cơ hội trả thù, ẩn nhẫn chờ đợi cơ hội có thể tự tay trả thủ. Nhưng hắn cũng rõ ràng mối thù hận của mình là cá nhân, không muốn lôi kéo nhiều kẻ khác liên lụy vào.

Sắp đến trả thù nguy hiểm, hắn cũng không nắm rõ mình có thể giết được Mộ Dung Hiển hay không, cho nên lần này mới tìm đến sư muội muốn gặp nhau lần cuối, đây là cái mà hắn bận tâm người.

Mộc Tuyết Ly nghe xong thần sắc có chút phiền nhiễu, đưa tay tiếp lấy một chiếc lá phong đỏ rơi xuống, mở miệng hỏi : “ huynh còn nhớ lời muội nói không?”

Vô Khả ánh mắt lay động.

Mộc Tuyết Ly nói : “ nếu huynh không lấy muội cũng không gả, nếu huynh vong mạng chúng sinh bồi táng”

Mấy lời cuối sát ý lăng nhiên.

Vô Khả thở dài một hơi, nói : “ sao muội phải làm khó bản thân chứ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK