Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thuốc nổ mà hắn chế tạo chính là hỗn hợp của nitrat kali (KNO3) (hay diêm tiêu), than củi và lưu huỳnh.

Khi mà hắn chứng kiến những quả pháo hoa thô sơ được bắn lên bầu trời liền nghĩ ngay đến việc chế tạo thuốc nổ này.

Đa phần đám người chỉ biết lợi dụng thuốc súng này để chế tạo pháo hoa mà thôi, nhưng vào tay Đế Thiên An là một chuyện khác.

Ưu thế của hắn chính là kiến thức hơn xa thời đại này, từ lâu đã sớm đem thứ sát thương lớn này chế ra.

Có kiến thức có nhân lực có tài lực vậy thì triển thôi sợ bố con thằng nào chứ, xưa nay tài tử sợ lưu manh, lưu manh sợ thằng liều mà thằng liều lại sợ kẻ điên.

Sau lại từ Mộ Vương Chi Vương trở về, thu lấy được hỏa dược thuốc nổ bí phương, thì việc tạo thuốc nổ càng thêm dể dàng và thêm uy lực hơn.

Lữ Bất Vi phủ đệ bị một màn khủng bố tập kích chính là Đế Thiên An muốn chơi trội, điều mà bất kỳ thế lực nào trong thành cũng không dám làm. Ép hắn đi vào thế cục mà hắn muốn, để nhất kích lôi đình không cho y kịp trở tay.

“ Khinh người quá đáng” Lữ Bất Vi tức giận, nhưng trong mắt cũng có phần rung động từ bao lâu rồi hắn mới chịu uy hiếp trí mạng như vậy. Chưa bao giờ hắn cảm nhận được quỷ môn quan một đường.

“ Tướng quốc, mau trốn xuống mật thất, nước không cách nào dập tắt được hỏa diễm” Hàn Thiền gương mặt có chút lem luốc ánh mắt có chút kinh hoàng chạy vào bên trong, đi theo hắn còn xuất hiện mười mấy thân ảnh nam tử gương mặt có phần trắng xám y phục trên người xốc xếch chính là Tạp Gia đệ tử.

Mà lúc này bên ngoài phủ đệ của Lữ Bất Vi, đám người áo đen rời đi không lâu liền tỏa ra các ngỏ hẽm khác nhau ở đó có những cỗ máy như bắn đá một dạng, một đầu buộc lấy vô số những thùng dầu, nhanh chóng cắt đi dây trói.

“ Vù vù vù” Gần trăm thùng dầu gỗ từ bốn phương tám hướng ném mạnh vào không trung, hướng về bên trong phủ đệ của Lư Bất Vi mà ném lấy.

Những thùng gỗ này ngay khi rơi xuống bắt đầu vở nát tràn ra dầu mỏ khắp nơi vương vãi rồi bắt gặp hỏa diễm lan cháy mạnh mẽ không thôi.

Bên trong phủ đệ của Lữ Bất Vi gần hơn vạn người bên trong nhốn nháo cả lên tiến hành dập lửa khắp nơi. Nhưng mà mặc cho tưới nước thế nào cũng đều không cách nào dập tắc được dầu mỏ cháy lên.

Ngày hôm sau, tin tức Lữ Bất Vi phủ đệ bị tập kích đả truyền khắp toàn thành. Những thế lực trong thành lớn nhỏ đều chấn kinh lên.

Lữ Bất Vi quyền khuynh Tần quốc ai cũng sống dưới huynh uy của hắn, thế mà lại có người dám vuốt râu hùm làm một việc mà thiên hạ sợ hãi.

Thanh Y Lâu địa phương.

“ Khi đến đây ta nghe nói Tướng quốc Lữ Bất Vi quyền khuynh triều chính, không xem ai ra gì đến ngay cả Tần vương cũng phải ngoan ngoãn nghe theo, mấy lời đồn bậy bạ này ta không tin lắm. Nhưng mà hiện tại ta có mấy phần tin tưởng đây, không biết Tướng quốc vì sao lại cho người vây lấy Thanh Y Lâu, muốn giết người cướp của cũng phải có cái lý do đi.”

Đế Thiên Anchậm rãi cất bước đi ra khỏi lầu các nhìn thuộc hạ của mình đang bị vây chặt bởi một lượng lớn binh lính, phía xa là một đám người vây quanh một lão già quyền quý.

“ Hỗn xược” một tên binh lính tức giận quát lớn một tiếng.

Lữ Bất Vi lúc này gương mặt âm trầm, muốn đem Đế Thiên An giết lấy khi mà nghe mấy lời từ miệng Đế Thiên An, chính là chửi xéo hắn không xem Tần Vương ra gì lộng quyền, chỉ trích hắn muốn giết người cướp của hành vi nếu hắn quả thật động tay chính là thừa nhận những lời của đối phương.

Phất tay hừ lạnh nói : “ Đêm nay Tư Mã Không môn hạ của lão phu bị ngươi chém một tay, đồng thời phủ đệ của lão phu bị một đám người áo đen tập kích, có người phát hiện bọn chúng là người của Thanh Y Lâu, lý do này đả đủ bắt ngươi chưa.”

“ Thiên cấp La Võng” Đế Thiên An trong đầu hô lên khi cảm nhận được bảy tám cổ sát khí đáng sợ hướng về mình.

Cười nói : “ Tư Mã Không ỷ quyền cậy thế, dám ở trước mặt ta quát mắng, ta là Đế Thiên An quân Việt vương thân ca, đại diện Bách Việt đến nơi này ban giao với Đại Tần, bực nào thân phận. Há lại vì một tên thất phu quát mắng, ta hôm nay muốn gặp mặt Tần Vương hỏi ra phải trái? Chẳng lẽ nước Tần này họ Doanh đả đổi sang họ Lử rồi sao”

Lữ Bất Vi đồng tử co rút lên nhìn Đế Thiên An, tâm tư xoay chuyển quát lớn nói : “ Nói năng hàm hồ, xưa nay ban giao hai nước sứ thần đều thông tri với nhau, chỉ bằng vài lời của ngươi... người đâu bắt bọn chúng lại”

Đúng lúc này hàng loạt tiếng vó ngựa từ xa truyền lại đến tay đám người nơi này, chỉ thấy từ phương xa một chi quân đội do một lão tướng dẫn dắt mang theo đại kỳ, thẳng tiến đến khu vực nơi này.

“ Mông Vỏ” Lữ Bất Vi gương mặt âm trầm nhìn thân ảnh đám người này đi đến, trong lòng mơ hồ biết ngày hôm nay muốn bắt lấy Đế Thiên An khép tội đả không thể.

“ Mông Võ, phụng đại vương mệnh lệnh đặc biệt tới đón tiếp Bách Việt sứ đoàn, Bách ViệtĐế Thiên An quân” Thanh âm như sấm vang dội khắp con phố từ Mông Võ lan truyền ra.

“Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh” Đế Thiên An nhìn về phía trước tinh nhuệ kỵ binh mấy ngàn người, hắn biết đây là một trong những chi quân đội mạnh mẽ của nước Tần cùng với An Tây Trấn quân, Vũ An quân của Bạch Khởi là vương bài chủ lực.

Mà Mông Võ chính là cha của Mông Điềm Mông Bí sau này, con của một trong những lão tướng quân cột trụ của đại Tần Mông Ngao.

Từ tình báo của thuộc hạ hắn cũng biết sơ sơ về dòng họ Mông này, bắt đầu từ Mông Ngao vốn là người nước Tề, sau qua Tần dưới thời Tần Chiêu Tương vương.Vào năm thứ nhất Tần Trang Tương vương (bố già Doanh Chính), Mông Ngao phụng mệnh làm tướng nước Tần, đưa quân đánh Hàn, lấy được những vùng đất quan trọng ở trung nguyên là Thành Cao, Huỳnh Dương, đặt làm quận Tam Xuyên.

Khiến cương giới của Tần sát tận đô thành Đại Lương của Ngụy.Năm thứ ba đánh các vùng Du Thứ, Tân Thành, Lang Mạnh của nước Triệu, lấy được 37 thành; lại đánh chiếm trọng trấn Tấn Dương của Triệu, nhập lại đặt thành quận Thái Nguyên.

Cùng năm đó, ông bị liên quân năm nước Hàn, Triệu, Ngụy, Sở, Yên dưới sự chỉ huy của Tín Lăng quân đánh bại tại Hà Ngoại, buộc phải rút quân về nước.

Đến khi Doanh Chính lên ngôi (13 tuổi) vào năm thứ ba cất quân đánh Hàn, lấy được 13 thành; năm thứ 5 (242 TCN) đánh Ngụy, lấy 20 thành, đặt ra Đông Quận, khiến địa giới nước Tần tiếp giáp với Tề, hình thành thế bao vây ba mặt đối với Hàn, Ngụy. Ông lập được nhiều chiến công nên được Tần vương phong làm Thượng Khanh.

Năm thứ 7 Tần Vương Chính , Mông Ngao phụng mệnh suất binh đánh Triệu, quân Tần chia làm hai cánh, cánh đầu do ông chỉ huy tiến đến phía bắc Thái Hành, đánh phá các ấp Long, Cô, Khánh Đô, cắt đứt liên hệ giữa Nhạn Môn, phía bắc đất Đại và khu vực xung quanh Hàm Đan, đề phòng Lý Mục tiến về phía nam cứu viện Hàm Đan.

Cánh quân khác do em của Tần vương là Thành An quân Thành Kiệu soái lĩnh, dự kiến hành quân đến Đồn Lưu tại Thượng Đảng phía đông Thái Hành, trực tiếp uy hiếp đô thành Hàm Đan của nước Triệu, Bàng Noãn thấy vậy bèn phái binh mai phục trong rừng rậm dưới chân núi Thái Hành, ra hiệu thấy Mông Ngao đi qua liền bố trí cung thủ mai phục. Mông Ngao bị bắn chết, quân Tần lập tức đại bại.

Mông Ngao chết, Mông Võ kế tục cùng với mới nổi lên đại tướng Vương Tiễn chính là một trong những tướng trẻ tài ba của nước Tần.

Hai người này đều chính là hiếm thấy danh tướng , nhất là xuất thân bình dân Vương Tiễn sau này chính là cùng Bạch Khởi, Lý Mục, Liêm Pha tề danh bốn đại danh tướng, còn về phần Mông Võ hắn tuy không lợi hại bằng nhưng sau này con hắn Mông Điềm chính là có thể cùng Vương Tiễn xếp chung mâm.

Đế Thiên An môi nhích lên độ cong nói : “ Làm phiền Mông Võ tướng quân dẫn đường, đúng rồi phiền ngài cho quân bảo vệ Thanh Y Lâu giùm ta với, ta sợ khi ta đi theo có một vài người vô pháp vô thiên không xem vương pháp đại Tần ra gì giết người cướp của”

“ Công tử nói đùa, làm sao có người làm càn như vậy” Mông Võ đi đến rồi gần chắp tay nhìn Lữ Bất Vi nói : “ Mông Võ gặp qua Tướng quốc”

“ Aii” Đế Thiên An thở dài nói : “ Lở như có người mạo danh Tướng quốc phủ người đây, khi đó ta biết phải làm sao Tướng quốc Lữ Bất Vi là Trọng Phụ ta biết tìm ai kêu oan đây, giống như tối qua có người mạo danh người Thanh Y Lâu chúng ta tập kích phủ Tướng quốc , ta chỉ có thể bé ngoan chịu khi dễ, ngài nhìn xem nếu không có ngài đến hắn giờ ta đã ở trong lao ngục rồi, aii thế lực lớn đắc tội không nổi không nổi”

“ crac crac” Lữ Bất Vi khớp tay bóp răng rắc gương mặt âm trầm sát khí khóa chặt lấy thân hình Đế Thiên An, hắn hiện giờ chính là muốn đem thân ảnh phía trước chém ngàn đao mới hả giận.

“ Đi” Lữ Bất Vi quát lớn một tiếng, mang theo thuộc hạ không cam lòng rời đi.

“ Lợi hại” Mông Võ trong đầu thầm nhũ lấy, nhìn về Đế Thiên An phía trước trong lòng bái phục không thôi. Quyền khuynh triều chính Lữ Bất Vi lại bị tên này đùa giỡn hung hăng vẻ mặt, mà không thể làm gì được .

Một tiếng sau, Hàm Dương cung chính điện.

“ Tuyên sứ thần Bách Việt”

“ Tuyên sứ thần Bách Việt”

“ Tuyên sứ thần Bách Việt”

Đế Thiên Anchậm rãi bước vào bên trong nguy nga đại điện, đập vào mắt hắn chính là hai bên văn vỏ đại thần những cột đá cao lớn. Một hồ nước xuất hiện ở phía trước không xa, trên đài cao thân ảnh Doanh Chính đã có mặt trên đó.

“Bách Việt Thiên Hùng, thay mặt Việt vương đến Tần đi sứ, kết mối bang giao” Đế Thiên Anchậm rãi lên tiếng, ánh mắt quét qua xung quanh một hồi.

Doanh Chính trên đài cao ánh mắt tán thưởng nhìn về thân ảnh bên dưới, một đêm phong vân như vậy hắn làm sao không biết được. Thậm chí cũng bị kích động không thôi, còn cầu cho Lữ Bất Vi chết, không ngờ tên này mạng lớn không gì cả làm hắn tiếc nuối.

Mà lúc này một tên quan viên bước ra, lớn giọng nói : “ Bệ hạ từ xưa bang giao hai nước, đều thông tri sứ thần hai bên để tiếp đón. Bách Việt không chỉ trái với lễ nghi mà còn tiến vào Hàm Dương, mà đêm qua phủ Tướng quốc lại có kẻ gian tập kích, Tư Mã Không môn hạ của Tướng quốc lại bị sứ giả Bách Việt chém một tay, thần e đối phương mưu đồ bất chính”

Doanh Chính nghe được , cười lạnh nói : “ Là ai gan to tày đình dám cả gan tập kích cả Trọng Phụ”

Lữ Bất Vi cười lạnh bước ra khỏi hàng, nói : “ Bệ hạ, người trong phủ đệ của thần truy tung tận mắt thấy đám thích khách chạy vào Thanh Y Lâu. Thần e có người chủ mưu giật dây phía sao? Việt Tần bang giao chỉ e còn có mục đích khác”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn một tiếng, rồi nói : “ Luật pháp đại Tần có chổ nào không cho người nước khác đến mở cửa hàng buôn bán không. Thanh Y Lâu mở cửa làm ăn buôn bán hoàn toàn tuân thủ luật pháp nước Tần, đả mở cửa làm ăn lẽ nào còn đóng cửa không cho khách nhân vào. Thanh Y Lâu người hẳn là kẻ gian lợi dụng cơ hội đó mà trà trộn vào.”

“ Ngươi... cưỡng từ đoạt lý” Lữ Bất Vi tức giận nói.

Đế Thiên An tiếp tục nói : “ Ta nói sai chổ nào, xin hỏi mấy năm nay Thanh Y Lâu làm ra chuyện gì vi phạm nước Tần. Ngược lại còn cứu trợ nạn dân nước Tần, nơi có Thanh Y Lâu dân chúng một vùng ấm no. Thậm chí chỉ cần người của Thanh Y Lâu phạm tội đều ngoan ngoãn tiếp thu luật pháp nước Tần. ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK